Nàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt…
Chương 98: Tứ vương phi khiêu chiến thái tử phi 14
Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Một tiếng truyền ra, trong đại điện mọi người vẫn tiếp tục nhỏ giọng trò chuyện, đối với lời vấn an của Nguyệt Trì Lạc hoàn toàn không màng đếm xỉa.Cho rằng không nhìn nàng, nàng sẽ không biện pháp sao, lần này Mã Uy còn chưa biết ai cho ai đâu.Nguyệt Trì Lạc nhếch miệng lạnh lùng cười một tiếng, không nói thêm một lời, nàng đứng thẳng người dậy, kéo theo Thập Thất lập tức bỏ đi ra bên ngoài.Đi chưa được hai bước, liền nghe thấy thanh âm Tống Chỉ Thi vang lên trong đại điện: "Chậm đã."Khác nhau với sự đơn độc của Nguyệt Trì Lạc chính là, khi Tống Chỉ Thi truyền đến hai chữ này, đại điện vốn còn có chút tiếng vang, trong một thoáng lập tức yên tĩnh như có thể nghe thấy tiếng kim rơi.Nguyệt Trì Lạc thờ ơ lạnh lùng tiếp tục đi ra ngoài, quỷ mới biết nàng kêu ai chậm đã, còn không chỉ tên nói họ nàng tại sao phải chậm lại."Nhị tiểu thư Nguyệt gia, xin dừng bước." Tống Chỉ Thi nhíu lên mi mắt tinh xảo, không mặn không nhạt mở miệng lần nữa.Nguyệt Trì Lạc nghe vậy thì dừng bước, hơi nghiêng đầu sang lạnh nhạt liếc nàng một cái, "Thái tử phi e rằng đã hồ đồ rồi? Trì Lạc gả cho Tứ Vương Gia đã lâu như vậy, không nghĩ tới thái tử phi thu thập tin tức đúng là chậm trễ không ít, ngay cả sự việc lớn như vậy cũng không biết."Gần như không thể nhìn ra một tia ảo não thoáng hiện trên mặt Tống Chỉ Thi, nhưng trong nháy mắt đã thu hồi lại: "Thân thể Bổn cung nhiều ngày nay không khỏe, nên đúng thật là nhất thời hồ đồ rồi.""Ồ. . . . . ."Nguyệt Trì Lạc bừng tỉnh hiểu ra chớp mắt vài cái, sau khi trầm ngâm lại tiếp tục lên tiếng, giọng nói trong trẻo tinh khiết cứ như hài đồng: "Thân thể không khỏe? Là phát sốt sao? Ta nghe A Tuyết nói sốt cao tới mức độ nhất định là sẽ cháy hỏng đầu óc đó."
Một tiếng truyền ra, trong đại điện mọi người vẫn tiếp tục nhỏ giọng trò chuyện, đối với lời vấn an của Nguyệt Trì Lạc hoàn toàn không màng đếm xỉa.
Cho rằng không nhìn nàng, nàng sẽ không biện pháp sao, lần này Mã Uy còn chưa biết ai cho ai đâu.
Nguyệt Trì Lạc nhếch miệng lạnh lùng cười một tiếng, không nói thêm một lời, nàng đứng thẳng người dậy, kéo theo Thập Thất lập tức bỏ đi ra bên ngoài.
Đi chưa được hai bước, liền nghe thấy thanh âm Tống Chỉ Thi vang lên trong đại điện: "Chậm đã."
Khác nhau với sự đơn độc của Nguyệt Trì Lạc chính là, khi Tống Chỉ Thi truyền đến hai chữ này, đại điện vốn còn có chút tiếng vang, trong một thoáng lập tức yên tĩnh như có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Nguyệt Trì Lạc thờ ơ lạnh lùng tiếp tục đi ra ngoài, quỷ mới biết nàng kêu ai chậm đã, còn không chỉ tên nói họ nàng tại sao phải chậm lại.
"Nhị tiểu thư Nguyệt gia, xin dừng bước." Tống Chỉ Thi nhíu lên mi mắt tinh xảo, không mặn không nhạt mở miệng lần nữa.
Nguyệt Trì Lạc nghe vậy thì dừng bước, hơi nghiêng đầu sang lạnh nhạt liếc nàng một cái, "Thái tử phi e rằng đã hồ đồ rồi? Trì Lạc gả cho Tứ Vương Gia đã lâu như vậy, không nghĩ tới thái tử phi thu thập tin tức đúng là chậm trễ không ít, ngay cả sự việc lớn như vậy cũng không biết."
Gần như không thể nhìn ra một tia ảo não thoáng hiện trên mặt Tống Chỉ Thi, nhưng trong nháy mắt đã thu hồi lại: "Thân thể Bổn cung nhiều ngày nay không khỏe, nên đúng thật là nhất thời hồ đồ rồi."
"Ồ. . . . . ."
Nguyệt Trì Lạc bừng tỉnh hiểu ra chớp mắt vài cái, sau khi trầm ngâm lại tiếp tục lên tiếng, giọng nói trong trẻo tinh khiết cứ như hài đồng: "Thân thể không khỏe? Là phát sốt sao? Ta nghe A Tuyết nói sốt cao tới mức độ nhất định là sẽ cháy hỏng đầu óc đó."
Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Một tiếng truyền ra, trong đại điện mọi người vẫn tiếp tục nhỏ giọng trò chuyện, đối với lời vấn an của Nguyệt Trì Lạc hoàn toàn không màng đếm xỉa.Cho rằng không nhìn nàng, nàng sẽ không biện pháp sao, lần này Mã Uy còn chưa biết ai cho ai đâu.Nguyệt Trì Lạc nhếch miệng lạnh lùng cười một tiếng, không nói thêm một lời, nàng đứng thẳng người dậy, kéo theo Thập Thất lập tức bỏ đi ra bên ngoài.Đi chưa được hai bước, liền nghe thấy thanh âm Tống Chỉ Thi vang lên trong đại điện: "Chậm đã."Khác nhau với sự đơn độc của Nguyệt Trì Lạc chính là, khi Tống Chỉ Thi truyền đến hai chữ này, đại điện vốn còn có chút tiếng vang, trong một thoáng lập tức yên tĩnh như có thể nghe thấy tiếng kim rơi.Nguyệt Trì Lạc thờ ơ lạnh lùng tiếp tục đi ra ngoài, quỷ mới biết nàng kêu ai chậm đã, còn không chỉ tên nói họ nàng tại sao phải chậm lại."Nhị tiểu thư Nguyệt gia, xin dừng bước." Tống Chỉ Thi nhíu lên mi mắt tinh xảo, không mặn không nhạt mở miệng lần nữa.Nguyệt Trì Lạc nghe vậy thì dừng bước, hơi nghiêng đầu sang lạnh nhạt liếc nàng một cái, "Thái tử phi e rằng đã hồ đồ rồi? Trì Lạc gả cho Tứ Vương Gia đã lâu như vậy, không nghĩ tới thái tử phi thu thập tin tức đúng là chậm trễ không ít, ngay cả sự việc lớn như vậy cũng không biết."Gần như không thể nhìn ra một tia ảo não thoáng hiện trên mặt Tống Chỉ Thi, nhưng trong nháy mắt đã thu hồi lại: "Thân thể Bổn cung nhiều ngày nay không khỏe, nên đúng thật là nhất thời hồ đồ rồi.""Ồ. . . . . ."Nguyệt Trì Lạc bừng tỉnh hiểu ra chớp mắt vài cái, sau khi trầm ngâm lại tiếp tục lên tiếng, giọng nói trong trẻo tinh khiết cứ như hài đồng: "Thân thể không khỏe? Là phát sốt sao? Ta nghe A Tuyết nói sốt cao tới mức độ nhất định là sẽ cháy hỏng đầu óc đó."