Cho tới bây giờ, ta còn không thể tin được ta thật sự có dũng khí bỏ nhà trốn đi, thật sự. Tuy hơi sợ hãi vì dũng khí của mình nhưng quyết tâm trốn đi cực kỳ kiên định, còn kiên định hơn tên Tô Kiên của nhị ca. Về cái tên này của nhị ca, nghe qua giống như "Tô gian", ta từng vô số lần mãnh liệt yêu cầu hắn đổi tên, Tô Kiên sau khi nghe xong nghiêm trang hỏi nếu không thì ta đổi đi. Ta lắc đầu vô cùng kiên định. Giờ ngẫm lại, nếu năm đó ta không nghĩ gì mà đáp ứng hắn, hậu quả sẽ thảm thiết cỡ nào, khó có thể tưởng tượng cảnh thập lục sư huynh mỗi giờ cơm chiều vừa nhai vừa nhịp nhàng kêu ta là "Kiên Kiên" kinh tâm động phách ra sao. Ta lăn lộn nhiều năm ở Thục Sơn, công phu không học được mấy chiêu, mỗi ngày đều đi chọc cười thiên hạ, thuận tiện còn làm hỏng mấy tiểu đồ đệ mới thu nhận của tứ sư thúc. Quy củ của Thục Sơn thực nghiêm, mỗi ngày đều quy định thời gian luyện công. Mà ta đúng là người nhàn hạ, ỷ vào sự sủng ái của sư nương, không ngại sư nương, sư phụ ngượng ngùng, mất mặt…
Chương 83: Kịch trường Thục Sơn bát quái
Tô Nhiễm Nhiễm Truy Phu KýTác giả: Vân GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngCho tới bây giờ, ta còn không thể tin được ta thật sự có dũng khí bỏ nhà trốn đi, thật sự. Tuy hơi sợ hãi vì dũng khí của mình nhưng quyết tâm trốn đi cực kỳ kiên định, còn kiên định hơn tên Tô Kiên của nhị ca. Về cái tên này của nhị ca, nghe qua giống như "Tô gian", ta từng vô số lần mãnh liệt yêu cầu hắn đổi tên, Tô Kiên sau khi nghe xong nghiêm trang hỏi nếu không thì ta đổi đi. Ta lắc đầu vô cùng kiên định. Giờ ngẫm lại, nếu năm đó ta không nghĩ gì mà đáp ứng hắn, hậu quả sẽ thảm thiết cỡ nào, khó có thể tưởng tượng cảnh thập lục sư huynh mỗi giờ cơm chiều vừa nhai vừa nhịp nhàng kêu ta là "Kiên Kiên" kinh tâm động phách ra sao. Ta lăn lộn nhiều năm ở Thục Sơn, công phu không học được mấy chiêu, mỗi ngày đều đi chọc cười thiên hạ, thuận tiện còn làm hỏng mấy tiểu đồ đệ mới thu nhận của tứ sư thúc. Quy củ của Thục Sơn thực nghiêm, mỗi ngày đều quy định thời gian luyện công. Mà ta đúng là người nhàn hạ, ỷ vào sự sủng ái của sư nương, không ngại sư nương, sư phụ ngượng ngùng, mất mặt… MỘTTô Nhiễm: Tứ sư huynh, tứ sư huynh, mau tới xem, đây là độc dược ta mới chế, dính một chút sẽ mất mạng.Tứ sư huynh (khinh thường): Thật không, ta nếm thử.Tô Nhiễm (lệ trong suốt): Chờ chút, ta sẽ đau lòng.Tứ sư huynh (lệ cũng trong suốt): Sư muội, ngươi rốt cục thông suốt, biết đau lòng.Tô Nhiễm (buồn bực): A? Ngươi hiểu lầm, ta đau lòng cho độc dược. Đây chính là thứ độc nhất vô nhị trên đời, nếu ngươi ăn hết, không phải độc dược vĩ đại nhất sẽ sớm thất truyền sao! Tốt xấu gì cũng để lại cho ta một chút.Tứ sư huynh: Phốc... (hộc máu)Tô Nhiễm (đưa ra một nửa): Mau ăn đi.Tứ sư huynh: Phốc... (lại hộc máu)HAIPhía sau núi, nhị sư huynh tiêu sái múa kiếm, áo trắng bay bay, anh tuấn bất phàm.Tô Nhiễm (chớp mắt): Woa...Đỗ Dao Băng (híp mắt): Woa! ! !Tô Nhiễm: Sư tỷ, ngươi cũng phát hiện sao?Đỗ Dao Băng (gật đầu): Đúng vậy, ta cũng phát hiện!Tô Nhiễm (nắm tay Đỗ Dao Băng, lệ trong suốt): Thật tốt quá, ngươi rốt cục cũng phát hiện điểm tốt của nhị sư huynh, ngươi xem hắn áo trắng bay bay, thật ra dáng...Đỗ Dao Băng (mắt trợn trắng): Ta phát hiện sau quần hắn có một lỗ lớn, chậc chậc, cảnh xuân đều lộ hết ra ngoài.Tô Nhiễm: Ách... -_-|||Lúc này, nhị sư huynh hoa lệ hắt xì.BATam sư huynh: Đến đây, đến đây, mọi người mau tới đặt cược, bầu Thục Sơn đệ nhất mỹ nữ, mua xong rời tay...Tứ sư huynh: Ta mua Diệp Khuynh Thiên, Diệp Khuynh Thiên, Diệp Khuynh Thiên, Diệp Khuynh Thiên...Mọi người: Ngươi cút đi, có loại như ngươi mới khiến người ta không đến Thục Sơn!Sầm Kiếm sư huynh: Diệp Khuynh Thiên là xấu nữ, đại xấu nữ!Tứ sư huynh: Ngươi lặp lại lần nữa, có gan ngươi lặp lại lần nữa!Sầm Kiếm: ...Tứ sư huynh (hung hăng tiến lên): Ta giết ngươi!Vì thế, tứ sư huynh oanh oanh liệt liệt đấu võ cùng Sầm Kiếm sư huynh. Mọi người không ai thèm nhìn, tiếp tục đặt cược.Tam sư huynh: Đến đây, đến đây, mọi người mau đặt cược, bầu chọn đệ nhất mỹ nữ, mua xong rời tay...Cửu sư huynh: Không hay rồi, Tô Nhiễm sư muội cùng Dao Băng sư muội đang đến, mọi người chạy mau!Mọi người biến mất như một cơn gió, bạc cá cược rơi rớt. Tứ sư huynh vẫn đang cùng Sầm Kiếm sư huynh đánh không biết trời trăng.Tô Nhiễm (mắt hồng lên): Woa, là bạc nha!Đỗ Dao Băng: Ta cũng muốn, ta cũng muốn..Tô Nhiễm: Tứ sư huynh sao lại đánh nhau cùng Sầm sư huynh?Đỗ Dao Băng: Điều này thật đơn giản, vì ta thật đẹp, vì bọn họ tranh đoạt mỹ nhân ta đây nên quyết chiến.Tô Nhiễm: Giết ta đi...- END -
MỘT
Tô Nhiễm: Tứ sư huynh, tứ sư huynh, mau tới xem, đây là độc dược ta mới chế, dính một chút sẽ mất mạng.
Tứ sư huynh (khinh thường): Thật không, ta nếm thử.
Tô Nhiễm (lệ trong suốt): Chờ chút, ta sẽ đau lòng.
Tứ sư huynh (lệ cũng trong suốt): Sư muội, ngươi rốt cục thông suốt, biết đau lòng.
Tô Nhiễm (buồn bực): A? Ngươi hiểu lầm, ta đau lòng cho độc dược. Đây chính là thứ độc nhất vô nhị trên đời, nếu ngươi ăn hết, không phải độc dược vĩ đại nhất sẽ sớm thất truyền sao! Tốt xấu gì cũng để lại cho ta một chút.
Tứ sư huynh: Phốc... (hộc máu)
Tô Nhiễm (đưa ra một nửa): Mau ăn đi.
Tứ sư huynh: Phốc... (lại hộc máu)
HAI
Phía sau núi, nhị sư huynh tiêu sái múa kiếm, áo trắng bay bay, anh tuấn bất phàm.
Tô Nhiễm (chớp mắt): Woa...
Đỗ Dao Băng (híp mắt): Woa! ! !
Tô Nhiễm: Sư tỷ, ngươi cũng phát hiện sao?
Đỗ Dao Băng (gật đầu): Đúng vậy, ta cũng phát hiện!
Tô Nhiễm (nắm tay Đỗ Dao Băng, lệ trong suốt): Thật tốt quá, ngươi rốt cục cũng phát hiện điểm tốt của nhị sư huynh, ngươi xem hắn áo trắng bay bay, thật ra dáng...
Đỗ Dao Băng (mắt trợn trắng): Ta phát hiện sau quần hắn có một lỗ lớn, chậc chậc, cảnh xuân đều lộ hết ra ngoài.
Tô Nhiễm: Ách... -_-|||
Lúc này, nhị sư huynh hoa lệ hắt xì.
BA
Tam sư huynh: Đến đây, đến đây, mọi người mau tới đặt cược, bầu Thục Sơn đệ nhất mỹ nữ, mua xong rời tay...
Tứ sư huynh: Ta mua Diệp Khuynh Thiên, Diệp Khuynh Thiên, Diệp Khuynh Thiên, Diệp Khuynh Thiên...
Mọi người: Ngươi cút đi, có loại như ngươi mới khiến người ta không đến Thục Sơn!
Sầm Kiếm sư huynh: Diệp Khuynh Thiên là xấu nữ, đại xấu nữ!
Tứ sư huynh: Ngươi lặp lại lần nữa, có gan ngươi lặp lại lần nữa!
Sầm Kiếm: ...
Tứ sư huynh (hung hăng tiến lên): Ta giết ngươi!
Vì thế, tứ sư huynh oanh oanh liệt liệt đấu võ cùng Sầm Kiếm sư huynh. Mọi người không ai thèm nhìn, tiếp tục đặt cược.
Tam sư huynh: Đến đây, đến đây, mọi người mau đặt cược, bầu chọn đệ nhất mỹ nữ, mua xong rời tay...
Cửu sư huynh: Không hay rồi, Tô Nhiễm sư muội cùng Dao Băng sư muội đang đến, mọi người chạy mau!
Mọi người biến mất như một cơn gió, bạc cá cược rơi rớt. Tứ sư huynh vẫn đang cùng Sầm Kiếm sư huynh đánh không biết trời trăng.
Tô Nhiễm (mắt hồng lên): Woa, là bạc nha!
Đỗ Dao Băng: Ta cũng muốn, ta cũng muốn..
Tô Nhiễm: Tứ sư huynh sao lại đánh nhau cùng Sầm sư huynh?
Đỗ Dao Băng: Điều này thật đơn giản, vì ta thật đẹp, vì bọn họ tranh đoạt mỹ nhân ta đây nên quyết chiến.
Tô Nhiễm: Giết ta đi...
- END -
Tô Nhiễm Nhiễm Truy Phu KýTác giả: Vân GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngCho tới bây giờ, ta còn không thể tin được ta thật sự có dũng khí bỏ nhà trốn đi, thật sự. Tuy hơi sợ hãi vì dũng khí của mình nhưng quyết tâm trốn đi cực kỳ kiên định, còn kiên định hơn tên Tô Kiên của nhị ca. Về cái tên này của nhị ca, nghe qua giống như "Tô gian", ta từng vô số lần mãnh liệt yêu cầu hắn đổi tên, Tô Kiên sau khi nghe xong nghiêm trang hỏi nếu không thì ta đổi đi. Ta lắc đầu vô cùng kiên định. Giờ ngẫm lại, nếu năm đó ta không nghĩ gì mà đáp ứng hắn, hậu quả sẽ thảm thiết cỡ nào, khó có thể tưởng tượng cảnh thập lục sư huynh mỗi giờ cơm chiều vừa nhai vừa nhịp nhàng kêu ta là "Kiên Kiên" kinh tâm động phách ra sao. Ta lăn lộn nhiều năm ở Thục Sơn, công phu không học được mấy chiêu, mỗi ngày đều đi chọc cười thiên hạ, thuận tiện còn làm hỏng mấy tiểu đồ đệ mới thu nhận của tứ sư thúc. Quy củ của Thục Sơn thực nghiêm, mỗi ngày đều quy định thời gian luyện công. Mà ta đúng là người nhàn hạ, ỷ vào sự sủng ái của sư nương, không ngại sư nương, sư phụ ngượng ngùng, mất mặt… MỘTTô Nhiễm: Tứ sư huynh, tứ sư huynh, mau tới xem, đây là độc dược ta mới chế, dính một chút sẽ mất mạng.Tứ sư huynh (khinh thường): Thật không, ta nếm thử.Tô Nhiễm (lệ trong suốt): Chờ chút, ta sẽ đau lòng.Tứ sư huynh (lệ cũng trong suốt): Sư muội, ngươi rốt cục thông suốt, biết đau lòng.Tô Nhiễm (buồn bực): A? Ngươi hiểu lầm, ta đau lòng cho độc dược. Đây chính là thứ độc nhất vô nhị trên đời, nếu ngươi ăn hết, không phải độc dược vĩ đại nhất sẽ sớm thất truyền sao! Tốt xấu gì cũng để lại cho ta một chút.Tứ sư huynh: Phốc... (hộc máu)Tô Nhiễm (đưa ra một nửa): Mau ăn đi.Tứ sư huynh: Phốc... (lại hộc máu)HAIPhía sau núi, nhị sư huynh tiêu sái múa kiếm, áo trắng bay bay, anh tuấn bất phàm.Tô Nhiễm (chớp mắt): Woa...Đỗ Dao Băng (híp mắt): Woa! ! !Tô Nhiễm: Sư tỷ, ngươi cũng phát hiện sao?Đỗ Dao Băng (gật đầu): Đúng vậy, ta cũng phát hiện!Tô Nhiễm (nắm tay Đỗ Dao Băng, lệ trong suốt): Thật tốt quá, ngươi rốt cục cũng phát hiện điểm tốt của nhị sư huynh, ngươi xem hắn áo trắng bay bay, thật ra dáng...Đỗ Dao Băng (mắt trợn trắng): Ta phát hiện sau quần hắn có một lỗ lớn, chậc chậc, cảnh xuân đều lộ hết ra ngoài.Tô Nhiễm: Ách... -_-|||Lúc này, nhị sư huynh hoa lệ hắt xì.BATam sư huynh: Đến đây, đến đây, mọi người mau tới đặt cược, bầu Thục Sơn đệ nhất mỹ nữ, mua xong rời tay...Tứ sư huynh: Ta mua Diệp Khuynh Thiên, Diệp Khuynh Thiên, Diệp Khuynh Thiên, Diệp Khuynh Thiên...Mọi người: Ngươi cút đi, có loại như ngươi mới khiến người ta không đến Thục Sơn!Sầm Kiếm sư huynh: Diệp Khuynh Thiên là xấu nữ, đại xấu nữ!Tứ sư huynh: Ngươi lặp lại lần nữa, có gan ngươi lặp lại lần nữa!Sầm Kiếm: ...Tứ sư huynh (hung hăng tiến lên): Ta giết ngươi!Vì thế, tứ sư huynh oanh oanh liệt liệt đấu võ cùng Sầm Kiếm sư huynh. Mọi người không ai thèm nhìn, tiếp tục đặt cược.Tam sư huynh: Đến đây, đến đây, mọi người mau đặt cược, bầu chọn đệ nhất mỹ nữ, mua xong rời tay...Cửu sư huynh: Không hay rồi, Tô Nhiễm sư muội cùng Dao Băng sư muội đang đến, mọi người chạy mau!Mọi người biến mất như một cơn gió, bạc cá cược rơi rớt. Tứ sư huynh vẫn đang cùng Sầm Kiếm sư huynh đánh không biết trời trăng.Tô Nhiễm (mắt hồng lên): Woa, là bạc nha!Đỗ Dao Băng: Ta cũng muốn, ta cũng muốn..Tô Nhiễm: Tứ sư huynh sao lại đánh nhau cùng Sầm sư huynh?Đỗ Dao Băng: Điều này thật đơn giản, vì ta thật đẹp, vì bọn họ tranh đoạt mỹ nhân ta đây nên quyết chiến.Tô Nhiễm: Giết ta đi...- END -