Nàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt…
Chương 127: Nạp Tiểu thiếp cho ngươi (2)
Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Hai vị Quốc Sắc Thiên Hương phối hợp theo nhịp bước của nàng, nghe xong lời này, thần sắc trên mặt vui mừng khôn xiết, làm thế nào cũng thể che giấu.Tứ Vương Gia Quyền Khuynh Thiên Hạ Diễm tuyệt Tứ Hải nha, những nữ tử trăng hoa như các nàng ai không khát vọng được gặp một lần?Mà nay, nói cho các nàng biết, về sau sắp có cơ hội hầu hạ Vương Gia, làm sao có thể không kích động? Làm sao có thể không vui mừng?Chỉ là, hai nàng tuy là nữ tử trăng hoa, nhưng cũng không phải người không có đầu óc, vì vậy đã có không ít nghi ngờ với nữ tử trước mặt.Vị Vương phi này tự mình nạp thiếp cho phu quân vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, huống chi người nọ còn là Tứ Vương Gia.Chẳng lẽ, hai người không hẹn mà cùng quan sát Nguyệt Trì Lạc . . . . . .Nữ tử này thoạt nhìn thân thể nhỏ nhắn yếu ớt, chẳng lẽ nàng không thỏa mãn nổi d*c v*ng của Vương Gia, nhưng lại không muốn để Vương Gia trách nàng lòng dạ hẹp hòi, cho nên mới chủ động nạp thiếp giúp Vương Gia?Nghĩ tới đây, hai vị Quốc Sắc Thiên Hương cười mỉm nói: "Thiếp thân nhất định sẽ hầu hạ Vương Gia thật tốt."Nguyệt Trì Lạc nghe vậy, hài lòng cười.Cuối cùng, nhướng lên lông mày, cười như không cười nói một câu: "Vương Gia thích người thông minh lanh lợi, công phu trên giường các ngươi ổn chứ, khỏi cần tìm người đến chỉ bảo sao?"Hai vị mỹ nữ liếc mắt nhìn nhau một cái, thần thái trong mắt tràn đầy tự tin: "Nhóm thiếp thân nhất định sẽ khiến Vương Gia hài lòng."Nhìn xem, nói mà mặt không đỏ hơi thở không gấp.Nguyệt Trì Lạc lại cười một tiếng: "Vậy thì tốt. . . . . ."Nghe thế, Thập Thất phi thường phẫn hận, ai nói xem, đầu óc chủ tử nàng đang suy nghĩ gì vậy?Không phải sáng sớm nói đi ra ngoài một chuyến sao? Sao lại dẫn về hai vị mỹ nhân Quốc Sắc Thiên Hương chứ?Hơn nữa, nàng lại còn chủ động thu nhận mỹ nhân nạp thiếp giúp Vương Gia, có người thê tử nào như nàng vậy không?Chẳng lẽ thật sự không sợ Vương Gia bỏ nàng sao?Gia đình bình thường, chứng kiến phu quân nhà mình thu nhận mỹ nhân nạp thiếp, có ai mà không khóc lóc náo loạn?Coi như ngoài mặt không khóc không làm khó, nhưng sau lưng không phải ngầm vụng trộm đấu đá ta sống ngươi chết, tranh giành ghen ghét lẫn nhau? Nàng ngược lại hoan hô. . . . . .
Hai vị Quốc Sắc Thiên Hương phối hợp theo nhịp bước của nàng, nghe xong lời này, thần sắc trên mặt vui mừng khôn xiết, làm thế nào cũng thể che giấu.
Tứ Vương Gia Quyền Khuynh Thiên Hạ Diễm tuyệt Tứ Hải nha, những nữ tử trăng hoa như các nàng ai không khát vọng được gặp một lần?
Mà nay, nói cho các nàng biết, về sau sắp có cơ hội hầu hạ Vương Gia, làm sao có thể không kích động? Làm sao có thể không vui mừng?
Chỉ là, hai nàng tuy là nữ tử trăng hoa, nhưng cũng không phải người không có đầu óc, vì vậy đã có không ít nghi ngờ với nữ tử trước mặt.
Vị Vương phi này tự mình nạp thiếp cho phu quân vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, huống chi người nọ còn là Tứ Vương Gia.
Chẳng lẽ, hai người không hẹn mà cùng quan sát Nguyệt Trì Lạc . . . . . .
Nữ tử này thoạt nhìn thân thể nhỏ nhắn yếu ớt, chẳng lẽ nàng không thỏa mãn nổi d*c v*ng của Vương Gia, nhưng lại không muốn để Vương Gia trách nàng lòng dạ hẹp hòi, cho nên mới chủ động nạp thiếp giúp Vương Gia?
Nghĩ tới đây, hai vị Quốc Sắc Thiên Hương cười mỉm nói: "Thiếp thân nhất định sẽ hầu hạ Vương Gia thật tốt."
Nguyệt Trì Lạc nghe vậy, hài lòng cười.
Cuối cùng, nhướng lên lông mày, cười như không cười nói một câu: "Vương Gia thích người thông minh lanh lợi, công phu trên giường các ngươi ổn chứ, khỏi cần tìm người đến chỉ bảo sao?"
Hai vị mỹ nữ liếc mắt nhìn nhau một cái, thần thái trong mắt tràn đầy tự tin: "Nhóm thiếp thân nhất định sẽ khiến Vương Gia hài lòng."
Nhìn xem, nói mà mặt không đỏ hơi thở không gấp.
Nguyệt Trì Lạc lại cười một tiếng: "Vậy thì tốt. . . . . ."
Nghe thế, Thập Thất phi thường phẫn hận, ai nói xem, đầu óc chủ tử nàng đang suy nghĩ gì vậy?
Không phải sáng sớm nói đi ra ngoài một chuyến sao? Sao lại dẫn về hai vị mỹ nhân Quốc Sắc Thiên Hương chứ?
Hơn nữa, nàng lại còn chủ động thu nhận mỹ nhân nạp thiếp giúp Vương Gia, có người thê tử nào như nàng vậy không?
Chẳng lẽ thật sự không sợ Vương Gia bỏ nàng sao?
Gia đình bình thường, chứng kiến phu quân nhà mình thu nhận mỹ nhân nạp thiếp, có ai mà không khóc lóc náo loạn?
Coi như ngoài mặt không khóc không làm khó, nhưng sau lưng không phải ngầm vụng trộm đấu đá ta sống ngươi chết, tranh giành ghen ghét lẫn nhau? Nàng ngược lại hoan hô. . . . . .
Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Hai vị Quốc Sắc Thiên Hương phối hợp theo nhịp bước của nàng, nghe xong lời này, thần sắc trên mặt vui mừng khôn xiết, làm thế nào cũng thể che giấu.Tứ Vương Gia Quyền Khuynh Thiên Hạ Diễm tuyệt Tứ Hải nha, những nữ tử trăng hoa như các nàng ai không khát vọng được gặp một lần?Mà nay, nói cho các nàng biết, về sau sắp có cơ hội hầu hạ Vương Gia, làm sao có thể không kích động? Làm sao có thể không vui mừng?Chỉ là, hai nàng tuy là nữ tử trăng hoa, nhưng cũng không phải người không có đầu óc, vì vậy đã có không ít nghi ngờ với nữ tử trước mặt.Vị Vương phi này tự mình nạp thiếp cho phu quân vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, huống chi người nọ còn là Tứ Vương Gia.Chẳng lẽ, hai người không hẹn mà cùng quan sát Nguyệt Trì Lạc . . . . . .Nữ tử này thoạt nhìn thân thể nhỏ nhắn yếu ớt, chẳng lẽ nàng không thỏa mãn nổi d*c v*ng của Vương Gia, nhưng lại không muốn để Vương Gia trách nàng lòng dạ hẹp hòi, cho nên mới chủ động nạp thiếp giúp Vương Gia?Nghĩ tới đây, hai vị Quốc Sắc Thiên Hương cười mỉm nói: "Thiếp thân nhất định sẽ hầu hạ Vương Gia thật tốt."Nguyệt Trì Lạc nghe vậy, hài lòng cười.Cuối cùng, nhướng lên lông mày, cười như không cười nói một câu: "Vương Gia thích người thông minh lanh lợi, công phu trên giường các ngươi ổn chứ, khỏi cần tìm người đến chỉ bảo sao?"Hai vị mỹ nữ liếc mắt nhìn nhau một cái, thần thái trong mắt tràn đầy tự tin: "Nhóm thiếp thân nhất định sẽ khiến Vương Gia hài lòng."Nhìn xem, nói mà mặt không đỏ hơi thở không gấp.Nguyệt Trì Lạc lại cười một tiếng: "Vậy thì tốt. . . . . ."Nghe thế, Thập Thất phi thường phẫn hận, ai nói xem, đầu óc chủ tử nàng đang suy nghĩ gì vậy?Không phải sáng sớm nói đi ra ngoài một chuyến sao? Sao lại dẫn về hai vị mỹ nhân Quốc Sắc Thiên Hương chứ?Hơn nữa, nàng lại còn chủ động thu nhận mỹ nhân nạp thiếp giúp Vương Gia, có người thê tử nào như nàng vậy không?Chẳng lẽ thật sự không sợ Vương Gia bỏ nàng sao?Gia đình bình thường, chứng kiến phu quân nhà mình thu nhận mỹ nhân nạp thiếp, có ai mà không khóc lóc náo loạn?Coi như ngoài mặt không khóc không làm khó, nhưng sau lưng không phải ngầm vụng trộm đấu đá ta sống ngươi chết, tranh giành ghen ghét lẫn nhau? Nàng ngược lại hoan hô. . . . . .