Nàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt…
Chương 181: Nam Cung thái tử (5)
Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Nước Đông Phương khai chiến!Cùng với nước Bắc Thần vùng biên giới đang thử dò xét những cuộc chiến tranh nhỏ.Hoàng đế phái cha của Long Uyển Nhi, Long Đại tướng quân đi.Chuyện này đối với dân chúng cũng không có ảnh hưởng gì, trước đây hàng năm kiểu chiến tranh nhỏ như vậy cũng phải xảy ra mấy lần.Hàng năm đánh, hàng năm thua, nhưng cũng không thỏa hiệp, nước Đông Phương cũng gần như mất cảm giác rồi.Nhưng lần này so với trước kia có chút không giống, nước Đông Phương đã liên tục bị đánh mất ba tòa Thành.Lần này nếu không phải chiến tranh có quy mô lớn, Hoàng đế cũng chưa đến mức phái Long Đại tướng quân ra trận.Khi Nguyệt Trì Lạc nghe được tin tức đó cũng chỉ nhíu mày, sau đó lại tiếp tục vẽ một bức họa mà nàng trân quý đến đáng ghét.Thập Thất kéo tay áo, không ngừng mắng nàng máu lạnh, nàng cũng không để ý.Thời gian lại trôi qua hai ngày nữa.Cuộc sống cùng tình yêu của Đông Phương Tuyết và Nguyệt Trì Lạc vô cùng mỹ mãn.Nguyệt Trì Lạc cảm thấy Đông Phương Tuyết cũng không phóng khoáng cho lắm, thỉnh thoảng nàng muốn nói vài câu với Huyền Chi Thất thì hắn sẽ có dấu hiệu uống dấm, phát hiện ra điểm này khiến Nguyệt Trì Lạc thật cao hứng.Vui vẻ càng nhiều, Nguyệt Trì Lạc sẽ cảm thấy tâm tình càng thêm nặng nề.Nàng sợ, nếu lỡ nàng chết đi, A Tuyết làm thế nào?A Tuyết đau lòng thì phải làm sao?Mỗi lần nghĩ đến đây, Nguyệt Trì Lạc chỉ cảm thấy tâm tình vừa hạnh phúc vừa nặng trĩu!Ngày hôm đó, Nam Cung thái tử Nam Cung Dạ đến thăm hỏi.Nguyệt Trì Lạc vốn nghĩ rằng sẽ không còn gặp lại cái người băng tuyết như mỹ nhân đó nữa, nhưng mà vượt ngoài dự đoán, hai ngày sau, nàng lại gặp được người đó lần nữa.Ở trên đường Đế Đô, ở giữa phố chợ biển người mênh mông, Nguyệt Trì Lạc gặp được Nam Cung thái tử Nam Cung Dạ đi sứ sang nước Đông Phương.Không giống với lần trước ở chợ đêm, lần này, hắn ngồi cỗ kiệu cao quý dẫn theo mỹ nhân, lên giọng đưa tin là muốn đến đây.Giữa cổ kiệu lộng lẫy cao quý, rèm che màu nhạt rũ xuống, loáng thoáng còn nhìn thấy ngồi phải trái hai bên đều là mấy vị mỹ nhân, hắn ngồi ở giữa trong tay cầm chiếc cốc hình lưỡi liềm, nhấp nhẹ rượu, trên dung nhan tuấn mỹ là biểu cảm rét lạnh tới cực điểm.Nguyệt Trì Lạc đứng ở trên cổng thành, nhìn Đông Phương Tuyết cùng thái tử tiếp đãi người nọ.Buổi tối, trong hoàng cung Hoàng đế đón gió tẩy trần tiếp đãi Nam Cung Dạ!Thời điểm Đông Phương Tuyết tới đón Nguyệt Trì Lạc, Nguyệt Trì Lạc nhàm chán hỏi một câu: "A Tuyết, ngươi cảm thấy lần này Bắc quốc khai chiến, có liên quan đến việc Nam Cung Dạ tới đây hay không?"Bắc quốc khai chiến, Nam Cung thái tử đến viếng thăm, nước Đông Phương nội chiến.
Nước Đông Phương khai chiến!
Cùng với nước Bắc Thần vùng biên giới đang thử dò xét những cuộc chiến tranh nhỏ.
Hoàng đế phái cha của Long Uyển Nhi, Long Đại tướng quân đi.
Chuyện này đối với dân chúng cũng không có ảnh hưởng gì, trước đây hàng năm kiểu chiến tranh nhỏ như vậy cũng phải xảy ra mấy lần.
Hàng năm đánh, hàng năm thua, nhưng cũng không thỏa hiệp, nước Đông Phương cũng gần như mất cảm giác rồi.
Nhưng lần này so với trước kia có chút không giống, nước Đông Phương đã liên tục bị đánh mất ba tòa Thành.
Lần này nếu không phải chiến tranh có quy mô lớn, Hoàng đế cũng chưa đến mức phái Long Đại tướng quân ra trận.
Khi Nguyệt Trì Lạc nghe được tin tức đó cũng chỉ nhíu mày, sau đó lại tiếp tục vẽ một bức họa mà nàng trân quý đến đáng ghét.
Thập Thất kéo tay áo, không ngừng mắng nàng máu lạnh, nàng cũng không để ý.
Thời gian lại trôi qua hai ngày nữa.
Cuộc sống cùng tình yêu của Đông Phương Tuyết và Nguyệt Trì Lạc vô cùng mỹ mãn.
Nguyệt Trì Lạc cảm thấy Đông Phương Tuyết cũng không phóng khoáng cho lắm, thỉnh thoảng nàng muốn nói vài câu với Huyền Chi Thất thì hắn sẽ có dấu hiệu uống dấm, phát hiện ra điểm này khiến Nguyệt Trì Lạc thật cao hứng.
Vui vẻ càng nhiều, Nguyệt Trì Lạc sẽ cảm thấy tâm tình càng thêm nặng nề.
Nàng sợ, nếu lỡ nàng chết đi, A Tuyết làm thế nào?
A Tuyết đau lòng thì phải làm sao?
Mỗi lần nghĩ đến đây, Nguyệt Trì Lạc chỉ cảm thấy tâm tình vừa hạnh phúc vừa nặng trĩu!
Ngày hôm đó, Nam Cung thái tử Nam Cung Dạ đến thăm hỏi.
Nguyệt Trì Lạc vốn nghĩ rằng sẽ không còn gặp lại cái người băng tuyết như mỹ nhân đó nữa, nhưng mà vượt ngoài dự đoán, hai ngày sau, nàng lại gặp được người đó lần nữa.
Ở trên đường Đế Đô, ở giữa phố chợ biển người mênh mông, Nguyệt Trì Lạc gặp được Nam Cung thái tử Nam Cung Dạ đi sứ sang nước Đông Phương.
Không giống với lần trước ở chợ đêm, lần này, hắn ngồi cỗ kiệu cao quý dẫn theo mỹ nhân, lên giọng đưa tin là muốn đến đây.
Giữa cổ kiệu lộng lẫy cao quý, rèm che màu nhạt rũ xuống, loáng thoáng còn nhìn thấy ngồi phải trái hai bên đều là mấy vị mỹ nhân, hắn ngồi ở giữa trong tay cầm chiếc cốc hình lưỡi liềm, nhấp nhẹ rượu, trên dung nhan tuấn mỹ là biểu cảm rét lạnh tới cực điểm.
Nguyệt Trì Lạc đứng ở trên cổng thành, nhìn Đông Phương Tuyết cùng thái tử tiếp đãi người nọ.
Buổi tối, trong hoàng cung Hoàng đế đón gió tẩy trần tiếp đãi Nam Cung Dạ!
Thời điểm Đông Phương Tuyết tới đón Nguyệt Trì Lạc, Nguyệt Trì Lạc nhàm chán hỏi một câu: "A Tuyết, ngươi cảm thấy lần này Bắc quốc khai chiến, có liên quan đến việc Nam Cung Dạ tới đây hay không?"
Bắc quốc khai chiến, Nam Cung thái tử đến viếng thăm, nước Đông Phương nội chiến.
Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Nước Đông Phương khai chiến!Cùng với nước Bắc Thần vùng biên giới đang thử dò xét những cuộc chiến tranh nhỏ.Hoàng đế phái cha của Long Uyển Nhi, Long Đại tướng quân đi.Chuyện này đối với dân chúng cũng không có ảnh hưởng gì, trước đây hàng năm kiểu chiến tranh nhỏ như vậy cũng phải xảy ra mấy lần.Hàng năm đánh, hàng năm thua, nhưng cũng không thỏa hiệp, nước Đông Phương cũng gần như mất cảm giác rồi.Nhưng lần này so với trước kia có chút không giống, nước Đông Phương đã liên tục bị đánh mất ba tòa Thành.Lần này nếu không phải chiến tranh có quy mô lớn, Hoàng đế cũng chưa đến mức phái Long Đại tướng quân ra trận.Khi Nguyệt Trì Lạc nghe được tin tức đó cũng chỉ nhíu mày, sau đó lại tiếp tục vẽ một bức họa mà nàng trân quý đến đáng ghét.Thập Thất kéo tay áo, không ngừng mắng nàng máu lạnh, nàng cũng không để ý.Thời gian lại trôi qua hai ngày nữa.Cuộc sống cùng tình yêu của Đông Phương Tuyết và Nguyệt Trì Lạc vô cùng mỹ mãn.Nguyệt Trì Lạc cảm thấy Đông Phương Tuyết cũng không phóng khoáng cho lắm, thỉnh thoảng nàng muốn nói vài câu với Huyền Chi Thất thì hắn sẽ có dấu hiệu uống dấm, phát hiện ra điểm này khiến Nguyệt Trì Lạc thật cao hứng.Vui vẻ càng nhiều, Nguyệt Trì Lạc sẽ cảm thấy tâm tình càng thêm nặng nề.Nàng sợ, nếu lỡ nàng chết đi, A Tuyết làm thế nào?A Tuyết đau lòng thì phải làm sao?Mỗi lần nghĩ đến đây, Nguyệt Trì Lạc chỉ cảm thấy tâm tình vừa hạnh phúc vừa nặng trĩu!Ngày hôm đó, Nam Cung thái tử Nam Cung Dạ đến thăm hỏi.Nguyệt Trì Lạc vốn nghĩ rằng sẽ không còn gặp lại cái người băng tuyết như mỹ nhân đó nữa, nhưng mà vượt ngoài dự đoán, hai ngày sau, nàng lại gặp được người đó lần nữa.Ở trên đường Đế Đô, ở giữa phố chợ biển người mênh mông, Nguyệt Trì Lạc gặp được Nam Cung thái tử Nam Cung Dạ đi sứ sang nước Đông Phương.Không giống với lần trước ở chợ đêm, lần này, hắn ngồi cỗ kiệu cao quý dẫn theo mỹ nhân, lên giọng đưa tin là muốn đến đây.Giữa cổ kiệu lộng lẫy cao quý, rèm che màu nhạt rũ xuống, loáng thoáng còn nhìn thấy ngồi phải trái hai bên đều là mấy vị mỹ nhân, hắn ngồi ở giữa trong tay cầm chiếc cốc hình lưỡi liềm, nhấp nhẹ rượu, trên dung nhan tuấn mỹ là biểu cảm rét lạnh tới cực điểm.Nguyệt Trì Lạc đứng ở trên cổng thành, nhìn Đông Phương Tuyết cùng thái tử tiếp đãi người nọ.Buổi tối, trong hoàng cung Hoàng đế đón gió tẩy trần tiếp đãi Nam Cung Dạ!Thời điểm Đông Phương Tuyết tới đón Nguyệt Trì Lạc, Nguyệt Trì Lạc nhàm chán hỏi một câu: "A Tuyết, ngươi cảm thấy lần này Bắc quốc khai chiến, có liên quan đến việc Nam Cung Dạ tới đây hay không?"Bắc quốc khai chiến, Nam Cung thái tử đến viếng thăm, nước Đông Phương nội chiến.