Tác giả:

Nàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt…

Chương 203: Chiến tranh bộc phát (7)

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Suy nghĩ lại, Nguyệt Trì Lạc nói: "Tại sao, tại sao phải bảo A Tuyết lấy ta?"Tống Chỉ Thi nói: "Ngày đó ở buổi tiệc Thiên Kim, ta đã nhìn trúng ngươi, là vì ngươi hoàn toàn không có chỗ dựa, ta bảo A Tuyết cưới ngươi, là vì A Tuyết chỉ thích nữ nhân thông minh. Cho nên ta muốn hắn đời này sẽ không yêu ngươi, vậy thì tương lai hắn hay A Tường mặc kệ ai làm Hoàng đế, ta vẫn chiếm được một chỗ nhỏ nhoi ở trong lòng hắn."Nữ nhân này, cũng thật thâm độc!"A Tuyết tại sao phải nghe lời ngươi?" Không có hứng thú nghe lời nói nhảm, Nguyệt Trì Lạc hỏi chuyện muốn hỏi nhất.Tống Chỉ Thi híp híp mắt, trong mắt phượng có cái gì chợt lóe lên: "Ta yêu A Tường, ta không muốn làm cho hắn hiểu lầm ta và A Tuyết có cái gì, ta từng hỏi xin hắn muốn một nguyện vọng, ta bảo hắn cưới ngươi, ngươi không quyền không thế, tương lai cho dù A Tuyết muốn đoạt vị, ngươi cũng không giúp hắn được cái gì, vì vậy ta mới bảo hắn cưới, cho nên hắn đồng ý cưới."Nguyệt Trì Lạc càng nghe, môi mím lại càng chặt.Đông Phương Tuyết yêu Tống Chỉ Thi.Yêu đến mức nguyện ý vì nàng ta mà cưới một nữ nhân mình không thương?Đông Phương Tuyết yêu Tống Chỉ Thi.Vì nàng ta, sẵn sàng cưới một nữ nhân không quyền không thế.Đông Phương Tuyết yêu Tống Chỉ Thi, rất yêu rất yêu....Nguyệt Trì Lạc bất chợt có chút vô lực, nàng mấp máy cánh môi tái nhợt, cảm thấy rất đau rất đau, hết sức kiềm nén không để cho mình mất khống chế, nàng từ tốn nói: "Vậy thì thế nào? Mặc dù là ngươi bảo A Tuyết cưới ta, mặc dù người A Tuyết yêu trước kia chính là ngươi, nhưng hiện bây giờ, người hắn yêu chính là ta, ta mới đúng là thê tử của hắn.""Ngươi xác định A Tuyết yêu ngươi?" Tống Chỉ Thi nhếch miệng, cười hỏi ngược lại.Nguyệt Trì Lạc lảo đảo lùi lại một bước, móng tay bấm sâu vào lòng bàn tay cảm thấy rất đau, nhưng mà không cảm thấy đau bằng trong tim. Đúng vậy, hắn chưa bao giờ nói yêu nàng, hắn thật sự yêu nàng sao?Nguyệt Trì Lạc trong khoảnh khắc cảm thấy mê mang, rốt cuộc hắn có yêu nàng hay không?Hắn rốt cuộc là yêu Nguyệt Trì Lạc nàng hay là Tống Chỉ Thi.Tâm tình Nguyệt Trì Lạc hoàn toàn sụp đổ, hắn nói làm cho nàng tin tưởng hắn lệ thuộc vào hắn, nhưng tại sao kết quả lại như thế này?

Suy nghĩ lại, Nguyệt Trì Lạc nói: "Tại sao, tại sao phải bảo A Tuyết lấy ta?"

Tống Chỉ Thi nói: "Ngày đó ở buổi tiệc Thiên Kim, ta đã nhìn trúng ngươi, là vì ngươi hoàn toàn không có chỗ dựa, ta bảo A Tuyết cưới ngươi, là vì A Tuyết chỉ thích nữ nhân thông minh. Cho nên ta muốn hắn đời này sẽ không yêu ngươi, vậy thì tương lai hắn hay A Tường mặc kệ ai làm Hoàng đế, ta vẫn chiếm được một chỗ nhỏ nhoi ở trong lòng hắn."

Nữ nhân này, cũng thật thâm độc!

"A Tuyết tại sao phải nghe lời ngươi?" Không có hứng thú nghe lời nói nhảm, Nguyệt Trì Lạc hỏi chuyện muốn hỏi nhất.

Tống Chỉ Thi híp híp mắt, trong mắt phượng có cái gì chợt lóe lên: "Ta yêu A Tường, ta không muốn làm cho hắn hiểu lầm ta và A Tuyết có cái gì, ta từng hỏi xin hắn muốn một nguyện vọng, ta bảo hắn cưới ngươi, ngươi không quyền không thế, tương lai cho dù A Tuyết muốn đoạt vị, ngươi cũng không giúp hắn được cái gì, vì vậy ta mới bảo hắn cưới, cho nên hắn đồng ý cưới."

Nguyệt Trì Lạc càng nghe, môi mím lại càng chặt.

Đông Phương Tuyết yêu Tống Chỉ Thi.

Yêu đến mức nguyện ý vì nàng ta mà cưới một nữ nhân mình không thương?

Đông Phương Tuyết yêu Tống Chỉ Thi.

Vì nàng ta, sẵn sàng cưới một nữ nhân không quyền không thế.

Đông Phương Tuyết yêu Tống Chỉ Thi, rất yêu rất yêu....

Nguyệt Trì Lạc bất chợt có chút vô lực, nàng mấp máy cánh môi tái nhợt, cảm thấy rất đau rất đau, hết sức kiềm nén không để cho mình mất khống chế, nàng từ tốn nói: "Vậy thì thế nào? Mặc dù là ngươi bảo A Tuyết cưới ta, mặc dù người A Tuyết yêu trước kia chính là ngươi, nhưng hiện bây giờ, người hắn yêu chính là ta, ta mới đúng là thê tử của hắn."

"Ngươi xác định A Tuyết yêu ngươi?" Tống Chỉ Thi nhếch miệng, cười hỏi ngược lại.

Nguyệt Trì Lạc lảo đảo lùi lại một bước, móng tay bấm sâu vào lòng bàn tay cảm thấy rất đau, nhưng mà không cảm thấy đau bằng trong tim. Đúng vậy, hắn chưa bao giờ nói yêu nàng, hắn thật sự yêu nàng sao?

Nguyệt Trì Lạc trong khoảnh khắc cảm thấy mê mang, rốt cuộc hắn có yêu nàng hay không?

Hắn rốt cuộc là yêu Nguyệt Trì Lạc nàng hay là Tống Chỉ Thi.

Tâm tình Nguyệt Trì Lạc hoàn toàn sụp đổ, hắn nói làm cho nàng tin tưởng hắn lệ thuộc vào hắn, nhưng tại sao kết quả lại như thế này?

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Suy nghĩ lại, Nguyệt Trì Lạc nói: "Tại sao, tại sao phải bảo A Tuyết lấy ta?"Tống Chỉ Thi nói: "Ngày đó ở buổi tiệc Thiên Kim, ta đã nhìn trúng ngươi, là vì ngươi hoàn toàn không có chỗ dựa, ta bảo A Tuyết cưới ngươi, là vì A Tuyết chỉ thích nữ nhân thông minh. Cho nên ta muốn hắn đời này sẽ không yêu ngươi, vậy thì tương lai hắn hay A Tường mặc kệ ai làm Hoàng đế, ta vẫn chiếm được một chỗ nhỏ nhoi ở trong lòng hắn."Nữ nhân này, cũng thật thâm độc!"A Tuyết tại sao phải nghe lời ngươi?" Không có hứng thú nghe lời nói nhảm, Nguyệt Trì Lạc hỏi chuyện muốn hỏi nhất.Tống Chỉ Thi híp híp mắt, trong mắt phượng có cái gì chợt lóe lên: "Ta yêu A Tường, ta không muốn làm cho hắn hiểu lầm ta và A Tuyết có cái gì, ta từng hỏi xin hắn muốn một nguyện vọng, ta bảo hắn cưới ngươi, ngươi không quyền không thế, tương lai cho dù A Tuyết muốn đoạt vị, ngươi cũng không giúp hắn được cái gì, vì vậy ta mới bảo hắn cưới, cho nên hắn đồng ý cưới."Nguyệt Trì Lạc càng nghe, môi mím lại càng chặt.Đông Phương Tuyết yêu Tống Chỉ Thi.Yêu đến mức nguyện ý vì nàng ta mà cưới một nữ nhân mình không thương?Đông Phương Tuyết yêu Tống Chỉ Thi.Vì nàng ta, sẵn sàng cưới một nữ nhân không quyền không thế.Đông Phương Tuyết yêu Tống Chỉ Thi, rất yêu rất yêu....Nguyệt Trì Lạc bất chợt có chút vô lực, nàng mấp máy cánh môi tái nhợt, cảm thấy rất đau rất đau, hết sức kiềm nén không để cho mình mất khống chế, nàng từ tốn nói: "Vậy thì thế nào? Mặc dù là ngươi bảo A Tuyết cưới ta, mặc dù người A Tuyết yêu trước kia chính là ngươi, nhưng hiện bây giờ, người hắn yêu chính là ta, ta mới đúng là thê tử của hắn.""Ngươi xác định A Tuyết yêu ngươi?" Tống Chỉ Thi nhếch miệng, cười hỏi ngược lại.Nguyệt Trì Lạc lảo đảo lùi lại một bước, móng tay bấm sâu vào lòng bàn tay cảm thấy rất đau, nhưng mà không cảm thấy đau bằng trong tim. Đúng vậy, hắn chưa bao giờ nói yêu nàng, hắn thật sự yêu nàng sao?Nguyệt Trì Lạc trong khoảnh khắc cảm thấy mê mang, rốt cuộc hắn có yêu nàng hay không?Hắn rốt cuộc là yêu Nguyệt Trì Lạc nàng hay là Tống Chỉ Thi.Tâm tình Nguyệt Trì Lạc hoàn toàn sụp đổ, hắn nói làm cho nàng tin tưởng hắn lệ thuộc vào hắn, nhưng tại sao kết quả lại như thế này?

Chương 203: Chiến tranh bộc phát (7)