Tác giả:

Nàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt…

Chương 237: Tiểu Tam đột kích

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Ngày hôm đó, thời tiết sáng sủa, ánh nắng mặt trời rực rỡ.Nguyệt Trì Lạc bụng lớn bệ phệ ngồi trong quán cà phê nhấp nhẹ nước lọc, nghe người phụ nữ đối diện thao thao bất tuyệt giảng đạo lý ‘Chuyện tình yêu’ lão công của Nguyệt Trì Lạc."Tôi nói cho cô biết, tổng giám đốc căn bản không phải tự nguyện sống chung với cô, anh ấy ngay cả hôn lễ cũng không muốn tổ chức với cô, cô vì dựa vào đứa nhỏ rắp tăm chiếm lấy anh ấy? Nếu không phải vì cô là Phó Tổng Tài Lạc Tinh, từ lâu tổng giám đốc đã một cước đá cô bay rồi. . . . . ." Người phụ nữ đối diện vẫn đang không ngừng lải nhải kể lể.Nguyệt Trì Lạc nhíu nhíu mày, nhấp nhẹ miếng nước nóng tiếp tục nghe cô ta nói?"Nói cho cô biết nha, tổng giám đốc yêu chính là chị tôi, mỗi lần anh ấy tham dự tiệc đều dẫn chị tôi đi cùng, hai người tay dắt tay nhau vô cùng ân ái xứng đôi. Cô xem, lần nào anh ấy cũng không muốn dẫn cô đi theo, căn bản là không muốn công khai cô với bên ngoài. Nếu không phải vì đứa nhỏ trong bụng cô, chắc chắn anh ấy sẽ không nhìn đến cô dù chỉ một cái liếc mắt.""Còn nữa, cô đừng nghĩ rằng tôi lừa cô, hiện tại chị tôi cũng mang thai, tổng giám đốc mua cho chị tôi hai căn nhà ở vùng ngoại ô, nếu như cô không tin có thể tự mình đi xem, dù sao cũng nên nhìn thấy rồi hãy chết tâm đi, tổng giám đốc anh ấy không hề yêu cô."Người phụ nữ sau khi nói xong, nhìn chằm chằm Nguyệt Trì Lạc.Giữa hai lông mày viết đầy chữ tự tin cùng kiên định.Rốt cuộc, Nguyệt Trì Lạc cũng uống xong hai ly nước, trước ánh mắt nghi ngờ khó hiểu của người phụ nữ đó, Nguyệt Trì Lạc thản nhiên mở miệng: "Những chuyện này ai bảo cô đến nói? Chị cô?""Không phải, chị tôi sẽ không làm như vậy. Tôi bất quá chỉ là nhìn thấy tổng giám đốc chạy đầu nọ đầu kia, chẳng qua nhận thấy rõ ràng tổng giám đốc không thích nhưng vẫn phải ngày ngày về nhà với cô, cho nên mới đến nói cho cô biết, để đối chiếu, cho cô xem thứ này. . . . ."Nói xong, người phụ nữ lấy một tờ báo mở ra ở trước mặt Nguyệt Trì Lạc, cười lạnh một tiếng nói: "Nhìn xem, đây là ai!"Nguyệt Trì Lạc hơi nghiêng người lướt qua, bức ảnh lớn chụp một nam một nữ chiếm hết hơn nữa tờ báo.Trên tờ báo, tay người phụ nữ xinh đẹp ưu nhã đang khoác tay người đàn ông tuấn mỹ, đôi mắt người đàn ông mang ý cười cúi đầu xuống nói gì đó với người phụ nữ, còn người phụ nữ gương mặt thật vui vẻ khóe miệng gợi lên nụ cười 45°.

Ngày hôm đó, thời tiết sáng sủa, ánh nắng mặt trời rực rỡ.

Nguyệt Trì Lạc bụng lớn bệ phệ ngồi trong quán cà phê nhấp nhẹ nước lọc, nghe người phụ nữ đối diện thao thao bất tuyệt giảng đạo lý ‘Chuyện tình yêu’ lão công của Nguyệt Trì Lạc.

"Tôi nói cho cô biết, tổng giám đốc căn bản không phải tự nguyện sống chung với cô, anh ấy ngay cả hôn lễ cũng không muốn tổ chức với cô, cô vì dựa vào đứa nhỏ rắp tăm chiếm lấy anh ấy? Nếu không phải vì cô là Phó Tổng Tài Lạc Tinh, từ lâu tổng giám đốc đã một cước đá cô bay rồi. . . . . ." Người phụ nữ đối diện vẫn đang không ngừng lải nhải kể lể.

Nguyệt Trì Lạc nhíu nhíu mày, nhấp nhẹ miếng nước nóng tiếp tục nghe cô ta nói?

"Nói cho cô biết nha, tổng giám đốc yêu chính là chị tôi, mỗi lần anh ấy tham dự tiệc đều dẫn chị tôi đi cùng, hai người tay dắt tay nhau vô cùng ân ái xứng đôi. Cô xem, lần nào anh ấy cũng không muốn dẫn cô đi theo, căn bản là không muốn công khai cô với bên ngoài. Nếu không phải vì đứa nhỏ trong bụng cô, chắc chắn anh ấy sẽ không nhìn đến cô dù chỉ một cái liếc mắt."

"Còn nữa, cô đừng nghĩ rằng tôi lừa cô, hiện tại chị tôi cũng mang thai, tổng giám đốc mua cho chị tôi hai căn nhà ở vùng ngoại ô, nếu như cô không tin có thể tự mình đi xem, dù sao cũng nên nhìn thấy rồi hãy chết tâm đi, tổng giám đốc anh ấy không hề yêu cô."

Người phụ nữ sau khi nói xong, nhìn chằm chằm Nguyệt Trì Lạc.

Giữa hai lông mày viết đầy chữ tự tin cùng kiên định.

Rốt cuộc, Nguyệt Trì Lạc cũng uống xong hai ly nước, trước ánh mắt nghi ngờ khó hiểu của người phụ nữ đó, Nguyệt Trì Lạc thản nhiên mở miệng: "Những chuyện này ai bảo cô đến nói? Chị cô?"

"Không phải, chị tôi sẽ không làm như vậy. Tôi bất quá chỉ là nhìn thấy tổng giám đốc chạy đầu nọ đầu kia, chẳng qua nhận thấy rõ ràng tổng giám đốc không thích nhưng vẫn phải ngày ngày về nhà với cô, cho nên mới đến nói cho cô biết, để đối chiếu, cho cô xem thứ này. . . . ."

Nói xong, người phụ nữ lấy một tờ báo mở ra ở trước mặt Nguyệt Trì Lạc, cười lạnh một tiếng nói: "Nhìn xem, đây là ai!"

Nguyệt Trì Lạc hơi nghiêng người lướt qua, bức ảnh lớn chụp một nam một nữ chiếm hết hơn nữa tờ báo.

Trên tờ báo, tay người phụ nữ xinh đẹp ưu nhã đang khoác tay người đàn ông tuấn mỹ, đôi mắt người đàn ông mang ý cười cúi đầu xuống nói gì đó với người phụ nữ, còn người phụ nữ gương mặt thật vui vẻ khóe miệng gợi lên nụ cười 45°.

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Ngày hôm đó, thời tiết sáng sủa, ánh nắng mặt trời rực rỡ.Nguyệt Trì Lạc bụng lớn bệ phệ ngồi trong quán cà phê nhấp nhẹ nước lọc, nghe người phụ nữ đối diện thao thao bất tuyệt giảng đạo lý ‘Chuyện tình yêu’ lão công của Nguyệt Trì Lạc."Tôi nói cho cô biết, tổng giám đốc căn bản không phải tự nguyện sống chung với cô, anh ấy ngay cả hôn lễ cũng không muốn tổ chức với cô, cô vì dựa vào đứa nhỏ rắp tăm chiếm lấy anh ấy? Nếu không phải vì cô là Phó Tổng Tài Lạc Tinh, từ lâu tổng giám đốc đã một cước đá cô bay rồi. . . . . ." Người phụ nữ đối diện vẫn đang không ngừng lải nhải kể lể.Nguyệt Trì Lạc nhíu nhíu mày, nhấp nhẹ miếng nước nóng tiếp tục nghe cô ta nói?"Nói cho cô biết nha, tổng giám đốc yêu chính là chị tôi, mỗi lần anh ấy tham dự tiệc đều dẫn chị tôi đi cùng, hai người tay dắt tay nhau vô cùng ân ái xứng đôi. Cô xem, lần nào anh ấy cũng không muốn dẫn cô đi theo, căn bản là không muốn công khai cô với bên ngoài. Nếu không phải vì đứa nhỏ trong bụng cô, chắc chắn anh ấy sẽ không nhìn đến cô dù chỉ một cái liếc mắt.""Còn nữa, cô đừng nghĩ rằng tôi lừa cô, hiện tại chị tôi cũng mang thai, tổng giám đốc mua cho chị tôi hai căn nhà ở vùng ngoại ô, nếu như cô không tin có thể tự mình đi xem, dù sao cũng nên nhìn thấy rồi hãy chết tâm đi, tổng giám đốc anh ấy không hề yêu cô."Người phụ nữ sau khi nói xong, nhìn chằm chằm Nguyệt Trì Lạc.Giữa hai lông mày viết đầy chữ tự tin cùng kiên định.Rốt cuộc, Nguyệt Trì Lạc cũng uống xong hai ly nước, trước ánh mắt nghi ngờ khó hiểu của người phụ nữ đó, Nguyệt Trì Lạc thản nhiên mở miệng: "Những chuyện này ai bảo cô đến nói? Chị cô?""Không phải, chị tôi sẽ không làm như vậy. Tôi bất quá chỉ là nhìn thấy tổng giám đốc chạy đầu nọ đầu kia, chẳng qua nhận thấy rõ ràng tổng giám đốc không thích nhưng vẫn phải ngày ngày về nhà với cô, cho nên mới đến nói cho cô biết, để đối chiếu, cho cô xem thứ này. . . . ."Nói xong, người phụ nữ lấy một tờ báo mở ra ở trước mặt Nguyệt Trì Lạc, cười lạnh một tiếng nói: "Nhìn xem, đây là ai!"Nguyệt Trì Lạc hơi nghiêng người lướt qua, bức ảnh lớn chụp một nam một nữ chiếm hết hơn nữa tờ báo.Trên tờ báo, tay người phụ nữ xinh đẹp ưu nhã đang khoác tay người đàn ông tuấn mỹ, đôi mắt người đàn ông mang ý cười cúi đầu xuống nói gì đó với người phụ nữ, còn người phụ nữ gương mặt thật vui vẻ khóe miệng gợi lên nụ cười 45°.

Chương 237: Tiểu Tam đột kích