Tác giả:

Nàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt…

Chương 239: Cô cho rằng cô là ai

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… "Tất nhiên là đến bảo cô lựa chọn tự mình rút lui!"Nguyệt Trì Lạc cười lạnh: "Tiểu thư, có phải cô đã quá ngây thơ rồi không?"Cười lạnh, Nguyệt Trì Lạc đứng lên bỏ đi ra khỏi quán cà phê, người phụ nữ ở phía sau vẫn còn đang lầm bầm nói gì đó, Nguyệt Trì Lạc không có nghe rõ.Về đến nhà, nhớ lại những lời nói của người phụ nữ đó, nghĩ tới nụ cười của A Tuyết, Nguyệt Trì Lạc làm thế nào cũng ngồi không yên.Từng bước đi tới đi lui ở trong phòng, cuối cùng Nguyệt Trì Lạc lấy điện thoại di động ra bắt đầu gọi điện thoại cho A Tuyết, trong loa truyền đến giọng nữ tự động: "Thật xin lỗi, số điện thoại quá khách đang gọi đã khóa máy. . . . . ."Khóa máy? A Tuyết rất ít khi khóa máy.Hắn sợ cô có chuyện tìm hắn, cho nên hắn không bao giờ khóa máy.Bây giờ hắn lại tắt máy, cô không tìm được hắn.Suy nghĩ một chút, Nguyệt Trì Lạc gọi một cú điện thoại đến công ty."Xin chào, đây là tập đoàn Lạc Tinh. . . . . ."Nguyệt Trì Lạc không kiên nhẫn nói: "Tôi tìm tổng giám đốc các cô.""Xin hỏi cô có hẹn trước không?"Hẹn trước? Từ khi nào cô muốn tìm hắn cũng cần phải hẹn trước rồi hả?Nhíu nhíu mày, Nguyệt Trì Lạc sực nhớ ra, mình chưa bao giờ gọi điện thoại tới công ty tìm A Tuyết, như vậy mọi người ở đây không nhận ra cô cũng phải.Dằn lòng xuống, Nguyệt Trì Lạc nói: "Không có hẹn trước, cô cứ nói Nguyệt Trì Lạc tìm, tổng giám đốc các cô nhất định sẽ gặp tôi."Người phụ nữ trong điện thoại sau khi sửng sốt, có chút khinh thường nói: "Cô cho rằng cô là ai chứ? Mỗi ngày người tới tìm tổng giám đốc chúng tôi không phải mười thì cũng có tám, cô nghĩ rằng tổng giám đốc chúng tôi là ai cũng có thể gặp sao?" Nói xong, ‘Bộp’ một tiếng cúp điện thoại.Nghe âm thanh bận máy trong điện thoại, Nguyệt Trì Lạc bỗng chốc vô cùng sửng sốt.Mỗi ngày người tới tìm tổng giám đốc chúng tôi không phải mười thì cũng có tám. . . . . .Mặc dù vẫn biết, dung mạo A Tuyết tuyệt đối là thuộc hàng họa thủy, nhưng bắt đầu từ lúc nào, A Tuyết lại có giá tốt trên thị trường như vậy?Lại gọi vào số A Tuyết lần nữa, vẫn là khóa máy.Nguyệt Trì Lạc càng lúc càng ngồi không yên, cuối cùng cô bắt đầu gọi vào một dãy số khác.

"Tất nhiên là đến bảo cô lựa chọn tự mình rút lui!"

Nguyệt Trì Lạc cười lạnh: "Tiểu thư, có phải cô đã quá ngây thơ rồi không?"

Cười lạnh, Nguyệt Trì Lạc đứng lên bỏ đi ra khỏi quán cà phê, người phụ nữ ở phía sau vẫn còn đang lầm bầm nói gì đó, Nguyệt Trì Lạc không có nghe rõ.

Về đến nhà, nhớ lại những lời nói của người phụ nữ đó, nghĩ tới nụ cười của A Tuyết, Nguyệt Trì Lạc làm thế nào cũng ngồi không yên.

Từng bước đi tới đi lui ở trong phòng, cuối cùng Nguyệt Trì Lạc lấy điện thoại di động ra bắt đầu gọi điện thoại cho A Tuyết, trong loa truyền đến giọng nữ tự động: "Thật xin lỗi, số điện thoại quá khách đang gọi đã khóa máy. . . . . ."

Khóa máy? A Tuyết rất ít khi khóa máy.

Hắn sợ cô có chuyện tìm hắn, cho nên hắn không bao giờ khóa máy.

Bây giờ hắn lại tắt máy, cô không tìm được hắn.

Suy nghĩ một chút, Nguyệt Trì Lạc gọi một cú điện thoại đến công ty.

"Xin chào, đây là tập đoàn Lạc Tinh. . . . . ."

Nguyệt Trì Lạc không kiên nhẫn nói: "Tôi tìm tổng giám đốc các cô."

"Xin hỏi cô có hẹn trước không?"

Hẹn trước? Từ khi nào cô muốn tìm hắn cũng cần phải hẹn trước rồi hả?

Nhíu nhíu mày, Nguyệt Trì Lạc sực nhớ ra, mình chưa bao giờ gọi điện thoại tới công ty tìm A Tuyết, như vậy mọi người ở đây không nhận ra cô cũng phải.

Dằn lòng xuống, Nguyệt Trì Lạc nói: "Không có hẹn trước, cô cứ nói Nguyệt Trì Lạc tìm, tổng giám đốc các cô nhất định sẽ gặp tôi."

Người phụ nữ trong điện thoại sau khi sửng sốt, có chút khinh thường nói: "Cô cho rằng cô là ai chứ? Mỗi ngày người tới tìm tổng giám đốc chúng tôi không phải mười thì cũng có tám, cô nghĩ rằng tổng giám đốc chúng tôi là ai cũng có thể gặp sao?" Nói xong, ‘Bộp’ một tiếng cúp điện thoại.

Nghe âm thanh bận máy trong điện thoại, Nguyệt Trì Lạc bỗng chốc vô cùng sửng sốt.

Mỗi ngày người tới tìm tổng giám đốc chúng tôi không phải mười thì cũng có tám. . . . . .

Mặc dù vẫn biết, dung mạo A Tuyết tuyệt đối là thuộc hàng họa thủy, nhưng bắt đầu từ lúc nào, A Tuyết lại có giá tốt trên thị trường như vậy?

Lại gọi vào số A Tuyết lần nữa, vẫn là khóa máy.

Nguyệt Trì Lạc càng lúc càng ngồi không yên, cuối cùng cô bắt đầu gọi vào một dãy số khác.

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… "Tất nhiên là đến bảo cô lựa chọn tự mình rút lui!"Nguyệt Trì Lạc cười lạnh: "Tiểu thư, có phải cô đã quá ngây thơ rồi không?"Cười lạnh, Nguyệt Trì Lạc đứng lên bỏ đi ra khỏi quán cà phê, người phụ nữ ở phía sau vẫn còn đang lầm bầm nói gì đó, Nguyệt Trì Lạc không có nghe rõ.Về đến nhà, nhớ lại những lời nói của người phụ nữ đó, nghĩ tới nụ cười của A Tuyết, Nguyệt Trì Lạc làm thế nào cũng ngồi không yên.Từng bước đi tới đi lui ở trong phòng, cuối cùng Nguyệt Trì Lạc lấy điện thoại di động ra bắt đầu gọi điện thoại cho A Tuyết, trong loa truyền đến giọng nữ tự động: "Thật xin lỗi, số điện thoại quá khách đang gọi đã khóa máy. . . . . ."Khóa máy? A Tuyết rất ít khi khóa máy.Hắn sợ cô có chuyện tìm hắn, cho nên hắn không bao giờ khóa máy.Bây giờ hắn lại tắt máy, cô không tìm được hắn.Suy nghĩ một chút, Nguyệt Trì Lạc gọi một cú điện thoại đến công ty."Xin chào, đây là tập đoàn Lạc Tinh. . . . . ."Nguyệt Trì Lạc không kiên nhẫn nói: "Tôi tìm tổng giám đốc các cô.""Xin hỏi cô có hẹn trước không?"Hẹn trước? Từ khi nào cô muốn tìm hắn cũng cần phải hẹn trước rồi hả?Nhíu nhíu mày, Nguyệt Trì Lạc sực nhớ ra, mình chưa bao giờ gọi điện thoại tới công ty tìm A Tuyết, như vậy mọi người ở đây không nhận ra cô cũng phải.Dằn lòng xuống, Nguyệt Trì Lạc nói: "Không có hẹn trước, cô cứ nói Nguyệt Trì Lạc tìm, tổng giám đốc các cô nhất định sẽ gặp tôi."Người phụ nữ trong điện thoại sau khi sửng sốt, có chút khinh thường nói: "Cô cho rằng cô là ai chứ? Mỗi ngày người tới tìm tổng giám đốc chúng tôi không phải mười thì cũng có tám, cô nghĩ rằng tổng giám đốc chúng tôi là ai cũng có thể gặp sao?" Nói xong, ‘Bộp’ một tiếng cúp điện thoại.Nghe âm thanh bận máy trong điện thoại, Nguyệt Trì Lạc bỗng chốc vô cùng sửng sốt.Mỗi ngày người tới tìm tổng giám đốc chúng tôi không phải mười thì cũng có tám. . . . . .Mặc dù vẫn biết, dung mạo A Tuyết tuyệt đối là thuộc hàng họa thủy, nhưng bắt đầu từ lúc nào, A Tuyết lại có giá tốt trên thị trường như vậy?Lại gọi vào số A Tuyết lần nữa, vẫn là khóa máy.Nguyệt Trì Lạc càng lúc càng ngồi không yên, cuối cùng cô bắt đầu gọi vào một dãy số khác.

Chương 239: Cô cho rằng cô là ai