Tác giả:

Nàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt…

Chương 292: Nguyệt Trì Lạc, em đã chọc giận anh (55 - 15)

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Lệnh Hồ Ly bắt đầu bằng một câu như vậy, cũng không có xưng hô rõ, Nguyệt Trì Lạc muốn lễ phép chào hỏi một tiếng cũng không biết nên phải thế nào.Cô gái nọ quan sát Nguyệt Trì Lạc, ánh mắt chợt sắc lại, nói vậy là sao?Khng c ghen tỵ, khng c ghen ghét.Tm lại, chẳng c ci g cả!Ging nh đang nhn khng khí.Nguyệt Tr Lạc vẫn bnh tĩnh nh khng c chuyện g, nếu ngời ta đã khng nhn mnh, vậy th mnh cũng chỉ c th khng cần nhn ti c ta.C gi chỉ cời nhẹ ni vi Lệnh Hồ ly: Tơng lai em sẽ l vợ anh.Thật khi hi!Lệnh Hồ ly nghing đầu cời cời giễu cợt ni: D Nhã Nhã, c khng nghe thy sao?Hn m eo Nguyệt Tr Lạc, thn mật ni: Đy l bạn gi ti, b xã tơng lai của ti, Tiu Nhã, ti sẽ khng ly c.”D Nhã Nhã cụp mt, khng cho thy rõ vẻ mặt lúc ny của c, chỉ từ tn nếm tr.Giọng ni rt tỉnh to: Bữa tiệc đính hn đã định vo đầu thng tm ti. Ti Ti, đến lúc đ chúng ta sẽ gặp lại.”Ti Ti?Nguyệt Tr Lạc nghing đầu nhn sang Lệnh Hồ Ly.Hn nhn thẳng vo D Nhã Nhã, nh mt lạnh lẽo ni: “D Nhã Nhã, c khng hiu tiếng ngời hay sao? Vậy đ ti ni lại cho c nghe lần nữa...”Ngừng lại một chút, hn gn từng chữ: Ti đã có bạn gái, tôi sẽ không kết hôn với cô, cả đính hôn cũng không thể nào.”Dứt lời, Lệnh Hồ ly nhếch môi cười, trước mặt mọi người cúi xuống hôn lên môi Nguyệt Trì Lạc.Toàn thân cô cứng đờ.Khóe môi Nguyệt Trì Lạc giựt giựt, gượng gạo nở nụ cười.Trừ Đông Phương Tuyết ra, cô chưa từng thân mật với người nào khác!Nhìn về phía hai người trung niên kia, thì thấy mặt họ đã đen như đáy nồi.Ngược lại mặt Dư Nhã Nhã vẫn rất đỗi bình tĩnh.Nguyệt Trì Lạc run run bờ môi, cô thật sự bội phục sức chịu đựng của cô ta.Trước mặt mình mà vị hôn phu lại trình diễn một hình ảnh thân mật như thế, vậy mà cô ta vẫn có thể tỉnh bơ bàn chuyện hôn lễ.Nếu như không muốn đính hôn. Dư Nhã Nhã ngẩng đầu nhìn Lệnh Hồ ly cười nói: Vậy kết hôn luôn cũng được.Cực phẩm!Nguyệt Trì Lạc đưa ra kết luận, cô gái này tuyệt đối là cực phẩm!Lệnh Hồ ly hít sâu một hơi, đè nén hỏa khí đang bốc lên trong lòng.Hắn nói: Cô nên bỏ cái ý nghĩ ấy đi.”Tiệc mời khách anh không cần phải quan tâm, đến lúc đó chỉ cần anh xuất hiện trong buổi hôn lễ là được rồi.....”

Lệnh Hồ Ly bắt đầu bằng một câu như vậy, cũng không có xưng hô rõ, Nguyệt Trì Lạc muốn lễ phép chào hỏi một tiếng cũng không biết nên phải thế nào.

Cô gái nọ quan sát Nguyệt Trì Lạc, ánh mắt chợt sắc lại, nói vậy là sao?

Khng c ghen tỵ, khng c ghen ghét.

Tm lại, chẳng c ci g cả!

Ging nh đang nhn khng khí.

Nguyệt Tr Lạc vẫn bnh tĩnh nh khng c chuyện g, nếu ngời ta đã khng nhn mnh, vậy th mnh cũng chỉ c th khng cần nhn ti c ta.

C gi chỉ cời nhẹ ni vi Lệnh Hồ ly: Tơng lai em sẽ l vợ anh.

Thật khi hi!

Lệnh Hồ ly nghing đầu cời cời giễu cợt ni: D Nhã Nhã, c khng nghe thy sao?

Hn m eo Nguyệt Tr Lạc, thn mật ni: Đy l bạn gi ti, b xã tơng lai của ti, Tiu Nhã, ti sẽ khng ly c.”

D Nhã Nhã cụp mt, khng cho thy rõ vẻ mặt lúc ny của c, chỉ từ tn nếm tr.

Giọng ni rt tỉnh to: Bữa tiệc đính hn đã định vo đầu thng tm ti. Ti Ti, đến lúc đ chúng ta sẽ gặp lại.”

Ti Ti?

Nguyệt Tr Lạc nghing đầu nhn sang Lệnh Hồ Ly.

Hn nhn thẳng vo D Nhã Nhã, nh mt lạnh lẽo ni: “D Nhã Nhã, c khng hiu tiếng ngời hay sao? Vậy đ ti ni lại cho c nghe lần nữa...”

Ngừng lại một chút, hn gn từng chữ: Ti đã có bạn gái, tôi sẽ không kết hôn với cô, cả đính hôn cũng không thể nào.”

Dứt lời, Lệnh Hồ ly nhếch môi cười, trước mặt mọi người cúi xuống hôn lên môi Nguyệt Trì Lạc.

Toàn thân cô cứng đờ.

Khóe môi Nguyệt Trì Lạc giựt giựt, gượng gạo nở nụ cười.

Trừ Đông Phương Tuyết ra, cô chưa từng thân mật với người nào khác!

Nhìn về phía hai người trung niên kia, thì thấy mặt họ đã đen như đáy nồi.

Ngược lại mặt Dư Nhã Nhã vẫn rất đỗi bình tĩnh.

Nguyệt Trì Lạc run run bờ môi, cô thật sự bội phục sức chịu đựng của cô ta.

Trước mặt mình mà vị hôn phu lại trình diễn một hình ảnh thân mật như thế, vậy mà cô ta vẫn có thể tỉnh bơ bàn chuyện hôn lễ.

Nếu như không muốn đính hôn. Dư Nhã Nhã ngẩng đầu nhìn Lệnh Hồ ly cười nói: Vậy kết hôn luôn cũng được.

Cực phẩm!

Nguyệt Trì Lạc đưa ra kết luận, cô gái này tuyệt đối là cực phẩm!

Lệnh Hồ ly hít sâu một hơi, đè nén hỏa khí đang bốc lên trong lòng.

Hắn nói: Cô nên bỏ cái ý nghĩ ấy đi.”

Tiệc mời khách anh không cần phải quan tâm, đến lúc đó chỉ cần anh xuất hiện trong buổi hôn lễ là được rồi.....”

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Lệnh Hồ Ly bắt đầu bằng một câu như vậy, cũng không có xưng hô rõ, Nguyệt Trì Lạc muốn lễ phép chào hỏi một tiếng cũng không biết nên phải thế nào.Cô gái nọ quan sát Nguyệt Trì Lạc, ánh mắt chợt sắc lại, nói vậy là sao?Khng c ghen tỵ, khng c ghen ghét.Tm lại, chẳng c ci g cả!Ging nh đang nhn khng khí.Nguyệt Tr Lạc vẫn bnh tĩnh nh khng c chuyện g, nếu ngời ta đã khng nhn mnh, vậy th mnh cũng chỉ c th khng cần nhn ti c ta.C gi chỉ cời nhẹ ni vi Lệnh Hồ ly: Tơng lai em sẽ l vợ anh.Thật khi hi!Lệnh Hồ ly nghing đầu cời cời giễu cợt ni: D Nhã Nhã, c khng nghe thy sao?Hn m eo Nguyệt Tr Lạc, thn mật ni: Đy l bạn gi ti, b xã tơng lai của ti, Tiu Nhã, ti sẽ khng ly c.”D Nhã Nhã cụp mt, khng cho thy rõ vẻ mặt lúc ny của c, chỉ từ tn nếm tr.Giọng ni rt tỉnh to: Bữa tiệc đính hn đã định vo đầu thng tm ti. Ti Ti, đến lúc đ chúng ta sẽ gặp lại.”Ti Ti?Nguyệt Tr Lạc nghing đầu nhn sang Lệnh Hồ Ly.Hn nhn thẳng vo D Nhã Nhã, nh mt lạnh lẽo ni: “D Nhã Nhã, c khng hiu tiếng ngời hay sao? Vậy đ ti ni lại cho c nghe lần nữa...”Ngừng lại một chút, hn gn từng chữ: Ti đã có bạn gái, tôi sẽ không kết hôn với cô, cả đính hôn cũng không thể nào.”Dứt lời, Lệnh Hồ ly nhếch môi cười, trước mặt mọi người cúi xuống hôn lên môi Nguyệt Trì Lạc.Toàn thân cô cứng đờ.Khóe môi Nguyệt Trì Lạc giựt giựt, gượng gạo nở nụ cười.Trừ Đông Phương Tuyết ra, cô chưa từng thân mật với người nào khác!Nhìn về phía hai người trung niên kia, thì thấy mặt họ đã đen như đáy nồi.Ngược lại mặt Dư Nhã Nhã vẫn rất đỗi bình tĩnh.Nguyệt Trì Lạc run run bờ môi, cô thật sự bội phục sức chịu đựng của cô ta.Trước mặt mình mà vị hôn phu lại trình diễn một hình ảnh thân mật như thế, vậy mà cô ta vẫn có thể tỉnh bơ bàn chuyện hôn lễ.Nếu như không muốn đính hôn. Dư Nhã Nhã ngẩng đầu nhìn Lệnh Hồ ly cười nói: Vậy kết hôn luôn cũng được.Cực phẩm!Nguyệt Trì Lạc đưa ra kết luận, cô gái này tuyệt đối là cực phẩm!Lệnh Hồ ly hít sâu một hơi, đè nén hỏa khí đang bốc lên trong lòng.Hắn nói: Cô nên bỏ cái ý nghĩ ấy đi.”Tiệc mời khách anh không cần phải quan tâm, đến lúc đó chỉ cần anh xuất hiện trong buổi hôn lễ là được rồi.....”

Chương 292: Nguyệt Trì Lạc, em đã chọc giận anh (55 - 15)