Tác giả:

Nàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt…

Chương 356: Thoáng cái đã lên giường với phụ nữ khác (119-3)

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Bỗng nhiên, trong đầu thoáng qua gì đó, Nguyệt Trì Lạc hơi cong môi lên, cười hờ hững: "Nam Cung Tĩnh, cô như vậy, tại sao Nam Cung Dạ không thèm quản cô? Chẳng lẽ hắn cứ phóng túng để cô làm mấy chuyện loạn xị như vậy sao? Theo tôi được biết. . . . . . Hắn cũng không phải là người như vậy."Thật ra thì Nam Cung Dạ rốt cuộc là người thế nào, Nguyệt Trì Lạc cũng không rõ.Cô cũng chỉ mới gặp hắn vài lần mà thôi, nhớ mang máng khuôn mặt lạnh lẽo như băng tuyết của người kia, tuấn tú nho nhã không thể chạm tới, mang theo khí khái Vương giả tôn quý.Khi cười thì nổi cơn gió lạnh, khi không cười thì gió lạnh từng cơn.Nguyệt Trì Lạc nhìn thẳng vào mắt Nam Cung Tĩnh, không buông tha nhất cử nhất động của cô ta. Thật ra thì cô nói như vậy cũng chỉ để dò xét Nam Cung Tĩnh.Nam Cung Dạ. . . . . . Nam Cung Dạ. . . . . . . . . . . . . . . . . .Không ngờ còn có thể nghe cái tên này từ miệng người khác.Nam Cung Tĩnh nhất thời sững sờ.Nam Cung Dạ. . . . . . Hắn đã từng quản cô sao?Cô trắng trợn làm nhiều chuyện khiến người đời khinh miệt như vậy cũng để hắn chú ý tới, nhưng dường như hắn luôn mặc cô muốn làm gì thì làm?Chẳng lẽ hắn không thèm quản cô?Thậm chí hắn còn không muốn liếc nhìn cô!Mặc dù đã từ bỏ từ lâu, nhưng giờ phút này, Nam Cung Tĩnh không thể đè nén nổi những cơn đau nhói lòng."Anh ấy thế nào chưa tới lượt cô nói. . . . . ." Giọng nói khàn khàn, mang theo tiếng vụn vỡ.Thấy Nam Cung Tĩnh như vậy, trong vẻ mất mát còn có đau thương, trong đau thương còn thất thiểu, chân mày khóe mắt Nguyệt Trì Lạc có như vẻ vui mừng thoáng qua.Quả nhiên cô không nhầm, Nam Cung Dạ quả nhiên có quan hệ với gia tộc Nam Cung!Nhưng rõ ràng Nam Cung Tĩnh không nên có vẻ mặt này khi nói với người thân, mà lại giống như . . . .Tình nhân?Tình nhân. . . .Tình nhân?Nam Cung Tĩnh cũng không phải em ruột của Nam Cung Dạ, như vậy không có gì là không có thể phải không?Vẻ vui mừng trên chân mày Nguyệt Trì Lạc lại đậm thêm chút.Nhìn kỹ thì lại không có gì cả, vui mừng lẫn giận dữ đều được che giấu dướng hàng mày nhíu chặt, khiến cho người khác không thể nhìn rõ.Cô cười, tiếp tục nói bừa: "Tôi nhớ rằng Nam Cung Dạ là người rất cẩn thận, cô. . . . .

Bỗng nhiên, trong đầu thoáng qua gì đó, Nguyệt Trì Lạc hơi cong môi lên, cười hờ hững: "Nam Cung Tĩnh, cô như vậy, tại sao Nam Cung Dạ không thèm quản cô? Chẳng lẽ hắn cứ phóng túng để cô làm mấy chuyện loạn xị như vậy sao? Theo tôi được biết. . . . . . Hắn cũng không phải là người như vậy."

Thật ra thì Nam Cung Dạ rốt cuộc là người thế nào, Nguyệt Trì Lạc cũng không rõ.

Cô cũng chỉ mới gặp hắn vài lần mà thôi, nhớ mang máng khuôn mặt lạnh lẽo như băng tuyết của người kia, tuấn tú nho nhã không thể chạm tới, mang theo khí khái Vương giả tôn quý.

Khi cười thì nổi cơn gió lạnh, khi không cười thì gió lạnh từng cơn.

Nguyệt Trì Lạc nhìn thẳng vào mắt Nam Cung Tĩnh, không buông tha nhất cử nhất động của cô ta. Thật ra thì cô nói như vậy cũng chỉ để dò xét Nam Cung Tĩnh.

Nam Cung Dạ. . . . . . Nam Cung Dạ. . . . . . . . . . . . . . . . . .

Không ngờ còn có thể nghe cái tên này từ miệng người khác.

Nam Cung Tĩnh nhất thời sững sờ.

Nam Cung Dạ. . . . . . Hắn đã từng quản cô sao?

Cô trắng trợn làm nhiều chuyện khiến người đời khinh miệt như vậy cũng để hắn chú ý tới, nhưng dường như hắn luôn mặc cô muốn làm gì thì làm?

Chẳng lẽ hắn không thèm quản cô?

Thậm chí hắn còn không muốn liếc nhìn cô!

Mặc dù đã từ bỏ từ lâu, nhưng giờ phút này, Nam Cung Tĩnh không thể đè nén nổi những cơn đau nhói lòng.

"Anh ấy thế nào chưa tới lượt cô nói. . . . . ." Giọng nói khàn khàn, mang theo tiếng vụn vỡ.

Thấy Nam Cung Tĩnh như vậy, trong vẻ mất mát còn có đau thương, trong đau thương còn thất thiểu, chân mày khóe mắt Nguyệt Trì Lạc có như vẻ vui mừng thoáng qua.

Quả nhiên cô không nhầm, Nam Cung Dạ quả nhiên có quan hệ với gia tộc Nam Cung!

Nhưng rõ ràng Nam Cung Tĩnh không nên có vẻ mặt này khi nói với người thân, mà lại giống như . . . .Tình nhân?

Tình nhân. . . .Tình nhân?

Nam Cung Tĩnh cũng không phải em ruột của Nam Cung Dạ, như vậy không có gì là không có thể phải không?

Vẻ vui mừng trên chân mày Nguyệt Trì Lạc lại đậm thêm chút.

Nhìn kỹ thì lại không có gì cả, vui mừng lẫn giận dữ đều được che giấu dướng hàng mày nhíu chặt, khiến cho người khác không thể nhìn rõ.

Cô cười, tiếp tục nói bừa: "Tôi nhớ rằng Nam Cung Dạ là người rất cẩn thận, cô. . . . .

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Bỗng nhiên, trong đầu thoáng qua gì đó, Nguyệt Trì Lạc hơi cong môi lên, cười hờ hững: "Nam Cung Tĩnh, cô như vậy, tại sao Nam Cung Dạ không thèm quản cô? Chẳng lẽ hắn cứ phóng túng để cô làm mấy chuyện loạn xị như vậy sao? Theo tôi được biết. . . . . . Hắn cũng không phải là người như vậy."Thật ra thì Nam Cung Dạ rốt cuộc là người thế nào, Nguyệt Trì Lạc cũng không rõ.Cô cũng chỉ mới gặp hắn vài lần mà thôi, nhớ mang máng khuôn mặt lạnh lẽo như băng tuyết của người kia, tuấn tú nho nhã không thể chạm tới, mang theo khí khái Vương giả tôn quý.Khi cười thì nổi cơn gió lạnh, khi không cười thì gió lạnh từng cơn.Nguyệt Trì Lạc nhìn thẳng vào mắt Nam Cung Tĩnh, không buông tha nhất cử nhất động của cô ta. Thật ra thì cô nói như vậy cũng chỉ để dò xét Nam Cung Tĩnh.Nam Cung Dạ. . . . . . Nam Cung Dạ. . . . . . . . . . . . . . . . . .Không ngờ còn có thể nghe cái tên này từ miệng người khác.Nam Cung Tĩnh nhất thời sững sờ.Nam Cung Dạ. . . . . . Hắn đã từng quản cô sao?Cô trắng trợn làm nhiều chuyện khiến người đời khinh miệt như vậy cũng để hắn chú ý tới, nhưng dường như hắn luôn mặc cô muốn làm gì thì làm?Chẳng lẽ hắn không thèm quản cô?Thậm chí hắn còn không muốn liếc nhìn cô!Mặc dù đã từ bỏ từ lâu, nhưng giờ phút này, Nam Cung Tĩnh không thể đè nén nổi những cơn đau nhói lòng."Anh ấy thế nào chưa tới lượt cô nói. . . . . ." Giọng nói khàn khàn, mang theo tiếng vụn vỡ.Thấy Nam Cung Tĩnh như vậy, trong vẻ mất mát còn có đau thương, trong đau thương còn thất thiểu, chân mày khóe mắt Nguyệt Trì Lạc có như vẻ vui mừng thoáng qua.Quả nhiên cô không nhầm, Nam Cung Dạ quả nhiên có quan hệ với gia tộc Nam Cung!Nhưng rõ ràng Nam Cung Tĩnh không nên có vẻ mặt này khi nói với người thân, mà lại giống như . . . .Tình nhân?Tình nhân. . . .Tình nhân?Nam Cung Tĩnh cũng không phải em ruột của Nam Cung Dạ, như vậy không có gì là không có thể phải không?Vẻ vui mừng trên chân mày Nguyệt Trì Lạc lại đậm thêm chút.Nhìn kỹ thì lại không có gì cả, vui mừng lẫn giận dữ đều được che giấu dướng hàng mày nhíu chặt, khiến cho người khác không thể nhìn rõ.Cô cười, tiếp tục nói bừa: "Tôi nhớ rằng Nam Cung Dạ là người rất cẩn thận, cô. . . . .

Chương 356: Thoáng cái đã lên giường với phụ nữ khác (119-3)