“Tạp đòi tiền phí, di động đòi tiền phí, điện đòi tiền phí ,cài gì đều phải cần tiền, vì sao ta vốn không có tiền?” Người nọ cúi đầu, chân không ngừng đá lên tảng đá, mấp máy miệng, thì thào nhớ kỹ. Nàng hảo khổ a, tiền lương thấp, còn muốn phó thác nàng ,lão mẹ nàng trả lại cho nàng lấy một cái tên gọi là Tiễn Đa Đa, làm sao đến Tiễn Đa Đa? Nàng như thế nào không có thấy Tiễn Đa Đa? Đôi khi, vì mua một cái váy, nàng còn phải liên tục một tháng trong một ngày chỉ ăn toàn cơm nguội mới có thể mua được. Từ nhỏ học đến sơ trung, thật vất vả mới đến đại học, lại bị thiếu học thức, rồi vô tình phân phối đến một công ty nhỏ. Rõ ràng là công ty nhỏ gian trá, lại cực vì keo kiệt, tăng ca không cho phí tăng ca, ngày nghỉ không cho nghỉ, nàng tổng kết lại một năm kinh nghiệm, cuối cùng ra suy luận,công ty này làgian tuyệt đối Chu Bái Da, công ty ma cà rồng! Uống máu người, ăn thịt người ,không phun xương cốt! Nhưng là, vấn đề vẫn là đến đây, vì sao nàng lại nghèo như vậy? Vì sao nàng mệnh khổ…
Chương 39: Cuộc sống càng ngày càng tốt đẹp—vì thế nên cần một ít sóng gió (2)
Hoàng Hậu Tấu Biển Hoàng ThượngTác giả: Đa CầnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình“Tạp đòi tiền phí, di động đòi tiền phí, điện đòi tiền phí ,cài gì đều phải cần tiền, vì sao ta vốn không có tiền?” Người nọ cúi đầu, chân không ngừng đá lên tảng đá, mấp máy miệng, thì thào nhớ kỹ. Nàng hảo khổ a, tiền lương thấp, còn muốn phó thác nàng ,lão mẹ nàng trả lại cho nàng lấy một cái tên gọi là Tiễn Đa Đa, làm sao đến Tiễn Đa Đa? Nàng như thế nào không có thấy Tiễn Đa Đa? Đôi khi, vì mua một cái váy, nàng còn phải liên tục một tháng trong một ngày chỉ ăn toàn cơm nguội mới có thể mua được. Từ nhỏ học đến sơ trung, thật vất vả mới đến đại học, lại bị thiếu học thức, rồi vô tình phân phối đến một công ty nhỏ. Rõ ràng là công ty nhỏ gian trá, lại cực vì keo kiệt, tăng ca không cho phí tăng ca, ngày nghỉ không cho nghỉ, nàng tổng kết lại một năm kinh nghiệm, cuối cùng ra suy luận,công ty này làgian tuyệt đối Chu Bái Da, công ty ma cà rồng! Uống máu người, ăn thịt người ,không phun xương cốt! Nhưng là, vấn đề vẫn là đến đây, vì sao nàng lại nghèo như vậy? Vì sao nàng mệnh khổ… “...”Lí phủ? Tiễn Lai Dã bỗng nhiên nghĩ đến các loại cung yến, Lí gia có uy tín danh dự nhất định phải đi , nói như vậy, hắn ta phô ra vẻ mặt già nua với mình thì phải làm thế nào chịu đây?Trương Dụ đem thánh chỉ giao cho Tiễn Lai Dã, liền ngoài cười nhưng trong không cười mang theo đội ngũ mênh mông cuồn cuộn tuyên chỉ mà đi.Tiễn Lai Dã còn không có nói về việc dự tiệc ra, thì phía sau chợt thấy Tiễn Đa Đa kêu to,“Cha, cha, thánh chỉ gì thế, thánh chỉ gì thế, ta xem xem!”Đang lo không có việc gì làm Tiễn Đa Đa vừa nghe đến thánh chỉ , thực hưng phấn, không chút ôn nhu đoạt lấy thánh chỉ trong tay Tiễn Lai Dã, ngay cả Nha Nha không có gặp qua thánh chỉ cũng lại đây vô giúp vui,“Tiểu thư, viết là cái gì a --”“Ta cũng xem không hiểu.”Tiễn Lai Dã nhìn nữ nhi không hề ra dáng tiểu thư khuê các, nếu thật sự tham gia cung yến hoàng gia, thật là nan đăng phong nhã*! Đến lúc đó Lí Lập còn không nhìn hắn chê cười!nan đăng phong nhã* : ý nói ý tứ không nhã nhặn hợp lễHắn thật sự tức giận đến chủy ngực dậm chân,“Tiễn Đa Đa, ngày mai bắt đầu, ngoan ngoãn ở phủ, giúp cha hảo hảo học tam tòng tứ đức -- không phải --học lễ nghi!”Tác giả: Tiễn lão gia, ngài quá hồ đồ đi, nữ nhi ngươi bây giờ còn không phải hoàng hậu đâu, học cái gì tam tòng tứ đức chứ? Tiễn lão gia:--!Sau khi ăn xong thì Nha Nha lấy đến đâyđặc biệt nhiều sách, thật sự như là một ngọn núi , Tiễn Đa Đa nhìn xem cằm muốn gãy ,“Tử Nha Nha, nhiều như vậy, muốn ta nhìn đến khi nào thì a?”Nha Nha không nói gì, nhưng là không có biện pháp, Tiễn Đa Đa tượng trưng tính tùy tiện cầm một quyển, thấy cái này cái gì là lễ nghi a, cái gì phẩm đức a, một chút cũng không cảm thấy hứng thú, nàng chỉ đối đông cung đồ của phụ thân cảm thấy hứng thú.Nha Nha thấy Tiễn Đa Đa một bộ dáng hề hề, lấy tay nhéo nàng một phen “Tiểu thư, tiểu thư, ngươi nhanh xem hết đi, bằng không lão gia thấy ngươi lại nhàn hạ sợ là muốn đánh tiểu thư !”“Được rồi, được rồi ...” Cha nếu phát hỏa, là phi thường kh*ng b* .Qua thời gian một ly trà nhỏ, chỉ thấy Tiễn Đa Đa đầu dán tại trên bàn vù vù ngủ, nước miếng còn chảy không dứt, mà Nha Nha thì tại một bên thay nàng thúc dục,“Tiểu thư, tiểu thư..”“Nha Nha, ngươi như thế nào trở nên dài dòng như vậy.” Tiễn Đa Đa còn không có ngủ đủ a, xoa hai mắt nhập nhèm.“Hảo nhàm chán nga.” Tiễn Đa Đa lại ngốc đầu, thấy bên ngoài đông người a, nhiều thứ linh tinh , bỗng nhiên cảm thấy tốt nhất nghĩ làm sao đi chơi,“Nha Nha, chúng ta vụng trộm đi chơi được không?”“Không tốt! Tiểu thư lần đó đi ra ngoài thiếu chút nữa chọc đại họa, bây giờ còn muốn đi ra ngoài!”“Ai nha nha, Nha Nha a, thân thể của ta đều nhanh rỉ sắt !”Nha Nha không để ý tới nàng.Tiểu thư sẽ đem nàng hại thảm .“Nha Nha a!!!” Tiễn Đa Đa thấy nàng không có phản ứng, quyết định bước đến , hai tay xoa cổ của nàng, dùng sức đây bả vai nàng.“Tiểu thư.. Được rồi được rồi, chúng ta chỉ có thể đi ra ngoài một canh giờ nga! Người phải cam đoan với Nha Nha nhất định phải một cái canh giờ sẽ trở lại, Nha Nha sẽ khiến cho người đi ra ngoài!”“Ân ân.” Tiễn Đa Đa thực ngoan gật đầu.
“...”
Lí phủ? Tiễn Lai Dã bỗng nhiên nghĩ đến các loại cung yến, Lí gia có uy tín danh dự nhất định phải đi , nói như vậy, hắn ta phô ra vẻ mặt già nua với mình thì phải làm thế nào chịu đây?
Trương Dụ đem thánh chỉ giao cho Tiễn Lai Dã, liền ngoài cười nhưng trong không cười mang theo đội ngũ mênh mông cuồn cuộn tuyên chỉ mà đi.
Tiễn Lai Dã còn không có nói về việc dự tiệc ra, thì phía sau chợt thấy Tiễn Đa Đa kêu to,“Cha, cha, thánh chỉ gì thế, thánh chỉ gì thế, ta xem xem!”
Đang lo không có việc gì làm Tiễn Đa Đa vừa nghe đến thánh chỉ , thực hưng phấn, không chút ôn nhu đoạt lấy thánh chỉ trong tay Tiễn Lai Dã, ngay cả Nha Nha không có gặp qua thánh chỉ cũng lại đây vô giúp vui,“Tiểu thư, viết là cái gì a --”
“Ta cũng xem không hiểu.”
Tiễn Lai Dã nhìn nữ nhi không hề ra dáng tiểu thư khuê các, nếu thật sự tham gia cung yến hoàng gia, thật là nan đăng phong nhã*! Đến lúc đó Lí Lập còn không nhìn hắn chê cười!
nan đăng phong nhã* : ý nói ý tứ không nhã nhặn hợp lễ
Hắn thật sự tức giận đến chủy ngực dậm chân,“Tiễn Đa Đa, ngày mai bắt đầu, ngoan ngoãn ở phủ, giúp cha hảo hảo học tam tòng tứ đức -- không phải --học lễ nghi!”
Tác giả: Tiễn lão gia, ngài quá hồ đồ đi, nữ nhi ngươi bây giờ còn không phải hoàng hậu đâu, học cái gì tam tòng tứ đức chứ? Tiễn lão gia:--!
Sau khi ăn xong thì Nha Nha lấy đến đâyđặc biệt nhiều sách, thật sự như là một ngọn núi , Tiễn Đa Đa nhìn xem cằm muốn gãy ,“Tử Nha Nha, nhiều như vậy, muốn ta nhìn đến khi nào thì a?”
Nha Nha không nói gì, nhưng là không có biện pháp, Tiễn Đa Đa tượng trưng tính tùy tiện cầm một quyển, thấy cái này cái gì là lễ nghi a, cái gì phẩm đức a, một chút cũng không cảm thấy hứng thú, nàng chỉ đối đông cung đồ của phụ thân cảm thấy hứng thú.
Nha Nha thấy Tiễn Đa Đa một bộ dáng hề hề, lấy tay nhéo nàng một phen “Tiểu thư, tiểu thư, ngươi nhanh xem hết đi, bằng không lão gia thấy ngươi lại nhàn hạ sợ là muốn đánh tiểu thư !”
“Được rồi, được rồi ...” Cha nếu phát hỏa, là phi thường kh*ng b* .
Qua thời gian một ly trà nhỏ, chỉ thấy Tiễn Đa Đa đầu dán tại trên bàn vù vù ngủ, nước miếng còn chảy không dứt, mà Nha Nha thì tại một bên thay nàng thúc dục,“Tiểu thư, tiểu thư..”
“Nha Nha, ngươi như thế nào trở nên dài dòng như vậy.” Tiễn Đa Đa còn không có ngủ đủ a, xoa hai mắt nhập nhèm.
“Hảo nhàm chán nga.” Tiễn Đa Đa lại ngốc đầu, thấy bên ngoài đông người a, nhiều thứ linh tinh , bỗng nhiên cảm thấy tốt nhất nghĩ làm sao đi chơi,“Nha Nha, chúng ta vụng trộm đi chơi được không?”
“Không tốt! Tiểu thư lần đó đi ra ngoài thiếu chút nữa chọc đại họa, bây giờ còn muốn đi ra ngoài!”
“Ai nha nha, Nha Nha a, thân thể của ta đều nhanh rỉ sắt !”
Nha Nha không để ý tới nàng.
Tiểu thư sẽ đem nàng hại thảm .
“Nha Nha a!!!” Tiễn Đa Đa thấy nàng không có phản ứng, quyết định bước đến , hai tay xoa cổ của nàng, dùng sức đây bả vai nàng.
“Tiểu thư.. Được rồi được rồi, chúng ta chỉ có thể đi ra ngoài một canh giờ nga! Người phải cam đoan với Nha Nha nhất định phải một cái canh giờ sẽ trở lại, Nha Nha sẽ khiến cho người đi ra ngoài!”
“Ân ân.” Tiễn Đa Đa thực ngoan gật đầu.
Hoàng Hậu Tấu Biển Hoàng ThượngTác giả: Đa CầnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình“Tạp đòi tiền phí, di động đòi tiền phí, điện đòi tiền phí ,cài gì đều phải cần tiền, vì sao ta vốn không có tiền?” Người nọ cúi đầu, chân không ngừng đá lên tảng đá, mấp máy miệng, thì thào nhớ kỹ. Nàng hảo khổ a, tiền lương thấp, còn muốn phó thác nàng ,lão mẹ nàng trả lại cho nàng lấy một cái tên gọi là Tiễn Đa Đa, làm sao đến Tiễn Đa Đa? Nàng như thế nào không có thấy Tiễn Đa Đa? Đôi khi, vì mua một cái váy, nàng còn phải liên tục một tháng trong một ngày chỉ ăn toàn cơm nguội mới có thể mua được. Từ nhỏ học đến sơ trung, thật vất vả mới đến đại học, lại bị thiếu học thức, rồi vô tình phân phối đến một công ty nhỏ. Rõ ràng là công ty nhỏ gian trá, lại cực vì keo kiệt, tăng ca không cho phí tăng ca, ngày nghỉ không cho nghỉ, nàng tổng kết lại một năm kinh nghiệm, cuối cùng ra suy luận,công ty này làgian tuyệt đối Chu Bái Da, công ty ma cà rồng! Uống máu người, ăn thịt người ,không phun xương cốt! Nhưng là, vấn đề vẫn là đến đây, vì sao nàng lại nghèo như vậy? Vì sao nàng mệnh khổ… “...”Lí phủ? Tiễn Lai Dã bỗng nhiên nghĩ đến các loại cung yến, Lí gia có uy tín danh dự nhất định phải đi , nói như vậy, hắn ta phô ra vẻ mặt già nua với mình thì phải làm thế nào chịu đây?Trương Dụ đem thánh chỉ giao cho Tiễn Lai Dã, liền ngoài cười nhưng trong không cười mang theo đội ngũ mênh mông cuồn cuộn tuyên chỉ mà đi.Tiễn Lai Dã còn không có nói về việc dự tiệc ra, thì phía sau chợt thấy Tiễn Đa Đa kêu to,“Cha, cha, thánh chỉ gì thế, thánh chỉ gì thế, ta xem xem!”Đang lo không có việc gì làm Tiễn Đa Đa vừa nghe đến thánh chỉ , thực hưng phấn, không chút ôn nhu đoạt lấy thánh chỉ trong tay Tiễn Lai Dã, ngay cả Nha Nha không có gặp qua thánh chỉ cũng lại đây vô giúp vui,“Tiểu thư, viết là cái gì a --”“Ta cũng xem không hiểu.”Tiễn Lai Dã nhìn nữ nhi không hề ra dáng tiểu thư khuê các, nếu thật sự tham gia cung yến hoàng gia, thật là nan đăng phong nhã*! Đến lúc đó Lí Lập còn không nhìn hắn chê cười!nan đăng phong nhã* : ý nói ý tứ không nhã nhặn hợp lễHắn thật sự tức giận đến chủy ngực dậm chân,“Tiễn Đa Đa, ngày mai bắt đầu, ngoan ngoãn ở phủ, giúp cha hảo hảo học tam tòng tứ đức -- không phải --học lễ nghi!”Tác giả: Tiễn lão gia, ngài quá hồ đồ đi, nữ nhi ngươi bây giờ còn không phải hoàng hậu đâu, học cái gì tam tòng tứ đức chứ? Tiễn lão gia:--!Sau khi ăn xong thì Nha Nha lấy đến đâyđặc biệt nhiều sách, thật sự như là một ngọn núi , Tiễn Đa Đa nhìn xem cằm muốn gãy ,“Tử Nha Nha, nhiều như vậy, muốn ta nhìn đến khi nào thì a?”Nha Nha không nói gì, nhưng là không có biện pháp, Tiễn Đa Đa tượng trưng tính tùy tiện cầm một quyển, thấy cái này cái gì là lễ nghi a, cái gì phẩm đức a, một chút cũng không cảm thấy hứng thú, nàng chỉ đối đông cung đồ của phụ thân cảm thấy hứng thú.Nha Nha thấy Tiễn Đa Đa một bộ dáng hề hề, lấy tay nhéo nàng một phen “Tiểu thư, tiểu thư, ngươi nhanh xem hết đi, bằng không lão gia thấy ngươi lại nhàn hạ sợ là muốn đánh tiểu thư !”“Được rồi, được rồi ...” Cha nếu phát hỏa, là phi thường kh*ng b* .Qua thời gian một ly trà nhỏ, chỉ thấy Tiễn Đa Đa đầu dán tại trên bàn vù vù ngủ, nước miếng còn chảy không dứt, mà Nha Nha thì tại một bên thay nàng thúc dục,“Tiểu thư, tiểu thư..”“Nha Nha, ngươi như thế nào trở nên dài dòng như vậy.” Tiễn Đa Đa còn không có ngủ đủ a, xoa hai mắt nhập nhèm.“Hảo nhàm chán nga.” Tiễn Đa Đa lại ngốc đầu, thấy bên ngoài đông người a, nhiều thứ linh tinh , bỗng nhiên cảm thấy tốt nhất nghĩ làm sao đi chơi,“Nha Nha, chúng ta vụng trộm đi chơi được không?”“Không tốt! Tiểu thư lần đó đi ra ngoài thiếu chút nữa chọc đại họa, bây giờ còn muốn đi ra ngoài!”“Ai nha nha, Nha Nha a, thân thể của ta đều nhanh rỉ sắt !”Nha Nha không để ý tới nàng.Tiểu thư sẽ đem nàng hại thảm .“Nha Nha a!!!” Tiễn Đa Đa thấy nàng không có phản ứng, quyết định bước đến , hai tay xoa cổ của nàng, dùng sức đây bả vai nàng.“Tiểu thư.. Được rồi được rồi, chúng ta chỉ có thể đi ra ngoài một canh giờ nga! Người phải cam đoan với Nha Nha nhất định phải một cái canh giờ sẽ trở lại, Nha Nha sẽ khiến cho người đi ra ngoài!”“Ân ân.” Tiễn Đa Đa thực ngoan gật đầu.