Tác giả:

Một cảnh tượng hãi hùng loạng choạng lao xuống cầu thang với cái mặt nạ dày cộp bằng đất sét, cái áo phông nửa người, và cái q**n l*t có dây nịt ren hồng. Mái tóc đỏ của cô một bên vẫn xoăn tít trong khi bên còn lại thì thẳng tuột. Rít lên như nữ thần báo tử, cô vấp phải bậc thang cuối, ngã về phía trước, văng vào tường, bật ra, lấy lại thăng bằng và lao đến cái điện thoại đang đặt trên đùi Jordan. Thứ tiếp theo rơi xuống là cái laptop, được cứu bởi thần kinh phản xạ đầy gian truân của Jordan khi anh cố xoa dịu cơn đau gây ra do màn phi thân nhẫn tâm của đứa em gái. “Trời đất ơi, Rebecca, làm cái trò quái quỷ gì thế?” Cô phớt lờ tiếng kêu chói tai của anh và điên cuồng bấm số điện thoại. Đối mặt với khung cảnh hình-cái-mông, và thấy nhiều phần của Bec hơn những gì mình cần thấy, Jordan ra sức tẩy hình ảnh ấy ra khỏi đầu trước khi nó kịp lò dò in vào trí nhớ. Cô đi qua đi lại dọc phòng khách trong cái q**n l*t gần-như-không-mặc, tiếp tục bấm số, gác máy, rồi lại bấm. Thỉnh thoảng, cơn…

Chương 10

Sự Tái Sinh Của CurtisTác giả: Zathyn PriestTruyện Đam MỹMột cảnh tượng hãi hùng loạng choạng lao xuống cầu thang với cái mặt nạ dày cộp bằng đất sét, cái áo phông nửa người, và cái q**n l*t có dây nịt ren hồng. Mái tóc đỏ của cô một bên vẫn xoăn tít trong khi bên còn lại thì thẳng tuột. Rít lên như nữ thần báo tử, cô vấp phải bậc thang cuối, ngã về phía trước, văng vào tường, bật ra, lấy lại thăng bằng và lao đến cái điện thoại đang đặt trên đùi Jordan. Thứ tiếp theo rơi xuống là cái laptop, được cứu bởi thần kinh phản xạ đầy gian truân của Jordan khi anh cố xoa dịu cơn đau gây ra do màn phi thân nhẫn tâm của đứa em gái. “Trời đất ơi, Rebecca, làm cái trò quái quỷ gì thế?” Cô phớt lờ tiếng kêu chói tai của anh và điên cuồng bấm số điện thoại. Đối mặt với khung cảnh hình-cái-mông, và thấy nhiều phần của Bec hơn những gì mình cần thấy, Jordan ra sức tẩy hình ảnh ấy ra khỏi đầu trước khi nó kịp lò dò in vào trí nhớ. Cô đi qua đi lại dọc phòng khách trong cái q**n l*t gần-như-không-mặc, tiếp tục bấm số, gác máy, rồi lại bấm. Thỉnh thoảng, cơn… “Có biết mấy giờ rồi không?”“Đéo quan tâm, Leanne! Nó trả lời chưa?”“Sớm bảnh mắt thế này ai đọc email làm gì.”“Kiểm tra đi!”“Trời đất! Đợi chút.”“…”“Còn đó không thế?”“Tổ cha mụ, đương nhiên còn!”“Trống. Chẳng có gì cả.”“Mẹ kiếp! Có lẽ nó chưa đọc. Ta biết nó mà, nó sẽ không từ chối liên lạc với em trai đâu.”“Ông biết thế nào được? Gần đây nó hay cãi lắm. Giờ tôi ngủ tiếp được chưa?”“Nhớ xem hòm thư và báo cho ta ngay khi nó trả lời.”“Rồi. À, nhân tiện, tôi không sống trong toa xe rác ở công viên đâu nhé, tôi sống trong nhà thuê của chính phủ, khác nhau đấy.”“Thế hả? Ngạc nhiên là mụ còn có máy tính nữa cơ.”“Không ngạc nhiên bằng chuyện hóa ra ông cũng biết dùng! Làm gì mà cuống lên thế?”“Nó vừa lên cơn trước mặt phóng viên khoảng hai tiếng trước. Ngay trên bục phỏng vấn, sùi bọt mép, đái ra quần trước máy ảnh với phóng viên!”“Sớm hay muộn mà chẳng bị.”“Mụ chẳng biết gì cả, phải không?”“Tôi ngủ tiếp được chưa?”“Gọi ta ngay khi nó hồi âm.”“Nếu nó hồi âm.”Mụ gõ số điện thoại nhà và ấn nút gửi.

“Có biết mấy giờ rồi không?”

“Đéo quan tâm, Leanne! Nó trả lời chưa?”

“Sớm bảnh mắt thế này ai đọc email làm gì.”

“Kiểm tra đi!”

“Trời đất! Đợi chút.”

“…”

“Còn đó không thế?”

“Tổ cha mụ, đương nhiên còn!”

“Trống. Chẳng có gì cả.”

“Mẹ kiếp! Có lẽ nó chưa đọc. Ta biết nó mà, nó sẽ không từ chối liên lạc với em trai đâu.”

“Ông biết thế nào được? Gần đây nó hay cãi lắm. Giờ tôi ngủ tiếp được chưa?”

“Nhớ xem hòm thư và báo cho ta ngay khi nó trả lời.”

“Rồi. À, nhân tiện, tôi không sống trong toa xe rác ở công viên đâu nhé, tôi sống trong nhà thuê của chính phủ, khác nhau đấy.”

“Thế hả? Ngạc nhiên là mụ còn có máy tính nữa cơ.”

“Không ngạc nhiên bằng chuyện hóa ra ông cũng biết dùng! Làm gì mà cuống lên thế?”

“Nó vừa lên cơn trước mặt phóng viên khoảng hai tiếng trước. Ngay trên bục phỏng vấn, sùi bọt mép, đái ra quần trước máy ảnh với phóng viên!”

“Sớm hay muộn mà chẳng bị.”

“Mụ chẳng biết gì cả, phải không?”

“Tôi ngủ tiếp được chưa?”

“Gọi ta ngay khi nó hồi âm.”

“Nếu nó hồi âm.”

Mụ gõ số điện thoại nhà và ấn nút gửi.

Sự Tái Sinh Của CurtisTác giả: Zathyn PriestTruyện Đam MỹMột cảnh tượng hãi hùng loạng choạng lao xuống cầu thang với cái mặt nạ dày cộp bằng đất sét, cái áo phông nửa người, và cái q**n l*t có dây nịt ren hồng. Mái tóc đỏ của cô một bên vẫn xoăn tít trong khi bên còn lại thì thẳng tuột. Rít lên như nữ thần báo tử, cô vấp phải bậc thang cuối, ngã về phía trước, văng vào tường, bật ra, lấy lại thăng bằng và lao đến cái điện thoại đang đặt trên đùi Jordan. Thứ tiếp theo rơi xuống là cái laptop, được cứu bởi thần kinh phản xạ đầy gian truân của Jordan khi anh cố xoa dịu cơn đau gây ra do màn phi thân nhẫn tâm của đứa em gái. “Trời đất ơi, Rebecca, làm cái trò quái quỷ gì thế?” Cô phớt lờ tiếng kêu chói tai của anh và điên cuồng bấm số điện thoại. Đối mặt với khung cảnh hình-cái-mông, và thấy nhiều phần của Bec hơn những gì mình cần thấy, Jordan ra sức tẩy hình ảnh ấy ra khỏi đầu trước khi nó kịp lò dò in vào trí nhớ. Cô đi qua đi lại dọc phòng khách trong cái q**n l*t gần-như-không-mặc, tiếp tục bấm số, gác máy, rồi lại bấm. Thỉnh thoảng, cơn… “Có biết mấy giờ rồi không?”“Đéo quan tâm, Leanne! Nó trả lời chưa?”“Sớm bảnh mắt thế này ai đọc email làm gì.”“Kiểm tra đi!”“Trời đất! Đợi chút.”“…”“Còn đó không thế?”“Tổ cha mụ, đương nhiên còn!”“Trống. Chẳng có gì cả.”“Mẹ kiếp! Có lẽ nó chưa đọc. Ta biết nó mà, nó sẽ không từ chối liên lạc với em trai đâu.”“Ông biết thế nào được? Gần đây nó hay cãi lắm. Giờ tôi ngủ tiếp được chưa?”“Nhớ xem hòm thư và báo cho ta ngay khi nó trả lời.”“Rồi. À, nhân tiện, tôi không sống trong toa xe rác ở công viên đâu nhé, tôi sống trong nhà thuê của chính phủ, khác nhau đấy.”“Thế hả? Ngạc nhiên là mụ còn có máy tính nữa cơ.”“Không ngạc nhiên bằng chuyện hóa ra ông cũng biết dùng! Làm gì mà cuống lên thế?”“Nó vừa lên cơn trước mặt phóng viên khoảng hai tiếng trước. Ngay trên bục phỏng vấn, sùi bọt mép, đái ra quần trước máy ảnh với phóng viên!”“Sớm hay muộn mà chẳng bị.”“Mụ chẳng biết gì cả, phải không?”“Tôi ngủ tiếp được chưa?”“Gọi ta ngay khi nó hồi âm.”“Nếu nó hồi âm.”Mụ gõ số điện thoại nhà và ấn nút gửi.

Chương 10