“A, rắn --” Một tiếng thét chói tai như tiếng gà tây gáy đem Lãnh Loan Loan từ trong mộng đẹp tỉnh dậy, chết tiệt, là người nào không muốn sống dám nhiễu mộng đẹp của nàng. Nổi giận đùng đùng mở hai mắt, nha, thế nào người chạy tới là một ca sĩ sao? Xem nàng mặc một thân cổ váy áo cổ đại, chải búi tóc cao của người đã có chồng, đang đứng nhìn chằm chằm vào mình. Làm gì, bổn tiểu thư ngủ có chọc tới ngươi sao ? Không hờn giận liếc mắt nữ nhân này một cái, Lãnh Loan Loan muốn chửi ầm lên. Nhưng là không đúng, như thế nào nàng không phát ra âm tiếng? Như thế nữ nhân này lại cao như vậy? Như thế nào nàng không có tay? Ngược lại cảm thấy thân mình mềm nhũn, trơn trượt, nàng vừa động, nữ nhân kia trợn trắng mắt, ngã xuống đất, phát ra tiếng vang thật lớn. Ha ha, đáng đời. Lãnh Loan Loan mắt lạnh nhìn nữ nhân té trên mặt đất, đây là kết cục quấy rầy giấc ngủ của bổn tiểu thư. Xuy xuy -- Âm thanh gì vậy? Nàng vừa di chuyển thân thể, như thế nào có loại thanh âm kỳ quái. Còn giống như là chính…
Chương 187: Mặt nóng dán mông lạnh
Sáu Tuổi Tiểu Xà HậuTác giả: Luyến Nguyệt NhiTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không“A, rắn --” Một tiếng thét chói tai như tiếng gà tây gáy đem Lãnh Loan Loan từ trong mộng đẹp tỉnh dậy, chết tiệt, là người nào không muốn sống dám nhiễu mộng đẹp của nàng. Nổi giận đùng đùng mở hai mắt, nha, thế nào người chạy tới là một ca sĩ sao? Xem nàng mặc một thân cổ váy áo cổ đại, chải búi tóc cao của người đã có chồng, đang đứng nhìn chằm chằm vào mình. Làm gì, bổn tiểu thư ngủ có chọc tới ngươi sao ? Không hờn giận liếc mắt nữ nhân này một cái, Lãnh Loan Loan muốn chửi ầm lên. Nhưng là không đúng, như thế nào nàng không phát ra âm tiếng? Như thế nữ nhân này lại cao như vậy? Như thế nào nàng không có tay? Ngược lại cảm thấy thân mình mềm nhũn, trơn trượt, nàng vừa động, nữ nhân kia trợn trắng mắt, ngã xuống đất, phát ra tiếng vang thật lớn. Ha ha, đáng đời. Lãnh Loan Loan mắt lạnh nhìn nữ nhân té trên mặt đất, đây là kết cục quấy rầy giấc ngủ của bổn tiểu thư. Xuy xuy -- Âm thanh gì vậy? Nàng vừa di chuyển thân thể, như thế nào có loại thanh âm kỳ quái. Còn giống như là chính… “Cửu Nhi...”Dạ Thần nhìn nàng, hứng thú dạt dào trong mắt nàng khiến hắn có chút không thoải mát, Hắn không muốn nhìn nàng có hứng thú với nam nhân khác, chẳng sợ đơn thuần thưởng thức.Lãnh Loan Loan quay đầu nhìn hắn, nhìn hoang mang trong mắt hắn, trong lòng vừa vui vẻ vừa buồn cười, bàn tay mềm mại trong bàn tay lớn của hắn, môi anh đào hé mở, gằn từng tiếng.“Ta sẽ không thích hắn.” Đơn giản chỉ là muốn thu nhân vật lợi hại dưới trướng.Lãnh Loan Loan nói thẳng vậy khiến Ninh Phong Cách nhịn không được nhướn mày, thực thẳng thắn. Dạ Thần cười, bàn tay to nắm bàn tay mềm của nàng, ánh mắt nhu tình nhìn nàng.“Được, chúng ta làm quen với hắn đi.” Nếu Cửu Nhi đã nói thẳng sẽ không thích người khác, sao hắn có thể tức giận đây, kỳ thực nói hắn lo lắng Cửu Nhi sẽ thích người khác, không bằng nói là hắn không đủ tự tin. Bởi vì Cửu Nhi không phải là nữ tử có thể trong khuê phòng, thế giới của nàng rất rộng lớn. Hắn sợ hoàng cung buồn tẻ, bên ngoài thú vị, sẽ khiến nàng nhịn không được giương cánh bay đi...“Được...”“Tránh ra, tránh ra...”Lãnh Loan Loan đang nói, lại bị ầm ĩ từ bên ngoài đánh gãy. Mọi người ngẩng đầu nhìn lại, thấy một đám hắc y nam tử thắt lưng mang kiếm cùng một nữ nhân quyến rũ động lòng người đi đến, nữ nhân kia minh diễm động lòng người, chúng tinh phủng nguyệt, một đầu tóc đen như tơ lụa buộc lên, kiểu tóc cao quý mà quyến rũ, da thịt như tuyết, vô cùng mịn màng. Môi anh đào sáng bóng, kiều diễm ướt át, khiến cho người ta nhịn không được muốn thử cảm giác chạm vào nó. Còn có thân hình đẹp mê người, áo khoác màu trắng trong suốt như ẩn như hiện lộ ra hai tay thon dài. Bước chân nhẹ nhàng. Mọi người nhìn lại, tất cả giống như bị câu hồn. Nếu nói nữ tử lúc trước là lạnh lùng, vậy nữ nhân này trời sinh là ***, khiến cho người ta nhịn không được quỳ xuống chân nàng...Mọi người vẫn đang suy đoán xem nữ tử này là người phương nào, đã thấy ánh mắt của nàng dừng trên người bạch y nam tử, sáng lên, nhanh chóng đi đến chỗ hắn.“Thư sinh cuồng, cuối cùng ta cũng tìm thấy ngươi.”Một lời dao động cả ngàn tầng, mọi người trợn tròn mắt, trợn mắt há mồm trừng bạch y nam tử vẫn ngồi như núi, hắn đúng là thư sinh cuồng?“Ngươi là cuồng, thư sinh cuồng?” Ưng đại hiệp lúc trước uy phong lẫm liệt bây giờ cũng trừng mắt nhìn bạch y nam tử, không thể tin được nam tử trẻ tuổi nhìn lạnh lùng kiêu căng sẽ là người khiến cho ai trên giang hồ cũng e ngại, thư sinh cuồng giết người như ma?Bạch y nam tử thản nhiên liếc hắn một cái, sau đó xuất thủ, chiếc đũa trên tay biến thành vũ khí bay đến nữ tử xinh đẹp.Nữ tử thấy thế, nhanh chóng tránh thoát, chiếc đũa bay đến hắc y nam tử đứng sau nàng, bắn đúng vào mi tâm.“A...”Mọi người kinh hô, nữ tử xinh đẹp không thèm nhìn tới người phía sau. Chỉ giơ lên thủ, liền có hắc y nhân khách dọn đồng bạn.“Thư sinh cuồng, ngươi vô tình đến thế sao?” Nữ tử xinh đẹp vẻ mặt ai oán nhìn bạch y nam tử, bộ dáng bị phu quân vứt bỏ.Ánh mắt mọi người lại quét về thư sinh cuồng, hắn mặt không đổi sắc, vẫn tự uống rượu của mình. Sau đó ánh mắt bọn họ lại nhìn nữ tử xinh đẹp, âm thầm đoán quan hệ giữa bọn họ.“Hoàng Hậu, ngươi nói xem bọn họ có quan hệ gì?”Nhìn nữ tử xinh đẹp và thư sinh cuồng, Ninh Phong Cách cũng nhịn không dược thấp giọng hỏi Lãnh Loan Loan, đổi lại là ánh mắt xem thường.“Vừa nhìn là biết nữ nhân kia lấy mặt nóng của mình dán mông lạnh người khác.”Ninh Phong Cách khóe miệng giật giật, đây chính là Nguyệt Diễm Hoàng Hậu truyền kỳ sao? Từ ngữ hình dung vẫn rất thẳng.Long Khiếu, Kiếm Ngân Vang, Thủy Dao mặt không đổi sắc, dù sao bọn họ sớm đã có thói quen ngẫu nhiên Hoàng Hậu sẽ nói ra những lời kinh người.Dạ Thần lại đơn giản hơn, hắn vẫn luôn dùng ánh mắt sủng nịch chăm chú nhìn Lãnh Loan Loan.Ninh Phong Cách nhìn thấy nhịn không được lắc đầu, Thần khôn được cứu giúp, rõ đầu rõ đuôi đã thành thê nô.Giọng nói của Lãnh Loan Loan không cao không thấp vừa khiến cho mọi người trong đại sảnh nghe được.Người khác nhìn nữ tử xinh đẹp không đơn giản nhưng tuyệt sắc mỹ nữ lúc trước cũng không phải nhân vật bình thường. Đều ôm thái độ ngồi vách tường xem diễn, yên tĩnh chờ trò hay.Mà nhân vật chính thư sinh cuồng nhíu mày, trong mắt xẹt qua ánh sáng lạ, nhìn về phía Lãnh Loan Loan bọn họ, trong mắt càng sâu.Nữ tử xinh đẹp tức giận không thôi, đơn giản là Lãnh Loan Loan đánh trúng tử huyệt của nàng. Nàng cuồng nhiệt theo đuổi thư sinh cuồng, hắn lại không để ý đến nàng. Đôi mắt quyến rũ hung ác, nhìn thấy diện mạo của Lãnh Loan Loan, đố kỵ phát cuồng, lại có người còn hấp dẫn hơn nàng nhiều. Giơ tay, phân phó hắc y nhân.“Thay bản thánh nữ giáo huấn nàng.”“Vâng.” Hai hắc y nhân bước ra khỏi hàng, bóng dáng nhoáng lên một cái, bảo kiếm ra khỏi vỏ, đâm tới Lãnh Loan Loan.Tất cả mọi người cùng nhìn chằm chằm một màn này, bọn họ muốn xem Lãnh Loan Loan sẽ đánh trả thế nào. Nhưng khiến bọn họ thất vọng, Lãnh Loan Loan không hề động thủ, mà là nam tử có khuôn mặt âm nhu, hắn đứng lên, nhìn hắc y nhân xông tới, khẽ cười tà tứ.“Thân thủ như vậy cũng dám đi bêu xấu, ta thật sự là cảm thấy xấu hổ thay hai vị.”
“Cửu Nhi...”
Dạ Thần nhìn nàng, hứng thú dạt dào trong mắt nàng khiến hắn có chút không thoải mát, Hắn không muốn nhìn nàng có hứng thú với nam nhân khác, chẳng sợ đơn thuần thưởng thức.
Lãnh Loan Loan quay đầu nhìn hắn, nhìn hoang mang trong mắt hắn, trong lòng vừa vui vẻ vừa buồn cười, bàn tay mềm mại trong bàn tay lớn của hắn, môi anh đào hé mở, gằn từng tiếng.
“Ta sẽ không thích hắn.” Đơn giản chỉ là muốn thu nhân vật lợi hại dưới trướng.
Lãnh Loan Loan nói thẳng vậy khiến Ninh Phong Cách nhịn không được nhướn mày, thực thẳng thắn. Dạ Thần cười, bàn tay to nắm bàn tay mềm của nàng, ánh mắt nhu tình nhìn nàng.
“Được, chúng ta làm quen với hắn đi.” Nếu Cửu Nhi đã nói thẳng sẽ không thích người khác, sao hắn có thể tức giận đây, kỳ thực nói hắn lo lắng Cửu Nhi sẽ thích người khác, không bằng nói là hắn không đủ tự tin. Bởi vì Cửu Nhi không phải là nữ tử có thể trong khuê phòng, thế giới của nàng rất rộng lớn. Hắn sợ hoàng cung buồn tẻ, bên ngoài thú vị, sẽ khiến nàng nhịn không được giương cánh bay đi...
“Được...”
“Tránh ra, tránh ra...”
Lãnh Loan Loan đang nói, lại bị ầm ĩ từ bên ngoài đánh gãy. Mọi người ngẩng đầu nhìn lại, thấy một đám hắc y nam tử thắt lưng mang kiếm cùng một nữ nhân quyến rũ động lòng người đi đến, nữ nhân kia minh diễm động lòng người, chúng tinh phủng nguyệt, một đầu tóc đen như tơ lụa buộc lên, kiểu tóc cao quý mà quyến rũ, da thịt như tuyết, vô cùng mịn màng. Môi anh đào sáng bóng, kiều diễm ướt át, khiến cho người ta nhịn không được muốn thử cảm giác chạm vào nó. Còn có thân hình đẹp mê người, áo khoác màu trắng trong suốt như ẩn như hiện lộ ra hai tay thon dài. Bước chân nhẹ nhàng. Mọi người nhìn lại, tất cả giống như bị câu hồn. Nếu nói nữ tử lúc trước là lạnh lùng, vậy nữ nhân này trời sinh là ***, khiến cho người ta nhịn không được quỳ xuống chân nàng...
Mọi người vẫn đang suy đoán xem nữ tử này là người phương nào, đã thấy ánh mắt của nàng dừng trên người bạch y nam tử, sáng lên, nhanh chóng đi đến chỗ hắn.
“Thư sinh cuồng, cuối cùng ta cũng tìm thấy ngươi.”
Một lời dao động cả ngàn tầng, mọi người trợn tròn mắt, trợn mắt há mồm trừng bạch y nam tử vẫn ngồi như núi, hắn đúng là thư sinh cuồng?
“Ngươi là cuồng, thư sinh cuồng?” Ưng đại hiệp lúc trước uy phong lẫm liệt bây giờ cũng trừng mắt nhìn bạch y nam tử, không thể tin được nam tử trẻ tuổi nhìn lạnh lùng kiêu căng sẽ là người khiến cho ai trên giang hồ cũng e ngại, thư sinh cuồng giết người như ma?
Bạch y nam tử thản nhiên liếc hắn một cái, sau đó xuất thủ, chiếc đũa trên tay biến thành vũ khí bay đến nữ tử xinh đẹp.
Nữ tử thấy thế, nhanh chóng tránh thoát, chiếc đũa bay đến hắc y nam tử đứng sau nàng, bắn đúng vào mi tâm.
“A...”
Mọi người kinh hô, nữ tử xinh đẹp không thèm nhìn tới người phía sau. Chỉ giơ lên thủ, liền có hắc y nhân khách dọn đồng bạn.
“Thư sinh cuồng, ngươi vô tình đến thế sao?” Nữ tử xinh đẹp vẻ mặt ai oán nhìn bạch y nam tử, bộ dáng bị phu quân vứt bỏ.
Ánh mắt mọi người lại quét về thư sinh cuồng, hắn mặt không đổi sắc, vẫn tự uống rượu của mình. Sau đó ánh mắt bọn họ lại nhìn nữ tử xinh đẹp, âm thầm đoán quan hệ giữa bọn họ.
“Hoàng Hậu, ngươi nói xem bọn họ có quan hệ gì?”
Nhìn nữ tử xinh đẹp và thư sinh cuồng, Ninh Phong Cách cũng nhịn không dược thấp giọng hỏi Lãnh Loan Loan, đổi lại là ánh mắt xem thường.
“Vừa nhìn là biết nữ nhân kia lấy mặt nóng của mình dán mông lạnh người khác.”
Ninh Phong Cách khóe miệng giật giật, đây chính là Nguyệt Diễm Hoàng Hậu truyền kỳ sao? Từ ngữ hình dung vẫn rất thẳng.
Long Khiếu, Kiếm Ngân Vang, Thủy Dao mặt không đổi sắc, dù sao bọn họ sớm đã có thói quen ngẫu nhiên Hoàng Hậu sẽ nói ra những lời kinh người.
Dạ Thần lại đơn giản hơn, hắn vẫn luôn dùng ánh mắt sủng nịch chăm chú nhìn Lãnh Loan Loan.
Ninh Phong Cách nhìn thấy nhịn không được lắc đầu, Thần khôn được cứu giúp, rõ đầu rõ đuôi đã thành thê nô.
Giọng nói của Lãnh Loan Loan không cao không thấp vừa khiến cho mọi người trong đại sảnh nghe được.
Người khác nhìn nữ tử xinh đẹp không đơn giản nhưng tuyệt sắc mỹ nữ lúc trước cũng không phải nhân vật bình thường. Đều ôm thái độ ngồi vách tường xem diễn, yên tĩnh chờ trò hay.
Mà nhân vật chính thư sinh cuồng nhíu mày, trong mắt xẹt qua ánh sáng lạ, nhìn về phía Lãnh Loan Loan bọn họ, trong mắt càng sâu.
Nữ tử xinh đẹp tức giận không thôi, đơn giản là Lãnh Loan Loan đánh trúng tử huyệt của nàng. Nàng cuồng nhiệt theo đuổi thư sinh cuồng, hắn lại không để ý đến nàng. Đôi mắt quyến rũ hung ác, nhìn thấy diện mạo của Lãnh Loan Loan, đố kỵ phát cuồng, lại có người còn hấp dẫn hơn nàng nhiều. Giơ tay, phân phó hắc y nhân.
“Thay bản thánh nữ giáo huấn nàng.”
“Vâng.” Hai hắc y nhân bước ra khỏi hàng, bóng dáng nhoáng lên một cái, bảo kiếm ra khỏi vỏ, đâm tới Lãnh Loan Loan.
Tất cả mọi người cùng nhìn chằm chằm một màn này, bọn họ muốn xem Lãnh Loan Loan sẽ đánh trả thế nào. Nhưng khiến bọn họ thất vọng, Lãnh Loan Loan không hề động thủ, mà là nam tử có khuôn mặt âm nhu, hắn đứng lên, nhìn hắc y nhân xông tới, khẽ cười tà tứ.
“Thân thủ như vậy cũng dám đi bêu xấu, ta thật sự là cảm thấy xấu hổ thay hai vị.”
Sáu Tuổi Tiểu Xà HậuTác giả: Luyến Nguyệt NhiTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không“A, rắn --” Một tiếng thét chói tai như tiếng gà tây gáy đem Lãnh Loan Loan từ trong mộng đẹp tỉnh dậy, chết tiệt, là người nào không muốn sống dám nhiễu mộng đẹp của nàng. Nổi giận đùng đùng mở hai mắt, nha, thế nào người chạy tới là một ca sĩ sao? Xem nàng mặc một thân cổ váy áo cổ đại, chải búi tóc cao của người đã có chồng, đang đứng nhìn chằm chằm vào mình. Làm gì, bổn tiểu thư ngủ có chọc tới ngươi sao ? Không hờn giận liếc mắt nữ nhân này một cái, Lãnh Loan Loan muốn chửi ầm lên. Nhưng là không đúng, như thế nào nàng không phát ra âm tiếng? Như thế nữ nhân này lại cao như vậy? Như thế nào nàng không có tay? Ngược lại cảm thấy thân mình mềm nhũn, trơn trượt, nàng vừa động, nữ nhân kia trợn trắng mắt, ngã xuống đất, phát ra tiếng vang thật lớn. Ha ha, đáng đời. Lãnh Loan Loan mắt lạnh nhìn nữ nhân té trên mặt đất, đây là kết cục quấy rầy giấc ngủ của bổn tiểu thư. Xuy xuy -- Âm thanh gì vậy? Nàng vừa di chuyển thân thể, như thế nào có loại thanh âm kỳ quái. Còn giống như là chính… “Cửu Nhi...”Dạ Thần nhìn nàng, hứng thú dạt dào trong mắt nàng khiến hắn có chút không thoải mát, Hắn không muốn nhìn nàng có hứng thú với nam nhân khác, chẳng sợ đơn thuần thưởng thức.Lãnh Loan Loan quay đầu nhìn hắn, nhìn hoang mang trong mắt hắn, trong lòng vừa vui vẻ vừa buồn cười, bàn tay mềm mại trong bàn tay lớn của hắn, môi anh đào hé mở, gằn từng tiếng.“Ta sẽ không thích hắn.” Đơn giản chỉ là muốn thu nhân vật lợi hại dưới trướng.Lãnh Loan Loan nói thẳng vậy khiến Ninh Phong Cách nhịn không được nhướn mày, thực thẳng thắn. Dạ Thần cười, bàn tay to nắm bàn tay mềm của nàng, ánh mắt nhu tình nhìn nàng.“Được, chúng ta làm quen với hắn đi.” Nếu Cửu Nhi đã nói thẳng sẽ không thích người khác, sao hắn có thể tức giận đây, kỳ thực nói hắn lo lắng Cửu Nhi sẽ thích người khác, không bằng nói là hắn không đủ tự tin. Bởi vì Cửu Nhi không phải là nữ tử có thể trong khuê phòng, thế giới của nàng rất rộng lớn. Hắn sợ hoàng cung buồn tẻ, bên ngoài thú vị, sẽ khiến nàng nhịn không được giương cánh bay đi...“Được...”“Tránh ra, tránh ra...”Lãnh Loan Loan đang nói, lại bị ầm ĩ từ bên ngoài đánh gãy. Mọi người ngẩng đầu nhìn lại, thấy một đám hắc y nam tử thắt lưng mang kiếm cùng một nữ nhân quyến rũ động lòng người đi đến, nữ nhân kia minh diễm động lòng người, chúng tinh phủng nguyệt, một đầu tóc đen như tơ lụa buộc lên, kiểu tóc cao quý mà quyến rũ, da thịt như tuyết, vô cùng mịn màng. Môi anh đào sáng bóng, kiều diễm ướt át, khiến cho người ta nhịn không được muốn thử cảm giác chạm vào nó. Còn có thân hình đẹp mê người, áo khoác màu trắng trong suốt như ẩn như hiện lộ ra hai tay thon dài. Bước chân nhẹ nhàng. Mọi người nhìn lại, tất cả giống như bị câu hồn. Nếu nói nữ tử lúc trước là lạnh lùng, vậy nữ nhân này trời sinh là ***, khiến cho người ta nhịn không được quỳ xuống chân nàng...Mọi người vẫn đang suy đoán xem nữ tử này là người phương nào, đã thấy ánh mắt của nàng dừng trên người bạch y nam tử, sáng lên, nhanh chóng đi đến chỗ hắn.“Thư sinh cuồng, cuối cùng ta cũng tìm thấy ngươi.”Một lời dao động cả ngàn tầng, mọi người trợn tròn mắt, trợn mắt há mồm trừng bạch y nam tử vẫn ngồi như núi, hắn đúng là thư sinh cuồng?“Ngươi là cuồng, thư sinh cuồng?” Ưng đại hiệp lúc trước uy phong lẫm liệt bây giờ cũng trừng mắt nhìn bạch y nam tử, không thể tin được nam tử trẻ tuổi nhìn lạnh lùng kiêu căng sẽ là người khiến cho ai trên giang hồ cũng e ngại, thư sinh cuồng giết người như ma?Bạch y nam tử thản nhiên liếc hắn một cái, sau đó xuất thủ, chiếc đũa trên tay biến thành vũ khí bay đến nữ tử xinh đẹp.Nữ tử thấy thế, nhanh chóng tránh thoát, chiếc đũa bay đến hắc y nam tử đứng sau nàng, bắn đúng vào mi tâm.“A...”Mọi người kinh hô, nữ tử xinh đẹp không thèm nhìn tới người phía sau. Chỉ giơ lên thủ, liền có hắc y nhân khách dọn đồng bạn.“Thư sinh cuồng, ngươi vô tình đến thế sao?” Nữ tử xinh đẹp vẻ mặt ai oán nhìn bạch y nam tử, bộ dáng bị phu quân vứt bỏ.Ánh mắt mọi người lại quét về thư sinh cuồng, hắn mặt không đổi sắc, vẫn tự uống rượu của mình. Sau đó ánh mắt bọn họ lại nhìn nữ tử xinh đẹp, âm thầm đoán quan hệ giữa bọn họ.“Hoàng Hậu, ngươi nói xem bọn họ có quan hệ gì?”Nhìn nữ tử xinh đẹp và thư sinh cuồng, Ninh Phong Cách cũng nhịn không dược thấp giọng hỏi Lãnh Loan Loan, đổi lại là ánh mắt xem thường.“Vừa nhìn là biết nữ nhân kia lấy mặt nóng của mình dán mông lạnh người khác.”Ninh Phong Cách khóe miệng giật giật, đây chính là Nguyệt Diễm Hoàng Hậu truyền kỳ sao? Từ ngữ hình dung vẫn rất thẳng.Long Khiếu, Kiếm Ngân Vang, Thủy Dao mặt không đổi sắc, dù sao bọn họ sớm đã có thói quen ngẫu nhiên Hoàng Hậu sẽ nói ra những lời kinh người.Dạ Thần lại đơn giản hơn, hắn vẫn luôn dùng ánh mắt sủng nịch chăm chú nhìn Lãnh Loan Loan.Ninh Phong Cách nhìn thấy nhịn không được lắc đầu, Thần khôn được cứu giúp, rõ đầu rõ đuôi đã thành thê nô.Giọng nói của Lãnh Loan Loan không cao không thấp vừa khiến cho mọi người trong đại sảnh nghe được.Người khác nhìn nữ tử xinh đẹp không đơn giản nhưng tuyệt sắc mỹ nữ lúc trước cũng không phải nhân vật bình thường. Đều ôm thái độ ngồi vách tường xem diễn, yên tĩnh chờ trò hay.Mà nhân vật chính thư sinh cuồng nhíu mày, trong mắt xẹt qua ánh sáng lạ, nhìn về phía Lãnh Loan Loan bọn họ, trong mắt càng sâu.Nữ tử xinh đẹp tức giận không thôi, đơn giản là Lãnh Loan Loan đánh trúng tử huyệt của nàng. Nàng cuồng nhiệt theo đuổi thư sinh cuồng, hắn lại không để ý đến nàng. Đôi mắt quyến rũ hung ác, nhìn thấy diện mạo của Lãnh Loan Loan, đố kỵ phát cuồng, lại có người còn hấp dẫn hơn nàng nhiều. Giơ tay, phân phó hắc y nhân.“Thay bản thánh nữ giáo huấn nàng.”“Vâng.” Hai hắc y nhân bước ra khỏi hàng, bóng dáng nhoáng lên một cái, bảo kiếm ra khỏi vỏ, đâm tới Lãnh Loan Loan.Tất cả mọi người cùng nhìn chằm chằm một màn này, bọn họ muốn xem Lãnh Loan Loan sẽ đánh trả thế nào. Nhưng khiến bọn họ thất vọng, Lãnh Loan Loan không hề động thủ, mà là nam tử có khuôn mặt âm nhu, hắn đứng lên, nhìn hắc y nhân xông tới, khẽ cười tà tứ.“Thân thủ như vậy cũng dám đi bêu xấu, ta thật sự là cảm thấy xấu hổ thay hai vị.”