Vũ Quân là một cô nhi rất bình thường, nhưng khi Vũ Quân nói với người khác cô là một cô nhi bình thường thì họ lại nói: "Là cô nhi đã không phải là điều bình thường rồi" Có phải không? Vũ Quân không hướng nội, không đa sầu đa cảm, nhưng cô hay mơ tưởng nhiều chuyện tình mà các bạn đồng lứa tuổi sẽ không mơ tưởng, mặc dù cô cũng không biết những chuyện này các bạn có nghĩ tới hay không? Thời điểm Vũ Quân còn rất nhỏ cô đã bị bỏ rơi, ngày đó rất lạnh, khi đó cô được bao kín đặt im lặng trước cửa cô nhi viện, nghe tiếng bước chân càng ngày càng xa, Vũ Quân hình như cảm giác bị từ bỏ chợt khóc thét lên làm quấy nhiễu giấc ngủ của viện trưởng, cứ như vậy Vũ Quân ở cô nhi viện lớn lên từng ngày, những điều này đều do viện trưởng đã nói lại với cô. Thời thơ ấu Vũ Quân cũng không được xem là nghịch ngợm lắm, cũng có người đến nhận nuôi chính là cô không muốn rời đi, đối với cô mà nói cha mẹ là một từ ngữ xa lạ, không có một chút cảm giác ấm áp. Thời cấp ba, Vũ Quân dạy vũ đạo tại một nhà…
Chương 11: Đặt tiền cược
Sủng Nhi Phúc Hắc Của Yêu NghiệtTác giả: Thượng Đế Đô Đọa LạcTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngVũ Quân là một cô nhi rất bình thường, nhưng khi Vũ Quân nói với người khác cô là một cô nhi bình thường thì họ lại nói: "Là cô nhi đã không phải là điều bình thường rồi" Có phải không? Vũ Quân không hướng nội, không đa sầu đa cảm, nhưng cô hay mơ tưởng nhiều chuyện tình mà các bạn đồng lứa tuổi sẽ không mơ tưởng, mặc dù cô cũng không biết những chuyện này các bạn có nghĩ tới hay không? Thời điểm Vũ Quân còn rất nhỏ cô đã bị bỏ rơi, ngày đó rất lạnh, khi đó cô được bao kín đặt im lặng trước cửa cô nhi viện, nghe tiếng bước chân càng ngày càng xa, Vũ Quân hình như cảm giác bị từ bỏ chợt khóc thét lên làm quấy nhiễu giấc ngủ của viện trưởng, cứ như vậy Vũ Quân ở cô nhi viện lớn lên từng ngày, những điều này đều do viện trưởng đã nói lại với cô. Thời thơ ấu Vũ Quân cũng không được xem là nghịch ngợm lắm, cũng có người đến nhận nuôi chính là cô không muốn rời đi, đối với cô mà nói cha mẹ là một từ ngữ xa lạ, không có một chút cảm giác ấm áp. Thời cấp ba, Vũ Quân dạy vũ đạo tại một nhà… Ngày hôm sau, Hàn Vũ đi vào Tư Vũ viên, tiểu chính thái đang chuẩn bị luyện tập nhìn thấy nàng đến liền đưa cho nàng kiếm gỗ nói " Ngươi dùng tạm thanh kiếm này đi" Hàn Vũ nhìn kiếm gỗ trên tay, hình như mới được đẽo xong, rất vừa tay nàng lại tinh xảo, xem ra tiểu chính thái là một người tỉ mỉ, trong lòng Hàn Vũ rất là đắc ý.Tiểu chính thái giảng giải cho Hàn Vũ từng chiêu một, Hàn gia kiếm pháp tên là Trảm liệt kiếm pháp, có tất cả mười chiêu thức, mỗi chiêu lại rất phức tạp, tuy nhiên Hàn Vũ thiên phú cực cao, một chiêu thức tập qua vài lần là có thể nhớ kỹ, điều này làm cho tiểu chính thái rất là xấu hổ, mười tuổi hắn đã bắt đầu tập, sau năm năm mới có thể hoàn toàn nắm giữ nhưng Hàn Vũ chỉ mới có một buổi sáng lại có thể học được bảy, tám phần, thật sự làm cho hắn nhìn nàng với cặp mắt khác xưa.Ba ngày rất nhanh trôi quaBan đêm, Hàn Vũ lại leo tường đi ra, lần này so với mọi lần dễ dàng hơn rất nhiều, chẳng lẻ trèo tường cũng có kinh nghiệm? Hàn Vũ không có nghĩ nhiều lại không chú ý tới bức tường kia đã thấp hơn, nàng hướng đến Vô Tình các chạy đi, Cung Vĩ theo sau nàng không một tiếng động. Thời điểm Cung Vĩ chuẩn bị bước chân vào Vô TÌnh các lại bị một người võ công cao cường chặn đường. Người tới cùng Cung Vĩ so chiêu, nhưng không có ý làm hắn bị thương, dường như chỉ muốn kéo dài thời gian, qua một lúc sau phi thân rời đi. Lúc này Cung Vĩ đã không thấy bóng dáng Hàn Vũ ở đâu."Chủ tử, Ngôn Li đã cắt được đuôi từ Hàn phủ""Ừ, ngày đó cung chủ rời đi có căn dặn gì không?""Cung chủ phân phó mọi việc trong cung sẽ do Hữu hộ pháp Phong Trần tạm thời xử lý, sau liền rời đi, hai ngày nay các Đường chủ đều không tìm thấy được người, không biết cung chủ đã đi đâu""Lui xuống đi" Tà Diễm này không biết đã có chuyện gì, mỗi lần chỉ nói một câu liền bỏ đi tìm không thấy được. Hừ, lần này không tin là không thể tìm được ngươi, aizzz, làm Đường chủ Tà cung cũng không dễ dàng, lúc này Tà yêu đang suy nghĩ rốt cuộc đi nơi nào mới tìm được Tà Diễm thì bên ngoài đã bắt đầu xôn xao.Hàn Vũ nhận lấy y phục lần trước mặc vào, sau đó theo chân Tình tỷ vào phía sau lầu hai. Hôm nay Vô Tình các rất là đông, người ngồi đầy lầu một, cơ hồ đặt thêm chỗ, thoạt nhìn so với lần trước chật hơn rất nhiều, từng gian ghế lô trên lầu hai đều có gã sai vặt đứng hầu, phỏng chừng đều là khách quý, xem ra lực ảnh hưởng của Vô Tình các cũng không tệ."Các vị quan khách, đêm nay là kỳ hạn ước hẹn ba ngày, Lạc cô nương cùng Diễm nương tiếp tục so tài, nói như thế mọi người đều biết, lần này đánh cuộc tiền đặt cược chính là Vô Tình các, lúc trước Lạc cô nương có nói qua, nàng sẽ không thua, cho nên đặt tiền cược, nhưng hôm nay chúng ta nhất định sẽ lấy tiền cược của Lạc cô nương" Tình tỷ này tiên trảm hậu tấu, muốn tiền cược của Hàn Vũ, nàng có cái gì để đặt cược đây?Hàn Vũ từ phía sau đi ra" Không biết Lạc cô nương có cái gì để đặt cược?""Nàng có cái gì có thể so sánh với Vô Tình các đây?"Dưới lầu truyền đến thanh âm bàn tán của mọi người"Không biết Tình tỷ nhìn trúng cái gì của ta? Muốn ta đặt cược? Ta nghĩ không có gì có thể so sánh với Vô Tình các để mà đặt cược cả" Hàn Vũ rất là nghi ngờ, tại sao hôm nay lại muốn nàng đặt cược?"Lạc cô nương không cần lo lắng, ta muốn bản thân cùng mạng của ngươi, ngươi thấy sao?"Bản thân nàng? Thời điểm Hàn Vũ định đáp ứng chợt nhớ đến mạng của nàng đã không thuộc về nàng nữa rồi, nàng không thể tùy tiện đáp ứng người khác."Tình tỷ, thực xin lỗi, mạng của ta đã thuộc về người khác, ta không thể lấy ra để đặt cược được, nhưng ta có thể lấy bản thân mình đặt cược "Người nào đó đang ngồi trong ghế lô ben trong, nghe đến câu này không tự chủ được mà khóe miệng giơ lên, thì ra nàng vẫn nhớ đến lời nói đó."Chuyện này..." Tình tỷ cảm thấy khó khăn, ngày hôm qua Tà yêu thay đổi chủ ý, nói muốn Hàn Vũ đem bản thân mình ra đặt cược, nhưng hiện tại nên làm thế nào đây?"Chủ tử nói cứ làm theo lời nàng" một gã sai vặt tiến đến nói nhỏ vào tai Tình tỷ, nàng gật gật đầu."Nếu như vậy chúng ta cũng không ép buộc, nếu ngươi thua, ngươi sẽ là người của Vô Tình các""Tốt" Hàn Vũ đáp ứng thật sảng khoái, aizzzz, mới đến có mấy ngày, như thế nào bản thân cũng đánh cược mà mạng cũng giao, đùa kiểu gì vậy trời?"Tỷ thí chính thức bắt đầu, mời hoa khôi đi ra" Diễm nương này đúng là đầu bảng, phải có người đi mời mới chịu ra, bất quá vừa nghĩ đến Vô Tình các sắp vào tay nàng, Hàn Vũ liền cảm thấy thoải mái hơn.Chào đón Diễm nương xuất hiện là một hồi náo động, y phục Diễm nương mặc lúc biểu diễn đều là màu trắng, tuy nhiên hôm nay nàng cố tình chuẩn bị một phen, trước muốn thắng Hàn Vũ ở dung mạo, đương nhiên kế tiếp so tài không phải là dung mạo, Hàn Vũ cũng không có để ý đến, nàng rất thích những sự vật xinh đẹp, hiện tại chính là thưởng thức mỹ nữ trước mặt, quả thật đẹp mắt.Diễm nương nhìn thấy trong mắt Hàn Vũ không có ghen tỵ người khác hơn mình, chỉ có sự thưởng thức đối sắc đẹp, vốn Diễm nương muốn làm cho Hàn Vũ ghen tỵ một phen nhưng lại thất bại, làm cho nàng càng tán thưởng Hàn Vũ, một nữ tử đáng kết giao."Tiếp theo sẽ so tài thư pháp, nơi này có một chữ phúc rất đẹp, mỗi người viết một bảng, xem ai viết giống hơn"Hàn Vũ nghĩ sẽ so tài xem ai viết đẹp hơn, không ngờ là bắt chước. Đối với bút lông nàng cũng không xa lạ gì, trước kia lấy nó để vẽ tranh, nhưng viết chữ thì khác, lại bắt chước chữ của người khác, nàng không có bản lĩnh này, nàng trực tiếp cho qua đề mục này.Tình tỷ nhìn đến hai chữ phúc trong tay, tươi cười, cái này Diễm nương viết đẹp hơn Hàn Vũ rất nhiều, Tình tỷ đưa cho vài người khách đánh giá, kết quả chính là như vậy."Ván này Diễm nương thắng, xem ra thư pháp của Lạc cô nương không được tốt lắm, đề mục họa này có lẽ ngươi nên nhận thua thì hơn""Ta chỉ không muốn bắt chước người khác mà thôi" Ngữ khí của Tình tỷ làm Hàn Vũ thấy khó chịu."Khụ. Bây giờ Lạc cô nương thắng hai thua một, bắt đầu so tài hội họa, trong thời gian một nén hương phải hoàn thành"Trong tâm Hàn Vũ đã nghĩ sẽ thắng, nhẫn nhịn một chút xem nàng sẽ thắng quanh vinh như thế nào!
Ngày hôm sau, Hàn Vũ
đi vào Tư Vũ viên, tiểu chính thái đang chuẩn bị luyện tập nhìn thấy
nàng đến liền đưa cho nàng kiếm gỗ nói " Ngươi dùng tạm thanh kiếm này
đi" Hàn Vũ nhìn kiếm gỗ trên tay, hình như mới được đẽo xong, rất vừa
tay nàng lại tinh xảo, xem ra tiểu chính thái là một người tỉ mỉ, trong
lòng Hàn Vũ rất là đắc ý.
Tiểu chính thái giảng giải cho Hàn Vũ
từng chiêu một, Hàn gia kiếm pháp tên là Trảm liệt kiếm pháp, có tất cả
mười chiêu thức, mỗi chiêu lại rất phức tạp, tuy nhiên Hàn Vũ thiên phú
cực cao, một chiêu thức tập qua vài lần là có thể nhớ kỹ, điều này làm
cho tiểu chính thái rất là xấu hổ, mười tuổi hắn đã bắt đầu tập, sau năm năm mới có thể hoàn toàn nắm giữ nhưng Hàn Vũ chỉ mới có một buổi sáng
lại có thể học được bảy, tám phần, thật sự làm cho hắn nhìn nàng với cặp mắt khác xưa.
Ba ngày rất nhanh trôi qua
Ban đêm, Hàn Vũ
lại leo tường đi ra, lần này so với mọi lần dễ dàng hơn rất nhiều, chẳng lẻ trèo tường cũng có kinh nghiệm? Hàn Vũ không có nghĩ nhiều lại không chú ý tới bức tường kia đã thấp hơn, nàng hướng đến Vô Tình các chạy
đi, Cung Vĩ theo sau nàng không một tiếng động. Thời điểm Cung Vĩ chuẩn bị bước chân vào Vô TÌnh các lại bị một người võ công cao cường chặn
đường. Người tới cùng Cung Vĩ so chiêu, nhưng không có ý làm hắn bị
thương, dường như chỉ muốn kéo dài thời gian, qua một lúc sau phi thân
rời đi. Lúc này Cung Vĩ đã không thấy bóng dáng Hàn Vũ ở đâu.
"Chủ tử, Ngôn Li đã cắt được đuôi từ Hàn phủ"
"Ừ, ngày đó cung chủ rời đi có căn dặn gì không?"
"Cung chủ phân phó mọi việc trong cung sẽ do Hữu hộ pháp Phong Trần tạm thời
xử lý, sau liền rời đi, hai ngày nay các Đường chủ đều không tìm thấy
được người, không biết cung chủ đã đi đâu"
"Lui xuống đi" Tà Diễm này không biết đã có chuyện gì, mỗi lần chỉ nói một câu liền bỏ đi tìm
không thấy được. Hừ, lần này không tin là không thể tìm được ngươi,
aizzz, làm Đường chủ Tà cung cũng không dễ dàng, lúc này Tà yêu đang suy nghĩ rốt cuộc đi nơi nào mới tìm được Tà Diễm thì bên ngoài đã bắt đầu
xôn xao.
Hàn Vũ nhận lấy y phục lần trước mặc vào, sau đó theo
chân Tình tỷ vào phía sau lầu hai. Hôm nay Vô Tình các rất là đông,
người ngồi đầy lầu một, cơ hồ đặt thêm chỗ, thoạt nhìn so với lần trước
chật hơn rất nhiều, từng gian ghế lô trên lầu hai đều có gã sai vặt đứng hầu, phỏng chừng đều là khách quý, xem ra lực ảnh hưởng của Vô Tình các cũng không tệ.
"Các vị quan khách, đêm nay là kỳ hạn ước hẹn ba ngày, Lạc cô nương cùng Diễm nương tiếp tục so tài, nói như thế mọi
người đều biết, lần này đánh cuộc tiền đặt cược chính là Vô Tình các,
lúc trước Lạc cô nương có nói qua, nàng sẽ không thua, cho nên đặt tiền
cược, nhưng hôm nay chúng ta nhất định sẽ lấy tiền cược của Lạc cô
nương" Tình tỷ này tiên trảm hậu tấu, muốn tiền cược của Hàn Vũ, nàng có cái gì để đặt cược đây?
Hàn Vũ từ phía sau đi ra
" Không biết Lạc cô nương có cái gì để đặt cược?"
"Nàng có cái gì có thể so sánh với Vô Tình các đây?"
Dưới lầu truyền đến thanh âm bàn tán của mọi người
"Không biết Tình tỷ nhìn trúng cái gì của ta? Muốn ta đặt cược? Ta nghĩ không
có gì có thể so sánh với Vô Tình các để mà đặt cược cả" Hàn Vũ rất là
nghi ngờ, tại sao hôm nay lại muốn nàng đặt cược?
"Lạc cô nương không cần lo lắng, ta muốn bản thân cùng mạng của ngươi, ngươi thấy sao?"
Bản thân nàng? Thời điểm Hàn Vũ định đáp ứng chợt nhớ đến mạng của nàng đã
không thuộc về nàng nữa rồi, nàng không thể tùy tiện đáp ứng người khác.
"Tình tỷ, thực xin lỗi, mạng của ta đã thuộc về người khác, ta không thể lấy
ra để đặt cược được, nhưng ta có thể lấy bản thân mình đặt cược "
Người nào đó đang ngồi trong ghế lô ben trong, nghe đến câu này không tự chủ
được mà khóe miệng giơ lên, thì ra nàng vẫn nhớ đến lời nói đó.
"Chuyện này..." Tình tỷ cảm thấy khó khăn, ngày hôm qua Tà yêu thay đổi chủ ý,
nói muốn Hàn Vũ đem bản thân mình ra đặt cược, nhưng hiện tại nên làm
thế nào đây?
"Chủ tử nói cứ làm theo lời nàng" một gã sai vặt tiến đến nói nhỏ vào tai Tình tỷ, nàng gật gật đầu.
"Nếu như vậy chúng ta cũng không ép buộc, nếu ngươi thua, ngươi sẽ là người của Vô Tình các"
"Tốt" Hàn Vũ đáp ứng thật sảng khoái, aizzzz, mới đến có mấy ngày, như thế
nào bản thân cũng đánh cược mà mạng cũng giao, đùa kiểu gì vậy trời?
"Tỷ thí chính thức bắt đầu, mời hoa khôi đi ra" Diễm nương này đúng là đầu
bảng, phải có người đi mời mới chịu ra, bất quá vừa nghĩ đến Vô Tình các sắp vào tay nàng, Hàn Vũ liền cảm thấy thoải mái hơn.
Chào đón Diễm nương xuất hiện là một hồi náo động, y phục Diễm nương mặc lúc
biểu diễn đều là màu trắng, tuy nhiên hôm nay nàng cố tình chuẩn bị một
phen, trước muốn thắng Hàn Vũ ở dung mạo, đương nhiên kế tiếp so tài
không phải là dung mạo, Hàn Vũ cũng không có để ý đến, nàng rất thích
những sự vật xinh đẹp, hiện tại chính là thưởng thức mỹ nữ trước mặt,
quả thật đẹp mắt.
Diễm nương nhìn thấy trong mắt Hàn Vũ không có
ghen tỵ người khác hơn mình, chỉ có sự thưởng thức đối sắc đẹp, vốn Diễm nương muốn làm cho Hàn Vũ ghen tỵ một phen nhưng lại thất bại, làm cho
nàng càng tán thưởng Hàn Vũ, một nữ tử đáng kết giao.
"Tiếp theo sẽ so tài thư pháp, nơi này có một chữ phúc rất đẹp, mỗi người viết một bảng, xem ai viết giống hơn"
Hàn Vũ nghĩ sẽ so tài xem ai viết đẹp hơn, không ngờ là bắt chước. Đối với
bút lông nàng cũng không xa lạ gì, trước kia lấy nó để vẽ tranh, nhưng
viết chữ thì khác, lại bắt chước chữ của người khác, nàng không có bản
lĩnh này, nàng trực tiếp cho qua đề mục này.
Tình tỷ nhìn đến hai chữ phúc trong tay, tươi cười, cái này Diễm nương viết đẹp hơn Hàn Vũ
rất nhiều, Tình tỷ đưa cho vài người khách đánh giá, kết quả chính là
như vậy.
"Ván này Diễm nương thắng, xem ra thư pháp của Lạc cô
nương không được tốt lắm, đề mục họa này có lẽ ngươi nên nhận thua thì
hơn"
"Ta chỉ không muốn bắt chước người khác mà thôi" Ngữ khí của Tình tỷ làm Hàn Vũ thấy khó chịu.
"Khụ. Bây giờ Lạc cô nương thắng hai thua một, bắt đầu so tài hội họa, trong thời gian một nén hương phải hoàn thành"
Trong tâm Hàn Vũ đã nghĩ sẽ thắng, nhẫn nhịn một chút xem nàng sẽ thắng quanh vinh như thế nào!
Sủng Nhi Phúc Hắc Của Yêu NghiệtTác giả: Thượng Đế Đô Đọa LạcTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngVũ Quân là một cô nhi rất bình thường, nhưng khi Vũ Quân nói với người khác cô là một cô nhi bình thường thì họ lại nói: "Là cô nhi đã không phải là điều bình thường rồi" Có phải không? Vũ Quân không hướng nội, không đa sầu đa cảm, nhưng cô hay mơ tưởng nhiều chuyện tình mà các bạn đồng lứa tuổi sẽ không mơ tưởng, mặc dù cô cũng không biết những chuyện này các bạn có nghĩ tới hay không? Thời điểm Vũ Quân còn rất nhỏ cô đã bị bỏ rơi, ngày đó rất lạnh, khi đó cô được bao kín đặt im lặng trước cửa cô nhi viện, nghe tiếng bước chân càng ngày càng xa, Vũ Quân hình như cảm giác bị từ bỏ chợt khóc thét lên làm quấy nhiễu giấc ngủ của viện trưởng, cứ như vậy Vũ Quân ở cô nhi viện lớn lên từng ngày, những điều này đều do viện trưởng đã nói lại với cô. Thời thơ ấu Vũ Quân cũng không được xem là nghịch ngợm lắm, cũng có người đến nhận nuôi chính là cô không muốn rời đi, đối với cô mà nói cha mẹ là một từ ngữ xa lạ, không có một chút cảm giác ấm áp. Thời cấp ba, Vũ Quân dạy vũ đạo tại một nhà… Ngày hôm sau, Hàn Vũ đi vào Tư Vũ viên, tiểu chính thái đang chuẩn bị luyện tập nhìn thấy nàng đến liền đưa cho nàng kiếm gỗ nói " Ngươi dùng tạm thanh kiếm này đi" Hàn Vũ nhìn kiếm gỗ trên tay, hình như mới được đẽo xong, rất vừa tay nàng lại tinh xảo, xem ra tiểu chính thái là một người tỉ mỉ, trong lòng Hàn Vũ rất là đắc ý.Tiểu chính thái giảng giải cho Hàn Vũ từng chiêu một, Hàn gia kiếm pháp tên là Trảm liệt kiếm pháp, có tất cả mười chiêu thức, mỗi chiêu lại rất phức tạp, tuy nhiên Hàn Vũ thiên phú cực cao, một chiêu thức tập qua vài lần là có thể nhớ kỹ, điều này làm cho tiểu chính thái rất là xấu hổ, mười tuổi hắn đã bắt đầu tập, sau năm năm mới có thể hoàn toàn nắm giữ nhưng Hàn Vũ chỉ mới có một buổi sáng lại có thể học được bảy, tám phần, thật sự làm cho hắn nhìn nàng với cặp mắt khác xưa.Ba ngày rất nhanh trôi quaBan đêm, Hàn Vũ lại leo tường đi ra, lần này so với mọi lần dễ dàng hơn rất nhiều, chẳng lẻ trèo tường cũng có kinh nghiệm? Hàn Vũ không có nghĩ nhiều lại không chú ý tới bức tường kia đã thấp hơn, nàng hướng đến Vô Tình các chạy đi, Cung Vĩ theo sau nàng không một tiếng động. Thời điểm Cung Vĩ chuẩn bị bước chân vào Vô TÌnh các lại bị một người võ công cao cường chặn đường. Người tới cùng Cung Vĩ so chiêu, nhưng không có ý làm hắn bị thương, dường như chỉ muốn kéo dài thời gian, qua một lúc sau phi thân rời đi. Lúc này Cung Vĩ đã không thấy bóng dáng Hàn Vũ ở đâu."Chủ tử, Ngôn Li đã cắt được đuôi từ Hàn phủ""Ừ, ngày đó cung chủ rời đi có căn dặn gì không?""Cung chủ phân phó mọi việc trong cung sẽ do Hữu hộ pháp Phong Trần tạm thời xử lý, sau liền rời đi, hai ngày nay các Đường chủ đều không tìm thấy được người, không biết cung chủ đã đi đâu""Lui xuống đi" Tà Diễm này không biết đã có chuyện gì, mỗi lần chỉ nói một câu liền bỏ đi tìm không thấy được. Hừ, lần này không tin là không thể tìm được ngươi, aizzz, làm Đường chủ Tà cung cũng không dễ dàng, lúc này Tà yêu đang suy nghĩ rốt cuộc đi nơi nào mới tìm được Tà Diễm thì bên ngoài đã bắt đầu xôn xao.Hàn Vũ nhận lấy y phục lần trước mặc vào, sau đó theo chân Tình tỷ vào phía sau lầu hai. Hôm nay Vô Tình các rất là đông, người ngồi đầy lầu một, cơ hồ đặt thêm chỗ, thoạt nhìn so với lần trước chật hơn rất nhiều, từng gian ghế lô trên lầu hai đều có gã sai vặt đứng hầu, phỏng chừng đều là khách quý, xem ra lực ảnh hưởng của Vô Tình các cũng không tệ."Các vị quan khách, đêm nay là kỳ hạn ước hẹn ba ngày, Lạc cô nương cùng Diễm nương tiếp tục so tài, nói như thế mọi người đều biết, lần này đánh cuộc tiền đặt cược chính là Vô Tình các, lúc trước Lạc cô nương có nói qua, nàng sẽ không thua, cho nên đặt tiền cược, nhưng hôm nay chúng ta nhất định sẽ lấy tiền cược của Lạc cô nương" Tình tỷ này tiên trảm hậu tấu, muốn tiền cược của Hàn Vũ, nàng có cái gì để đặt cược đây?Hàn Vũ từ phía sau đi ra" Không biết Lạc cô nương có cái gì để đặt cược?""Nàng có cái gì có thể so sánh với Vô Tình các đây?"Dưới lầu truyền đến thanh âm bàn tán của mọi người"Không biết Tình tỷ nhìn trúng cái gì của ta? Muốn ta đặt cược? Ta nghĩ không có gì có thể so sánh với Vô Tình các để mà đặt cược cả" Hàn Vũ rất là nghi ngờ, tại sao hôm nay lại muốn nàng đặt cược?"Lạc cô nương không cần lo lắng, ta muốn bản thân cùng mạng của ngươi, ngươi thấy sao?"Bản thân nàng? Thời điểm Hàn Vũ định đáp ứng chợt nhớ đến mạng của nàng đã không thuộc về nàng nữa rồi, nàng không thể tùy tiện đáp ứng người khác."Tình tỷ, thực xin lỗi, mạng của ta đã thuộc về người khác, ta không thể lấy ra để đặt cược được, nhưng ta có thể lấy bản thân mình đặt cược "Người nào đó đang ngồi trong ghế lô ben trong, nghe đến câu này không tự chủ được mà khóe miệng giơ lên, thì ra nàng vẫn nhớ đến lời nói đó."Chuyện này..." Tình tỷ cảm thấy khó khăn, ngày hôm qua Tà yêu thay đổi chủ ý, nói muốn Hàn Vũ đem bản thân mình ra đặt cược, nhưng hiện tại nên làm thế nào đây?"Chủ tử nói cứ làm theo lời nàng" một gã sai vặt tiến đến nói nhỏ vào tai Tình tỷ, nàng gật gật đầu."Nếu như vậy chúng ta cũng không ép buộc, nếu ngươi thua, ngươi sẽ là người của Vô Tình các""Tốt" Hàn Vũ đáp ứng thật sảng khoái, aizzzz, mới đến có mấy ngày, như thế nào bản thân cũng đánh cược mà mạng cũng giao, đùa kiểu gì vậy trời?"Tỷ thí chính thức bắt đầu, mời hoa khôi đi ra" Diễm nương này đúng là đầu bảng, phải có người đi mời mới chịu ra, bất quá vừa nghĩ đến Vô Tình các sắp vào tay nàng, Hàn Vũ liền cảm thấy thoải mái hơn.Chào đón Diễm nương xuất hiện là một hồi náo động, y phục Diễm nương mặc lúc biểu diễn đều là màu trắng, tuy nhiên hôm nay nàng cố tình chuẩn bị một phen, trước muốn thắng Hàn Vũ ở dung mạo, đương nhiên kế tiếp so tài không phải là dung mạo, Hàn Vũ cũng không có để ý đến, nàng rất thích những sự vật xinh đẹp, hiện tại chính là thưởng thức mỹ nữ trước mặt, quả thật đẹp mắt.Diễm nương nhìn thấy trong mắt Hàn Vũ không có ghen tỵ người khác hơn mình, chỉ có sự thưởng thức đối sắc đẹp, vốn Diễm nương muốn làm cho Hàn Vũ ghen tỵ một phen nhưng lại thất bại, làm cho nàng càng tán thưởng Hàn Vũ, một nữ tử đáng kết giao."Tiếp theo sẽ so tài thư pháp, nơi này có một chữ phúc rất đẹp, mỗi người viết một bảng, xem ai viết giống hơn"Hàn Vũ nghĩ sẽ so tài xem ai viết đẹp hơn, không ngờ là bắt chước. Đối với bút lông nàng cũng không xa lạ gì, trước kia lấy nó để vẽ tranh, nhưng viết chữ thì khác, lại bắt chước chữ của người khác, nàng không có bản lĩnh này, nàng trực tiếp cho qua đề mục này.Tình tỷ nhìn đến hai chữ phúc trong tay, tươi cười, cái này Diễm nương viết đẹp hơn Hàn Vũ rất nhiều, Tình tỷ đưa cho vài người khách đánh giá, kết quả chính là như vậy."Ván này Diễm nương thắng, xem ra thư pháp của Lạc cô nương không được tốt lắm, đề mục họa này có lẽ ngươi nên nhận thua thì hơn""Ta chỉ không muốn bắt chước người khác mà thôi" Ngữ khí của Tình tỷ làm Hàn Vũ thấy khó chịu."Khụ. Bây giờ Lạc cô nương thắng hai thua một, bắt đầu so tài hội họa, trong thời gian một nén hương phải hoàn thành"Trong tâm Hàn Vũ đã nghĩ sẽ thắng, nhẫn nhịn một chút xem nàng sẽ thắng quanh vinh như thế nào!