Editor: Đào Trong một thành phố biển của Trung quốc, trong một khác sạn năm sao, trong một căn phòng rèm cửa sổ bao phủ, một tia sáng cũng không lọt. Rèm cửa sổ dày đặc, đem bên ngoài thế giới nhộn nhịp sôi động, cùng trong phòng là một thế giới u ám, ngăn cách không có chút nào liên lạc. Trên chiếc giường sa hoa rộng lớn, Liễu Thanh Thanh lông mày nhíu chặt, cảm giác có một cái gì mịn mịn đang quấn trên người nàng, nàng muốn thoát ra, lại không nhúc nhích được. Thứ đó lạnh buốt ma sát da thịt của nàng, cùng với thân thể mảnh khảnh của nàng liên tục động. Nàng đưa tay, nghĩ muốn đẩy nó ra, nhưng là tay chân căn bản không nghe theo ý. Nàng thở hổn hển, có chút sợ hãi cảm giác như thế này, nhưng lại còn có chút… mong đợi... Đúng vậy, cảm giác này là h**n ** , h**n ** làm cho nàng có chút mong đợi. Không được, không thể được bị một thứ không biết là động vật hay người nào đó chiếm tiện nghi như thế. Nàng lần nữa muốn động tay, đẩy ra thứ đang quấn quanh lấy thân thể nàng, nhưng ngón tay…

Chương 15: Nữ nhân, ngươi tốt nhất đừng nên xen vào việc của người khác

Xà Vương Tuyển Phi, Bản Cung Đến Từ Hiện ĐạiTác giả: Đồng Tước Kiều KiềuTruyện Dị Giới, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngEditor: Đào Trong một thành phố biển của Trung quốc, trong một khác sạn năm sao, trong một căn phòng rèm cửa sổ bao phủ, một tia sáng cũng không lọt. Rèm cửa sổ dày đặc, đem bên ngoài thế giới nhộn nhịp sôi động, cùng trong phòng là một thế giới u ám, ngăn cách không có chút nào liên lạc. Trên chiếc giường sa hoa rộng lớn, Liễu Thanh Thanh lông mày nhíu chặt, cảm giác có một cái gì mịn mịn đang quấn trên người nàng, nàng muốn thoát ra, lại không nhúc nhích được. Thứ đó lạnh buốt ma sát da thịt của nàng, cùng với thân thể mảnh khảnh của nàng liên tục động. Nàng đưa tay, nghĩ muốn đẩy nó ra, nhưng là tay chân căn bản không nghe theo ý. Nàng thở hổn hển, có chút sợ hãi cảm giác như thế này, nhưng lại còn có chút… mong đợi... Đúng vậy, cảm giác này là h**n ** , h**n ** làm cho nàng có chút mong đợi. Không được, không thể được bị một thứ không biết là động vật hay người nào đó chiếm tiện nghi như thế. Nàng lần nữa muốn động tay, đẩy ra thứ đang quấn quanh lấy thân thể nàng, nhưng ngón tay… Một nhà sư giết yêu đang ở dưới thân thể hắn, giống như con kiến, trong lúc đó một nhà sư giết yêu khác nhảy lên thân thể của hắn, một kiếm lẫm liệt, đâm trúng hắn chỉ còn bảy tấc, Tiêu Mặc gầm thét quay đầu lại, cắn một phát vào thân thể nhà sư.Đầu của nhà sư giết yêu kia vẫn còn ở trong miệng của hắn, hai chân không ngừng đạp loạn, nhưng rất nhanh mất đi hơi thở, bị xà yêu ngửa đầu nuốt xuống.Liễu Thanh Thanh sắc mặt khó coi, lần đầu tiên trông thấy xà yêu ăn thịt người, thật chán ghét...Tay nàng cầm lấy súng lục, có chút do dự, xem ra, nhà sư giết yêu bên kia đã rơi vào thế hạ phong, nàng cần phải đúng lúc trợ giúp sư giết yêu một phen, giữ cho hai bên cân bằng, nếu không xà yêu kia ăn xong tất cả sư giết yêu, sẽ muốn ăn nàng.Quả nhiên, nhà sư tàn tật bên kia phát hiện sự do dự của nàng, la lớn, "Thí chủ, giết xà yêu - - "Trong nháy mắt, Tiêu Mặc hung hăng bị nhà sư cho ăn một kích, thân thể hắn giãy dụa phun ra một ngụm máu tươi, theo máu tươi tràn ra còn có một hạt châu màu trắng êm dịu, hạt châu lăn tới bên chân của một nhà sư.Thân thể tàn tật của hắn giãy dụa, muốn nhặt lên hạt châu, bỗng nhiên tiếng súng vang lên, hắn sợ rút tay về, ngước mắt nhìn, Liễu Thanh Thanh đã đi tới bên này, khom lưng nhặt lên hạt châu.Nàng nhìn hạt châu trong tay, không biết xử lý như thế nào, mặt khác xà yêu Tiêu Mặc cùng tất cả nhà sư giết yêu ngưng chiến đấu, chỉ là kinh ngạc nhìn nàng.Con mắt lạnh của nàng nhìn đám sư giết yêu kia, "Các ngươi muốn ta dùng nước phép gọi xà yêu, kỳ thật là muốn để cho xà yêu ăn ta, đúng không?"Tất cả nhà sư giết yêu trầm mặc, trên người nàng không có tiên khí, mà là yêu khí, để lại nhân gian, nhất định thành mối họa, nếu có thể để cho nàng cùng xà yêu tự giết lẫn nhau, chẳng phải tốt ư?"Như các ngươi đã nói, sẽ cho ta một môn pháp tu luyện, cũng chỉ là đang lừa gạt ta..." Liễu Thanh Thanh cầm lấy yêu đan, lạnh lùng nhìn đám sư giết yêu, chậm rãi đến gần bọn họ.Trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi mà..."Không có, thí chủ, chúng ta không có lừa ngươi, hiện tại ngươi hãy dùng binh khí trong tay để giết xà yêu, chúng ta nhất định truyền cho ngươi pháp môn tu luyện, hơn nữa còn thu ngươi làm đồ đệ!" Trong đó nhà sư lớn tuổi hơn những nhà sư kia một chút, thở hổn hển nói.Liễu Thanh Thanh cười lạnh, tiến lên đá một cước vào ngực nhà sư giết yêu kia, mới vừa rồi chính hắn dùng ảo thuật lừa gạt mình, để mình uống nước phép cho gọi xà yêu, cũng là hắn không để đến ý an nguy của mình, dẫn đầu xông tới phía trước."Nữ thí chủ, thừa lúc hiện tại xà yêu bị trọng thương,nhanh giết hắn đi, nếu không chờ hắn khôi phục lại, chúng ta đều phải chết, ngươi cũng không thể may mắn thoát khỏi!" Nhà sư bị Liễu Thanh Thanh đạp hộc máu cũng không giãy giụa, chỉ nằm ở nơi đó, che lấy lồng ngực của mình, ánh mắt khẩn cầu nhìn Liễu Thanh Thanh.Bọn họ vẫn như cũ sơ suất quá, cho rằng dựa vào trận pháp này cùng người đông thế mạnh, nhất định có thể giết xà yêu, không nghĩ tới, xà yêu kia công lực cao như vậy...Bên kia, Tiêu Mặc đã khôi phục lại, bên miệng hắn đều là máu tươi, khuôn mặt vẫn tuyệt mỹ như cũ, tà tứ cười, khóe môi quyến rũ nheo lại đôi mắt, "Nữ nhân, ngươi tốt nhất đừng nên xen vào việc của người khác, nếu không - - "Lời uy h**p lời của hắn còn chưa dứt, Liễu Thanh Thanh đã xoay người lại, "Bùm" một tiếng, một viên đạn bay ra, bay thẳng vào trái tim của Tiêu Mặc, thân thể Tiêu Mặc run lên, lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, nhíu mày nhìn Liễu Thanh Thanh.

Một nhà sư giết yêu đang ở dưới thân thể hắn, giống như con kiến, trong lúc đó một nhà sư giết yêu khác nhảy lên thân thể của hắn, một kiếm lẫm liệt, đâm trúng hắn chỉ còn bảy tấc, Tiêu Mặc gầm thét quay đầu lại, cắn một phát vào thân thể nhà sư.

Đầu của nhà sư giết yêu kia vẫn còn ở trong miệng của hắn, hai chân không ngừng đạp loạn, nhưng rất nhanh mất đi hơi thở, bị xà yêu ngửa đầu nuốt xuống.

Liễu Thanh Thanh sắc mặt khó coi, lần đầu tiên trông thấy xà yêu ăn thịt người, thật chán ghét...

Tay nàng cầm lấy súng lục, có chút do dự, xem ra, nhà sư giết yêu bên kia đã rơi vào thế hạ phong, nàng cần phải đúng lúc trợ giúp sư giết yêu một phen, giữ cho hai bên cân bằng, nếu không xà yêu kia ăn xong tất cả sư giết yêu, sẽ muốn ăn nàng.

Quả nhiên, nhà sư tàn tật bên kia phát hiện sự do dự của nàng, la lớn, "Thí chủ, giết xà yêu - - "

Trong nháy mắt, Tiêu Mặc hung hăng bị nhà sư cho ăn một kích, thân thể hắn giãy dụa phun ra một ngụm máu tươi, theo máu tươi tràn ra còn có một hạt châu màu trắng êm dịu, hạt châu lăn tới bên chân của một nhà sư.

Thân thể tàn tật của hắn giãy dụa, muốn nhặt lên hạt châu, bỗng nhiên tiếng súng vang lên, hắn sợ rút tay về, ngước mắt nhìn, Liễu Thanh Thanh đã đi tới bên này, khom lưng nhặt lên hạt châu.

Nàng nhìn hạt châu trong tay, không biết xử lý như thế nào, mặt khác xà yêu Tiêu Mặc cùng tất cả nhà sư giết yêu ngưng chiến đấu, chỉ là kinh ngạc nhìn nàng.

Con mắt lạnh của nàng nhìn đám sư giết yêu kia, "Các ngươi muốn ta dùng nước phép gọi xà yêu, kỳ thật là muốn để cho xà yêu ăn ta, đúng không?"

Tất cả nhà sư giết yêu trầm mặc, trên người nàng không có tiên khí, mà là yêu khí, để lại nhân gian, nhất định thành mối họa, nếu có thể để cho nàng cùng xà yêu tự giết lẫn nhau, chẳng phải tốt ư?

"Như các ngươi đã nói, sẽ cho ta một môn pháp tu luyện, cũng chỉ là đang lừa gạt ta..." Liễu Thanh Thanh cầm lấy yêu đan, lạnh lùng nhìn đám sư giết yêu, chậm rãi đến gần bọn họ.

Trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi mà...

"Không có, thí chủ, chúng ta không có lừa ngươi, hiện tại ngươi hãy dùng binh khí trong tay để giết xà yêu, chúng ta nhất định truyền cho ngươi pháp môn tu luyện, hơn nữa còn thu ngươi làm đồ đệ!" Trong đó nhà sư lớn tuổi hơn những nhà sư kia một chút, thở hổn hển nói.

Liễu Thanh Thanh cười lạnh, tiến lên đá một cước vào ngực nhà sư giết yêu kia, mới vừa rồi chính hắn dùng ảo thuật lừa gạt mình, để mình uống nước phép cho gọi xà yêu, cũng là hắn không để đến ý an nguy của mình, dẫn đầu xông tới phía trước.

"Nữ thí chủ, thừa lúc hiện tại xà yêu bị trọng thương,nhanh giết hắn đi, nếu không chờ hắn khôi phục lại, chúng ta đều phải chết, ngươi cũng không thể may mắn thoát khỏi!" Nhà sư bị Liễu Thanh Thanh đạp hộc máu cũng không giãy giụa, chỉ nằm ở nơi đó, che lấy lồng ngực của mình, ánh mắt khẩn cầu nhìn Liễu Thanh Thanh.

Bọn họ vẫn như cũ sơ suất quá, cho rằng dựa vào trận pháp này cùng người đông thế mạnh, nhất định có thể giết xà yêu, không nghĩ tới, xà yêu kia công lực cao như vậy...

Bên kia, Tiêu Mặc đã khôi phục lại, bên miệng hắn đều là máu tươi, khuôn mặt vẫn tuyệt mỹ như cũ, tà tứ cười, khóe môi quyến rũ nheo lại đôi mắt, "Nữ nhân, ngươi tốt nhất đừng nên xen vào việc của người khác, nếu không - - "

Lời uy h**p lời của hắn còn chưa dứt, Liễu Thanh Thanh đã xoay người lại, "Bùm" một tiếng, một viên đạn bay ra, bay thẳng vào trái tim của Tiêu Mặc, thân thể Tiêu Mặc run lên, lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, nhíu mày nhìn Liễu Thanh Thanh.

Xà Vương Tuyển Phi, Bản Cung Đến Từ Hiện ĐạiTác giả: Đồng Tước Kiều KiềuTruyện Dị Giới, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngEditor: Đào Trong một thành phố biển của Trung quốc, trong một khác sạn năm sao, trong một căn phòng rèm cửa sổ bao phủ, một tia sáng cũng không lọt. Rèm cửa sổ dày đặc, đem bên ngoài thế giới nhộn nhịp sôi động, cùng trong phòng là một thế giới u ám, ngăn cách không có chút nào liên lạc. Trên chiếc giường sa hoa rộng lớn, Liễu Thanh Thanh lông mày nhíu chặt, cảm giác có một cái gì mịn mịn đang quấn trên người nàng, nàng muốn thoát ra, lại không nhúc nhích được. Thứ đó lạnh buốt ma sát da thịt của nàng, cùng với thân thể mảnh khảnh của nàng liên tục động. Nàng đưa tay, nghĩ muốn đẩy nó ra, nhưng là tay chân căn bản không nghe theo ý. Nàng thở hổn hển, có chút sợ hãi cảm giác như thế này, nhưng lại còn có chút… mong đợi... Đúng vậy, cảm giác này là h**n ** , h**n ** làm cho nàng có chút mong đợi. Không được, không thể được bị một thứ không biết là động vật hay người nào đó chiếm tiện nghi như thế. Nàng lần nữa muốn động tay, đẩy ra thứ đang quấn quanh lấy thân thể nàng, nhưng ngón tay… Một nhà sư giết yêu đang ở dưới thân thể hắn, giống như con kiến, trong lúc đó một nhà sư giết yêu khác nhảy lên thân thể của hắn, một kiếm lẫm liệt, đâm trúng hắn chỉ còn bảy tấc, Tiêu Mặc gầm thét quay đầu lại, cắn một phát vào thân thể nhà sư.Đầu của nhà sư giết yêu kia vẫn còn ở trong miệng của hắn, hai chân không ngừng đạp loạn, nhưng rất nhanh mất đi hơi thở, bị xà yêu ngửa đầu nuốt xuống.Liễu Thanh Thanh sắc mặt khó coi, lần đầu tiên trông thấy xà yêu ăn thịt người, thật chán ghét...Tay nàng cầm lấy súng lục, có chút do dự, xem ra, nhà sư giết yêu bên kia đã rơi vào thế hạ phong, nàng cần phải đúng lúc trợ giúp sư giết yêu một phen, giữ cho hai bên cân bằng, nếu không xà yêu kia ăn xong tất cả sư giết yêu, sẽ muốn ăn nàng.Quả nhiên, nhà sư tàn tật bên kia phát hiện sự do dự của nàng, la lớn, "Thí chủ, giết xà yêu - - "Trong nháy mắt, Tiêu Mặc hung hăng bị nhà sư cho ăn một kích, thân thể hắn giãy dụa phun ra một ngụm máu tươi, theo máu tươi tràn ra còn có một hạt châu màu trắng êm dịu, hạt châu lăn tới bên chân của một nhà sư.Thân thể tàn tật của hắn giãy dụa, muốn nhặt lên hạt châu, bỗng nhiên tiếng súng vang lên, hắn sợ rút tay về, ngước mắt nhìn, Liễu Thanh Thanh đã đi tới bên này, khom lưng nhặt lên hạt châu.Nàng nhìn hạt châu trong tay, không biết xử lý như thế nào, mặt khác xà yêu Tiêu Mặc cùng tất cả nhà sư giết yêu ngưng chiến đấu, chỉ là kinh ngạc nhìn nàng.Con mắt lạnh của nàng nhìn đám sư giết yêu kia, "Các ngươi muốn ta dùng nước phép gọi xà yêu, kỳ thật là muốn để cho xà yêu ăn ta, đúng không?"Tất cả nhà sư giết yêu trầm mặc, trên người nàng không có tiên khí, mà là yêu khí, để lại nhân gian, nhất định thành mối họa, nếu có thể để cho nàng cùng xà yêu tự giết lẫn nhau, chẳng phải tốt ư?"Như các ngươi đã nói, sẽ cho ta một môn pháp tu luyện, cũng chỉ là đang lừa gạt ta..." Liễu Thanh Thanh cầm lấy yêu đan, lạnh lùng nhìn đám sư giết yêu, chậm rãi đến gần bọn họ.Trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi mà..."Không có, thí chủ, chúng ta không có lừa ngươi, hiện tại ngươi hãy dùng binh khí trong tay để giết xà yêu, chúng ta nhất định truyền cho ngươi pháp môn tu luyện, hơn nữa còn thu ngươi làm đồ đệ!" Trong đó nhà sư lớn tuổi hơn những nhà sư kia một chút, thở hổn hển nói.Liễu Thanh Thanh cười lạnh, tiến lên đá một cước vào ngực nhà sư giết yêu kia, mới vừa rồi chính hắn dùng ảo thuật lừa gạt mình, để mình uống nước phép cho gọi xà yêu, cũng là hắn không để đến ý an nguy của mình, dẫn đầu xông tới phía trước."Nữ thí chủ, thừa lúc hiện tại xà yêu bị trọng thương,nhanh giết hắn đi, nếu không chờ hắn khôi phục lại, chúng ta đều phải chết, ngươi cũng không thể may mắn thoát khỏi!" Nhà sư bị Liễu Thanh Thanh đạp hộc máu cũng không giãy giụa, chỉ nằm ở nơi đó, che lấy lồng ngực của mình, ánh mắt khẩn cầu nhìn Liễu Thanh Thanh.Bọn họ vẫn như cũ sơ suất quá, cho rằng dựa vào trận pháp này cùng người đông thế mạnh, nhất định có thể giết xà yêu, không nghĩ tới, xà yêu kia công lực cao như vậy...Bên kia, Tiêu Mặc đã khôi phục lại, bên miệng hắn đều là máu tươi, khuôn mặt vẫn tuyệt mỹ như cũ, tà tứ cười, khóe môi quyến rũ nheo lại đôi mắt, "Nữ nhân, ngươi tốt nhất đừng nên xen vào việc của người khác, nếu không - - "Lời uy h**p lời của hắn còn chưa dứt, Liễu Thanh Thanh đã xoay người lại, "Bùm" một tiếng, một viên đạn bay ra, bay thẳng vào trái tim của Tiêu Mặc, thân thể Tiêu Mặc run lên, lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, nhíu mày nhìn Liễu Thanh Thanh.

Chương 15: Nữ nhân, ngươi tốt nhất đừng nên xen vào việc của người khác