Tác giả:

Coverter: tieuquyen28 Editor: Tiểu Y Dương xuân tháng ba, cỏ dài chim bay. Bóng đêm yên tĩnh bao phủ rộng lớn ở vùng đất Đông Sở này, nhưng ở một kinh thành Bắc Ương tại Đông Sở, trên đường cái lúc này tiếng người ồn ào, phi thường náo nhiệt. Chỉ thấy đường cái hai bên kinh thành này dân chúng đã đứng đầy, trong tay mỗi người đều nhấc theo một chiếc đèn lồng lửa đỏ, liếc nhìn lại giống như có như không nhìn thấy đuôi rồng lửa phủ phục ở trên đường cái. Người người đều ở trông mong ngóng chờ, tựa hồ đang đợi cái gì, lúc này không biết là ai kêu to, "Mau nhìn! Kiệu hoa Hàn vương gia đến đây!" "Ở nơi nào? Ở nơi nào?" Khúc nhạc vui mừng càng ngày càng gần, mọi người đều nhìn về phía phương hướng âm thanh, trên đường cái lập tức trở nên lặng ngắt như tờ. Rất nhanh, đỉnh đầu mười sáu người nâng kiệu hoa náo nhiệt xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, mọi người trong lòng một trận thổn thức, trong nội tâm nghĩ tới Hàn vương gia hẳn là rất hài lòng với việc hôn sự này sớm như vậy đã mang…

Chương 102-1

Kim Ngọc Lương Duyên, Tuyệt Thế Hàn Vương PhiTác giả: Cô Sơn Dã HạcTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngCoverter: tieuquyen28 Editor: Tiểu Y Dương xuân tháng ba, cỏ dài chim bay. Bóng đêm yên tĩnh bao phủ rộng lớn ở vùng đất Đông Sở này, nhưng ở một kinh thành Bắc Ương tại Đông Sở, trên đường cái lúc này tiếng người ồn ào, phi thường náo nhiệt. Chỉ thấy đường cái hai bên kinh thành này dân chúng đã đứng đầy, trong tay mỗi người đều nhấc theo một chiếc đèn lồng lửa đỏ, liếc nhìn lại giống như có như không nhìn thấy đuôi rồng lửa phủ phục ở trên đường cái. Người người đều ở trông mong ngóng chờ, tựa hồ đang đợi cái gì, lúc này không biết là ai kêu to, "Mau nhìn! Kiệu hoa Hàn vương gia đến đây!" "Ở nơi nào? Ở nơi nào?" Khúc nhạc vui mừng càng ngày càng gần, mọi người đều nhìn về phía phương hướng âm thanh, trên đường cái lập tức trở nên lặng ngắt như tờ. Rất nhanh, đỉnh đầu mười sáu người nâng kiệu hoa náo nhiệt xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, mọi người trong lòng một trận thổn thức, trong nội tâm nghĩ tới Hàn vương gia hẳn là rất hài lòng với việc hôn sự này sớm như vậy đã mang… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Tử Sắc YTriêu Dương nhìn thấy chỉ có một mình cái nha đầu này vậy mà có thể xông vào tường đồng vách sắt như Tùng Trúc Viện, toàn thân hắn tràn đầy vẻ đề phòng!Vương gia hắn am hiểu dụng binh, phòng vệ ở trong toàn vương phủ đều được vương gia tự mình bố trí, có thể nói bốn chữ "Tường đồng vách sắt" để hình dung cũng không quá mức.Triêu Dương vẫn cho rằng phòng vệ ở trong Tùng Trúc Viện quan trọng nhất trong phủ, cho dù là ruồi bọ muỗi, thì ám vệ trong Tùng Trúc Viện đều có thể khiến cho nó không bay vào được!Nhưng mà khi nhìn thấy tiểu nha đầu với gương mặt lạnh như sương đang đứng ở trong viện kia, Triêu Dương lập tức cảm thấy tiểu nha đầu này đã đánh mạnh vào mặt những thị vệ của vương phủ bọn họ một cái bạt tai vang dội! Ở dưới mí mắt bọn họ, thế nhưng lại có thể để cho một tiểu nha đầu xông vào được, bọn họ cũng quá vô dụng đi, để gia quá mất thể diện rồi!"Ngươi là ai?! Vì sao đêm khuya lại xông vào Hàn vương phủ? Ngươi xem Hàn vương phủ là vườn rau xanh nhà ngươi, có thể tuỳ ý ngươi vào ra sao?" Trên mặt Triêu Dương sớm đã không còn nụ cười vui vẻ, mà là một khuôn mặt tức giận, trong giọng nói lại tràn đầy ý gây sự!"Nói cho ngươi biết, nhà ta không có vườn rau xanh, càng không hề xem nơi này là vườn rau xanh, mời ngươi về sau lúc nói chuyện cần tìm từ ngữ thích hợp, không nên ăn nói lung tung, chọc người chê cười, nếu ngươi tìm không được những từ ngữ thích hợp, cần phải đi đọc sách thêm nhiều, đừng để vừa mới mở miệng, đã khiến cho người ta biết rõ ngươi là kẻ không có học vấn." Lăng Sương lành lạnh mở miệng, mặt như băng tuyết, nhưng lời nói ra lại có thể khiến người nghẹn chết.Lưu Vân đang ẩn ở trong bóng tối cũng không hiện thân, mà cố nén ý cười, tư thái như đang xem kịch vui.Triêu Dương chưa từng gặp qua Lăng Sương, mà Lưu Vân lại đã thấy qua, hơn nữa hắn còn biết Lăng Sương là người âm thầm bảo vệ Lam Linh, đêm nay nàng đến đây chỉ sợ là muốn tìm vương phi.Triêu Dương lập tức nghẹn họng, nha đầu kia chẳng những lạnh lùng, hơn nữa còn độc miệng, còn dám mắng thẳng mặt hắn không có học vấn, thật sự là buồn cười!Triêu Dương giận quá, soạt một tiếng liền rút bội kiếm ngang hông ra, "Tiểu nha đầu, thật là to gan, còn dám mắng gia? Hiện tại gia sẽ khiến cho ngươi mở mang kiến thức biết được sự lợi hại của gia!""Thôi đi, ngươi vẫn nhanh thu lại kiếm của ngươi đi, nếu thật sự động thủ với ta, ta sợ mình đánh cho răng ngươi rơi đầy đất, lúc đó mặt mũi của ngươi sẽ bị vứt xuống đến nhà bà ngoại ngươi, tới đó lỡ ngươi không nể mặt, mà khóc bù lu bù loa, ta còn không bị ngươi phiền chết sao?"Lăng Sương tiếp tục phát huy uy lực miệng độc, Lưu Vân thiếu chút nữa đã không nhịn được mà cười ra tiếng, còn Triêu Dương lại bị tức giận đến sùi bọt mép!"Tiểu nha đầu, gia thấy ngươi cũng chỉ là con vịt nửa cân miệng bốn lượng (ý bảo là mạnh miệng), đánh cho răng gia rơi đầy đất sao? Nói mạnh miệng mà không sợ gió lớn đau đầu lưỡi à! Nhanh lấy binh khí ra đi, ít nói lời vô ích!""Đây chính là lời ngươi nói, nếu đã muốn đưa tới cửa đòi đánh như vậy, thì ta sẽ không khách khí với ngươi nữa." Lăng Sương nói nhanh rồi từ bên hông rút ra một cây roi bạc, "Chát" một tiếng quật vào trên mặt đất, phát ra tiếng vang thanh thúy!"Được rồi, thấy ngươi là nữ, ta cho ngươi động thủ trước."Lời Triêu Dương nói vừa mới nghe tựa hồ như rất có phong độ quân tử, nhưng lại khiến Lăng Sương tức đến nghiến nghiến răng, người này luôn luôn xem thường nữ nhân!Lăng Sương cũng không hề nói nhảm với Triêu Dương, mà phi thân, roi bạc bay vút về phía Triêu Dương, mang theo xu thế ngàn quân quét ngang!Thấy thế, Triêu Dương biết rõ võ nghệ của Lăng Sương không phải chỉ là cao như bình thường, cho nên hắn không dám khinh thường, cẩn thận ứng đối, hai người liền đánh nhau ở trong sân.Ám vệ trong Tùng Trúc Viện sau khi hiện thân rồi tự động lui qua một bên, nhường ra một vị trí trống, cho hai người tận tình phát huy.Yến Kinh Hàn và Lam Linh đi ra gian phòng, thấy được Triêu Dương và Lăng Sương đang đánh túi bụi ở trong sân, roi bạc của Lăng Sương giống như giao long nghịch nước, đánh đến Triêu Dương chỉ có thể chống đỡ, mà không công lại được!"Vương gia, võ nghệ Triêu Dương không cao, ngài cho hắn đi theo bên người ngài bảo vệ ngài, cũng không sợ hắn bảo vệ không thành, trái lại còn kéo ngài lui về phía sau sao?" Lúc này đầu Lam Linh đã hết đau, nhìn thấy Triêu Dương rõ ràng rơi xuống thế hạ phong, không nghĩ nhiều liền cười nhạo Yến Kinh Hàn một phen.Yến Kinh Hàn mấp máy môi, nhìn nụ cười nhẹ của người bên cạnh, lại nhìn thấy Lam Linh nồng nhiệt như vậy, thản nhiên mở miệng: "Người giỏi còn có người giỏi hơn, thiên ngoại hữu thiên, võ nghệ của Triêu Dương chỉ là kém hơn nàng ấy một chút, cũng không phải là kém hơn so với đại đa số người.""A, thì ra thủ hạ của vương gia không phải là người người đều là mãnh hổ cường tướng sao, ta còn tưởng rằng bọn họ đều là lấy đỉnh trên trăm đâu (lấy 1 người đứng đầu trên 100 người)." Lam Linh tựa hồ như bừng tỉnh đại ngộ, ánh mắt vẫn rơi vào trên người của hai người đang đánh nhau ở trong viện.Yến Kinh Hàn đương nhiên nghe được sự đâm chọt trong giọng nói Lam Linh, ánh mắt hắn thoáng lóe lên một cái, rồi đưa tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Lam Linh, môi mỏng kề sát bên tai nàng, "Vương phi, đầu không còn đau nữa, đúng không? Vậy chờ một lát, bản vương sớm sẽ "Trừng phạt" ngươi!"Lời Yến Kinh Hàn nói cực thấp, nhưng lại gây rung động thật lớn trong lòng Lam Linh, hình ảnh kiều diễm của buổi sáng sớm kia nhanh chóng hiện lên trong đầu, mà lúc này bên tai của Lam Linh cũng đã nóng lên một hồi!"Ngươi ngoại trừ một chiêu này, thì không có thể đổi một chiêu khác sao?" Lam Linh trừng mắt nhìn Yến Kinh Hàn, trong con mắt xinh đẹp cắt nước thu mang theo tia tức giận, ngượng ngùng, cùng với bó tay hết cách!"Bản vương đương nhiên còn có chiêu khác, nhưng nếu chiêu này dùng được với vương phi, vậy vì sao bản vương phải bỏ gần lấy xa, dùng một chiêu khác?" Yến Kinh Hàn nói mặt không đổi sắc, thậm chí nói xong còn ở bên trái tai như ngọc của Lam Linh khẽ cắn một cái.Trong nháy mắt, một luồng điện ở trong cơ thể của Lam Linh nhanh chóng chạy toán loạn, Lam Linh vừa thẹn vừa cáu, đưa tay phải vươn sang muốn nhéo eo của Yến Kinh Hàn, nhưng không nghĩ tới lại bị Yến Kinh Hàn nhanh đã nắm lấy được bàn tay của nàng."Ngươi không muốn biết nha đầu kia tìm ngươi làm cái gì sao? Hay là hiện tại ngươi muốn trở về phòng?" Yến Kinh Hàn bóp bàn tay nhỏ bé mềm mại như không xương của Lam Linh, vẫn hạ bút uy h**p thành văn như cũ.Lam Linh nghiến nghiến răng, "Vương gia, ngài không biết ngài làm như vậy sẽ gây tổn hại đến hình tượng cao lớn vô cùng uy nghiêm tôn quý ngọc thụ lâm phong của ngài sao?""Bản vương từ trước đến nay không hề để ý đến những thứ phù phiếm kia, mà chỉ để ý những chuyện có lợi với bản vương." Trong lời nói của Yến Kinh Hàn mang theo ý riêng, không chút ngoài ý muốn lại nhận được một luồng ánh mắt hung dữ nào đó.Trong sân Triêu Dương và Lăng Sương đánh đến khí thế hừng hực, còn Yến Kinh Hàn và Lam Linh thì là thận cận kề tai nhau xì xào nói chuyện, tựa hồ như đang nói chuyện yêu đương bên hoa dưới trăng, chọc cho Lưu Vân không ngừng chuyển mắt, rất muốn nghe rõ gia hắn và vương phi đang nói cái gì.Rất nhanh, thắng bại đã thấy rõ ràng, bảo kiếm của Triêu Dương bị tuột khỏi tay, lại bị một cước của Lăng Sương dẫm lên mặt đất, nếu như Lăng Sương đánh đến cùng, vậy thì Triêu Dương thật sự có thể phải về nhà bà ngoại, nhưng Lăng Sương lại kịp thời thu tay về, quấn roi bạc trở lại bên hông.Ngay cả một nữ nhân cũng đánh không lại, điều này làm cho Triêu Dương cảm giác bị mất sạch mặt mũi! Nhanh chóng ngẩng đầu lên, chạy vội tới trước mặt Yến Kinh Hàn, một gối chạm đất, ôm quyền nói: "Gia, thuộc hạ vô dụng, làm gia mất mặt, thuộc hạ không còn mặt mũi nào để ở lại bên người gia nữa, xin gia loại trừ thuộc hạ ra ngoài phủ!"Lưu Vân cả kinh, vội vàng hiện thân, đi đến bên cạnh Triêu Dương, rồi nắm lấy người hắn, "Triêu Dương, ngươi nói cái gì đó! Không phải là chỉ đánh nhau thôi sao? Không phải là chỉ thua vị cô nương này thôi sao? Nam tử hán đại trượng phu, có thắng thì phải có thua, lại nói, võ nghệ của vị cô nương này cao hơn, ngươi thua nàng ấy, cũng không tính là mất mặt!"Bị người ta một cước dẫm lên mặt đất, còn không phải là mất mặt sao? Triêu Dương không cách nào gật đầu bừa nữa, "Ngươi đứng nói chuyện không đau thắt lưng sao, dù sao ta cũng không còn mặt mũi ở trong vương phủ nữa.""Bình thường không phải là ngươi rất thông minh sao? Ta phải nói như thế nào thì ngươi mới có thể thông suốt?" Lưu Vân hận không thể bổ đầu Triêu Dương ra xem một chút, bình thường người này hay cợt nhả giống y như một cọng cỏ đuôi chó, hôm nay lại đột nhiên ngông nghênh lên? "Ngông nghênh" này của hắn cũng tới thật đúng lúc!Yến Kinh Hàn mím môi nhìn xem Triêu Dương, mà Lam Linh thì lại nhíu mày về phía Lăng Sương, hai người cũng không lập tức lên tiếng.Lăng Sương nhếch miệng, đi đến bên cạnh Triêu Dương, lạnh lùng hừ một tiếng, "Này, ta nói cho ngươi biết, nam nhân đã giao thủ với ta, thì không có người nào có thể đánh thắng được ta, nếu theo ngươi nói, không phải là bọn họ đều muốn bỏ nhà trốn đi không? Ta thấy ngươi hoàn toàn chính là do lòng tự trọng của đại nam nhân đang quấy phá mà thôi, cảm thấy đánh không lại nữ nhân liền cho là một chuyện mất mặt, Đây là đạo lý gì chứ? Ai nói cho ngươi biết là nữ nhân nhất định sẽ kém hơn so với nam nhân? Ta nói cho ngươi biết, chủ tử của ta cũng là nữ nhân, nàng còn lợi hại hơn so với tất cả nam nhân khắp thiên hạ này! Ai nói nữ tử không bằng nam nhân, ta thấy ngươi chính là đồ tóc dài, không có kiến thức đó!"Lưu Vân đầu đầy hắc tuyến, nha đầu kia muốn khuyên Triêu Dương, hay là muốn khích bác Triêu Dương vậy? Ngay cả mái tóc dài kiến thức ngắn cũng nói ra, những lời này không phải là nói đến nữ nhân sao? Nàng làm sao có thể sử dụng lên người Triêu Dương đây?Lam Linh mím môi cố nén ý cười, cảm thấy nha đầu Lăng Sương kia có chút ý tứ, đêm đó nàng thế nhưng lại nhìn không ra nàng ấy lại có một mặt như thế, có bản lãnh tuyệt đối làm người tức chết không đền mạng, nhưng bộ dáng lý luận này của nàng đến cùng là học của ai đây? Chẳng lẽ là học theo chủ tử của nàng?Bị một tiểu nha đầu mắng thành nữ nhân, Triêu Dương vọt người từ dưới mặt đất đứng lên, tức giận nói: "Ngươi chờ đó cho ta, ta nhất định sẽ cho ngươi biết ta có phải là người có mái tóc dài kiến thức ngắn hay không!""Tốt, đừng để cho ta đợi quá lâu đó, ta từ trước đến nay đều không có nhiều sự kiên nhẫn." Lăng Sương nhìn thấy bộ dáng tức đến sủi bọt mép của Triêu Dương, tiếp tục châm ngòi làm Triêu Dương tức giận.Triêu Dương nhìn thấy cái miệng nhỏ nhắn của Lăng Sương nói những lời khiến hắn muốn tức chết, hận không thể giúp nàng bịt lại khẽ hở!"Triêu Dương, làm thị vệ của vương phủ, thì phải vinh nhục không sợ hãi!" Yến Kinh Hàn cuối cùng cung mở miệng, nhưng vừa mở miệng trong giọng nói lại mang theo lưỡi đao khiến cho Triêu Dương kinh hãi, "Bại bởi vị cô nương này, chỉ có thể nói là võ nghệ ngươi không tinh, chứ không có liên quan đến vấn đề người có bẽ mặt hay không! Ngươi lại còn không nhận ra một chút ý nghĩa giá trị của chuyện này mà tự mình cam chịu, khiến cho ta quá thất vọng rồi! Lập tức đi phòng tối ngay, nếu ngươi còn chưa nghĩ ra rõ nữa, thì có thể tự động rời đi!"Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ!Tìm kiếm với từ khoá:Share(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});Rất CẦN GIÚP Beta! CẦN GIÚP Beta!ChươngtrướcChươngtiếpBáo lỗi chươngBình luậnBạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.Liên hệ:[email protected]Truyện Full-Đọc truyệnonline,đọc truyệnchữ,truyện hay. Website luôn cập nhật những bộtruyện mớithuộc các thể loại đặc sắc nhưtruyện tiên hiệp,truyện kiếm hiệp, haytruyện ngôn tìnhmột cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.đam mỹ hàitruyện xuyên nhanhngôn tình sủngngôn tình hàitruyện teen hayngôn tình haytruyện đam mỹtruyện ngôn tìnhngôn tình hoànngôn tình ngượctruyện kiếm hiệp haytruyện tiên hiệp haytruyện hệ thốnghi88https://hi88.report/https://hi88com.biz/https://hi88o.com/MB66MB66https://kiemtraphat.net/Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mởCreative Commons Attribution 4.0 International LicenseĐăng nhập thành viênxTRUYENFULLĐọc truyện online, miễn phí, chất lượng hàng đầu Việt NamĐăng nhậpĐăng kýEmail đăng nhậpMật khẩuĐăng nhậpBạn chưa có tài khoản?Đăng kýHọ và tênEmailGiới tínhNamNữKhácMật khẩuNhập lại mật khẩuĐăng kýBạn đã có tài khoản?Đăng nhậpEmail đăng ký tài khoảnLấy lại mật khẩuBạn đã có tài khoản?Đăng nhậpTài khoản của tôiXin chào,Xin chào,Đăng xuấtĐăng xuấtThông tin cá nhânĐể mở chặn quảng cáo vui lòngxác thực emailThông tin cá nhânSửa thông tinHọ và tênEmailĐã xác thựcSố điện thoạiNgày sinhHọ và tênEmailSố điện thoạiNgày sinhLưu thay đổiĐổi mật khẩuMật khẩu mớiXác nhận mật khẩu mớiLưu thay đổiHủyTruyện đang đọcChưa có truyện đọcĐơn hàng của bạnChưa có đơn hàng nàoLịch sử mua góiChưa có lịch sử mua góiMua Thẻ Chặn Quảng Cáo 📛×1 tháng19.000 VNĐ2 tháng38.000 VNĐ6 tháng149.000 VNĐTiếp tục thanh toánQuyền lợi khi mua- Hạn dùng theo tháng được mua- Tất cả quảng cáo sẽ bị chặn.- Nâng cao trải nghiệm đọc truyện.Lưu ý:Yêu cầu chuyển đúng nội dung chuyển khoản, nếu sai nội dung hệ thống sẽ không hỗ trợThanh toán mã QRĐang tải mã QR...Hoặc thanh toán thủ côngNgân hàng:BIDVChủ tài khoản:CONG TY TNHH ECONTENT HUBSố tài khoản:96488888888Số tiền:0 VNĐNội dung CK:Sau khi chuyển khoản thanh toán, vui lòng đợi 3 đến 5 phút để hệ thống kiểm tra và chặn quảng cáo cho bạn, nếu không được vui lòng đăng nhập lạiMọi thắc mắc, liên hệ, hỗ trợ chat trực tiếptại đây💳📛 Nhấn để mua thẻ chặn quảng cáo📛 Mua Chặn Quảng CáoGói chặn quảng cáoGiá: 19.000 VNĐGói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 1 thángGói chặn quảng cáoGiá: 38.000 VNĐGói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 2 thángGói chặn quảng cáoGiá: 149.000 VNĐGói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 6 thángMUA NGAYX📬 Hòm Thư Góp Ý – Cùng Truyenfull Hoàn Thiện Từng Ngày!Truyenfull luôn trân trọng sự đóng góp từ bạn – những độc giả thân thiết đã đồng hành cùng chúng tôi trong hành trình xây dựng một không gian đọc truyện tốt hơn.💬 Tin vui: Chúng tôi đã lắng nghe và hành động!Thông qua hòm thư góp ý thời gian qua, chúng tôi nhận được nhiều phản hồi về việcquảng cáo xuất hiện quá nhiều. Hiện tại, Truyenfull đãgiảm bớt số lượng quảng cáovàthu nhỏ những quảng cáo không thể gỡ bỏđể hạn chế ảnh hưởng đến trải nghiệm đọc truyện.🙏 Rất mong bạn thông cảm: quảng cáo là một phần nguồn thu giúp chúng tôi duy trì hoạt động website, nên vẫn cần giữ lại ở mức cần thiết.📱 Truyenfull đã có App chính thức!Chúng tôi vừa ra mắt ứng dụng đọc truyện riêng dành cho điện thoại. Bạn có thể tải và trải nghiệm tại đây:👉[Link tải app]Rất mong bạn sẽ trải nghiệm vàgửi góp ý tại chính hòm thư này, để chúng tôi có thể tiếp tục hoàn thiện ứng dụng, mang lại trải nghiệm tốt nhất cho người dùng.📩 Mọi ý kiến của bạn đều rất quý giá với chúng tôi.Hãy chia sẻ suy nghĩ của bạn ngay tại đây:✍️ Link gửi góp ý:Tại đâyCảm ơn bạn đã đồng hành và góp phần xây dựng Truyenfull ngày càng hoàn thiện! 💖

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Tử Sắc Y

Triêu Dương nhìn thấy chỉ có một mình cái nha đầu này vậy mà có thể xông vào tường đồng vách sắt như Tùng Trúc Viện, toàn thân hắn tràn đầy vẻ đề phòng!

Vương gia hắn am hiểu dụng binh, phòng vệ ở trong toàn vương phủ đều được vương gia tự mình bố trí, có thể nói bốn chữ "Tường đồng vách sắt" để hình dung cũng không quá mức.

Triêu Dương vẫn cho rằng phòng vệ ở trong Tùng Trúc Viện quan trọng nhất trong phủ, cho dù là ruồi bọ muỗi, thì ám vệ trong Tùng Trúc Viện đều có thể khiến cho nó không bay vào được!

Nhưng mà khi nhìn thấy tiểu nha đầu với gương mặt lạnh như sương đang đứng ở trong viện kia, Triêu Dương lập tức cảm thấy tiểu nha đầu này đã đánh mạnh vào mặt những thị vệ của vương phủ bọn họ một cái bạt tai vang dội! Ở dưới mí mắt bọn họ, thế nhưng lại có thể để cho một tiểu nha đầu xông vào được, bọn họ cũng quá vô dụng đi, để gia quá mất thể diện rồi!

"Ngươi là ai?! Vì sao đêm khuya lại xông vào Hàn vương phủ? Ngươi xem Hàn vương phủ là vườn rau xanh nhà ngươi, có thể tuỳ ý ngươi vào ra sao?" Trên mặt Triêu Dương sớm đã không còn nụ cười vui vẻ, mà là một khuôn mặt tức giận, trong giọng nói lại tràn đầy ý gây sự!

"Nói cho ngươi biết, nhà ta không có vườn rau xanh, càng không hề xem nơi này là vườn rau xanh, mời ngươi về sau lúc nói chuyện cần tìm từ ngữ thích hợp, không nên ăn nói lung tung, chọc người chê cười, nếu ngươi tìm không được những từ ngữ thích hợp, cần phải đi đọc sách thêm nhiều, đừng để vừa mới mở miệng, đã khiến cho người ta biết rõ ngươi là kẻ không có học vấn." Lăng Sương lành lạnh mở miệng, mặt như băng tuyết, nhưng lời nói ra lại có thể khiến người nghẹn chết.

Lưu Vân đang ẩn ở trong bóng tối cũng không hiện thân, mà cố nén ý cười, tư thái như đang xem kịch vui.

Triêu Dương chưa từng gặp qua Lăng Sương, mà Lưu Vân lại đã thấy qua, hơn nữa hắn còn biết Lăng Sương là người âm thầm bảo vệ Lam Linh, đêm nay nàng đến đây chỉ sợ là muốn tìm vương phi.

Triêu Dương lập tức nghẹn họng, nha đầu kia chẳng những lạnh lùng, hơn nữa còn độc miệng, còn dám mắng thẳng mặt hắn không có học vấn, thật sự là buồn cười!

Triêu Dương giận quá, soạt một tiếng liền rút bội kiếm ngang hông ra, "Tiểu nha đầu, thật là to gan, còn dám mắng gia? Hiện tại gia sẽ khiến cho ngươi mở mang kiến thức biết được sự lợi hại của gia!"

"Thôi đi, ngươi vẫn nhanh thu lại kiếm của ngươi đi, nếu thật sự động thủ với ta, ta sợ mình đánh cho răng ngươi rơi đầy đất, lúc đó mặt mũi của ngươi sẽ bị vứt xuống đến nhà bà ngoại ngươi, tới đó lỡ ngươi không nể mặt, mà khóc bù lu bù loa, ta còn không bị ngươi phiền chết sao?"

Lăng Sương tiếp tục phát huy uy lực miệng độc, Lưu Vân thiếu chút nữa đã không nhịn được mà cười ra tiếng, còn Triêu Dương lại bị tức giận đến sùi bọt mép!

"Tiểu nha đầu, gia thấy ngươi cũng chỉ là con vịt nửa cân miệng bốn lượng (ý bảo là mạnh miệng), đánh cho răng gia rơi đầy đất sao? Nói mạnh miệng mà không sợ gió lớn đau đầu lưỡi à! Nhanh lấy binh khí ra đi, ít nói lời vô ích!"

"Đây chính là lời ngươi nói, nếu đã muốn đưa tới cửa đòi đánh như vậy, thì ta sẽ không khách khí với ngươi nữa." Lăng Sương nói nhanh rồi từ bên hông rút ra một cây roi bạc, "Chát" một tiếng quật vào trên mặt đất, phát ra tiếng vang thanh thúy!

"Được rồi, thấy ngươi là nữ, ta cho ngươi động thủ trước."

Lời Triêu Dương nói vừa mới nghe tựa hồ như rất có phong độ quân tử, nhưng lại khiến Lăng Sương tức đến nghiến nghiến răng, người này luôn luôn xem thường nữ nhân!

Lăng Sương cũng không hề nói nhảm với Triêu Dương, mà phi thân, roi bạc bay vút về phía Triêu Dương, mang theo xu thế ngàn quân quét ngang!

Thấy thế, Triêu Dương biết rõ võ nghệ của Lăng Sương không phải chỉ là cao như bình thường, cho nên hắn không dám khinh thường, cẩn thận ứng đối, hai người liền đánh nhau ở trong sân.

Ám vệ trong Tùng Trúc Viện sau khi hiện thân rồi tự động lui qua một bên, nhường ra một vị trí trống, cho hai người tận tình phát huy.

Yến Kinh Hàn và Lam Linh đi ra gian phòng, thấy được Triêu Dương và Lăng Sương đang đánh túi bụi ở trong sân, roi bạc của Lăng Sương giống như giao long nghịch nước, đánh đến Triêu Dương chỉ có thể chống đỡ, mà không công lại được!

"Vương gia, võ nghệ Triêu Dương không cao, ngài cho hắn đi theo bên người ngài bảo vệ ngài, cũng không sợ hắn bảo vệ không thành, trái lại còn kéo ngài lui về phía sau sao?" Lúc này đầu Lam Linh đã hết đau, nhìn thấy Triêu Dương rõ ràng rơi xuống thế hạ phong, không nghĩ nhiều liền cười nhạo Yến Kinh Hàn một phen.

Yến Kinh Hàn mấp máy môi, nhìn nụ cười nhẹ của người bên cạnh, lại nhìn thấy Lam Linh nồng nhiệt như vậy, thản nhiên mở miệng: "Người giỏi còn có người giỏi hơn, thiên ngoại hữu thiên, võ nghệ của Triêu Dương chỉ là kém hơn nàng ấy một chút, cũng không phải là kém hơn so với đại đa số người."

"A, thì ra thủ hạ của vương gia không phải là người người đều là mãnh hổ cường tướng sao, ta còn tưởng rằng bọn họ đều là lấy đỉnh trên trăm đâu (lấy 1 người đứng đầu trên 100 người)." Lam Linh tựa hồ như bừng tỉnh đại ngộ, ánh mắt vẫn rơi vào trên người của hai người đang đánh nhau ở trong viện.

Yến Kinh Hàn đương nhiên nghe được sự đâm chọt trong giọng nói Lam Linh, ánh mắt hắn thoáng lóe lên một cái, rồi đưa tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Lam Linh, môi mỏng kề sát bên tai nàng, "Vương phi, đầu không còn đau nữa, đúng không? Vậy chờ một lát, bản vương sớm sẽ "Trừng phạt" ngươi!"

Lời Yến Kinh Hàn nói cực thấp, nhưng lại gây rung động thật lớn trong lòng Lam Linh, hình ảnh kiều diễm của buổi sáng sớm kia nhanh chóng hiện lên trong đầu, mà lúc này bên tai của Lam Linh cũng đã nóng lên một hồi!

"Ngươi ngoại trừ một chiêu này, thì không có thể đổi một chiêu khác sao?" Lam Linh trừng mắt nhìn Yến Kinh Hàn, trong con mắt xinh đẹp cắt nước thu mang theo tia tức giận, ngượng ngùng, cùng với bó tay hết cách!

"Bản vương đương nhiên còn có chiêu khác, nhưng nếu chiêu này dùng được với vương phi, vậy vì sao bản vương phải bỏ gần lấy xa, dùng một chiêu khác?" Yến Kinh Hàn nói mặt không đổi sắc, thậm chí nói xong còn ở bên trái tai như ngọc của Lam Linh khẽ cắn một cái.

Trong nháy mắt, một luồng điện ở trong cơ thể của Lam Linh nhanh chóng chạy toán loạn, Lam Linh vừa thẹn vừa cáu, đưa tay phải vươn sang muốn nhéo eo của Yến Kinh Hàn, nhưng không nghĩ tới lại bị Yến Kinh Hàn nhanh đã nắm lấy được bàn tay của nàng.

"Ngươi không muốn biết nha đầu kia tìm ngươi làm cái gì sao? Hay là hiện tại ngươi muốn trở về phòng?" Yến Kinh Hàn bóp bàn tay nhỏ bé mềm mại như không xương của Lam Linh, vẫn hạ bút uy h**p thành văn như cũ.

Lam Linh nghiến nghiến răng, "Vương gia, ngài không biết ngài làm như vậy sẽ gây tổn hại đến hình tượng cao lớn vô cùng uy nghiêm tôn quý ngọc thụ lâm phong của ngài sao?"

"Bản vương từ trước đến nay không hề để ý đến những thứ phù phiếm kia, mà chỉ để ý những chuyện có lợi với bản vương." Trong lời nói của Yến Kinh Hàn mang theo ý riêng, không chút ngoài ý muốn lại nhận được một luồng ánh mắt hung dữ nào đó.

Trong sân Triêu Dương và Lăng Sương đánh đến khí thế hừng hực, còn Yến Kinh Hàn và Lam Linh thì là thận cận kề tai nhau xì xào nói chuyện, tựa hồ như đang nói chuyện yêu đương bên hoa dưới trăng, chọc cho Lưu Vân không ngừng chuyển mắt, rất muốn nghe rõ gia hắn và vương phi đang nói cái gì.

Rất nhanh, thắng bại đã thấy rõ ràng, bảo kiếm của Triêu Dương bị tuột khỏi tay, lại bị một cước của Lăng Sương dẫm lên mặt đất, nếu như Lăng Sương đánh đến cùng, vậy thì Triêu Dương thật sự có thể phải về nhà bà ngoại, nhưng Lăng Sương lại kịp thời thu tay về, quấn roi bạc trở lại bên hông.

Ngay cả một nữ nhân cũng đánh không lại, điều này làm cho Triêu Dương cảm giác bị mất sạch mặt mũi! Nhanh chóng ngẩng đầu lên, chạy vội tới trước mặt Yến Kinh Hàn, một gối chạm đất, ôm quyền nói: "Gia, thuộc hạ vô dụng, làm gia mất mặt, thuộc hạ không còn mặt mũi nào để ở lại bên người gia nữa, xin gia loại trừ thuộc hạ ra ngoài phủ!"

Lưu Vân cả kinh, vội vàng hiện thân, đi đến bên cạnh Triêu Dương, rồi nắm lấy người hắn, "Triêu Dương, ngươi nói cái gì đó! Không phải là chỉ đánh nhau thôi sao? Không phải là chỉ thua vị cô nương này thôi sao? Nam tử hán đại trượng phu, có thắng thì phải có thua, lại nói, võ nghệ của vị cô nương này cao hơn, ngươi thua nàng ấy, cũng không tính là mất mặt!"

Bị người ta một cước dẫm lên mặt đất, còn không phải là mất mặt sao? Triêu Dương không cách nào gật đầu bừa nữa, "Ngươi đứng nói chuyện không đau thắt lưng sao, dù sao ta cũng không còn mặt mũi ở trong vương phủ nữa."

"Bình thường không phải là ngươi rất thông minh sao? Ta phải nói như thế nào thì ngươi mới có thể thông suốt?" Lưu Vân hận không thể bổ đầu Triêu Dương ra xem một chút, bình thường người này hay cợt nhả giống y như một cọng cỏ đuôi chó, hôm nay lại đột nhiên ngông nghênh lên? "Ngông nghênh" này của hắn cũng tới thật đúng lúc!

Yến Kinh Hàn mím môi nhìn xem Triêu Dương, mà Lam Linh thì lại nhíu mày về phía Lăng Sương, hai người cũng không lập tức lên tiếng.

Lăng Sương nhếch miệng, đi đến bên cạnh Triêu Dương, lạnh lùng hừ một tiếng, "Này, ta nói cho ngươi biết, nam nhân đã giao thủ với ta, thì không có người nào có thể đánh thắng được ta, nếu theo ngươi nói, không phải là bọn họ đều muốn bỏ nhà trốn đi không? Ta thấy ngươi hoàn toàn chính là do lòng tự trọng của đại nam nhân đang quấy phá mà thôi, cảm thấy đánh không lại nữ nhân liền cho là một chuyện mất mặt, Đây là đạo lý gì chứ? Ai nói cho ngươi biết là nữ nhân nhất định sẽ kém hơn so với nam nhân? Ta nói cho ngươi biết, chủ tử của ta cũng là nữ nhân, nàng còn lợi hại hơn so với tất cả nam nhân khắp thiên hạ này! Ai nói nữ tử không bằng nam nhân, ta thấy ngươi chính là đồ tóc dài, không có kiến thức đó!"

Lưu Vân đầu đầy hắc tuyến, nha đầu kia muốn khuyên Triêu Dương, hay là muốn khích bác Triêu Dương vậy? Ngay cả mái tóc dài kiến thức ngắn cũng nói ra, những lời này không phải là nói đến nữ nhân sao? Nàng làm sao có thể sử dụng lên người Triêu Dương đây?

Lam Linh mím môi cố nén ý cười, cảm thấy nha đầu Lăng Sương kia có chút ý tứ, đêm đó nàng thế nhưng lại nhìn không ra nàng ấy lại có một mặt như thế, có bản lãnh tuyệt đối làm người tức chết không đền mạng, nhưng bộ dáng lý luận này của nàng đến cùng là học của ai đây? Chẳng lẽ là học theo chủ tử của nàng?

Bị một tiểu nha đầu mắng thành nữ nhân, Triêu Dương vọt người từ dưới mặt đất đứng lên, tức giận nói: "Ngươi chờ đó cho ta, ta nhất định sẽ cho ngươi biết ta có phải là người có mái tóc dài kiến thức ngắn hay không!"

"Tốt, đừng để cho ta đợi quá lâu đó, ta từ trước đến nay đều không có nhiều sự kiên nhẫn." Lăng Sương nhìn thấy bộ dáng tức đến sủi bọt mép của Triêu Dương, tiếp tục châm ngòi làm Triêu Dương tức giận.

Triêu Dương nhìn thấy cái miệng nhỏ nhắn của Lăng Sương nói những lời khiến hắn muốn tức chết, hận không thể giúp nàng bịt lại khẽ hở!

"Triêu Dương, làm thị vệ của vương phủ, thì phải vinh nhục không sợ hãi!" Yến Kinh Hàn cuối cùng cung mở miệng, nhưng vừa mở miệng trong giọng nói lại mang theo lưỡi đao khiến cho Triêu Dương kinh hãi, "Bại bởi vị cô nương này, chỉ có thể nói là võ nghệ ngươi không tinh, chứ không có liên quan đến vấn đề người có bẽ mặt hay không! Ngươi lại còn không nhận ra một chút ý nghĩa giá trị của chuyện này mà tự mình cam chịu, khiến cho ta quá thất vọng rồi! Lập tức đi phòng tối ngay, nếu ngươi còn chưa nghĩ ra rõ nữa, thì có thể tự động rời đi!"

Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ!

Image removed.

Tìm kiếm với từ khoá:

Share

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Rất CẦN GIÚP Beta! CẦN GIÚP Beta!

Chương

trước

Chương

tiếp

Báo lỗi chương

Bình luận

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Liên hệ:

[email protected]

Truyện Full

-

Đọc truyện

online,

đọc truyện

chữ,

truyện hay

. Website luôn cập nhật những bộ

truyện mới

thuộc các thể loại đặc sắc như

truyện tiên hiệp

,

truyện kiếm hiệp

, hay

truyện ngôn tình

một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.

hi88

https://hi88.report/

https://hi88com.biz/

https://hi88o.com/

MB66

MB66

https://kiemtraphat.net/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở

Creative Commons Attribution 4.0 International License


Đăng nhập thành viên

x

TRUYENFULL

Đọc truyện online, miễn phí, chất lượng hàng đầu Việt Nam

  • Đăng nhập

  • Đăng ký

Email đăng nhập

Mật khẩu

Đăng nhập

Bạn chưa có tài khoản?

Đăng ký

Họ và tên

Email

Giới tính

Nam

Nữ

Khác

Mật khẩu

Nhập lại mật khẩu

Đăng ký

Bạn đã có tài khoản?

Đăng nhập

Email đăng ký tài khoản

Lấy lại mật khẩu

Bạn đã có tài khoản?

Đăng nhập

Tài khoản của tôi

Xin chào,

Xin chào,

Đăng xuất

Đăng xuất

Thông tin cá nhân

Để mở chặn quảng cáo vui lòng

xác thực email

Thông tin cá nhân

Sửa thông tin

Họ và tên

Email

Đã xác thực

Số điện thoại

Ngày sinh

Họ và tên

Email

Số điện thoại

Ngày sinh

Lưu thay đổi

Đổi mật khẩu

Mật khẩu mới

Xác nhận mật khẩu mới

Lưu thay đổi

Hủy

Truyện đang đọc

Chưa có truyện đọc

Đơn hàng của bạn

Chưa có đơn hàng nào

Lịch sử mua gói

Chưa có lịch sử mua gói

Mua Thẻ Chặn Quảng Cáo 📛

×

1 tháng

19.000 VNĐ

2 tháng

38.000 VNĐ

6 tháng

149.000 VNĐ

Tiếp tục thanh toán

Quyền lợi khi mua

- Hạn dùng theo tháng được mua

- Tất cả quảng cáo sẽ bị chặn.

- Nâng cao trải nghiệm đọc truyện.

Lưu ý:

Yêu cầu chuyển đúng nội dung chuyển khoản, nếu sai nội dung hệ thống sẽ không hỗ trợ

Thanh toán mã QR

Đang tải mã QR...

Image removed.

Hoặc thanh toán thủ công

Ngân hàng:

BIDV

Chủ tài khoản:

CONG TY TNHH ECONTENT HUB

Số tài khoản:

96488888888

Số tiền:

0 VNĐ

Nội dung CK:

Sau khi chuyển khoản thanh toán, vui lòng đợi 3 đến 5 phút để hệ thống kiểm tra và chặn quảng cáo cho bạn, nếu không được vui lòng đăng nhập lại

Mọi thắc mắc, liên hệ, hỗ trợ chat trực tiếp

tại đây

💳

📛 Nhấn để mua thẻ chặn quảng cáo

📛 Mua Chặn Quảng Cáo

Gói chặn quảng cáo

Giá: 19.000 VNĐ

Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 1 tháng

Gói chặn quảng cáo

Giá: 38.000 VNĐ

Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 2 tháng

Gói chặn quảng cáo

Giá: 149.000 VNĐ

Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 6 tháng

MUA NGAY

X

📬 Hòm Thư Góp Ý – Cùng Truyenfull Hoàn Thiện Từng Ngày!

Truyenfull luôn trân trọng sự đóng góp từ bạn – những độc giả thân thiết đã đồng hành cùng chúng tôi trong hành trình xây dựng một không gian đọc truyện tốt hơn.

💬 Tin vui: Chúng tôi đã lắng nghe và hành động!

Thông qua hòm thư góp ý thời gian qua, chúng tôi nhận được nhiều phản hồi về việc

quảng cáo xuất hiện quá nhiều

. Hiện tại, Truyenfull đã

giảm bớt số lượng quảng cáo

thu nhỏ những quảng cáo không thể gỡ bỏ

để hạn chế ảnh hưởng đến trải nghiệm đọc truyện.

🙏 Rất mong bạn thông cảm: quảng cáo là một phần nguồn thu giúp chúng tôi duy trì hoạt động website, nên vẫn cần giữ lại ở mức cần thiết.

📱 Truyenfull đã có App chính thức!

Chúng tôi vừa ra mắt ứng dụng đọc truyện riêng dành cho điện thoại. Bạn có thể tải và trải nghiệm tại đây:

👉

[Link tải app]

Rất mong bạn sẽ trải nghiệm và

gửi góp ý tại chính hòm thư này

, để chúng tôi có thể tiếp tục hoàn thiện ứng dụng, mang lại trải nghiệm tốt nhất cho người dùng.

📩 Mọi ý kiến của bạn đều rất quý giá với chúng tôi.

Hãy chia sẻ suy nghĩ của bạn ngay tại đây:

✍️ Link gửi góp ý:

Tại đây

Cảm ơn bạn đã đồng hành và góp phần xây dựng Truyenfull ngày càng hoàn thiện! 💖

Kim Ngọc Lương Duyên, Tuyệt Thế Hàn Vương PhiTác giả: Cô Sơn Dã HạcTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngCoverter: tieuquyen28 Editor: Tiểu Y Dương xuân tháng ba, cỏ dài chim bay. Bóng đêm yên tĩnh bao phủ rộng lớn ở vùng đất Đông Sở này, nhưng ở một kinh thành Bắc Ương tại Đông Sở, trên đường cái lúc này tiếng người ồn ào, phi thường náo nhiệt. Chỉ thấy đường cái hai bên kinh thành này dân chúng đã đứng đầy, trong tay mỗi người đều nhấc theo một chiếc đèn lồng lửa đỏ, liếc nhìn lại giống như có như không nhìn thấy đuôi rồng lửa phủ phục ở trên đường cái. Người người đều ở trông mong ngóng chờ, tựa hồ đang đợi cái gì, lúc này không biết là ai kêu to, "Mau nhìn! Kiệu hoa Hàn vương gia đến đây!" "Ở nơi nào? Ở nơi nào?" Khúc nhạc vui mừng càng ngày càng gần, mọi người đều nhìn về phía phương hướng âm thanh, trên đường cái lập tức trở nên lặng ngắt như tờ. Rất nhanh, đỉnh đầu mười sáu người nâng kiệu hoa náo nhiệt xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, mọi người trong lòng một trận thổn thức, trong nội tâm nghĩ tới Hàn vương gia hẳn là rất hài lòng với việc hôn sự này sớm như vậy đã mang… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Tử Sắc YTriêu Dương nhìn thấy chỉ có một mình cái nha đầu này vậy mà có thể xông vào tường đồng vách sắt như Tùng Trúc Viện, toàn thân hắn tràn đầy vẻ đề phòng!Vương gia hắn am hiểu dụng binh, phòng vệ ở trong toàn vương phủ đều được vương gia tự mình bố trí, có thể nói bốn chữ "Tường đồng vách sắt" để hình dung cũng không quá mức.Triêu Dương vẫn cho rằng phòng vệ ở trong Tùng Trúc Viện quan trọng nhất trong phủ, cho dù là ruồi bọ muỗi, thì ám vệ trong Tùng Trúc Viện đều có thể khiến cho nó không bay vào được!Nhưng mà khi nhìn thấy tiểu nha đầu với gương mặt lạnh như sương đang đứng ở trong viện kia, Triêu Dương lập tức cảm thấy tiểu nha đầu này đã đánh mạnh vào mặt những thị vệ của vương phủ bọn họ một cái bạt tai vang dội! Ở dưới mí mắt bọn họ, thế nhưng lại có thể để cho một tiểu nha đầu xông vào được, bọn họ cũng quá vô dụng đi, để gia quá mất thể diện rồi!"Ngươi là ai?! Vì sao đêm khuya lại xông vào Hàn vương phủ? Ngươi xem Hàn vương phủ là vườn rau xanh nhà ngươi, có thể tuỳ ý ngươi vào ra sao?" Trên mặt Triêu Dương sớm đã không còn nụ cười vui vẻ, mà là một khuôn mặt tức giận, trong giọng nói lại tràn đầy ý gây sự!"Nói cho ngươi biết, nhà ta không có vườn rau xanh, càng không hề xem nơi này là vườn rau xanh, mời ngươi về sau lúc nói chuyện cần tìm từ ngữ thích hợp, không nên ăn nói lung tung, chọc người chê cười, nếu ngươi tìm không được những từ ngữ thích hợp, cần phải đi đọc sách thêm nhiều, đừng để vừa mới mở miệng, đã khiến cho người ta biết rõ ngươi là kẻ không có học vấn." Lăng Sương lành lạnh mở miệng, mặt như băng tuyết, nhưng lời nói ra lại có thể khiến người nghẹn chết.Lưu Vân đang ẩn ở trong bóng tối cũng không hiện thân, mà cố nén ý cười, tư thái như đang xem kịch vui.Triêu Dương chưa từng gặp qua Lăng Sương, mà Lưu Vân lại đã thấy qua, hơn nữa hắn còn biết Lăng Sương là người âm thầm bảo vệ Lam Linh, đêm nay nàng đến đây chỉ sợ là muốn tìm vương phi.Triêu Dương lập tức nghẹn họng, nha đầu kia chẳng những lạnh lùng, hơn nữa còn độc miệng, còn dám mắng thẳng mặt hắn không có học vấn, thật sự là buồn cười!Triêu Dương giận quá, soạt một tiếng liền rút bội kiếm ngang hông ra, "Tiểu nha đầu, thật là to gan, còn dám mắng gia? Hiện tại gia sẽ khiến cho ngươi mở mang kiến thức biết được sự lợi hại của gia!""Thôi đi, ngươi vẫn nhanh thu lại kiếm của ngươi đi, nếu thật sự động thủ với ta, ta sợ mình đánh cho răng ngươi rơi đầy đất, lúc đó mặt mũi của ngươi sẽ bị vứt xuống đến nhà bà ngoại ngươi, tới đó lỡ ngươi không nể mặt, mà khóc bù lu bù loa, ta còn không bị ngươi phiền chết sao?"Lăng Sương tiếp tục phát huy uy lực miệng độc, Lưu Vân thiếu chút nữa đã không nhịn được mà cười ra tiếng, còn Triêu Dương lại bị tức giận đến sùi bọt mép!"Tiểu nha đầu, gia thấy ngươi cũng chỉ là con vịt nửa cân miệng bốn lượng (ý bảo là mạnh miệng), đánh cho răng gia rơi đầy đất sao? Nói mạnh miệng mà không sợ gió lớn đau đầu lưỡi à! Nhanh lấy binh khí ra đi, ít nói lời vô ích!""Đây chính là lời ngươi nói, nếu đã muốn đưa tới cửa đòi đánh như vậy, thì ta sẽ không khách khí với ngươi nữa." Lăng Sương nói nhanh rồi từ bên hông rút ra một cây roi bạc, "Chát" một tiếng quật vào trên mặt đất, phát ra tiếng vang thanh thúy!"Được rồi, thấy ngươi là nữ, ta cho ngươi động thủ trước."Lời Triêu Dương nói vừa mới nghe tựa hồ như rất có phong độ quân tử, nhưng lại khiến Lăng Sương tức đến nghiến nghiến răng, người này luôn luôn xem thường nữ nhân!Lăng Sương cũng không hề nói nhảm với Triêu Dương, mà phi thân, roi bạc bay vút về phía Triêu Dương, mang theo xu thế ngàn quân quét ngang!Thấy thế, Triêu Dương biết rõ võ nghệ của Lăng Sương không phải chỉ là cao như bình thường, cho nên hắn không dám khinh thường, cẩn thận ứng đối, hai người liền đánh nhau ở trong sân.Ám vệ trong Tùng Trúc Viện sau khi hiện thân rồi tự động lui qua một bên, nhường ra một vị trí trống, cho hai người tận tình phát huy.Yến Kinh Hàn và Lam Linh đi ra gian phòng, thấy được Triêu Dương và Lăng Sương đang đánh túi bụi ở trong sân, roi bạc của Lăng Sương giống như giao long nghịch nước, đánh đến Triêu Dương chỉ có thể chống đỡ, mà không công lại được!"Vương gia, võ nghệ Triêu Dương không cao, ngài cho hắn đi theo bên người ngài bảo vệ ngài, cũng không sợ hắn bảo vệ không thành, trái lại còn kéo ngài lui về phía sau sao?" Lúc này đầu Lam Linh đã hết đau, nhìn thấy Triêu Dương rõ ràng rơi xuống thế hạ phong, không nghĩ nhiều liền cười nhạo Yến Kinh Hàn một phen.Yến Kinh Hàn mấp máy môi, nhìn nụ cười nhẹ của người bên cạnh, lại nhìn thấy Lam Linh nồng nhiệt như vậy, thản nhiên mở miệng: "Người giỏi còn có người giỏi hơn, thiên ngoại hữu thiên, võ nghệ của Triêu Dương chỉ là kém hơn nàng ấy một chút, cũng không phải là kém hơn so với đại đa số người.""A, thì ra thủ hạ của vương gia không phải là người người đều là mãnh hổ cường tướng sao, ta còn tưởng rằng bọn họ đều là lấy đỉnh trên trăm đâu (lấy 1 người đứng đầu trên 100 người)." Lam Linh tựa hồ như bừng tỉnh đại ngộ, ánh mắt vẫn rơi vào trên người của hai người đang đánh nhau ở trong viện.Yến Kinh Hàn đương nhiên nghe được sự đâm chọt trong giọng nói Lam Linh, ánh mắt hắn thoáng lóe lên một cái, rồi đưa tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Lam Linh, môi mỏng kề sát bên tai nàng, "Vương phi, đầu không còn đau nữa, đúng không? Vậy chờ một lát, bản vương sớm sẽ "Trừng phạt" ngươi!"Lời Yến Kinh Hàn nói cực thấp, nhưng lại gây rung động thật lớn trong lòng Lam Linh, hình ảnh kiều diễm của buổi sáng sớm kia nhanh chóng hiện lên trong đầu, mà lúc này bên tai của Lam Linh cũng đã nóng lên một hồi!"Ngươi ngoại trừ một chiêu này, thì không có thể đổi một chiêu khác sao?" Lam Linh trừng mắt nhìn Yến Kinh Hàn, trong con mắt xinh đẹp cắt nước thu mang theo tia tức giận, ngượng ngùng, cùng với bó tay hết cách!"Bản vương đương nhiên còn có chiêu khác, nhưng nếu chiêu này dùng được với vương phi, vậy vì sao bản vương phải bỏ gần lấy xa, dùng một chiêu khác?" Yến Kinh Hàn nói mặt không đổi sắc, thậm chí nói xong còn ở bên trái tai như ngọc của Lam Linh khẽ cắn một cái.Trong nháy mắt, một luồng điện ở trong cơ thể của Lam Linh nhanh chóng chạy toán loạn, Lam Linh vừa thẹn vừa cáu, đưa tay phải vươn sang muốn nhéo eo của Yến Kinh Hàn, nhưng không nghĩ tới lại bị Yến Kinh Hàn nhanh đã nắm lấy được bàn tay của nàng."Ngươi không muốn biết nha đầu kia tìm ngươi làm cái gì sao? Hay là hiện tại ngươi muốn trở về phòng?" Yến Kinh Hàn bóp bàn tay nhỏ bé mềm mại như không xương của Lam Linh, vẫn hạ bút uy h**p thành văn như cũ.Lam Linh nghiến nghiến răng, "Vương gia, ngài không biết ngài làm như vậy sẽ gây tổn hại đến hình tượng cao lớn vô cùng uy nghiêm tôn quý ngọc thụ lâm phong của ngài sao?""Bản vương từ trước đến nay không hề để ý đến những thứ phù phiếm kia, mà chỉ để ý những chuyện có lợi với bản vương." Trong lời nói của Yến Kinh Hàn mang theo ý riêng, không chút ngoài ý muốn lại nhận được một luồng ánh mắt hung dữ nào đó.Trong sân Triêu Dương và Lăng Sương đánh đến khí thế hừng hực, còn Yến Kinh Hàn và Lam Linh thì là thận cận kề tai nhau xì xào nói chuyện, tựa hồ như đang nói chuyện yêu đương bên hoa dưới trăng, chọc cho Lưu Vân không ngừng chuyển mắt, rất muốn nghe rõ gia hắn và vương phi đang nói cái gì.Rất nhanh, thắng bại đã thấy rõ ràng, bảo kiếm của Triêu Dương bị tuột khỏi tay, lại bị một cước của Lăng Sương dẫm lên mặt đất, nếu như Lăng Sương đánh đến cùng, vậy thì Triêu Dương thật sự có thể phải về nhà bà ngoại, nhưng Lăng Sương lại kịp thời thu tay về, quấn roi bạc trở lại bên hông.Ngay cả một nữ nhân cũng đánh không lại, điều này làm cho Triêu Dương cảm giác bị mất sạch mặt mũi! Nhanh chóng ngẩng đầu lên, chạy vội tới trước mặt Yến Kinh Hàn, một gối chạm đất, ôm quyền nói: "Gia, thuộc hạ vô dụng, làm gia mất mặt, thuộc hạ không còn mặt mũi nào để ở lại bên người gia nữa, xin gia loại trừ thuộc hạ ra ngoài phủ!"Lưu Vân cả kinh, vội vàng hiện thân, đi đến bên cạnh Triêu Dương, rồi nắm lấy người hắn, "Triêu Dương, ngươi nói cái gì đó! Không phải là chỉ đánh nhau thôi sao? Không phải là chỉ thua vị cô nương này thôi sao? Nam tử hán đại trượng phu, có thắng thì phải có thua, lại nói, võ nghệ của vị cô nương này cao hơn, ngươi thua nàng ấy, cũng không tính là mất mặt!"Bị người ta một cước dẫm lên mặt đất, còn không phải là mất mặt sao? Triêu Dương không cách nào gật đầu bừa nữa, "Ngươi đứng nói chuyện không đau thắt lưng sao, dù sao ta cũng không còn mặt mũi ở trong vương phủ nữa.""Bình thường không phải là ngươi rất thông minh sao? Ta phải nói như thế nào thì ngươi mới có thể thông suốt?" Lưu Vân hận không thể bổ đầu Triêu Dương ra xem một chút, bình thường người này hay cợt nhả giống y như một cọng cỏ đuôi chó, hôm nay lại đột nhiên ngông nghênh lên? "Ngông nghênh" này của hắn cũng tới thật đúng lúc!Yến Kinh Hàn mím môi nhìn xem Triêu Dương, mà Lam Linh thì lại nhíu mày về phía Lăng Sương, hai người cũng không lập tức lên tiếng.Lăng Sương nhếch miệng, đi đến bên cạnh Triêu Dương, lạnh lùng hừ một tiếng, "Này, ta nói cho ngươi biết, nam nhân đã giao thủ với ta, thì không có người nào có thể đánh thắng được ta, nếu theo ngươi nói, không phải là bọn họ đều muốn bỏ nhà trốn đi không? Ta thấy ngươi hoàn toàn chính là do lòng tự trọng của đại nam nhân đang quấy phá mà thôi, cảm thấy đánh không lại nữ nhân liền cho là một chuyện mất mặt, Đây là đạo lý gì chứ? Ai nói cho ngươi biết là nữ nhân nhất định sẽ kém hơn so với nam nhân? Ta nói cho ngươi biết, chủ tử của ta cũng là nữ nhân, nàng còn lợi hại hơn so với tất cả nam nhân khắp thiên hạ này! Ai nói nữ tử không bằng nam nhân, ta thấy ngươi chính là đồ tóc dài, không có kiến thức đó!"Lưu Vân đầu đầy hắc tuyến, nha đầu kia muốn khuyên Triêu Dương, hay là muốn khích bác Triêu Dương vậy? Ngay cả mái tóc dài kiến thức ngắn cũng nói ra, những lời này không phải là nói đến nữ nhân sao? Nàng làm sao có thể sử dụng lên người Triêu Dương đây?Lam Linh mím môi cố nén ý cười, cảm thấy nha đầu Lăng Sương kia có chút ý tứ, đêm đó nàng thế nhưng lại nhìn không ra nàng ấy lại có một mặt như thế, có bản lãnh tuyệt đối làm người tức chết không đền mạng, nhưng bộ dáng lý luận này của nàng đến cùng là học của ai đây? Chẳng lẽ là học theo chủ tử của nàng?Bị một tiểu nha đầu mắng thành nữ nhân, Triêu Dương vọt người từ dưới mặt đất đứng lên, tức giận nói: "Ngươi chờ đó cho ta, ta nhất định sẽ cho ngươi biết ta có phải là người có mái tóc dài kiến thức ngắn hay không!""Tốt, đừng để cho ta đợi quá lâu đó, ta từ trước đến nay đều không có nhiều sự kiên nhẫn." Lăng Sương nhìn thấy bộ dáng tức đến sủi bọt mép của Triêu Dương, tiếp tục châm ngòi làm Triêu Dương tức giận.Triêu Dương nhìn thấy cái miệng nhỏ nhắn của Lăng Sương nói những lời khiến hắn muốn tức chết, hận không thể giúp nàng bịt lại khẽ hở!"Triêu Dương, làm thị vệ của vương phủ, thì phải vinh nhục không sợ hãi!" Yến Kinh Hàn cuối cùng cung mở miệng, nhưng vừa mở miệng trong giọng nói lại mang theo lưỡi đao khiến cho Triêu Dương kinh hãi, "Bại bởi vị cô nương này, chỉ có thể nói là võ nghệ ngươi không tinh, chứ không có liên quan đến vấn đề người có bẽ mặt hay không! Ngươi lại còn không nhận ra một chút ý nghĩa giá trị của chuyện này mà tự mình cam chịu, khiến cho ta quá thất vọng rồi! Lập tức đi phòng tối ngay, nếu ngươi còn chưa nghĩ ra rõ nữa, thì có thể tự động rời đi!"Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ!Tìm kiếm với từ khoá:Share(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});Rất CẦN GIÚP Beta! CẦN GIÚP Beta!ChươngtrướcChươngtiếpBáo lỗi chươngBình luậnBạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.Liên hệ:[email protected]Truyện Full-Đọc truyệnonline,đọc truyệnchữ,truyện hay. Website luôn cập nhật những bộtruyện mớithuộc các thể loại đặc sắc nhưtruyện tiên hiệp,truyện kiếm hiệp, haytruyện ngôn tìnhmột cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.đam mỹ hàitruyện xuyên nhanhngôn tình sủngngôn tình hàitruyện teen hayngôn tình haytruyện đam mỹtruyện ngôn tìnhngôn tình hoànngôn tình ngượctruyện kiếm hiệp haytruyện tiên hiệp haytruyện hệ thốnghi88https://hi88.report/https://hi88com.biz/https://hi88o.com/MB66MB66https://kiemtraphat.net/Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mởCreative Commons Attribution 4.0 International LicenseĐăng nhập thành viênxTRUYENFULLĐọc truyện online, miễn phí, chất lượng hàng đầu Việt NamĐăng nhậpĐăng kýEmail đăng nhậpMật khẩuĐăng nhậpBạn chưa có tài khoản?Đăng kýHọ và tênEmailGiới tínhNamNữKhácMật khẩuNhập lại mật khẩuĐăng kýBạn đã có tài khoản?Đăng nhậpEmail đăng ký tài khoảnLấy lại mật khẩuBạn đã có tài khoản?Đăng nhậpTài khoản của tôiXin chào,Xin chào,Đăng xuấtĐăng xuấtThông tin cá nhânĐể mở chặn quảng cáo vui lòngxác thực emailThông tin cá nhânSửa thông tinHọ và tênEmailĐã xác thựcSố điện thoạiNgày sinhHọ và tênEmailSố điện thoạiNgày sinhLưu thay đổiĐổi mật khẩuMật khẩu mớiXác nhận mật khẩu mớiLưu thay đổiHủyTruyện đang đọcChưa có truyện đọcĐơn hàng của bạnChưa có đơn hàng nàoLịch sử mua góiChưa có lịch sử mua góiMua Thẻ Chặn Quảng Cáo 📛×1 tháng19.000 VNĐ2 tháng38.000 VNĐ6 tháng149.000 VNĐTiếp tục thanh toánQuyền lợi khi mua- Hạn dùng theo tháng được mua- Tất cả quảng cáo sẽ bị chặn.- Nâng cao trải nghiệm đọc truyện.Lưu ý:Yêu cầu chuyển đúng nội dung chuyển khoản, nếu sai nội dung hệ thống sẽ không hỗ trợThanh toán mã QRĐang tải mã QR...Hoặc thanh toán thủ côngNgân hàng:BIDVChủ tài khoản:CONG TY TNHH ECONTENT HUBSố tài khoản:96488888888Số tiền:0 VNĐNội dung CK:Sau khi chuyển khoản thanh toán, vui lòng đợi 3 đến 5 phút để hệ thống kiểm tra và chặn quảng cáo cho bạn, nếu không được vui lòng đăng nhập lạiMọi thắc mắc, liên hệ, hỗ trợ chat trực tiếptại đây💳📛 Nhấn để mua thẻ chặn quảng cáo📛 Mua Chặn Quảng CáoGói chặn quảng cáoGiá: 19.000 VNĐGói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 1 thángGói chặn quảng cáoGiá: 38.000 VNĐGói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 2 thángGói chặn quảng cáoGiá: 149.000 VNĐGói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 6 thángMUA NGAYX📬 Hòm Thư Góp Ý – Cùng Truyenfull Hoàn Thiện Từng Ngày!Truyenfull luôn trân trọng sự đóng góp từ bạn – những độc giả thân thiết đã đồng hành cùng chúng tôi trong hành trình xây dựng một không gian đọc truyện tốt hơn.💬 Tin vui: Chúng tôi đã lắng nghe và hành động!Thông qua hòm thư góp ý thời gian qua, chúng tôi nhận được nhiều phản hồi về việcquảng cáo xuất hiện quá nhiều. Hiện tại, Truyenfull đãgiảm bớt số lượng quảng cáovàthu nhỏ những quảng cáo không thể gỡ bỏđể hạn chế ảnh hưởng đến trải nghiệm đọc truyện.🙏 Rất mong bạn thông cảm: quảng cáo là một phần nguồn thu giúp chúng tôi duy trì hoạt động website, nên vẫn cần giữ lại ở mức cần thiết.📱 Truyenfull đã có App chính thức!Chúng tôi vừa ra mắt ứng dụng đọc truyện riêng dành cho điện thoại. Bạn có thể tải và trải nghiệm tại đây:👉[Link tải app]Rất mong bạn sẽ trải nghiệm vàgửi góp ý tại chính hòm thư này, để chúng tôi có thể tiếp tục hoàn thiện ứng dụng, mang lại trải nghiệm tốt nhất cho người dùng.📩 Mọi ý kiến của bạn đều rất quý giá với chúng tôi.Hãy chia sẻ suy nghĩ của bạn ngay tại đây:✍️ Link gửi góp ý:Tại đâyCảm ơn bạn đã đồng hành và góp phần xây dựng Truyenfull ngày càng hoàn thiện! 💖

Chương 102-1