Tác giả:

- Nó: Lâm Gia Kỳ [Ryn]: 17 tuổi. Cao 1m78. Tam tiểu thư họ Lâm đứng đầu TG về đào tạo, huấn luyện vệ sĩ, sát thủ, ngoài ra còn về trang sức và nhiều TTTM khắp trên TG. Nó là Trưởng Quân của Lâm gia (thay vì Trưởng Tôn hay Cháu Đức Tôn đứng đầu, thì ở đây Trưởng Quân chỉ nữ tử lên nắm quyền trong gia tộc). Nó xưa giờ là kẻ ngang tàng đến độc ác, lạnh lùng như băng ngàn năm. Sở hữu khuôn mặt vạn người mê. Thân hình chuẩn siêu mẫu. Là kẻ xử sự bằng lí trí và nguyên tắc..còn tình cảm...DẸP... Là cô gái “vàng” của nhiều quốc gia. Là Lão Đại của bang Hắc Long đứng đầu hắc đạo. Kể cả giới Bạch đạo cũng phải nể sợ nó... Ngoài ra còn nhiều bí mật nữa... IQ: 200/200 - Hạ Ngọc Vy Thanh [Ryu]: 17 tuổi. Cao 1m75. Nhị tiểu thư họ Hạ đứng thứ 3 TG về ôtô, môtô. Bạn thân của nó từ nhỏ. Cô nàng này đanh đá khỏi nói, hay móc họng người khác, lúc nào cũng nhí nha nhí nhảnh. Không sợ trời không sợ đất nhưng có điều nhỏ sợ nó lắm, sợ hơn cha mẹ mình cơ. Nghe lời nó cực kì. Khuôn mặt hết sức baby. Thân…

Chương 33: Thác victoria (2)

Nữ Hoàng Của Hắc ĐạoTác giả: Ryn-Mon- Nó: Lâm Gia Kỳ [Ryn]: 17 tuổi. Cao 1m78. Tam tiểu thư họ Lâm đứng đầu TG về đào tạo, huấn luyện vệ sĩ, sát thủ, ngoài ra còn về trang sức và nhiều TTTM khắp trên TG. Nó là Trưởng Quân của Lâm gia (thay vì Trưởng Tôn hay Cháu Đức Tôn đứng đầu, thì ở đây Trưởng Quân chỉ nữ tử lên nắm quyền trong gia tộc). Nó xưa giờ là kẻ ngang tàng đến độc ác, lạnh lùng như băng ngàn năm. Sở hữu khuôn mặt vạn người mê. Thân hình chuẩn siêu mẫu. Là kẻ xử sự bằng lí trí và nguyên tắc..còn tình cảm...DẸP... Là cô gái “vàng” của nhiều quốc gia. Là Lão Đại của bang Hắc Long đứng đầu hắc đạo. Kể cả giới Bạch đạo cũng phải nể sợ nó... Ngoài ra còn nhiều bí mật nữa... IQ: 200/200 - Hạ Ngọc Vy Thanh [Ryu]: 17 tuổi. Cao 1m75. Nhị tiểu thư họ Hạ đứng thứ 3 TG về ôtô, môtô. Bạn thân của nó từ nhỏ. Cô nàng này đanh đá khỏi nói, hay móc họng người khác, lúc nào cũng nhí nha nhí nhảnh. Không sợ trời không sợ đất nhưng có điều nhỏ sợ nó lắm, sợ hơn cha mẹ mình cơ. Nghe lời nó cực kì. Khuôn mặt hết sức baby. Thân… Nó nhìn trời khẽ thở dài “cũng may mình đã chuẩn bị sẵn” liếc xuống đám người đang nhao nhao bên dưới.- Dưới tay Lâm Gia Kỳ tôi tuyệt đối không có phế vật. - giọng nó lạnh lẽo phát ra từ tai nghe. Phải. Không thể bỏ cuộc, Ryna nhìn sang Ryu rồi nhìn xuống Tứ Long dùng ám hiệu bằng tay chỉ người trong Hắc Long mới hiểu “không thể nản trí. Không thể để Lão Đại thất vọng. Hãy cho Lão Đại thấy chúng ta xứng đang là người của Hắc Long” Tứ Long, Kio, Kun, Ryu thấy ám hiệu thì nhìn nhau mỉm cười gật đầu hô to:- Lão Đại chúng tôi xứng đáng - làm hắn và Rey giật mình mặt ngơ ngác không hiểu họ nói gì. Nó nhìn cả bọn mỉm cười nói qua tai nghe.- Trời sắp mưa. Cố lên. 6m nữa là được nghỉ ngơi rồi.Cả bọn không ai hiểu nó đang nói gì. Làm sao nghỉ ngơi khi còn hơn 100m nữa. Nghĩ vậy thôi nhưng họ đang hì hục leo lên chỗ nó mặc kệ là đau hay chảy máu. Đến khi tất cả đã song song nhau thì nó ra lệnh tiếp tục leo. Nhắm chừng được 26m thì người nó áp sát vào làn nước, tay mò mẫm thứ gì đó. Là dây thừng. Nó men theo sợi dây leo nhanh lên trên. Thoáng một cái nó biến sau làn nước. Mắt trợn ngược, miệng mở to nhìn nó biến mất. Chuyện gì vậy??? Cà bọn xoắn xít gọi nó qua tai nghe.- Các người ồn ào quá đấy. - giọng nó khó chịu. - Từng người một men theo sợi dây tôi đưa mà trèo vô đây.Nó thả một đầu dây xuống còn đầu kia nó buộc vào một tảng đá. Chẳng là hôm qua khi quan sát địa hình, nó thấy một phần nước khá trong chảy không đều, nước lại không chảy xiết cách chân thác khoảng 26m. Hiếu kì nên nó buộc một hòn đá vào một sợi dây nhằm phần nước trong mà chọi. Đúng như nó đoán, sau làn nước đó là một hang động. Bắt dây trèo lên trên, nó vào được hang động. Nó gọi cho một số thuộc hạ của Hắc Long có chi nhánh ở đây chuyển lương thực và túi sưởi tới để vào hang. Đó cũng là lí do nó mất tích ở thác 2 tiếng đồng hồ.Sau khi vào được bên trong, cả bọn trố mắt ngạc nhiên. Thấy vậy nó giải thích cho họ hiểu. Sau khi xác định mưa đã tạnh, ăn uống nghỉ ngơi xong họ lại tiếp tục leo. Cứ cách 26-35m là có một hang nhỏ như vậy, nghỉ lại ở đó khoảng 1-2 tiếng thì lại leo tiếp. Họ nghỉ qua đêm ở một hang động nhỏ cách đỉnh khoảng 15m. Cho đến trưa hôm sau cả bọn mới tới nơi. Rã rời. Mệt mỏi. Đợi phi cơ đến ruớc về khách sạn.

Nó nhìn trời khẽ thở dài “cũng may mình đã chuẩn bị sẵn” liếc xuống đám người đang nhao nhao bên dưới.

- Dưới tay Lâm Gia Kỳ tôi tuyệt đối không có phế vật. - giọng nó lạnh lẽo phát ra từ tai nghe. Phải. Không thể bỏ cuộc, Ryna nhìn sang Ryu rồi nhìn xuống Tứ Long dùng ám hiệu bằng tay chỉ người trong Hắc Long mới hiểu “không thể nản trí. Không thể để Lão Đại thất vọng. Hãy cho Lão Đại thấy chúng ta xứng đang là người của Hắc Long” Tứ Long, Kio, Kun, Ryu thấy ám hiệu thì nhìn nhau mỉm cười gật đầu hô to:

- Lão Đại chúng tôi xứng đáng - làm hắn và Rey giật mình mặt ngơ ngác không hiểu họ nói gì. Nó nhìn cả bọn mỉm cười nói qua tai nghe.

- Trời sắp mưa. Cố lên. 6m nữa là được nghỉ ngơi rồi.

Cả bọn không ai hiểu nó đang nói gì. Làm sao nghỉ ngơi khi còn hơn 100m nữa. Nghĩ vậy thôi nhưng họ đang hì hục leo lên chỗ nó mặc kệ là đau hay chảy máu. Đến khi tất cả đã song song nhau thì nó ra lệnh tiếp tục leo. Nhắm chừng được 26m thì người nó áp sát vào làn nước, tay mò mẫm thứ gì đó. Là dây thừng. Nó men theo sợi dây leo nhanh lên trên. Thoáng một cái nó biến sau làn nước. Mắt trợn ngược, miệng mở to nhìn nó biến mất. Chuyện gì vậy??? Cà bọn xoắn xít gọi nó qua tai nghe.

- Các người ồn ào quá đấy. - giọng nó khó chịu. - Từng người một men theo sợi dây tôi đưa mà trèo vô đây.

Nó thả một đầu dây xuống còn đầu kia nó buộc vào một tảng đá. Chẳng là hôm qua khi quan sát địa hình, nó thấy một phần nước khá trong chảy không đều, nước lại không chảy xiết cách chân thác khoảng 26m. Hiếu kì nên nó buộc một hòn đá vào một sợi dây nhằm phần nước trong mà chọi. Đúng như nó đoán, sau làn nước đó là một hang động. Bắt dây trèo lên trên, nó vào được hang động. Nó gọi cho một số thuộc hạ của Hắc Long có chi nhánh ở đây chuyển lương thực và túi sưởi tới để vào hang. Đó cũng là lí do nó mất tích ở thác 2 tiếng đồng hồ.

Sau khi vào được bên trong, cả bọn trố mắt ngạc nhiên. Thấy vậy nó giải thích cho họ hiểu. Sau khi xác định mưa đã tạnh, ăn uống nghỉ ngơi xong họ lại tiếp tục leo. Cứ cách 26-35m là có một hang nhỏ như vậy, nghỉ lại ở đó khoảng 1-2 tiếng thì lại leo tiếp. Họ nghỉ qua đêm ở một hang động nhỏ cách đỉnh khoảng 15m. Cho đến trưa hôm sau cả bọn mới tới nơi. Rã rời. Mệt mỏi. Đợi phi cơ đến ruớc về khách sạn.

Nữ Hoàng Của Hắc ĐạoTác giả: Ryn-Mon- Nó: Lâm Gia Kỳ [Ryn]: 17 tuổi. Cao 1m78. Tam tiểu thư họ Lâm đứng đầu TG về đào tạo, huấn luyện vệ sĩ, sát thủ, ngoài ra còn về trang sức và nhiều TTTM khắp trên TG. Nó là Trưởng Quân của Lâm gia (thay vì Trưởng Tôn hay Cháu Đức Tôn đứng đầu, thì ở đây Trưởng Quân chỉ nữ tử lên nắm quyền trong gia tộc). Nó xưa giờ là kẻ ngang tàng đến độc ác, lạnh lùng như băng ngàn năm. Sở hữu khuôn mặt vạn người mê. Thân hình chuẩn siêu mẫu. Là kẻ xử sự bằng lí trí và nguyên tắc..còn tình cảm...DẸP... Là cô gái “vàng” của nhiều quốc gia. Là Lão Đại của bang Hắc Long đứng đầu hắc đạo. Kể cả giới Bạch đạo cũng phải nể sợ nó... Ngoài ra còn nhiều bí mật nữa... IQ: 200/200 - Hạ Ngọc Vy Thanh [Ryu]: 17 tuổi. Cao 1m75. Nhị tiểu thư họ Hạ đứng thứ 3 TG về ôtô, môtô. Bạn thân của nó từ nhỏ. Cô nàng này đanh đá khỏi nói, hay móc họng người khác, lúc nào cũng nhí nha nhí nhảnh. Không sợ trời không sợ đất nhưng có điều nhỏ sợ nó lắm, sợ hơn cha mẹ mình cơ. Nghe lời nó cực kì. Khuôn mặt hết sức baby. Thân… Nó nhìn trời khẽ thở dài “cũng may mình đã chuẩn bị sẵn” liếc xuống đám người đang nhao nhao bên dưới.- Dưới tay Lâm Gia Kỳ tôi tuyệt đối không có phế vật. - giọng nó lạnh lẽo phát ra từ tai nghe. Phải. Không thể bỏ cuộc, Ryna nhìn sang Ryu rồi nhìn xuống Tứ Long dùng ám hiệu bằng tay chỉ người trong Hắc Long mới hiểu “không thể nản trí. Không thể để Lão Đại thất vọng. Hãy cho Lão Đại thấy chúng ta xứng đang là người của Hắc Long” Tứ Long, Kio, Kun, Ryu thấy ám hiệu thì nhìn nhau mỉm cười gật đầu hô to:- Lão Đại chúng tôi xứng đáng - làm hắn và Rey giật mình mặt ngơ ngác không hiểu họ nói gì. Nó nhìn cả bọn mỉm cười nói qua tai nghe.- Trời sắp mưa. Cố lên. 6m nữa là được nghỉ ngơi rồi.Cả bọn không ai hiểu nó đang nói gì. Làm sao nghỉ ngơi khi còn hơn 100m nữa. Nghĩ vậy thôi nhưng họ đang hì hục leo lên chỗ nó mặc kệ là đau hay chảy máu. Đến khi tất cả đã song song nhau thì nó ra lệnh tiếp tục leo. Nhắm chừng được 26m thì người nó áp sát vào làn nước, tay mò mẫm thứ gì đó. Là dây thừng. Nó men theo sợi dây leo nhanh lên trên. Thoáng một cái nó biến sau làn nước. Mắt trợn ngược, miệng mở to nhìn nó biến mất. Chuyện gì vậy??? Cà bọn xoắn xít gọi nó qua tai nghe.- Các người ồn ào quá đấy. - giọng nó khó chịu. - Từng người một men theo sợi dây tôi đưa mà trèo vô đây.Nó thả một đầu dây xuống còn đầu kia nó buộc vào một tảng đá. Chẳng là hôm qua khi quan sát địa hình, nó thấy một phần nước khá trong chảy không đều, nước lại không chảy xiết cách chân thác khoảng 26m. Hiếu kì nên nó buộc một hòn đá vào một sợi dây nhằm phần nước trong mà chọi. Đúng như nó đoán, sau làn nước đó là một hang động. Bắt dây trèo lên trên, nó vào được hang động. Nó gọi cho một số thuộc hạ của Hắc Long có chi nhánh ở đây chuyển lương thực và túi sưởi tới để vào hang. Đó cũng là lí do nó mất tích ở thác 2 tiếng đồng hồ.Sau khi vào được bên trong, cả bọn trố mắt ngạc nhiên. Thấy vậy nó giải thích cho họ hiểu. Sau khi xác định mưa đã tạnh, ăn uống nghỉ ngơi xong họ lại tiếp tục leo. Cứ cách 26-35m là có một hang nhỏ như vậy, nghỉ lại ở đó khoảng 1-2 tiếng thì lại leo tiếp. Họ nghỉ qua đêm ở một hang động nhỏ cách đỉnh khoảng 15m. Cho đến trưa hôm sau cả bọn mới tới nơi. Rã rời. Mệt mỏi. Đợi phi cơ đến ruớc về khách sạn.

Chương 33: Thác victoria (2)