Tác giả:

Tiết tử Cực phẩm cuồng ngạo 】 cung chủ Nàng, Hạ Như Thanh, “Yêu nghiệt điện” cung chủ lãnh huyết, Một nữ nhân làm người trong hắc đạo nghe tin đã sợ mất mật, Cuồng ngạo, ngoan độc, xinh đẹp, lãnh huyết. . . . . . Ai có thể so với nàng cuồng 】? Một khi xuyên qua, Hạ Như Thanh thẳng đến long sàng của bạo quân, nàng đảo khách thành chủ, một cước hướng phía hoàng đế đưa hắn đá xuống long sàng, nàng cao gầy lông mày kẻ đen cuồng vọng đối bạo quân nói: “Bạo quân, giường của ngươi Bổn cung muốn. . . . . .” Ai có thể so với nàng ngạo 】? “Bạo quân, ngươi nghĩ đông chết Bổn cung sao?” Hạ Như Thanh lạnh run co rúc một góc ở long sàng , nhìn như thân thể mềm mại đơn bạc nguyên nhân chính là rét lạnh run rẩy. Nàng dùng khóe mắt liếc bạo quân bên giường liếc, dùng tay chỉ hắn, có chút câu khóe miệng, khẽ mở môi lạnh, giống như nữ vương bình thường uy nghiêm cao ngạo phát số ra lệnh: “Bạo quân, còn không mau một chút đi lên làm ấm giường cho Bổn cung!” Ai có thể so với nàng yêu 】? Hạ Như Thanh bàn…

Chương 24: Cào bạo quân, đoạt long bào (1)

Cưỡng Chiếm Giường Vua: Bạo Quân, Thỉnh An Cho Bổn CungTác giả: Nại Tiểu NhànTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTiết tử Cực phẩm cuồng ngạo 】 cung chủ Nàng, Hạ Như Thanh, “Yêu nghiệt điện” cung chủ lãnh huyết, Một nữ nhân làm người trong hắc đạo nghe tin đã sợ mất mật, Cuồng ngạo, ngoan độc, xinh đẹp, lãnh huyết. . . . . . Ai có thể so với nàng cuồng 】? Một khi xuyên qua, Hạ Như Thanh thẳng đến long sàng của bạo quân, nàng đảo khách thành chủ, một cước hướng phía hoàng đế đưa hắn đá xuống long sàng, nàng cao gầy lông mày kẻ đen cuồng vọng đối bạo quân nói: “Bạo quân, giường của ngươi Bổn cung muốn. . . . . .” Ai có thể so với nàng ngạo 】? “Bạo quân, ngươi nghĩ đông chết Bổn cung sao?” Hạ Như Thanh lạnh run co rúc một góc ở long sàng , nhìn như thân thể mềm mại đơn bạc nguyên nhân chính là rét lạnh run rẩy. Nàng dùng khóe mắt liếc bạo quân bên giường liếc, dùng tay chỉ hắn, có chút câu khóe miệng, khẽ mở môi lạnh, giống như nữ vương bình thường uy nghiêm cao ngạo phát số ra lệnh: “Bạo quân, còn không mau một chút đi lên làm ấm giường cho Bổn cung!” Ai có thể so với nàng yêu 】? Hạ Như Thanh bàn… Đêm đó, tại giường rồng sau khi sụp đổ, Hạ Như Thanh thành công từ giữa kiềm chế của Kỳ Lạc Hi đào thoát đi ra.“Chết tiệt, trẫm nhất định phải chém đầu tên thợ mộc kia!” Kỳ Lạc Hi nổi giận gào thét, tại cái kia trong nháy mắt sụp đổ vốn tưởng rằng có một kế cuối Hạ Như Thanh sẽ không đã bị thương tổn cái gì, chính là cái kia tiểu nữ nhân rõ ràng không coi hắn vào đâu chạy ra ngoài, làm hại hắn bị tấm ván gỗ gãy làm đau.“Bạo quân, giết người lung tung cũng không phải chơi!” Hạ Như Thanh từ chỗ cao mắt nhìn xuống chính là ghé vào phế tích trên giường rồng của Kỳ Lạc Hi, âm thầm tính toán vượt qua đêm nay như thế nào.Đột nhiên, Hạ Như Thanh ngắm đến long bào trên người Kỳ Lạc Hi, nàng vụng trộm cười gian, xem ra Bổn cung bỏ quên.Tùy theo vẻ mặt nụ cười ôn nhu Hạ Như Thanh nhìn Kỳ Lạc Hi, nuông chiều đối Kỳ Lạc Hi nói ra: “Ai nha, nam sủng ngươi ở đây té rồi sao? Cho Bổn cung nhìn xem có làm bị thương không?” (gian quá à)Kỳ Lạc Hi vẻ mặt buồn bực nhìn thái độ đại chuyển biến180° của Hạ Như Thanh, “Hoàng hậu ngươi có âm mưu gì, đừng cười ôn nhu như thế, trẫm có chút nghĩ mà sợ. . . . . .” Hắn không khỏi co quắp khóe môi, nhưng là không phải không thừa nhận Hạ Như Thanh cười rộ lên xem tốt như vậy.“Bổn cung có phúc hắc như vậy sao? Khó được Bổn cung quan tâm nam sủng như vậy, đến bắt tay cho Bổn cung, Bổn cung khiên ngươi . . . . . .” Hạ Như Thanh vui vẻ như trước không giảm, hai má nhẹ nhàng ấn ra lúm đồng tiền, diêm dúa lẳng lơ cặp môi đỏ mọng kéo độ cong hấp dẫn, trong mắt bạc lại hiện lên một tia không muốn người biết cảm xúc.Nhìn Hạ Như Thanh mỉm cười khuynh quốc khuynh thành, Kỳ Lạc Hi không tự chủ được đưa tay cho nàng nhu hòa khiêng lên, lại không biết người này mỉm cười âm mưu sau lưng đang tại nổi lên.Hạ Như Thanh một tay nắm lấy Kỳ Lạc Hi kéo lên,“Hoàng hậu, nếu ngươi ngày ngày ôn nhu đối trẫm như thế, như vậy. . . . . .” Kỳ Lạc Hi mừng rỡ nói nhỏ .Nhưng lời của hắn còn chưa nói xong, thân ảnh còn chưa định trụ, đột nhiên Hạ Như Thanh xuất thủ. . . . . .

Đêm đó, tại giường rồng sau khi sụp đổ, Hạ Như Thanh thành công từ giữa kiềm chế của Kỳ Lạc Hi đào thoát đi ra.

“Chết tiệt, trẫm nhất định phải chém đầu tên thợ mộc kia!” Kỳ Lạc Hi
nổi giận gào thét, tại cái kia trong nháy mắt sụp đổ vốn tưởng rằng có
một kế cuối Hạ Như Thanh sẽ không đã bị thương tổn cái gì, chính là cái
kia tiểu nữ nhân rõ ràng không coi hắn vào đâu chạy ra ngoài, làm hại
hắn bị tấm ván gỗ gãy làm đau.

“Bạo quân, giết người lung tung cũng không phải chơi!” Hạ Như Thanh
từ chỗ cao mắt nhìn xuống chính là ghé vào phế tích trên giường rồng của Kỳ Lạc Hi, âm thầm tính toán vượt qua đêm nay như thế nào.

Đột nhiên, Hạ Như Thanh ngắm đến long bào trên người Kỳ Lạc Hi, nàng vụng trộm cười gian, xem ra Bổn cung bỏ quên.

Tùy theo vẻ mặt nụ cười ôn nhu Hạ Như Thanh nhìn Kỳ Lạc Hi, nuông
chiều đối Kỳ Lạc Hi nói ra: “Ai nha, nam sủng ngươi ở đây té rồi sao?
Cho Bổn cung nhìn xem có làm bị thương không?” (gian quá à)

Kỳ Lạc Hi vẻ mặt buồn bực nhìn thái độ đại chuyển biến180° của Hạ
Như Thanh, “Hoàng hậu ngươi có âm mưu gì, đừng cười ôn nhu như thế, trẫm có chút nghĩ mà sợ. . . . . .” Hắn không khỏi co quắp khóe môi, nhưng
là không phải không thừa nhận Hạ Như Thanh cười rộ lên xem tốt như vậy.

“Bổn cung có phúc hắc như vậy sao? Khó được Bổn cung quan tâm nam
sủng như vậy, đến bắt tay cho Bổn cung, Bổn cung khiên ngươi . . . . .
.” Hạ Như Thanh vui vẻ như trước không giảm, hai má nhẹ nhàng ấn ra lúm
đồng tiền, diêm dúa lẳng lơ cặp môi đỏ mọng kéo độ cong hấp dẫn, trong
mắt bạc lại hiện lên một tia không muốn người biết cảm xúc.

Nhìn Hạ Như Thanh mỉm cười khuynh quốc khuynh thành, Kỳ Lạc Hi không
tự chủ được đưa tay cho nàng nhu hòa khiêng lên, lại không biết người
này mỉm cười âm mưu sau lưng đang tại nổi lên.

Hạ Như Thanh một tay nắm lấy Kỳ Lạc Hi kéo lên,

“Hoàng hậu, nếu ngươi ngày ngày ôn nhu đối trẫm như thế, như vậy. . . . . .” Kỳ Lạc Hi mừng rỡ nói nhỏ .

Nhưng lời của hắn còn chưa nói xong, thân ảnh còn chưa định trụ, đột nhiên Hạ Như Thanh xuất thủ. . . . . .

Cưỡng Chiếm Giường Vua: Bạo Quân, Thỉnh An Cho Bổn CungTác giả: Nại Tiểu NhànTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTiết tử Cực phẩm cuồng ngạo 】 cung chủ Nàng, Hạ Như Thanh, “Yêu nghiệt điện” cung chủ lãnh huyết, Một nữ nhân làm người trong hắc đạo nghe tin đã sợ mất mật, Cuồng ngạo, ngoan độc, xinh đẹp, lãnh huyết. . . . . . Ai có thể so với nàng cuồng 】? Một khi xuyên qua, Hạ Như Thanh thẳng đến long sàng của bạo quân, nàng đảo khách thành chủ, một cước hướng phía hoàng đế đưa hắn đá xuống long sàng, nàng cao gầy lông mày kẻ đen cuồng vọng đối bạo quân nói: “Bạo quân, giường của ngươi Bổn cung muốn. . . . . .” Ai có thể so với nàng ngạo 】? “Bạo quân, ngươi nghĩ đông chết Bổn cung sao?” Hạ Như Thanh lạnh run co rúc một góc ở long sàng , nhìn như thân thể mềm mại đơn bạc nguyên nhân chính là rét lạnh run rẩy. Nàng dùng khóe mắt liếc bạo quân bên giường liếc, dùng tay chỉ hắn, có chút câu khóe miệng, khẽ mở môi lạnh, giống như nữ vương bình thường uy nghiêm cao ngạo phát số ra lệnh: “Bạo quân, còn không mau một chút đi lên làm ấm giường cho Bổn cung!” Ai có thể so với nàng yêu 】? Hạ Như Thanh bàn… Đêm đó, tại giường rồng sau khi sụp đổ, Hạ Như Thanh thành công từ giữa kiềm chế của Kỳ Lạc Hi đào thoát đi ra.“Chết tiệt, trẫm nhất định phải chém đầu tên thợ mộc kia!” Kỳ Lạc Hi nổi giận gào thét, tại cái kia trong nháy mắt sụp đổ vốn tưởng rằng có một kế cuối Hạ Như Thanh sẽ không đã bị thương tổn cái gì, chính là cái kia tiểu nữ nhân rõ ràng không coi hắn vào đâu chạy ra ngoài, làm hại hắn bị tấm ván gỗ gãy làm đau.“Bạo quân, giết người lung tung cũng không phải chơi!” Hạ Như Thanh từ chỗ cao mắt nhìn xuống chính là ghé vào phế tích trên giường rồng của Kỳ Lạc Hi, âm thầm tính toán vượt qua đêm nay như thế nào.Đột nhiên, Hạ Như Thanh ngắm đến long bào trên người Kỳ Lạc Hi, nàng vụng trộm cười gian, xem ra Bổn cung bỏ quên.Tùy theo vẻ mặt nụ cười ôn nhu Hạ Như Thanh nhìn Kỳ Lạc Hi, nuông chiều đối Kỳ Lạc Hi nói ra: “Ai nha, nam sủng ngươi ở đây té rồi sao? Cho Bổn cung nhìn xem có làm bị thương không?” (gian quá à)Kỳ Lạc Hi vẻ mặt buồn bực nhìn thái độ đại chuyển biến180° của Hạ Như Thanh, “Hoàng hậu ngươi có âm mưu gì, đừng cười ôn nhu như thế, trẫm có chút nghĩ mà sợ. . . . . .” Hắn không khỏi co quắp khóe môi, nhưng là không phải không thừa nhận Hạ Như Thanh cười rộ lên xem tốt như vậy.“Bổn cung có phúc hắc như vậy sao? Khó được Bổn cung quan tâm nam sủng như vậy, đến bắt tay cho Bổn cung, Bổn cung khiên ngươi . . . . . .” Hạ Như Thanh vui vẻ như trước không giảm, hai má nhẹ nhàng ấn ra lúm đồng tiền, diêm dúa lẳng lơ cặp môi đỏ mọng kéo độ cong hấp dẫn, trong mắt bạc lại hiện lên một tia không muốn người biết cảm xúc.Nhìn Hạ Như Thanh mỉm cười khuynh quốc khuynh thành, Kỳ Lạc Hi không tự chủ được đưa tay cho nàng nhu hòa khiêng lên, lại không biết người này mỉm cười âm mưu sau lưng đang tại nổi lên.Hạ Như Thanh một tay nắm lấy Kỳ Lạc Hi kéo lên,“Hoàng hậu, nếu ngươi ngày ngày ôn nhu đối trẫm như thế, như vậy. . . . . .” Kỳ Lạc Hi mừng rỡ nói nhỏ .Nhưng lời của hắn còn chưa nói xong, thân ảnh còn chưa định trụ, đột nhiên Hạ Như Thanh xuất thủ. . . . . .

Chương 24: Cào bạo quân, đoạt long bào (1)