Tác giả:

Tiết tử Cực phẩm cuồng ngạo 】 cung chủ Nàng, Hạ Như Thanh, “Yêu nghiệt điện” cung chủ lãnh huyết, Một nữ nhân làm người trong hắc đạo nghe tin đã sợ mất mật, Cuồng ngạo, ngoan độc, xinh đẹp, lãnh huyết. . . . . . Ai có thể so với nàng cuồng 】? Một khi xuyên qua, Hạ Như Thanh thẳng đến long sàng của bạo quân, nàng đảo khách thành chủ, một cước hướng phía hoàng đế đưa hắn đá xuống long sàng, nàng cao gầy lông mày kẻ đen cuồng vọng đối bạo quân nói: “Bạo quân, giường của ngươi Bổn cung muốn. . . . . .” Ai có thể so với nàng ngạo 】? “Bạo quân, ngươi nghĩ đông chết Bổn cung sao?” Hạ Như Thanh lạnh run co rúc một góc ở long sàng , nhìn như thân thể mềm mại đơn bạc nguyên nhân chính là rét lạnh run rẩy. Nàng dùng khóe mắt liếc bạo quân bên giường liếc, dùng tay chỉ hắn, có chút câu khóe miệng, khẽ mở môi lạnh, giống như nữ vương bình thường uy nghiêm cao ngạo phát số ra lệnh: “Bạo quân, còn không mau một chút đi lên làm ấm giường cho Bổn cung!” Ai có thể so với nàng yêu 】? Hạ Như Thanh bàn…

Chương 53: Kinh diễm xuất hiện, thật cao điều (3)

Cưỡng Chiếm Giường Vua: Bạo Quân, Thỉnh An Cho Bổn CungTác giả: Nại Tiểu NhànTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTiết tử Cực phẩm cuồng ngạo 】 cung chủ Nàng, Hạ Như Thanh, “Yêu nghiệt điện” cung chủ lãnh huyết, Một nữ nhân làm người trong hắc đạo nghe tin đã sợ mất mật, Cuồng ngạo, ngoan độc, xinh đẹp, lãnh huyết. . . . . . Ai có thể so với nàng cuồng 】? Một khi xuyên qua, Hạ Như Thanh thẳng đến long sàng của bạo quân, nàng đảo khách thành chủ, một cước hướng phía hoàng đế đưa hắn đá xuống long sàng, nàng cao gầy lông mày kẻ đen cuồng vọng đối bạo quân nói: “Bạo quân, giường của ngươi Bổn cung muốn. . . . . .” Ai có thể so với nàng ngạo 】? “Bạo quân, ngươi nghĩ đông chết Bổn cung sao?” Hạ Như Thanh lạnh run co rúc một góc ở long sàng , nhìn như thân thể mềm mại đơn bạc nguyên nhân chính là rét lạnh run rẩy. Nàng dùng khóe mắt liếc bạo quân bên giường liếc, dùng tay chỉ hắn, có chút câu khóe miệng, khẽ mở môi lạnh, giống như nữ vương bình thường uy nghiêm cao ngạo phát số ra lệnh: “Bạo quân, còn không mau một chút đi lên làm ấm giường cho Bổn cung!” Ai có thể so với nàng yêu 】? Hạ Như Thanh bàn… Một tạ này, là thật tâm thực lòng , tuy nhiên các nàng biết rõ ý đồ của hoàng hậu này không tốt, nhưng là ân tình đem các nàng lôi ra khỏi vực sâu nhưng làm thế nào cũng gạt bỏ không xong, còn lần thiếu nợ này, chỉ sợ là khó có thể hoàn lại, sau này liền tận lực dâng lên một phần sức lực non nớt a. . . . . .“Các ngươi qua một thời gian ngắn hãy ra cung a, về phần lý do, ta tin tưởng hoàng thượng hắn sẽ an bài thỏa đáng , nguyện cuộc sống các ngươi ở ngoài cung sẽ càng thêm đặc sắc.” Hạ Như Thanh chỉ bảo rất nhỏ, liền từ từ rời đi, làn váy di động theo bước tung bay theo gió, như nâng loại rồng bay phiêu dật lay động tâm.Nhưng mà cái chuyện sau đó giao cho Kỳ Lạc Hi xử lý, miễn cho đến lúc đó tổn hại đến mặt mũi của hắn, xem ra tại trong nội cung đây vẫn là muốn xử sự cẩn thận.Ngay tại thời điểm Hạ Như Thanh rời đi, thần sắc Kỳ Lạc Hi lập tức thay đổi, tựa hồ tại trong chớp mắt, dung nhan tuấn mỹ liền bị bịt kín trong một tầng trong sạch, hắn hé mở môi băng, nghiêng con mắt đối với mấy phi tử này nói:“Tính tình của trẫm, các ái phi sẽ không phải không biết a! Ngọc phi ngươi cũng ở trong nội cung đây chờ đợi không ít thời gian, về phần làm sao bây giờ, không cần trẫm chỉ đạo đi?”Lời nói lạnh như băng lần nữa đánh tới, giống như vô số cái khoan nhỏ lạnh không dấu vết đâm về tâm của mọi người, đau nhức khó có thể bôi tiêu tan được, đế vương đã như thế a, đã quyết định rời đi, như vậy nên triệt để buông ra. . . . . .“Lần từ cung này, chắc hẳn các vị gia phụ của các người chỉ sợ cũng là cao hứng hết sức rồi, xem ra hắn làm sao cũng là thời điểm về sau sẽ hưởng thụ bầu trời này. . . . .”Kỳ Lạc Hi vẫn nhìn phi tử trước mắt, trong hai tròng mắt mới bày ra ánh sáng lạnh triệt nội tâm sợ hãi, hiện tại không thu quyền còn đợi khi nào.“Không cần hoàng thượng nói, nô tì tự biết nên làm như thế nào. . . . . .”Ngọc phi đứng dậy tròng mắt khẽ hồi phục, nàng không có nhìn Kỳ Lạc Hi, mà là xoay người mang chúng phi tử rời đi, muốn thu quyền sao? Ngọc phi không khỏi cười khổ, thời điểm tiến cung lúc trước, hoàng thượng không phải là coi trọng điểm này à. . . . . .Vừa rồi người tôn xưng là hoàng hậu, chắc hẳn không phải thân phận tôn quý cũng là phú giáp thiên hạ (nhà giàu có trong thiên hạ) a, bằng không bạo quân lãnh huyết này, vì sao đối với nàng nhân nhượng sủng nịch như thế, không có lợi gì, hoàng thượng hắn từ trước đến nay chắc là không để ý tới , huống chi đối đãi ôn nhu như vậy, chỉ sợ sau khi sa vào nghiện ôn nhu, làm cho người ta muốn ngừng mà không được.Hôm nay cũng không phải là cầu xin rất tốt sao, chỉ mong tìm một người trong sạch, cùng nhau trải qua cuộc sống bình thản.

Một tạ này, là thật tâm thực lòng , tuy nhiên các nàng biết rõ ý đồ
của hoàng hậu này không tốt, nhưng là ân tình đem các nàng lôi ra khỏi
vực sâu nhưng làm thế nào cũng gạt bỏ không xong, còn lần thiếu nợ này,
chỉ sợ là khó có thể hoàn lại, sau này liền tận lực dâng lên một phần
sức lực non nớt a. . . . . .

“Các ngươi qua một thời gian ngắn hãy ra cung a, về phần lý do, ta
tin tưởng hoàng thượng hắn sẽ an bài thỏa đáng , nguyện cuộc sống các
ngươi ở ngoài cung sẽ càng thêm đặc sắc.” Hạ Như Thanh chỉ bảo rất nhỏ,
liền từ từ rời đi, làn váy di động theo bước tung bay theo gió, như nâng loại rồng bay phiêu dật lay động tâm.

Nhưng mà cái chuyện sau đó giao cho Kỳ Lạc Hi xử lý, miễn cho đến lúc đó tổn hại đến mặt mũi của hắn, xem ra tại trong nội cung đây vẫn là
muốn xử sự cẩn thận.

Ngay tại thời điểm Hạ Như Thanh rời đi, thần sắc Kỳ Lạc Hi lập tức
thay đổi, tựa hồ tại trong chớp mắt, dung nhan tuấn mỹ liền bị bịt kín
trong một tầng trong sạch, hắn hé mở môi băng, nghiêng con mắt đối với
mấy phi tử này nói:

“Tính tình của trẫm, các ái phi sẽ không phải không biết a! Ngọc phi
ngươi cũng ở trong nội cung đây chờ đợi không ít thời gian, về phần làm
sao bây giờ, không cần trẫm chỉ đạo đi?”

Lời nói lạnh như băng lần nữa đánh tới, giống như vô số cái khoan nhỏ lạnh không dấu vết đâm về tâm của mọi người, đau nhức khó có thể bôi
tiêu tan được, đế vương đã như thế a, đã quyết định rời đi, như vậy nên
triệt để buông ra. . . . . .

“Lần từ cung này, chắc hẳn các vị gia phụ của các người chỉ sợ cũng
là cao hứng hết sức rồi, xem ra hắn làm sao cũng là thời điểm về sau sẽ
hưởng thụ bầu trời này. . . . .”

Kỳ Lạc Hi vẫn nhìn phi tử trước mắt, trong hai tròng mắt mới bày ra
ánh sáng lạnh triệt nội tâm sợ hãi, hiện tại không thu quyền còn đợi khi nào.

“Không cần hoàng thượng nói, nô tì tự biết nên làm như thế nào. . . . . .”

Ngọc phi đứng dậy tròng mắt khẽ hồi phục, nàng không có nhìn Kỳ Lạc
Hi, mà là xoay người mang chúng phi tử rời đi, muốn thu quyền sao? Ngọc
phi không khỏi cười khổ, thời điểm tiến cung lúc trước, hoàng thượng
không phải là coi trọng điểm này à. . . . . .

Vừa rồi người tôn xưng là hoàng hậu, chắc hẳn không phải thân phận
tôn quý cũng là phú giáp thiên hạ (nhà giàu có trong thiên hạ) a, bằng
không bạo quân lãnh huyết này, vì sao đối với nàng nhân nhượng sủng nịch như thế, không có lợi gì, hoàng thượng hắn từ trước đến nay chắc là
không để ý tới , huống chi đối đãi ôn nhu như vậy, chỉ sợ sau khi sa vào nghiện ôn nhu, làm cho người ta muốn ngừng mà không được.

Hôm nay cũng không phải là cầu xin rất tốt sao, chỉ mong tìm một người trong sạch, cùng nhau trải qua cuộc sống bình thản.

Cưỡng Chiếm Giường Vua: Bạo Quân, Thỉnh An Cho Bổn CungTác giả: Nại Tiểu NhànTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTiết tử Cực phẩm cuồng ngạo 】 cung chủ Nàng, Hạ Như Thanh, “Yêu nghiệt điện” cung chủ lãnh huyết, Một nữ nhân làm người trong hắc đạo nghe tin đã sợ mất mật, Cuồng ngạo, ngoan độc, xinh đẹp, lãnh huyết. . . . . . Ai có thể so với nàng cuồng 】? Một khi xuyên qua, Hạ Như Thanh thẳng đến long sàng của bạo quân, nàng đảo khách thành chủ, một cước hướng phía hoàng đế đưa hắn đá xuống long sàng, nàng cao gầy lông mày kẻ đen cuồng vọng đối bạo quân nói: “Bạo quân, giường của ngươi Bổn cung muốn. . . . . .” Ai có thể so với nàng ngạo 】? “Bạo quân, ngươi nghĩ đông chết Bổn cung sao?” Hạ Như Thanh lạnh run co rúc một góc ở long sàng , nhìn như thân thể mềm mại đơn bạc nguyên nhân chính là rét lạnh run rẩy. Nàng dùng khóe mắt liếc bạo quân bên giường liếc, dùng tay chỉ hắn, có chút câu khóe miệng, khẽ mở môi lạnh, giống như nữ vương bình thường uy nghiêm cao ngạo phát số ra lệnh: “Bạo quân, còn không mau một chút đi lên làm ấm giường cho Bổn cung!” Ai có thể so với nàng yêu 】? Hạ Như Thanh bàn… Một tạ này, là thật tâm thực lòng , tuy nhiên các nàng biết rõ ý đồ của hoàng hậu này không tốt, nhưng là ân tình đem các nàng lôi ra khỏi vực sâu nhưng làm thế nào cũng gạt bỏ không xong, còn lần thiếu nợ này, chỉ sợ là khó có thể hoàn lại, sau này liền tận lực dâng lên một phần sức lực non nớt a. . . . . .“Các ngươi qua một thời gian ngắn hãy ra cung a, về phần lý do, ta tin tưởng hoàng thượng hắn sẽ an bài thỏa đáng , nguyện cuộc sống các ngươi ở ngoài cung sẽ càng thêm đặc sắc.” Hạ Như Thanh chỉ bảo rất nhỏ, liền từ từ rời đi, làn váy di động theo bước tung bay theo gió, như nâng loại rồng bay phiêu dật lay động tâm.Nhưng mà cái chuyện sau đó giao cho Kỳ Lạc Hi xử lý, miễn cho đến lúc đó tổn hại đến mặt mũi của hắn, xem ra tại trong nội cung đây vẫn là muốn xử sự cẩn thận.Ngay tại thời điểm Hạ Như Thanh rời đi, thần sắc Kỳ Lạc Hi lập tức thay đổi, tựa hồ tại trong chớp mắt, dung nhan tuấn mỹ liền bị bịt kín trong một tầng trong sạch, hắn hé mở môi băng, nghiêng con mắt đối với mấy phi tử này nói:“Tính tình của trẫm, các ái phi sẽ không phải không biết a! Ngọc phi ngươi cũng ở trong nội cung đây chờ đợi không ít thời gian, về phần làm sao bây giờ, không cần trẫm chỉ đạo đi?”Lời nói lạnh như băng lần nữa đánh tới, giống như vô số cái khoan nhỏ lạnh không dấu vết đâm về tâm của mọi người, đau nhức khó có thể bôi tiêu tan được, đế vương đã như thế a, đã quyết định rời đi, như vậy nên triệt để buông ra. . . . . .“Lần từ cung này, chắc hẳn các vị gia phụ của các người chỉ sợ cũng là cao hứng hết sức rồi, xem ra hắn làm sao cũng là thời điểm về sau sẽ hưởng thụ bầu trời này. . . . .”Kỳ Lạc Hi vẫn nhìn phi tử trước mắt, trong hai tròng mắt mới bày ra ánh sáng lạnh triệt nội tâm sợ hãi, hiện tại không thu quyền còn đợi khi nào.“Không cần hoàng thượng nói, nô tì tự biết nên làm như thế nào. . . . . .”Ngọc phi đứng dậy tròng mắt khẽ hồi phục, nàng không có nhìn Kỳ Lạc Hi, mà là xoay người mang chúng phi tử rời đi, muốn thu quyền sao? Ngọc phi không khỏi cười khổ, thời điểm tiến cung lúc trước, hoàng thượng không phải là coi trọng điểm này à. . . . . .Vừa rồi người tôn xưng là hoàng hậu, chắc hẳn không phải thân phận tôn quý cũng là phú giáp thiên hạ (nhà giàu có trong thiên hạ) a, bằng không bạo quân lãnh huyết này, vì sao đối với nàng nhân nhượng sủng nịch như thế, không có lợi gì, hoàng thượng hắn từ trước đến nay chắc là không để ý tới , huống chi đối đãi ôn nhu như vậy, chỉ sợ sau khi sa vào nghiện ôn nhu, làm cho người ta muốn ngừng mà không được.Hôm nay cũng không phải là cầu xin rất tốt sao, chỉ mong tìm một người trong sạch, cùng nhau trải qua cuộc sống bình thản.

Chương 53: Kinh diễm xuất hiện, thật cao điều (3)