Tiểu nhân ngư như thường lệ ghé vào đá ngầm chỗ biển nông, hai tay chống cằm nhìn loài người nghịch nước trên bờ cát xa xa, cái đuôi phía sau không thành thật mà phẩy phẩy nước biển, tạo nên bọt sóng xinh đẹp. Thật muốn một đôi chân. Tiểu nhân ngư phồng má, lưu luyến nhìn thoáng qua bờ, xoay người chuẩn bị trở lại biển, đỉnh đầu đột nhiên tối sầm, tiếp theo liền bị lưới đánh cá từ trên trời phủ xuống bao lấy. “Ha! Anh em, nhìn xem chúng ta quơ được cái gì! Nhìn cái đuôi màu lam xinh đẹp này, trời ạ, đôi mắt của nó như còn biết nói chuyện nữa!” Nam nhân cao lớn cầm lấy lưới đánh cá, cẩn thận đánh giá con mồi bên trong. “Chúng ta phát tài rồi, tôi cảm thấy cả người nó đều lóe kim quang, ông trời, tôi thề là vật nhỏ này nhất định đáng giá!” Nam nhân có dáng người béo núc kích động cơ hồ ch** n**c miếng. “Cậu không nhìn lầm, đầu của nó thực sự phát ra màu vàng, tôi cho tới nay chưa bao giờ thấy qua người cá nào xinh đẹp như vậy, nhất định là đang nằm mơ.” Nam nhân lúc nãy như phát hiện ra…
Chương 9
Kế Hoạch Dụ Bắt MermanTác giả: Sam dữu tử đườngTruyện Đam Mỹ, Truyện Khoa HuyễnTiểu nhân ngư như thường lệ ghé vào đá ngầm chỗ biển nông, hai tay chống cằm nhìn loài người nghịch nước trên bờ cát xa xa, cái đuôi phía sau không thành thật mà phẩy phẩy nước biển, tạo nên bọt sóng xinh đẹp. Thật muốn một đôi chân. Tiểu nhân ngư phồng má, lưu luyến nhìn thoáng qua bờ, xoay người chuẩn bị trở lại biển, đỉnh đầu đột nhiên tối sầm, tiếp theo liền bị lưới đánh cá từ trên trời phủ xuống bao lấy. “Ha! Anh em, nhìn xem chúng ta quơ được cái gì! Nhìn cái đuôi màu lam xinh đẹp này, trời ạ, đôi mắt của nó như còn biết nói chuyện nữa!” Nam nhân cao lớn cầm lấy lưới đánh cá, cẩn thận đánh giá con mồi bên trong. “Chúng ta phát tài rồi, tôi cảm thấy cả người nó đều lóe kim quang, ông trời, tôi thề là vật nhỏ này nhất định đáng giá!” Nam nhân có dáng người béo núc kích động cơ hồ ch** n**c miếng. “Cậu không nhìn lầm, đầu của nó thực sự phát ra màu vàng, tôi cho tới nay chưa bao giờ thấy qua người cá nào xinh đẹp như vậy, nhất định là đang nằm mơ.” Nam nhân lúc nãy như phát hiện ra… Thượng tướng về đến nhà, lôi từ trong xe ra một cái bao chứa đầy đồ vật này nọ, trực tiếp đi đến trước phòng ngủ.Tiểu nhân ngư đang ghé vào bên cạnh hồ chuyên tâm xem phim truyền hình.Du Chi cảm thấy đôi chân của con người thật thần kì, thì ra hồ cá còn có thể được bao thầu, còn có cái gì mà chủ hồ, vậy chính mình hiện tại là nửa chủ hồ! Còn thượng tướng là đại chủ hồ!Cố “đại chủ hồ” sắp xếp tốt mọi thứ, quyết định đưa Du Chi đến nhìn thử, thuận tiện nói về chuyện thuốc biến đổi, kết quả vừa vặn thấy được ai kia đang nhìn chằm chằm máy tính ngây ngô cười.Thượng tướng: “…”Thượng tướng liếc mắt nhìn màn hình.Đây là bộ phim quái quỷ gì vậy, nghe tên ấu trĩ hết sức…Thượng tướng cương quyết lôi kéo ánh mắt của tiểu tử kia, “Thuốc biến đổi ngày mai sẽ được đem đến đây, trực tiếp tiêm vào cơ thể luôn chứ?”“Hả, nhanh như vậy?” Du Chi lập tức vứt bỏ bộ phim đang xem, giật mình nhìn về phía nam nhân cao lớn.—– Năng suất làm việc của thượng tướng quá nhanh, thật cảm động.“Chưa chuẩn bị tốt sao?”“Không, không… Ngày mai có thể.” Du Chi nhìn thẳng vào đôi mắt xinh đẹp của nam nhân, “Cái kia… Cảm ơn anh, tôi nhất định nhớ kĩ chuyện này.”Thượng tướng nhướn nhướn mày, thuận miệng đáp: “Ừm.”“Tiểu yêu tinh, thật ra có thể dùng thân đền đáp mà.” Máy tính truyền ra lời thoại bá đạo của nam chính tổng tài, trong không gian yên tĩnh âm thanh đặc biệt lớn.Thượng tướng lấy tay xoa xoa mũi, thanh âm không che dấu được ý cười, “Không nghĩ ra cậu lại thích thể loại này.”“Hả?! Không phải! Sao có thể như vậy?! Vừa rồi nội dung không phải như thế!” Tiểu nhân ngư khóc không ra nước mắt.“Kì thật hắn ta nói cũng không sai, đáng suy ngẫm.”Du Chi: “…”—– Có phải là vừa bị đùa giỡn không QAQTác giả nói ra suy nghĩ của mình:Tiểu nhân ngư: Không thể tưởng tượng được thượng tướng là người như thế…
Thượng tướng về đến nhà, lôi từ trong xe ra một cái bao chứa đầy đồ vật này nọ, trực tiếp đi đến trước phòng ngủ.
Tiểu nhân ngư đang ghé vào bên cạnh hồ chuyên tâm xem phim truyền hình.
Du Chi cảm thấy đôi chân của con người thật thần kì, thì ra hồ cá còn có thể được bao thầu, còn có cái gì mà chủ hồ, vậy chính mình hiện tại là nửa chủ hồ! Còn thượng tướng là đại chủ hồ!
Cố “đại chủ hồ” sắp xếp tốt mọi thứ, quyết định đưa Du Chi đến nhìn thử, thuận tiện nói về chuyện thuốc biến đổi, kết quả vừa vặn thấy được ai kia đang nhìn chằm chằm máy tính ngây ngô cười.
Thượng tướng: “…”
Thượng tướng liếc mắt nhìn màn hình.
Đây là bộ phim quái quỷ gì vậy, nghe tên ấu trĩ hết sức…
Thượng tướng cương quyết lôi kéo ánh mắt của tiểu tử kia, “Thuốc biến đổi ngày mai sẽ được đem đến đây, trực tiếp tiêm vào cơ thể luôn chứ?”
“Hả, nhanh như vậy?” Du Chi lập tức vứt bỏ bộ phim đang xem, giật mình nhìn về phía nam nhân cao lớn.
—– Năng suất làm việc của thượng tướng quá nhanh, thật cảm động.
“Chưa chuẩn bị tốt sao?”
“Không, không… Ngày mai có thể.” Du Chi nhìn thẳng vào đôi mắt xinh đẹp của nam nhân, “Cái kia… Cảm ơn anh, tôi nhất định nhớ kĩ chuyện này.”
Thượng tướng nhướn nhướn mày, thuận miệng đáp: “Ừm.”
“Tiểu yêu tinh, thật ra có thể dùng thân đền đáp mà.” Máy tính truyền ra lời thoại bá đạo của nam chính tổng tài, trong không gian yên tĩnh âm thanh đặc biệt lớn.
Thượng tướng lấy tay xoa xoa mũi, thanh âm không che dấu được ý cười, “Không nghĩ ra cậu lại thích thể loại này.”
“Hả?! Không phải! Sao có thể như vậy?! Vừa rồi nội dung không phải như thế!” Tiểu nhân ngư khóc không ra nước mắt.
“Kì thật hắn ta nói cũng không sai, đáng suy ngẫm.”
Du Chi: “…”
—– Có phải là vừa bị đùa giỡn không QAQ
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Tiểu nhân ngư: Không thể tưởng tượng được thượng tướng là người như thế…
Kế Hoạch Dụ Bắt MermanTác giả: Sam dữu tử đườngTruyện Đam Mỹ, Truyện Khoa HuyễnTiểu nhân ngư như thường lệ ghé vào đá ngầm chỗ biển nông, hai tay chống cằm nhìn loài người nghịch nước trên bờ cát xa xa, cái đuôi phía sau không thành thật mà phẩy phẩy nước biển, tạo nên bọt sóng xinh đẹp. Thật muốn một đôi chân. Tiểu nhân ngư phồng má, lưu luyến nhìn thoáng qua bờ, xoay người chuẩn bị trở lại biển, đỉnh đầu đột nhiên tối sầm, tiếp theo liền bị lưới đánh cá từ trên trời phủ xuống bao lấy. “Ha! Anh em, nhìn xem chúng ta quơ được cái gì! Nhìn cái đuôi màu lam xinh đẹp này, trời ạ, đôi mắt của nó như còn biết nói chuyện nữa!” Nam nhân cao lớn cầm lấy lưới đánh cá, cẩn thận đánh giá con mồi bên trong. “Chúng ta phát tài rồi, tôi cảm thấy cả người nó đều lóe kim quang, ông trời, tôi thề là vật nhỏ này nhất định đáng giá!” Nam nhân có dáng người béo núc kích động cơ hồ ch** n**c miếng. “Cậu không nhìn lầm, đầu của nó thực sự phát ra màu vàng, tôi cho tới nay chưa bao giờ thấy qua người cá nào xinh đẹp như vậy, nhất định là đang nằm mơ.” Nam nhân lúc nãy như phát hiện ra… Thượng tướng về đến nhà, lôi từ trong xe ra một cái bao chứa đầy đồ vật này nọ, trực tiếp đi đến trước phòng ngủ.Tiểu nhân ngư đang ghé vào bên cạnh hồ chuyên tâm xem phim truyền hình.Du Chi cảm thấy đôi chân của con người thật thần kì, thì ra hồ cá còn có thể được bao thầu, còn có cái gì mà chủ hồ, vậy chính mình hiện tại là nửa chủ hồ! Còn thượng tướng là đại chủ hồ!Cố “đại chủ hồ” sắp xếp tốt mọi thứ, quyết định đưa Du Chi đến nhìn thử, thuận tiện nói về chuyện thuốc biến đổi, kết quả vừa vặn thấy được ai kia đang nhìn chằm chằm máy tính ngây ngô cười.Thượng tướng: “…”Thượng tướng liếc mắt nhìn màn hình.Đây là bộ phim quái quỷ gì vậy, nghe tên ấu trĩ hết sức…Thượng tướng cương quyết lôi kéo ánh mắt của tiểu tử kia, “Thuốc biến đổi ngày mai sẽ được đem đến đây, trực tiếp tiêm vào cơ thể luôn chứ?”“Hả, nhanh như vậy?” Du Chi lập tức vứt bỏ bộ phim đang xem, giật mình nhìn về phía nam nhân cao lớn.—– Năng suất làm việc của thượng tướng quá nhanh, thật cảm động.“Chưa chuẩn bị tốt sao?”“Không, không… Ngày mai có thể.” Du Chi nhìn thẳng vào đôi mắt xinh đẹp của nam nhân, “Cái kia… Cảm ơn anh, tôi nhất định nhớ kĩ chuyện này.”Thượng tướng nhướn nhướn mày, thuận miệng đáp: “Ừm.”“Tiểu yêu tinh, thật ra có thể dùng thân đền đáp mà.” Máy tính truyền ra lời thoại bá đạo của nam chính tổng tài, trong không gian yên tĩnh âm thanh đặc biệt lớn.Thượng tướng lấy tay xoa xoa mũi, thanh âm không che dấu được ý cười, “Không nghĩ ra cậu lại thích thể loại này.”“Hả?! Không phải! Sao có thể như vậy?! Vừa rồi nội dung không phải như thế!” Tiểu nhân ngư khóc không ra nước mắt.“Kì thật hắn ta nói cũng không sai, đáng suy ngẫm.”Du Chi: “…”—– Có phải là vừa bị đùa giỡn không QAQTác giả nói ra suy nghĩ của mình:Tiểu nhân ngư: Không thể tưởng tượng được thượng tướng là người như thế…