Tiểu nhân ngư như thường lệ ghé vào đá ngầm chỗ biển nông, hai tay chống cằm nhìn loài người nghịch nước trên bờ cát xa xa, cái đuôi phía sau không thành thật mà phẩy phẩy nước biển, tạo nên bọt sóng xinh đẹp. Thật muốn một đôi chân. Tiểu nhân ngư phồng má, lưu luyến nhìn thoáng qua bờ, xoay người chuẩn bị trở lại biển, đỉnh đầu đột nhiên tối sầm, tiếp theo liền bị lưới đánh cá từ trên trời phủ xuống bao lấy. “Ha! Anh em, nhìn xem chúng ta quơ được cái gì! Nhìn cái đuôi màu lam xinh đẹp này, trời ạ, đôi mắt của nó như còn biết nói chuyện nữa!” Nam nhân cao lớn cầm lấy lưới đánh cá, cẩn thận đánh giá con mồi bên trong. “Chúng ta phát tài rồi, tôi cảm thấy cả người nó đều lóe kim quang, ông trời, tôi thề là vật nhỏ này nhất định đáng giá!” Nam nhân có dáng người béo núc kích động cơ hồ ch** n**c miếng. “Cậu không nhìn lầm, đầu của nó thực sự phát ra màu vàng, tôi cho tới nay chưa bao giờ thấy qua người cá nào xinh đẹp như vậy, nhất định là đang nằm mơ.” Nam nhân lúc nãy như phát hiện ra…

Chương 19

Kế Hoạch Dụ Bắt MermanTác giả: Sam dữu tử đườngTruyện Đam Mỹ, Truyện Khoa HuyễnTiểu nhân ngư như thường lệ ghé vào đá ngầm chỗ biển nông, hai tay chống cằm nhìn loài người nghịch nước trên bờ cát xa xa, cái đuôi phía sau không thành thật mà phẩy phẩy nước biển, tạo nên bọt sóng xinh đẹp. Thật muốn một đôi chân. Tiểu nhân ngư phồng má, lưu luyến nhìn thoáng qua bờ, xoay người chuẩn bị trở lại biển, đỉnh đầu đột nhiên tối sầm, tiếp theo liền bị lưới đánh cá từ trên trời phủ xuống bao lấy. “Ha! Anh em, nhìn xem chúng ta quơ được cái gì! Nhìn cái đuôi màu lam xinh đẹp này, trời ạ, đôi mắt của nó như còn biết nói chuyện nữa!” Nam nhân cao lớn cầm lấy lưới đánh cá, cẩn thận đánh giá con mồi bên trong. “Chúng ta phát tài rồi, tôi cảm thấy cả người nó đều lóe kim quang, ông trời, tôi thề là vật nhỏ này nhất định đáng giá!” Nam nhân có dáng người béo núc kích động cơ hồ ch** n**c miếng. “Cậu không nhìn lầm, đầu của nó thực sự phát ra màu vàng, tôi cho tới nay chưa bao giờ thấy qua người cá nào xinh đẹp như vậy, nhất định là đang nằm mơ.” Nam nhân lúc nãy như phát hiện ra… Thượng tướng tắt đèn, Du CHi trong bóng tối trừng to mắt, thân thể cứng còng nằm trên giường.Lâu dần cũng cảm thấy mệt mỏi, mí mắt nặng trĩu, mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.Cố Quân Điệt mở mắt, con ngươi màu đen tinnh khiết vô cùng tỉnh táo, “vẫn luôn giả vờ ngủ – lòng dạ thâm độc” – thượng tướng nghiêng người đem thiếu niên ngủ say nhẹ nhàng ôm vào lòng.Thời điểm Du Chi tỉnh dậy, thiếu chút nữa từ trên giường nhảy dựng lên.—– Đêm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!!! QAQ—– Chẳng lẽ là đang ngủ sắc tâm nổi dậy?!!! QAQ—– Thượng tướng nhất định sẽ nghĩ mình là sắc lang, làm sao bây giờ?!!! OrzDu Chi bĩu môi, vẻ mặt như đưa đám, lén nhìn sang nam nhân bên cạnh tựa hồ chưa tỉnh, quyết định thừa cơ chạy trốn.Nhẹ nhàng nhấc cánh tay thượng tướng trên lưng mình xuống, Du Chi phát hiện, hình như chân trái của mình bị kẹp…Đúng, bị chân thượng tướng kẹp….Du Chi muốn đẩy chân thượng tướng ra, lại nghe thấy phía sau truyền ra tiếng hừ khẽ, còn chưa kịp ngẩng đầu đã bị một lực mạnh mẽ kéo về phía sau, cả người dán vào ***g ngực thượng tướng.Du Chi ngừng thở, mặt áp sát ***g ngực đối phương, cảm thấy chính minh không xong rồi.—– Vì sao lại tỉnh nhanh như vậy?! Mình còn chưa có chạy trốn!Quản nhiên, “thuộc phái hành động – vẫn luôn giả vờ ngủ – lòng dạ thâm độc – cơ khát – lưu manh” – thượng tướng Cố Quân Điệt lười biếng mở mắt, ánh mắt ôn nhu nhìn vật nhỏ trong ngực, “Sớm an, con dâu của mẹ tôi.”Du Chi: “…”—– Đây nhất định không phải thượng tướng tôi quen! Mau trả lại thượng tướng cao lãnh cho tôi!“Tôi muốn đi rửa mặt,” Du Chi nhanh chóng chui ra khỏi ***g ngực thượng tướng, nhanh như chớp chạy vào toilet.Cố Quân Điệt ngồi dậy tựa lưng vào đầu giường, nhìn động tác nhanh nhẹn của Du Chi không khỏi cau mày.Tốc độ của tiểu tự kia tiến bộ thật mau, đã có thể chạy rồi.Chiu: Thượng tướng mặt ngày càng dày

Thượng tướng tắt đèn, Du CHi trong bóng tối trừng to mắt, thân thể cứng còng nằm trên giường.

Lâu dần cũng cảm thấy mệt mỏi, mí mắt nặng trĩu, mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.

Cố Quân Điệt mở mắt, con ngươi màu đen tinnh khiết vô cùng tỉnh táo, “vẫn luôn giả vờ ngủ – lòng dạ thâm độc” – thượng tướng nghiêng người đem thiếu niên ngủ say nhẹ nhàng ôm vào lòng.

Thời điểm Du Chi tỉnh dậy, thiếu chút nữa từ trên giường nhảy dựng lên.

—– Đêm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!!! QAQ

—– Chẳng lẽ là đang ngủ sắc tâm nổi dậy?!!! QAQ

—– Thượng tướng nhất định sẽ nghĩ mình là sắc lang, làm sao bây giờ?!!! Orz

Du Chi bĩu môi, vẻ mặt như đưa đám, lén nhìn sang nam nhân bên cạnh tựa hồ chưa tỉnh, quyết định thừa cơ chạy trốn.

Nhẹ nhàng nhấc cánh tay thượng tướng trên lưng mình xuống, Du Chi phát hiện, hình như chân trái của mình bị kẹp…

Đúng, bị chân thượng tướng kẹp….

Du Chi muốn đẩy chân thượng tướng ra, lại nghe thấy phía sau truyền ra tiếng hừ khẽ, còn chưa kịp ngẩng đầu đã bị một lực mạnh mẽ kéo về phía sau, cả người dán vào ***g ngực thượng tướng.

Du Chi ngừng thở, mặt áp sát ***g ngực đối phương, cảm thấy chính minh không xong rồi.

—– Vì sao lại tỉnh nhanh như vậy?! Mình còn chưa có chạy trốn!

Quản nhiên, “thuộc phái hành động – vẫn luôn giả vờ ngủ – lòng dạ thâm độc – cơ khát – lưu manh” – thượng tướng Cố Quân Điệt lười biếng mở mắt, ánh mắt ôn nhu nhìn vật nhỏ trong ngực, “Sớm an, con dâu của mẹ tôi.”

Du Chi: “…”

—– Đây nhất định không phải thượng tướng tôi quen! Mau trả lại thượng tướng cao lãnh cho tôi!

“Tôi muốn đi rửa mặt,” Du Chi nhanh chóng chui ra khỏi ***g ngực thượng tướng, nhanh như chớp chạy vào toilet.

Cố Quân Điệt ngồi dậy tựa lưng vào đầu giường, nhìn động tác nhanh nhẹn của Du Chi không khỏi cau mày.

Tốc độ của tiểu tự kia tiến bộ thật mau, đã có thể chạy rồi.

Chiu: Thượng tướng mặt ngày càng dày

Kế Hoạch Dụ Bắt MermanTác giả: Sam dữu tử đườngTruyện Đam Mỹ, Truyện Khoa HuyễnTiểu nhân ngư như thường lệ ghé vào đá ngầm chỗ biển nông, hai tay chống cằm nhìn loài người nghịch nước trên bờ cát xa xa, cái đuôi phía sau không thành thật mà phẩy phẩy nước biển, tạo nên bọt sóng xinh đẹp. Thật muốn một đôi chân. Tiểu nhân ngư phồng má, lưu luyến nhìn thoáng qua bờ, xoay người chuẩn bị trở lại biển, đỉnh đầu đột nhiên tối sầm, tiếp theo liền bị lưới đánh cá từ trên trời phủ xuống bao lấy. “Ha! Anh em, nhìn xem chúng ta quơ được cái gì! Nhìn cái đuôi màu lam xinh đẹp này, trời ạ, đôi mắt của nó như còn biết nói chuyện nữa!” Nam nhân cao lớn cầm lấy lưới đánh cá, cẩn thận đánh giá con mồi bên trong. “Chúng ta phát tài rồi, tôi cảm thấy cả người nó đều lóe kim quang, ông trời, tôi thề là vật nhỏ này nhất định đáng giá!” Nam nhân có dáng người béo núc kích động cơ hồ ch** n**c miếng. “Cậu không nhìn lầm, đầu của nó thực sự phát ra màu vàng, tôi cho tới nay chưa bao giờ thấy qua người cá nào xinh đẹp như vậy, nhất định là đang nằm mơ.” Nam nhân lúc nãy như phát hiện ra… Thượng tướng tắt đèn, Du CHi trong bóng tối trừng to mắt, thân thể cứng còng nằm trên giường.Lâu dần cũng cảm thấy mệt mỏi, mí mắt nặng trĩu, mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.Cố Quân Điệt mở mắt, con ngươi màu đen tinnh khiết vô cùng tỉnh táo, “vẫn luôn giả vờ ngủ – lòng dạ thâm độc” – thượng tướng nghiêng người đem thiếu niên ngủ say nhẹ nhàng ôm vào lòng.Thời điểm Du Chi tỉnh dậy, thiếu chút nữa từ trên giường nhảy dựng lên.—– Đêm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!!! QAQ—– Chẳng lẽ là đang ngủ sắc tâm nổi dậy?!!! QAQ—– Thượng tướng nhất định sẽ nghĩ mình là sắc lang, làm sao bây giờ?!!! OrzDu Chi bĩu môi, vẻ mặt như đưa đám, lén nhìn sang nam nhân bên cạnh tựa hồ chưa tỉnh, quyết định thừa cơ chạy trốn.Nhẹ nhàng nhấc cánh tay thượng tướng trên lưng mình xuống, Du Chi phát hiện, hình như chân trái của mình bị kẹp…Đúng, bị chân thượng tướng kẹp….Du Chi muốn đẩy chân thượng tướng ra, lại nghe thấy phía sau truyền ra tiếng hừ khẽ, còn chưa kịp ngẩng đầu đã bị một lực mạnh mẽ kéo về phía sau, cả người dán vào ***g ngực thượng tướng.Du Chi ngừng thở, mặt áp sát ***g ngực đối phương, cảm thấy chính minh không xong rồi.—– Vì sao lại tỉnh nhanh như vậy?! Mình còn chưa có chạy trốn!Quản nhiên, “thuộc phái hành động – vẫn luôn giả vờ ngủ – lòng dạ thâm độc – cơ khát – lưu manh” – thượng tướng Cố Quân Điệt lười biếng mở mắt, ánh mắt ôn nhu nhìn vật nhỏ trong ngực, “Sớm an, con dâu của mẹ tôi.”Du Chi: “…”—– Đây nhất định không phải thượng tướng tôi quen! Mau trả lại thượng tướng cao lãnh cho tôi!“Tôi muốn đi rửa mặt,” Du Chi nhanh chóng chui ra khỏi ***g ngực thượng tướng, nhanh như chớp chạy vào toilet.Cố Quân Điệt ngồi dậy tựa lưng vào đầu giường, nhìn động tác nhanh nhẹn của Du Chi không khỏi cau mày.Tốc độ của tiểu tự kia tiến bộ thật mau, đã có thể chạy rồi.Chiu: Thượng tướng mặt ngày càng dày

Chương 19