Tác giả:

"Lục Tử Ngạn, anh còn định ngủ đến bao giờ? " Cố Thanh Vũ đá mạnh vào cái giường, nhíu mày nói lớn. Đã hơn 7 giờ sáng mà anh còn chưa tỉnh. Định bùng tiết sao? Người nằm trên giường không thèm nhúc nhích. Cô giơ tay lôi tấm chăn giày cộm ra, dùng sức kéo thân hình to lớn trên giường "Ngạn Tử, anh mà không dậy...em sẽ bỏ đói anh đấy." Lục Tử Ngạn liền mở mắt, vòng tay ôm lấy cô, vui vẻ nói "Chào buổi sáng." Lại còn hôn lên má Cố Thanh Vũ Cô tròn mắt, vội đẩy anh ra, khuôn mặt ửng đỏ, không nói một câu bỏ ra ngoài. Lục Tử Ngạn ngồi trên giường híp mắt cười. Buổi sáng không tệ. Một lát sau, anh đã quần áo tươm tất đi xuống nhà dùng bữa sáng. Hôm nay là sandwish, cầm miếng bánh lên thưởng thức, đôi đồng tử đen láy chăm chú nhìn người đối diện, từ khi dọn về sống với anh, cô đã quen bị anh nhìn chằm chằm như thế. Có thể gọi là chai mặt rồi nên không thấy ngại. "Thanh Vũ, sao em lại lạnh lùng như thế?" Cố Thanh Vũ đầu không ngẩng lên, vẫn nhàn nhã ăn sáng, cất tiếng "Vậy sao anh có thể mặt…

Chương 3

Đặc Quyền Của Giáo SưTác giả: Dư Lạc ThuầnTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình"Lục Tử Ngạn, anh còn định ngủ đến bao giờ? " Cố Thanh Vũ đá mạnh vào cái giường, nhíu mày nói lớn. Đã hơn 7 giờ sáng mà anh còn chưa tỉnh. Định bùng tiết sao? Người nằm trên giường không thèm nhúc nhích. Cô giơ tay lôi tấm chăn giày cộm ra, dùng sức kéo thân hình to lớn trên giường "Ngạn Tử, anh mà không dậy...em sẽ bỏ đói anh đấy." Lục Tử Ngạn liền mở mắt, vòng tay ôm lấy cô, vui vẻ nói "Chào buổi sáng." Lại còn hôn lên má Cố Thanh Vũ Cô tròn mắt, vội đẩy anh ra, khuôn mặt ửng đỏ, không nói một câu bỏ ra ngoài. Lục Tử Ngạn ngồi trên giường híp mắt cười. Buổi sáng không tệ. Một lát sau, anh đã quần áo tươm tất đi xuống nhà dùng bữa sáng. Hôm nay là sandwish, cầm miếng bánh lên thưởng thức, đôi đồng tử đen láy chăm chú nhìn người đối diện, từ khi dọn về sống với anh, cô đã quen bị anh nhìn chằm chằm như thế. Có thể gọi là chai mặt rồi nên không thấy ngại. "Thanh Vũ, sao em lại lạnh lùng như thế?" Cố Thanh Vũ đầu không ngẩng lên, vẫn nhàn nhã ăn sáng, cất tiếng "Vậy sao anh có thể mặt… Phần bên lề: Đi siêu thị.Lôi kéo Cố Thanh Vũ đi siêu thị khônh được nên Lục Tử Ngạn đành đi một mình, bất quá thích mua gì thì mua. Nghĩ lại lúc sáng, kiếm mãi không thấy cái cà vạt lần trước cô mua cho anh, nên đã lục tung tủ đồ, liền phát hiện cái hộp gỗ sâu trong góc tủ. Trong lòng ngẫm nghĩ: Không lẽ Thanh Vũ giấu quỹ đen bên trong. Nên mở ra xem, không ngờ lại là những thứ "có cánh". Lúc đó anh rất xấu hổ vì nhìn thấy những thứ đó, nhưng nhìn lại thấy chỉ còn vài cái, hình như kỳ kinh nguyệt của Thanh Vũ cũng gần đến, cứ coi như anh làm một người chồng chu đáo chuẩn bị cho vợ.Đi đến quầy băng vệ sinh, nhìn một lượt xem cái nào giống với cái vợ mình đang xài, anh hốt liền năm sáu túi cho vào giỏ đựng đồ. Một cặp trai gái vừa đi qua thấy vậy, cô gái liền cảm thán "Anh nhìn xem, anh chàng đó thật tuyệt vời, chắc là vì bạn gái đấy."Bạn trai cô ta có chút chế giễu "Tuyệt vời gì chứ, em nhìn xem, anh ta đi siêu thị mua đồ ăn một mình, chắc chắn ăn cơm mềm* rồi."* Ăn cơm mềm: Ý nói ở nhà ăn bám vợ.Nghe thấy vậy, Lục Tử Ngạn quay sang, mặt lạnh mày cau nói "Vị bằng hữu này, chú mày còn non quá. Lão tử đây vì khiến vợ không bị "phiền lòng" nên mới đi mua. Như vậy vợ anh sẽ yêu anh hơn. Còn nữa, ăn cơm khô mãi không tốt cho sức khoẻ ấy lâu lâu cũng nên ăn cơm mềm của vợ."Nói xong anh chậm trãi lướt qua họ. Cậu bạn trai bị cô bạn gái nói cho một trận, còn anh ta thì bị mất mặt vô cùng.Khi nghe kể lại, Cố Thanh Vũ chỉ lắc đầu tự hỏi: Lục Tử Ngạn ơi Lục Tử Ngạn, anh rốt cuộc có lòng tự trọng không vậy? "

Phần bên lề: Đi siêu thị.

Lôi kéo Cố Thanh Vũ đi siêu thị khônh được nên Lục Tử Ngạn đành đi một mình, bất quá thích mua gì thì mua. Nghĩ lại lúc sáng, kiếm mãi không thấy cái cà vạt lần trước cô mua cho anh, nên đã lục tung tủ đồ, liền phát hiện cái hộp gỗ sâu trong góc tủ. Trong lòng ngẫm nghĩ: Không lẽ Thanh Vũ giấu quỹ đen bên trong. Nên mở ra xem, không ngờ lại là những thứ "có cánh". Lúc đó anh rất xấu hổ vì nhìn thấy những thứ đó, nhưng nhìn lại thấy chỉ còn vài cái, hình như kỳ kinh nguyệt của Thanh Vũ cũng gần đến, cứ coi như anh làm một người chồng chu đáo chuẩn bị cho vợ.

Đi đến quầy băng vệ sinh, nhìn một lượt xem cái nào giống với cái vợ mình đang xài, anh hốt liền năm sáu túi cho vào giỏ đựng đồ. Một cặp trai gái vừa đi qua thấy vậy, cô gái liền cảm thán "Anh nhìn xem, anh chàng đó thật tuyệt vời, chắc là vì bạn gái đấy."

Bạn trai cô ta có chút chế giễu "Tuyệt vời gì chứ, em nhìn xem, anh ta đi siêu thị mua đồ ăn một mình, chắc chắn ăn cơm mềm* rồi."

* Ăn cơm mềm: Ý nói ở nhà ăn bám vợ.

Nghe thấy vậy, Lục Tử Ngạn quay sang, mặt lạnh mày cau nói "Vị bằng hữu này, chú mày còn non quá. Lão tử đây vì khiến vợ không bị "phiền lòng" nên mới đi mua. Như vậy vợ anh sẽ yêu anh hơn. Còn nữa, ăn cơm khô mãi không tốt cho sức khoẻ ấy lâu lâu cũng nên ăn cơm mềm của vợ."

Nói xong anh chậm trãi lướt qua họ. Cậu bạn trai bị cô bạn gái nói cho một trận, còn anh ta thì bị mất mặt vô cùng.

Khi nghe kể lại, Cố Thanh Vũ chỉ lắc đầu tự hỏi: Lục Tử Ngạn ơi Lục Tử Ngạn, anh rốt cuộc có lòng tự trọng không vậy? "

Đặc Quyền Của Giáo SưTác giả: Dư Lạc ThuầnTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình"Lục Tử Ngạn, anh còn định ngủ đến bao giờ? " Cố Thanh Vũ đá mạnh vào cái giường, nhíu mày nói lớn. Đã hơn 7 giờ sáng mà anh còn chưa tỉnh. Định bùng tiết sao? Người nằm trên giường không thèm nhúc nhích. Cô giơ tay lôi tấm chăn giày cộm ra, dùng sức kéo thân hình to lớn trên giường "Ngạn Tử, anh mà không dậy...em sẽ bỏ đói anh đấy." Lục Tử Ngạn liền mở mắt, vòng tay ôm lấy cô, vui vẻ nói "Chào buổi sáng." Lại còn hôn lên má Cố Thanh Vũ Cô tròn mắt, vội đẩy anh ra, khuôn mặt ửng đỏ, không nói một câu bỏ ra ngoài. Lục Tử Ngạn ngồi trên giường híp mắt cười. Buổi sáng không tệ. Một lát sau, anh đã quần áo tươm tất đi xuống nhà dùng bữa sáng. Hôm nay là sandwish, cầm miếng bánh lên thưởng thức, đôi đồng tử đen láy chăm chú nhìn người đối diện, từ khi dọn về sống với anh, cô đã quen bị anh nhìn chằm chằm như thế. Có thể gọi là chai mặt rồi nên không thấy ngại. "Thanh Vũ, sao em lại lạnh lùng như thế?" Cố Thanh Vũ đầu không ngẩng lên, vẫn nhàn nhã ăn sáng, cất tiếng "Vậy sao anh có thể mặt… Phần bên lề: Đi siêu thị.Lôi kéo Cố Thanh Vũ đi siêu thị khônh được nên Lục Tử Ngạn đành đi một mình, bất quá thích mua gì thì mua. Nghĩ lại lúc sáng, kiếm mãi không thấy cái cà vạt lần trước cô mua cho anh, nên đã lục tung tủ đồ, liền phát hiện cái hộp gỗ sâu trong góc tủ. Trong lòng ngẫm nghĩ: Không lẽ Thanh Vũ giấu quỹ đen bên trong. Nên mở ra xem, không ngờ lại là những thứ "có cánh". Lúc đó anh rất xấu hổ vì nhìn thấy những thứ đó, nhưng nhìn lại thấy chỉ còn vài cái, hình như kỳ kinh nguyệt của Thanh Vũ cũng gần đến, cứ coi như anh làm một người chồng chu đáo chuẩn bị cho vợ.Đi đến quầy băng vệ sinh, nhìn một lượt xem cái nào giống với cái vợ mình đang xài, anh hốt liền năm sáu túi cho vào giỏ đựng đồ. Một cặp trai gái vừa đi qua thấy vậy, cô gái liền cảm thán "Anh nhìn xem, anh chàng đó thật tuyệt vời, chắc là vì bạn gái đấy."Bạn trai cô ta có chút chế giễu "Tuyệt vời gì chứ, em nhìn xem, anh ta đi siêu thị mua đồ ăn một mình, chắc chắn ăn cơm mềm* rồi."* Ăn cơm mềm: Ý nói ở nhà ăn bám vợ.Nghe thấy vậy, Lục Tử Ngạn quay sang, mặt lạnh mày cau nói "Vị bằng hữu này, chú mày còn non quá. Lão tử đây vì khiến vợ không bị "phiền lòng" nên mới đi mua. Như vậy vợ anh sẽ yêu anh hơn. Còn nữa, ăn cơm khô mãi không tốt cho sức khoẻ ấy lâu lâu cũng nên ăn cơm mềm của vợ."Nói xong anh chậm trãi lướt qua họ. Cậu bạn trai bị cô bạn gái nói cho một trận, còn anh ta thì bị mất mặt vô cùng.Khi nghe kể lại, Cố Thanh Vũ chỉ lắc đầu tự hỏi: Lục Tử Ngạn ơi Lục Tử Ngạn, anh rốt cuộc có lòng tự trọng không vậy? "

Chương 3