Tác giả:

“Đại Dũng ! Đừng chạy quá xa ! Nhớ sớm một chút về nhà !” Một thôn phụ hướng ra phía ngoài nhi tử đang chạy như điên lớn tiếng dặn dò, trên mặt một bộ không thể làm gì vẻ mặt, cho đến khi nhi tử bóng dáng mất hút, mới thu hồi mâu quang, xoay người đi vào nhà gỗ nhỏ. “Đã biết !” Đại Dũng nghe được thanh âm của nương, chẳng qua là đáp lại một tiếng, cũng không quay đầu lại, hất ra 2 cái chân vừa ngắn vừa thô hướng đối diện đồi phóng tới. “Xì ! Xì !” Nam hài thở hổn hển, rốt cuộc vọt tới đỉnh núi ! Thành công quơ quơ hai tay, miệng không nhịn được hô to, “Ah ah ! Ah ah.......” Trên khuôn mặt bình thường lại khảm một đôi mắt vừa tròn vừa lớn, trán đầy mồ hôi, miệng nhếch lên, mỉm cười nhìn phong cảnh dưới chân núi, vẻ mặt ngây ngô, ngốc nghếch, nhưng lại lộ ra vẻ tinh khiết, hồn nhiên. Ngay sau đó nam hài hét lớn một tiếng, trợn to hai mắt, “A.....” Chợt hướng sườn núi chạy xuống. Khi tới chân dốc, lại bởi vì sơ sẩy, bị vấp phải tảng đá dưới chân, “Ai ui !” Cả người lăn xuống. Chỉ cảm…

Chương 3

Nhặt Được Nữ Nhân Ôn Nhu Quyến Rũ: Lấy Một Hồ Ly TinhTác giả: Lê LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không “Đại Dũng ! Đừng chạy quá xa ! Nhớ sớm một chút về nhà !” Một thôn phụ hướng ra phía ngoài nhi tử đang chạy như điên lớn tiếng dặn dò, trên mặt một bộ không thể làm gì vẻ mặt, cho đến khi nhi tử bóng dáng mất hút, mới thu hồi mâu quang, xoay người đi vào nhà gỗ nhỏ. “Đã biết !” Đại Dũng nghe được thanh âm của nương, chẳng qua là đáp lại một tiếng, cũng không quay đầu lại, hất ra 2 cái chân vừa ngắn vừa thô hướng đối diện đồi phóng tới. “Xì ! Xì !” Nam hài thở hổn hển, rốt cuộc vọt tới đỉnh núi ! Thành công quơ quơ hai tay, miệng không nhịn được hô to, “Ah ah ! Ah ah.......” Trên khuôn mặt bình thường lại khảm một đôi mắt vừa tròn vừa lớn, trán đầy mồ hôi, miệng nhếch lên, mỉm cười nhìn phong cảnh dưới chân núi, vẻ mặt ngây ngô, ngốc nghếch, nhưng lại lộ ra vẻ tinh khiết, hồn nhiên. Ngay sau đó nam hài hét lớn một tiếng, trợn to hai mắt, “A.....” Chợt hướng sườn núi chạy xuống. Khi tới chân dốc, lại bởi vì sơ sẩy, bị vấp phải tảng đá dưới chân, “Ai ui !” Cả người lăn xuống. Chỉ cảm… Trên người cô gái thủy châu từ ánh mặt trời chiếu xuống lấp lánh, nam hài nhìn có chút hoa mắt, muốn lấy tay che kín ánh mắt, lại cảm thấy không nỡ ! Há miệng ra, rốt cục mở miệng nói : “Đại thẩm....”“Ách !” Cô gái thân hình bỗng dưng lảo đảo ngã, suýt nữa ngã ngồi trong nước, đại thẩm ! Cô gái sờ sờ mặt của mình, cúi đầu tỉ mỉ nhìn lại mình một lần, ánh mắt lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, trừng phía nam hài trên bờ muốn nói lại thôi.Nàng mĩ lệ quyến rũ, đẹp đẽ chí cực, nhìn thế nào lại giống đại thẩm ?Cũng không biết, nam hài quanh năm cùng cha mẹ sống ở quanh núi, có thể nhìn thấy người khác vốn là thật ít ỏi, cô gái với mẫu thân ở ngoài, cũng chỉ có một đại thẩm hàng xóm. Trong ấn tượng của hắn, nữ nhân trừ gọi mẹ ra, chính là đại thẩm.“Đại thẩm ! Ngươi.....”Là đại thẩm ! Ánh mắt của cô gái giống như có thể b*n r* tia lửa.Đáng tiếc nam hài ngốc ngếch Đại Dũng cũng không biết quan sát vẻ mặt, “Đại thẩm.......Ngươi rất nghèo sao ? Tại sao không có quần áo mặc ?”“Ùm” một tiếng, bọn nước bắn vào mặt nam hài, cô gái rốt cục ngã nhào trong nước.Thất bại ! Thất bại ! Lần đầu tiên trong đời thất bại, nam hài đối với yêu mị công lực của nàng làm như không thấy ! Thật là đầu gỗ không hiểu phong tình, không có lỗ mũi phun máu nhào tới lại còn nói nàng không có y phục mặc !Quên đi ! Nếu là tiểu hài tử, không cùng hắn so đo.Cô gái cười duyên, “Tỷ tỷ có y phục mặc......Nhớ, phải gọi tỷ tỷ a ! Không phải là đại thẩm !”“Nga !” Nam hài ngây ngốc nhìn dưới, “Tỷ tỷ......” Bất chợt cảm thấy sau lưng có động tĩnh, quay đầu liếc mắt nhìn, xoay người, cô gái đã đi lên bờ, hơn nữa trên người trong nháy mắt có y phục, đỏ au như lửa, phát sáng chói mắt !Nam hài nhìn thẳng nàng, mắt không nháy lấy một cái. Cô gái bị dáng vẻ khờ khạo của hắn chọc cười.“Tỷ tỷ xinh đẹp không ? Tỷ tỷ có phải hay không là thế gian xinh đẹp nhất mĩ nhân a ?”Hồi lâu, nam hài rốt cục bừng tỉnh, cũng là lắc đầu một cái, thành thực đáp : “Không phải”“A !” Mĩ nhân lần nữa chấn động ! Chẳng lẽ tiểu tử này nhìn thấy những hồ ly tinh khác ? Sẽ không a ! Chung quanh đỉnh núi, không có ai so nàng xinh đẹp hơn, “Kia......Thế gian này ai là xinh đẹp nhất nữ nhân ?” Nàng cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi hỏi, quyết định vô luận là người nào, nàng liền phá hủy dung mạo đối phương !

Trên người cô gái thủy châu từ ánh mặt trời chiếu xuống lấp lánh, nam hài nhìn có chút hoa mắt, muốn lấy tay che kín ánh mắt, lại cảm thấy không nỡ ! Há miệng ra, rốt cục mở miệng nói : “Đại thẩm....”

“Ách !” Cô gái thân hình bỗng dưng lảo đảo ngã, suýt nữa ngã ngồi trong nước, đại thẩm ! Cô gái sờ sờ mặt của mình, cúi đầu tỉ mỉ nhìn lại mình một lần, ánh mắt lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, trừng phía nam hài trên bờ muốn nói lại thôi.

Nàng mĩ lệ quyến rũ, đẹp đẽ chí cực, nhìn thế nào lại giống đại thẩm ?

Cũng không biết, nam hài quanh năm cùng cha mẹ sống ở quanh núi, có thể nhìn thấy người khác vốn là thật ít ỏi, cô gái với mẫu thân ở ngoài, cũng chỉ có một đại thẩm hàng xóm. Trong ấn tượng của hắn, nữ nhân trừ gọi mẹ ra, chính là đại thẩm.

“Đại thẩm ! Ngươi.....”

Là đại thẩm ! Ánh mắt của cô gái giống như có thể b*n r* tia lửa.

Đáng tiếc nam hài ngốc ngếch Đại Dũng cũng không biết quan sát vẻ mặt, “Đại thẩm.......Ngươi rất nghèo sao ? Tại sao không có quần áo mặc ?”

“Ùm” một tiếng, bọn nước bắn vào mặt nam hài, cô gái rốt cục ngã nhào trong nước.

Thất bại ! Thất bại ! Lần đầu tiên trong đời thất bại, nam hài đối với yêu mị công lực của nàng làm như không thấy ! Thật là đầu gỗ không hiểu phong tình, không có lỗ mũi phun máu nhào tới lại còn nói nàng không có y phục mặc !

Quên đi ! Nếu là tiểu hài tử, không cùng hắn so đo.

Cô gái cười duyên, “Tỷ tỷ có y phục mặc......Nhớ, phải gọi tỷ tỷ a ! Không phải là đại thẩm !”

“Nga !” Nam hài ngây ngốc nhìn dưới, “Tỷ tỷ......” Bất chợt cảm thấy sau lưng có động tĩnh, quay đầu liếc mắt nhìn, xoay người, cô gái đã đi lên bờ, hơn nữa trên người trong nháy mắt có y phục, đỏ au như lửa, phát sáng chói mắt !

Nam hài nhìn thẳng nàng, mắt không nháy lấy một cái. Cô gái bị dáng vẻ khờ khạo của hắn chọc cười.

“Tỷ tỷ xinh đẹp không ? Tỷ tỷ có phải hay không là thế gian xinh đẹp nhất mĩ nhân a ?”

Hồi lâu, nam hài rốt cục bừng tỉnh, cũng là lắc đầu một cái, thành thực đáp : “Không phải”

“A !” Mĩ nhân lần nữa chấn động ! Chẳng lẽ tiểu tử này nhìn thấy những hồ ly tinh khác ? Sẽ không a ! Chung quanh đỉnh núi, không có ai so nàng xinh đẹp hơn, “Kia......Thế gian này ai là xinh đẹp nhất nữ nhân ?” Nàng cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi hỏi, quyết định vô luận là người nào, nàng liền phá hủy dung mạo đối phương !

Nhặt Được Nữ Nhân Ôn Nhu Quyến Rũ: Lấy Một Hồ Ly TinhTác giả: Lê LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không “Đại Dũng ! Đừng chạy quá xa ! Nhớ sớm một chút về nhà !” Một thôn phụ hướng ra phía ngoài nhi tử đang chạy như điên lớn tiếng dặn dò, trên mặt một bộ không thể làm gì vẻ mặt, cho đến khi nhi tử bóng dáng mất hút, mới thu hồi mâu quang, xoay người đi vào nhà gỗ nhỏ. “Đã biết !” Đại Dũng nghe được thanh âm của nương, chẳng qua là đáp lại một tiếng, cũng không quay đầu lại, hất ra 2 cái chân vừa ngắn vừa thô hướng đối diện đồi phóng tới. “Xì ! Xì !” Nam hài thở hổn hển, rốt cuộc vọt tới đỉnh núi ! Thành công quơ quơ hai tay, miệng không nhịn được hô to, “Ah ah ! Ah ah.......” Trên khuôn mặt bình thường lại khảm một đôi mắt vừa tròn vừa lớn, trán đầy mồ hôi, miệng nhếch lên, mỉm cười nhìn phong cảnh dưới chân núi, vẻ mặt ngây ngô, ngốc nghếch, nhưng lại lộ ra vẻ tinh khiết, hồn nhiên. Ngay sau đó nam hài hét lớn một tiếng, trợn to hai mắt, “A.....” Chợt hướng sườn núi chạy xuống. Khi tới chân dốc, lại bởi vì sơ sẩy, bị vấp phải tảng đá dưới chân, “Ai ui !” Cả người lăn xuống. Chỉ cảm… Trên người cô gái thủy châu từ ánh mặt trời chiếu xuống lấp lánh, nam hài nhìn có chút hoa mắt, muốn lấy tay che kín ánh mắt, lại cảm thấy không nỡ ! Há miệng ra, rốt cục mở miệng nói : “Đại thẩm....”“Ách !” Cô gái thân hình bỗng dưng lảo đảo ngã, suýt nữa ngã ngồi trong nước, đại thẩm ! Cô gái sờ sờ mặt của mình, cúi đầu tỉ mỉ nhìn lại mình một lần, ánh mắt lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, trừng phía nam hài trên bờ muốn nói lại thôi.Nàng mĩ lệ quyến rũ, đẹp đẽ chí cực, nhìn thế nào lại giống đại thẩm ?Cũng không biết, nam hài quanh năm cùng cha mẹ sống ở quanh núi, có thể nhìn thấy người khác vốn là thật ít ỏi, cô gái với mẫu thân ở ngoài, cũng chỉ có một đại thẩm hàng xóm. Trong ấn tượng của hắn, nữ nhân trừ gọi mẹ ra, chính là đại thẩm.“Đại thẩm ! Ngươi.....”Là đại thẩm ! Ánh mắt của cô gái giống như có thể b*n r* tia lửa.Đáng tiếc nam hài ngốc ngếch Đại Dũng cũng không biết quan sát vẻ mặt, “Đại thẩm.......Ngươi rất nghèo sao ? Tại sao không có quần áo mặc ?”“Ùm” một tiếng, bọn nước bắn vào mặt nam hài, cô gái rốt cục ngã nhào trong nước.Thất bại ! Thất bại ! Lần đầu tiên trong đời thất bại, nam hài đối với yêu mị công lực của nàng làm như không thấy ! Thật là đầu gỗ không hiểu phong tình, không có lỗ mũi phun máu nhào tới lại còn nói nàng không có y phục mặc !Quên đi ! Nếu là tiểu hài tử, không cùng hắn so đo.Cô gái cười duyên, “Tỷ tỷ có y phục mặc......Nhớ, phải gọi tỷ tỷ a ! Không phải là đại thẩm !”“Nga !” Nam hài ngây ngốc nhìn dưới, “Tỷ tỷ......” Bất chợt cảm thấy sau lưng có động tĩnh, quay đầu liếc mắt nhìn, xoay người, cô gái đã đi lên bờ, hơn nữa trên người trong nháy mắt có y phục, đỏ au như lửa, phát sáng chói mắt !Nam hài nhìn thẳng nàng, mắt không nháy lấy một cái. Cô gái bị dáng vẻ khờ khạo của hắn chọc cười.“Tỷ tỷ xinh đẹp không ? Tỷ tỷ có phải hay không là thế gian xinh đẹp nhất mĩ nhân a ?”Hồi lâu, nam hài rốt cục bừng tỉnh, cũng là lắc đầu một cái, thành thực đáp : “Không phải”“A !” Mĩ nhân lần nữa chấn động ! Chẳng lẽ tiểu tử này nhìn thấy những hồ ly tinh khác ? Sẽ không a ! Chung quanh đỉnh núi, không có ai so nàng xinh đẹp hơn, “Kia......Thế gian này ai là xinh đẹp nhất nữ nhân ?” Nàng cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi hỏi, quyết định vô luận là người nào, nàng liền phá hủy dung mạo đối phương !

Chương 3