Mở đầu Vân Nam, Trung Quốc, từ khi ngành tham quan du lịch mở cửa, đã thu hút rất nhiều du khách đến từ Đài Loan, từng chiếc, từng chiếc xe khách chở đầy khách du lịch tiến vào vùng đất mang đầy sắc màu thần bí vốn bị đóng kín này. "Mọi người, điểm dừng chân tiếp theo của chúng ta là tại một đường phố có lịch sử lâu đời ở ngoại thành, tất cả nhà cửa ở đây đều là di tích văn hóa đã trải qua hàng trăm năm, các quầy hàng ăn uống bán dọc theo đường, những người bán hàng rong bán da lông đẹp, cũng là đặc sản của chúng tôi ở đây, y học, đồ cổ, cái gì cũng có, có rất nhiều chủng loại quà lưu niệm để mua, các bạn có ba mươi phút thời gian hoạt động tự do, mỗi người tự đến nơi mình thích... " Cô hướng dẫn viên du lịch kinh nghiệm lừa đảo đầy mình đứng ở trước xe du lịch, nước miếng tung bay giới thiệu cảnh vật bản địa, cùng với sản phẩm nổi tiếng địa phương nhằm đẩy mạnh tiêu thụ. Hai vợ chồng Tề Vân Hải và Lợi Nhược Thủy cũng ở trong đoàn ngắm cảnh này, vợ chồng họ đã kết hôn được hai mươi…
Chương 5-6
Hắc Bá Tước Vui VẻTác giả: Mễ KỳTruyện Ngôn TìnhMở đầu Vân Nam, Trung Quốc, từ khi ngành tham quan du lịch mở cửa, đã thu hút rất nhiều du khách đến từ Đài Loan, từng chiếc, từng chiếc xe khách chở đầy khách du lịch tiến vào vùng đất mang đầy sắc màu thần bí vốn bị đóng kín này. "Mọi người, điểm dừng chân tiếp theo của chúng ta là tại một đường phố có lịch sử lâu đời ở ngoại thành, tất cả nhà cửa ở đây đều là di tích văn hóa đã trải qua hàng trăm năm, các quầy hàng ăn uống bán dọc theo đường, những người bán hàng rong bán da lông đẹp, cũng là đặc sản của chúng tôi ở đây, y học, đồ cổ, cái gì cũng có, có rất nhiều chủng loại quà lưu niệm để mua, các bạn có ba mươi phút thời gian hoạt động tự do, mỗi người tự đến nơi mình thích... " Cô hướng dẫn viên du lịch kinh nghiệm lừa đảo đầy mình đứng ở trước xe du lịch, nước miếng tung bay giới thiệu cảnh vật bản địa, cùng với sản phẩm nổi tiếng địa phương nhằm đẩy mạnh tiêu thụ. Hai vợ chồng Tề Vân Hải và Lợi Nhược Thủy cũng ở trong đoàn ngắm cảnh này, vợ chồng họ đã kết hôn được hai mươi… Anh an ủi cô: "Đừng lo lắng, anh vẫn sẽ đến Đài Loan."Cô không thể nói điều gì, cũng không có lựa chọn nào khác."Em sẽ chờ anh."Anh hôn hôn cô, thân mật hỏi: "Có muốn gọi điện thoại về nhà báo cho cha mẹ, nói tối nay em không quay về hay không?""Em... Có thể tối nay, tối mai... Mãi cũng ở lại chỗ này cho đến trước khi anh rời đi hay không?""Oh... Đó là là giấc mơ của anh." Anh vô cùng cám ơn, ôm lấy cô thật vui vẻ."Vậy thì em sẽ xin nghỉ, ở bên anh ba ngày.""Cầu còn không được..." Anh chôn mặt ở trong tóc cô, hồi lâu mới buông cô ra."Em mau gọi điện thoại đi, anh cũng muốn đi gọi điện thoại, gọi phục vụ phòng khách đưa đồ ăn tới.""Được " Tề Vân Vân gật đầu một cái, rất đồng ý, cô phục vụ mọi người dùng cơm tối, mình còn chưa ăn cơm nữa.Ưng Tư Lạc đi về phía phòng khách điện thoại, mà cô là vội vàng lật túi xách tìm điện thoại di động, không tìm được, nhớ tới lúc gấp gáp lấy đồng phục cho chị hai rõ ràng đã ném nó xuống đất, cô vội vàng chạy đến cạnh cửa, tìm điện thoại di động bị mất lại, nhấn số trong nhà, rất nhanh, mẹ Lợi Nhược Thủy ở nhà nhận máy..."Mẹ, ba ngày sau con mới có thể trở về, thuận tiện nói cho cha một tiếng, ba ngày nay con không đến công ty." Cô nhỏ giọng nói, lặng lẽ nhìn về Ưng Tư Lạc, anh đang đặt bữa ăn, sẽ không rãnh rỗi chú ý cô nói cái gì đâu!"Là đi công tác sao?" Lợi Nhược Thủy hỏi con gái.Cô cắn môi, lí do này của mẹ không tồi, dù sao đi trên mặt đất vốn không cần báo cáo rõ ràng, cô cũng thường bởi vì khách hàng ở thành phố khác mà phải ngủ lại bên ngoài, coi như là đi công tác đi!"Đi công tác... Ừ...""Được, bản thân nhớ cẩn thận một chút.""Con sẽ tự chăm sóc mình..."Ưng Tư Lạc đặt bữa ăn được rồi, bởi vì khoảng cách không xa, dường như nghe đến cô nói mấy chữ "Đi công tác", có chút khó hiểu và bất ngờ, người phục vụ khách sạn bình thường còn phải đi công tác sao?Có lẽ cô cần cái lý do mà nói với người nhà, nhưng nói ra cái lí do này có quá gượng ép hay không?Anh khẽ cười một tiếng, cũng không có đặc biệt để trong lòng, chuyên tâm chọn kẹo, bánh bích quy cùng hai phần ăn khuya thật tốt. Anh rất quý trọng cái bắt đầu tốt đẹp này của bọn họ, giao trái tim lẫn nhau ra, anh tin tưởng khoảng cách không còn là vấn đề, bọn họ sẽ có cùng tương lai.
Anh an ủi cô: "Đừng lo lắng, anh vẫn sẽ đến Đài Loan."
Cô không thể nói điều gì, cũng không có lựa chọn nào khác."Em sẽ chờ anh."
Anh hôn hôn cô, thân mật hỏi: "Có muốn gọi điện thoại về nhà báo cho cha mẹ, nói tối nay em không quay về hay không?"
"Em... Có thể tối nay, tối mai... Mãi cũng ở lại chỗ này cho đến trước khi anh rời đi hay không?"
"Oh... Đó là là giấc mơ của anh." Anh vô cùng cám ơn, ôm lấy cô thật vui vẻ.
"Vậy thì em sẽ xin nghỉ, ở bên anh ba ngày."
"Cầu còn không được..." Anh chôn mặt ở trong tóc cô, hồi lâu mới buông cô ra."Em mau gọi điện thoại đi, anh cũng muốn đi gọi điện thoại, gọi phục vụ phòng khách đưa đồ ăn tới."
"Được " Tề Vân Vân gật đầu một cái, rất đồng ý, cô phục vụ mọi người dùng cơm tối, mình còn chưa ăn cơm nữa.
Ưng Tư Lạc đi về phía phòng khách điện thoại, mà cô là vội vàng lật túi xách tìm điện thoại di động, không tìm được, nhớ tới lúc gấp gáp lấy đồng phục cho chị hai rõ ràng đã ném nó xuống đất, cô vội vàng chạy đến cạnh cửa, tìm điện thoại di động bị mất lại, nhấn số trong nhà, rất nhanh, mẹ Lợi Nhược Thủy ở nhà nhận máy...
"Mẹ, ba ngày sau con mới có thể trở về, thuận tiện nói cho cha một tiếng, ba ngày nay con không đến công ty." Cô nhỏ giọng nói, lặng lẽ nhìn về Ưng Tư Lạc, anh đang đặt bữa ăn, sẽ không rãnh rỗi chú ý cô nói cái gì đâu!
"Là đi công tác sao?" Lợi Nhược Thủy hỏi con gái.
Cô cắn môi, lí do này của mẹ không tồi, dù sao đi trên mặt đất vốn không cần báo cáo rõ ràng, cô cũng thường bởi vì khách hàng ở thành phố khác mà phải ngủ lại bên ngoài, coi như là đi công tác đi!"Đi công tác... Ừ..."
"Được, bản thân nhớ cẩn thận một chút."
"Con sẽ tự chăm sóc mình..."
Ưng Tư Lạc đặt bữa ăn được rồi, bởi vì khoảng cách không xa, dường như nghe đến cô nói mấy chữ "Đi công tác", có chút khó hiểu và bất ngờ, người phục vụ khách sạn bình thường còn phải đi công tác sao?
Có lẽ cô cần cái lý do mà nói với người nhà, nhưng nói ra cái lí do này có quá gượng ép hay không?
Anh khẽ cười một tiếng, cũng không có đặc biệt để trong lòng, chuyên tâm chọn kẹo, bánh bích quy cùng hai phần ăn khuya thật tốt. Anh rất quý trọng cái bắt đầu tốt đẹp này của bọn họ, giao trái tim lẫn nhau ra, anh tin tưởng khoảng cách không còn là vấn đề, bọn họ sẽ có cùng tương lai.
Hắc Bá Tước Vui VẻTác giả: Mễ KỳTruyện Ngôn TìnhMở đầu Vân Nam, Trung Quốc, từ khi ngành tham quan du lịch mở cửa, đã thu hút rất nhiều du khách đến từ Đài Loan, từng chiếc, từng chiếc xe khách chở đầy khách du lịch tiến vào vùng đất mang đầy sắc màu thần bí vốn bị đóng kín này. "Mọi người, điểm dừng chân tiếp theo của chúng ta là tại một đường phố có lịch sử lâu đời ở ngoại thành, tất cả nhà cửa ở đây đều là di tích văn hóa đã trải qua hàng trăm năm, các quầy hàng ăn uống bán dọc theo đường, những người bán hàng rong bán da lông đẹp, cũng là đặc sản của chúng tôi ở đây, y học, đồ cổ, cái gì cũng có, có rất nhiều chủng loại quà lưu niệm để mua, các bạn có ba mươi phút thời gian hoạt động tự do, mỗi người tự đến nơi mình thích... " Cô hướng dẫn viên du lịch kinh nghiệm lừa đảo đầy mình đứng ở trước xe du lịch, nước miếng tung bay giới thiệu cảnh vật bản địa, cùng với sản phẩm nổi tiếng địa phương nhằm đẩy mạnh tiêu thụ. Hai vợ chồng Tề Vân Hải và Lợi Nhược Thủy cũng ở trong đoàn ngắm cảnh này, vợ chồng họ đã kết hôn được hai mươi… Anh an ủi cô: "Đừng lo lắng, anh vẫn sẽ đến Đài Loan."Cô không thể nói điều gì, cũng không có lựa chọn nào khác."Em sẽ chờ anh."Anh hôn hôn cô, thân mật hỏi: "Có muốn gọi điện thoại về nhà báo cho cha mẹ, nói tối nay em không quay về hay không?""Em... Có thể tối nay, tối mai... Mãi cũng ở lại chỗ này cho đến trước khi anh rời đi hay không?""Oh... Đó là là giấc mơ của anh." Anh vô cùng cám ơn, ôm lấy cô thật vui vẻ."Vậy thì em sẽ xin nghỉ, ở bên anh ba ngày.""Cầu còn không được..." Anh chôn mặt ở trong tóc cô, hồi lâu mới buông cô ra."Em mau gọi điện thoại đi, anh cũng muốn đi gọi điện thoại, gọi phục vụ phòng khách đưa đồ ăn tới.""Được " Tề Vân Vân gật đầu một cái, rất đồng ý, cô phục vụ mọi người dùng cơm tối, mình còn chưa ăn cơm nữa.Ưng Tư Lạc đi về phía phòng khách điện thoại, mà cô là vội vàng lật túi xách tìm điện thoại di động, không tìm được, nhớ tới lúc gấp gáp lấy đồng phục cho chị hai rõ ràng đã ném nó xuống đất, cô vội vàng chạy đến cạnh cửa, tìm điện thoại di động bị mất lại, nhấn số trong nhà, rất nhanh, mẹ Lợi Nhược Thủy ở nhà nhận máy..."Mẹ, ba ngày sau con mới có thể trở về, thuận tiện nói cho cha một tiếng, ba ngày nay con không đến công ty." Cô nhỏ giọng nói, lặng lẽ nhìn về Ưng Tư Lạc, anh đang đặt bữa ăn, sẽ không rãnh rỗi chú ý cô nói cái gì đâu!"Là đi công tác sao?" Lợi Nhược Thủy hỏi con gái.Cô cắn môi, lí do này của mẹ không tồi, dù sao đi trên mặt đất vốn không cần báo cáo rõ ràng, cô cũng thường bởi vì khách hàng ở thành phố khác mà phải ngủ lại bên ngoài, coi như là đi công tác đi!"Đi công tác... Ừ...""Được, bản thân nhớ cẩn thận một chút.""Con sẽ tự chăm sóc mình..."Ưng Tư Lạc đặt bữa ăn được rồi, bởi vì khoảng cách không xa, dường như nghe đến cô nói mấy chữ "Đi công tác", có chút khó hiểu và bất ngờ, người phục vụ khách sạn bình thường còn phải đi công tác sao?Có lẽ cô cần cái lý do mà nói với người nhà, nhưng nói ra cái lí do này có quá gượng ép hay không?Anh khẽ cười một tiếng, cũng không có đặc biệt để trong lòng, chuyên tâm chọn kẹo, bánh bích quy cùng hai phần ăn khuya thật tốt. Anh rất quý trọng cái bắt đầu tốt đẹp này của bọn họ, giao trái tim lẫn nhau ra, anh tin tưởng khoảng cách không còn là vấn đề, bọn họ sẽ có cùng tương lai.