Tác giả:

Mở đầu Vân Nam, Trung Quốc, từ khi ngành tham quan du lịch mở cửa, đã thu hút rất nhiều du khách đến từ Đài Loan, từng chiếc, từng chiếc xe khách chở đầy khách du lịch tiến vào vùng đất mang đầy sắc màu thần bí vốn bị đóng kín này. "Mọi người, điểm dừng chân tiếp theo của chúng ta là tại một đường phố có lịch sử lâu đời ở ngoại thành, tất cả nhà cửa ở đây đều là di tích văn hóa đã trải qua hàng trăm năm, các quầy hàng ăn uống bán dọc theo đường, những người bán hàng rong bán da lông đẹp, cũng là đặc sản của chúng tôi ở đây, y học, đồ cổ, cái gì cũng có, có rất nhiều chủng loại quà lưu niệm để mua, các bạn có ba mươi phút thời gian hoạt động tự do, mỗi người tự đến nơi mình thích... " Cô hướng dẫn viên du lịch kinh nghiệm lừa đảo đầy mình đứng ở trước xe du lịch, nước miếng tung bay giới thiệu cảnh vật bản địa, cùng với sản phẩm nổi tiếng địa phương nhằm đẩy mạnh tiêu thụ. Hai vợ chồng Tề Vân Hải và Lợi Nhược Thủy cũng ở trong đoàn ngắm cảnh này, vợ chồng họ đã kết hôn được hai mươi…

Chương 6-3

Hắc Bá Tước Vui VẻTác giả: Mễ KỳTruyện Ngôn TìnhMở đầu Vân Nam, Trung Quốc, từ khi ngành tham quan du lịch mở cửa, đã thu hút rất nhiều du khách đến từ Đài Loan, từng chiếc, từng chiếc xe khách chở đầy khách du lịch tiến vào vùng đất mang đầy sắc màu thần bí vốn bị đóng kín này. "Mọi người, điểm dừng chân tiếp theo của chúng ta là tại một đường phố có lịch sử lâu đời ở ngoại thành, tất cả nhà cửa ở đây đều là di tích văn hóa đã trải qua hàng trăm năm, các quầy hàng ăn uống bán dọc theo đường, những người bán hàng rong bán da lông đẹp, cũng là đặc sản của chúng tôi ở đây, y học, đồ cổ, cái gì cũng có, có rất nhiều chủng loại quà lưu niệm để mua, các bạn có ba mươi phút thời gian hoạt động tự do, mỗi người tự đến nơi mình thích... " Cô hướng dẫn viên du lịch kinh nghiệm lừa đảo đầy mình đứng ở trước xe du lịch, nước miếng tung bay giới thiệu cảnh vật bản địa, cùng với sản phẩm nổi tiếng địa phương nhằm đẩy mạnh tiêu thụ. Hai vợ chồng Tề Vân Hải và Lợi Nhược Thủy cũng ở trong đoàn ngắm cảnh này, vợ chồng họ đã kết hôn được hai mươi… Canh Phương Úc bị chọc tức rồi, nếu cô không đoán sai, nhất định là anh đang mua hoa cho cái người được anh coi trong ở trên lầu, cô chủ nhỏ Tề Thị kia; nhìn bộ dạng thân mật không hề ngại ngần của bọn họ lúc vào khách sạn có thể thấy rất rõ ràng quan hệ của hai người cũng không tầm thường.Nhưng Ưng Tư Lạc cũng mới ở lại Đài Loan ngắn ngủn bốn, năm ngày, trong thời gian ngắn như vậy bọn họ lại có thể từ qua hệ không quen biết trở thành bạn bè trai gái, rốt cục cô ta đã dùng cách gì quyến rũ được anh kí hợp đồng? Nhìn bộ dạng anh, có thể thấy rõ ràng là anh rất cam tâm tình nguyện muốn mua hoa tặng cô ta.Cô hận không thể vọt vào đem những đóa hoa đó cắn nát, nhưng so với việc đó cô lại càng muốn làm một chuyện hơn.. Đó là tìm hiểu rõ tại sao người khác có thể vượt qua cô?Cô khổ sở đợi gần nửa tiếng đồng hồ, rốt cục Ưng Tư Lạc cũng ôm một bó hoa màu hồng được trang trí hết sức lãng mạn xinh đẹp đi ra, trên đó còn kẹp một tấm thiệp.Cô cẩn thận bước qua, cố gắng hết sức làm cho mình thoạt nhìn rất "Bình thường "mỉm cười". Anh Ưng, anh có thể rút ra một chút thời gian được không, để tôi nói mấy phút với anh.""Trong thời gian trước khi thang máy tới, cô có thể nói." Ưng Tư Lạc thấy cô vẫn chờ đợi, lập tức cho cô một cơ hội. Thật ra thì về vấn đề hợp đồng bảo hiểm vận tải đường thuỷ, anh cũng rất có hứng thú về phía các công ty bảo hiểm ở Đài Loan, liên tục bàn bạc nhưng mà chi nhánh công ty còn nửa năm nữa mới chính thức bắt đầu vận chuyển buôn bán, anh phải nghiên cứu kỹ hơn cùng với phụ tá, lựa chọn đơn vị bảo hiểm đưa ra điều kiện có lợi nhất để hợp tác."Nếu anh không muốn ký hợp đồng với tôi cũng không sao, nhưng tôi có thể biết, có phải anh đã bàn xong việc kí hợp đồng bảo hiểm với cô chủ nhỏ Tề Thị hay không?" Canh Phương Úc không ngừng cầu nguyện trong lòng hi vọng bọn họ còn chưa có ký hợp đồng, nhưng cô lại ngoài ý muốn nhận được một câu trả lời kỳ quái..."Ai là cô chủ nhỏ Tề Thị?" Ưng Tư Lạc nhìn lại cô một cái.Canh Phương Úc không hiểu, ánh mắt của anh giống như là không biết Tề Vân Vân chính là Cô chủ nhỏ Tề thị; anh không phải là bị Tề Vân Vân cho uống cái canh lú lẫn gì, trở nên ngốc nghếch đi?" Anh Ưng, diễn đàn lê quý đôn, không dối gạt anh, tôi tới khách sạn rất nhiều lần cũng không đợi được anh, tối nay tôi tới chào hỏi anh, đúng lúc nhìn thấy anh cùng nhau đi vào khách sạn với cô chủ nhỏ Tề Thị.""Tôi không hiểu cô đang nói cái gì." Ưng Tư Lạc đã mất kiên nhẫn.Canh Phương Úc nghiêng môi, muốn cười cũng cười không nổi, cô thật không hiểu tại sao anh không hiểu? Cô cũng đã nói thật rõ ràng, nếu nói như vậy, vậy chẳng phải đã rõ ràng sao..."Tôi nói rõ một chút tốt hơn, tôi mới là nhân viên nghiệp vụ đứng đầu ngành bảo hiểm Đài Bắc, so với tôi Tề Vân Vân chẳng qua chỉ là một nhân viên bảo hiểm chưa đủ kinh nghiệm thôi." Tóm lại coi trọng mình trước, vả lại người cùng ngành nói xấu nhau cũng rất bình thường, hiện tại cô cũng chỉ còn cách dùng ba tấc lưỡi của mình thôi."Làm sao cô biết Tề Vân Vân? Cô ấy sao có thể làm nhân viên ngành bảo hiểm?" Ưng Tư Lạc đã đến trước thang máy, nhưng không có lập tức bỏ lại nhân viên nghiệp vụ đáng ghét này, lời nói của cô làm anh cực kỳ kinh ngạc.Cao! Thật là cao chiêu! Canh Phương Úc ở trong lòng thở dài nói, kể ra thủ đoạn Tề Vân Vân lôi kéo bảo hiểm quả thật vượt quá tưởng tượng của cô, lại có thể ở trong lúc Ưng Tư Lạc không ý thức được dụ dỗ anh, nhất định là sau cùng mới chịu "Ra tay" kêu anh ngoan ngoãn ký hợp đồng bảo hiểm không phải sao!"Anh Ưng, tôi dĩ nhiên biết người tên Tề Vân Vân này, cô ấy làm nhân viên trong giới bảo hiểm cũng không phải là bí mật, nhưng chẳng qua là cô ấy cũng chỉ mới là cô gái hai mươi mốt tuổi, diễn đàn lê quý đôn, mặc dù dáng dấp bề ngoài trẻ trung xinh đẹp, nhưng anh đừng bị bề ngoài của cô ta làm cho cho mê hoặc, tôi mới là chuyên nghiệp nhất."Chân mày Ưng Tư Lạc bắt đầu vặn gắt gao, cái cô gái Canh Phương Úc này vô duyên vô cớ nói nhiều lời nói bịa đặt như vậy, anh không nghiêm chỉnh mà đối phó cũng không được."Cô lại làm sao biết được tuổi của Tề Vân Vân?"

Canh Phương Úc bị chọc tức rồi, nếu cô không đoán sai, nhất định là anh đang mua hoa cho cái người được anh coi trong ở trên lầu, cô chủ nhỏ Tề Thị kia; nhìn bộ dạng thân mật không hề ngại ngần của bọn họ lúc vào khách sạn có thể thấy rất rõ ràng quan hệ của hai người cũng không tầm thường.

Nhưng Ưng Tư Lạc cũng mới ở lại Đài Loan ngắn ngủn bốn, năm ngày, trong thời gian ngắn như vậy bọn họ lại có thể từ qua hệ không quen biết trở thành bạn bè trai gái, rốt cục cô ta đã dùng cách gì quyến rũ được anh kí hợp đồng? Nhìn bộ dạng anh, có thể thấy rõ ràng là anh rất cam tâm tình nguyện muốn mua hoa tặng cô ta.

Cô hận không thể vọt vào đem những đóa hoa đó cắn nát, nhưng so với việc đó cô lại càng muốn làm một chuyện hơn.. Đó là tìm hiểu rõ tại sao người khác có thể vượt qua cô?

Cô khổ sở đợi gần nửa tiếng đồng hồ, rốt cục Ưng Tư Lạc cũng ôm một bó hoa màu hồng được trang trí hết sức lãng mạn xinh đẹp đi ra, trên đó còn kẹp một tấm thiệp.

Cô cẩn thận bước qua, cố gắng hết sức làm cho mình thoạt nhìn rất "Bình thường "mỉm cười". Anh Ưng, anh có thể rút ra một chút thời gian được không, để tôi nói mấy phút với anh."

"Trong thời gian trước khi thang máy tới, cô có thể nói." Ưng Tư Lạc thấy cô vẫn chờ đợi, lập tức cho cô một cơ hội. Thật ra thì về vấn đề hợp đồng bảo hiểm vận tải đường thuỷ, anh cũng rất có hứng thú về phía các công ty bảo hiểm ở Đài Loan, liên tục bàn bạc nhưng mà chi nhánh công ty còn nửa năm nữa mới chính thức bắt đầu vận chuyển buôn bán, anh phải nghiên cứu kỹ hơn cùng với phụ tá, lựa chọn đơn vị bảo hiểm đưa ra điều kiện có lợi nhất để hợp tác.

"Nếu anh không muốn ký hợp đồng với tôi cũng không sao, nhưng tôi có thể biết, có phải anh đã bàn xong việc kí hợp đồng bảo hiểm với cô chủ nhỏ Tề Thị hay không?" Canh Phương Úc không ngừng cầu nguyện trong lòng hi vọng bọn họ còn chưa có ký hợp đồng, nhưng cô lại ngoài ý muốn nhận được một câu trả lời kỳ quái...

"Ai là cô chủ nhỏ Tề Thị?" Ưng Tư Lạc nhìn lại cô một cái.

Canh Phương Úc không hiểu, ánh mắt của anh giống như là không biết Tề Vân Vân chính là Cô chủ nhỏ Tề thị; anh không phải là bị Tề Vân Vân cho uống cái canh lú lẫn gì, trở nên ngốc nghếch đi?" Anh Ưng, diễn đàn lê quý đôn, không dối gạt anh, tôi tới khách sạn rất nhiều lần cũng không đợi được anh, tối nay tôi tới chào hỏi anh, đúng lúc nhìn thấy anh cùng nhau đi vào khách sạn với cô chủ nhỏ Tề Thị."

"Tôi không hiểu cô đang nói cái gì." Ưng Tư Lạc đã mất kiên nhẫn.

Canh Phương Úc nghiêng môi, muốn cười cũng cười không nổi, cô thật không hiểu tại sao anh không hiểu? Cô cũng đã nói thật rõ ràng, nếu nói như vậy, vậy chẳng phải đã rõ ràng sao...

"Tôi nói rõ một chút tốt hơn, tôi mới là nhân viên nghiệp vụ đứng đầu ngành bảo hiểm Đài Bắc, so với tôi Tề Vân Vân chẳng qua chỉ là một nhân viên bảo hiểm chưa đủ kinh nghiệm thôi." Tóm lại coi trọng mình trước, vả lại người cùng ngành nói xấu nhau cũng rất bình thường, hiện tại cô cũng chỉ còn cách dùng ba tấc lưỡi của mình thôi.

"Làm sao cô biết Tề Vân Vân? Cô ấy sao có thể làm nhân viên ngành bảo hiểm?" Ưng Tư Lạc đã đến trước thang máy, nhưng không có lập tức bỏ lại nhân viên nghiệp vụ đáng ghét này, lời nói của cô làm anh cực kỳ kinh ngạc.

Cao! Thật là cao chiêu! Canh Phương Úc ở trong lòng thở dài nói, kể ra thủ đoạn Tề Vân Vân lôi kéo bảo hiểm quả thật vượt quá tưởng tượng của cô, lại có thể ở trong lúc Ưng Tư Lạc không ý thức được dụ dỗ anh, nhất định là sau cùng mới chịu "Ra tay" kêu anh ngoan ngoãn ký hợp đồng bảo hiểm không phải sao!

"Anh Ưng, tôi dĩ nhiên biết người tên Tề Vân Vân này, cô ấy làm nhân viên trong giới bảo hiểm cũng không phải là bí mật, nhưng chẳng qua là cô ấy cũng chỉ mới là cô gái hai mươi mốt tuổi, diễn đàn lê quý đôn, mặc dù dáng dấp bề ngoài trẻ trung xinh đẹp, nhưng anh đừng bị bề ngoài của cô ta làm cho cho mê hoặc, tôi mới là chuyên nghiệp nhất."

Chân mày Ưng Tư Lạc bắt đầu vặn gắt gao, cái cô gái Canh Phương Úc này vô duyên vô cớ nói nhiều lời nói bịa đặt như vậy, anh không nghiêm chỉnh mà đối phó cũng không được."Cô lại làm sao biết được tuổi của Tề Vân Vân?"

Hắc Bá Tước Vui VẻTác giả: Mễ KỳTruyện Ngôn TìnhMở đầu Vân Nam, Trung Quốc, từ khi ngành tham quan du lịch mở cửa, đã thu hút rất nhiều du khách đến từ Đài Loan, từng chiếc, từng chiếc xe khách chở đầy khách du lịch tiến vào vùng đất mang đầy sắc màu thần bí vốn bị đóng kín này. "Mọi người, điểm dừng chân tiếp theo của chúng ta là tại một đường phố có lịch sử lâu đời ở ngoại thành, tất cả nhà cửa ở đây đều là di tích văn hóa đã trải qua hàng trăm năm, các quầy hàng ăn uống bán dọc theo đường, những người bán hàng rong bán da lông đẹp, cũng là đặc sản của chúng tôi ở đây, y học, đồ cổ, cái gì cũng có, có rất nhiều chủng loại quà lưu niệm để mua, các bạn có ba mươi phút thời gian hoạt động tự do, mỗi người tự đến nơi mình thích... " Cô hướng dẫn viên du lịch kinh nghiệm lừa đảo đầy mình đứng ở trước xe du lịch, nước miếng tung bay giới thiệu cảnh vật bản địa, cùng với sản phẩm nổi tiếng địa phương nhằm đẩy mạnh tiêu thụ. Hai vợ chồng Tề Vân Hải và Lợi Nhược Thủy cũng ở trong đoàn ngắm cảnh này, vợ chồng họ đã kết hôn được hai mươi… Canh Phương Úc bị chọc tức rồi, nếu cô không đoán sai, nhất định là anh đang mua hoa cho cái người được anh coi trong ở trên lầu, cô chủ nhỏ Tề Thị kia; nhìn bộ dạng thân mật không hề ngại ngần của bọn họ lúc vào khách sạn có thể thấy rất rõ ràng quan hệ của hai người cũng không tầm thường.Nhưng Ưng Tư Lạc cũng mới ở lại Đài Loan ngắn ngủn bốn, năm ngày, trong thời gian ngắn như vậy bọn họ lại có thể từ qua hệ không quen biết trở thành bạn bè trai gái, rốt cục cô ta đã dùng cách gì quyến rũ được anh kí hợp đồng? Nhìn bộ dạng anh, có thể thấy rõ ràng là anh rất cam tâm tình nguyện muốn mua hoa tặng cô ta.Cô hận không thể vọt vào đem những đóa hoa đó cắn nát, nhưng so với việc đó cô lại càng muốn làm một chuyện hơn.. Đó là tìm hiểu rõ tại sao người khác có thể vượt qua cô?Cô khổ sở đợi gần nửa tiếng đồng hồ, rốt cục Ưng Tư Lạc cũng ôm một bó hoa màu hồng được trang trí hết sức lãng mạn xinh đẹp đi ra, trên đó còn kẹp một tấm thiệp.Cô cẩn thận bước qua, cố gắng hết sức làm cho mình thoạt nhìn rất "Bình thường "mỉm cười". Anh Ưng, anh có thể rút ra một chút thời gian được không, để tôi nói mấy phút với anh.""Trong thời gian trước khi thang máy tới, cô có thể nói." Ưng Tư Lạc thấy cô vẫn chờ đợi, lập tức cho cô một cơ hội. Thật ra thì về vấn đề hợp đồng bảo hiểm vận tải đường thuỷ, anh cũng rất có hứng thú về phía các công ty bảo hiểm ở Đài Loan, liên tục bàn bạc nhưng mà chi nhánh công ty còn nửa năm nữa mới chính thức bắt đầu vận chuyển buôn bán, anh phải nghiên cứu kỹ hơn cùng với phụ tá, lựa chọn đơn vị bảo hiểm đưa ra điều kiện có lợi nhất để hợp tác."Nếu anh không muốn ký hợp đồng với tôi cũng không sao, nhưng tôi có thể biết, có phải anh đã bàn xong việc kí hợp đồng bảo hiểm với cô chủ nhỏ Tề Thị hay không?" Canh Phương Úc không ngừng cầu nguyện trong lòng hi vọng bọn họ còn chưa có ký hợp đồng, nhưng cô lại ngoài ý muốn nhận được một câu trả lời kỳ quái..."Ai là cô chủ nhỏ Tề Thị?" Ưng Tư Lạc nhìn lại cô một cái.Canh Phương Úc không hiểu, ánh mắt của anh giống như là không biết Tề Vân Vân chính là Cô chủ nhỏ Tề thị; anh không phải là bị Tề Vân Vân cho uống cái canh lú lẫn gì, trở nên ngốc nghếch đi?" Anh Ưng, diễn đàn lê quý đôn, không dối gạt anh, tôi tới khách sạn rất nhiều lần cũng không đợi được anh, tối nay tôi tới chào hỏi anh, đúng lúc nhìn thấy anh cùng nhau đi vào khách sạn với cô chủ nhỏ Tề Thị.""Tôi không hiểu cô đang nói cái gì." Ưng Tư Lạc đã mất kiên nhẫn.Canh Phương Úc nghiêng môi, muốn cười cũng cười không nổi, cô thật không hiểu tại sao anh không hiểu? Cô cũng đã nói thật rõ ràng, nếu nói như vậy, vậy chẳng phải đã rõ ràng sao..."Tôi nói rõ một chút tốt hơn, tôi mới là nhân viên nghiệp vụ đứng đầu ngành bảo hiểm Đài Bắc, so với tôi Tề Vân Vân chẳng qua chỉ là một nhân viên bảo hiểm chưa đủ kinh nghiệm thôi." Tóm lại coi trọng mình trước, vả lại người cùng ngành nói xấu nhau cũng rất bình thường, hiện tại cô cũng chỉ còn cách dùng ba tấc lưỡi của mình thôi."Làm sao cô biết Tề Vân Vân? Cô ấy sao có thể làm nhân viên ngành bảo hiểm?" Ưng Tư Lạc đã đến trước thang máy, nhưng không có lập tức bỏ lại nhân viên nghiệp vụ đáng ghét này, lời nói của cô làm anh cực kỳ kinh ngạc.Cao! Thật là cao chiêu! Canh Phương Úc ở trong lòng thở dài nói, kể ra thủ đoạn Tề Vân Vân lôi kéo bảo hiểm quả thật vượt quá tưởng tượng của cô, lại có thể ở trong lúc Ưng Tư Lạc không ý thức được dụ dỗ anh, nhất định là sau cùng mới chịu "Ra tay" kêu anh ngoan ngoãn ký hợp đồng bảo hiểm không phải sao!"Anh Ưng, tôi dĩ nhiên biết người tên Tề Vân Vân này, cô ấy làm nhân viên trong giới bảo hiểm cũng không phải là bí mật, nhưng chẳng qua là cô ấy cũng chỉ mới là cô gái hai mươi mốt tuổi, diễn đàn lê quý đôn, mặc dù dáng dấp bề ngoài trẻ trung xinh đẹp, nhưng anh đừng bị bề ngoài của cô ta làm cho cho mê hoặc, tôi mới là chuyên nghiệp nhất."Chân mày Ưng Tư Lạc bắt đầu vặn gắt gao, cái cô gái Canh Phương Úc này vô duyên vô cớ nói nhiều lời nói bịa đặt như vậy, anh không nghiêm chỉnh mà đối phó cũng không được."Cô lại làm sao biết được tuổi của Tề Vân Vân?"

Chương 6-3