Cứu ta… đấy là hắn một đời luôn bất đắc dĩ nói. Cuộc đời là thế, nghe người ta nói hai chữ “cứu ta”, không nghĩ có thể hay không giải quyết phiền phức sau này, hắn không cầm lòng được mà cứu. ——— —————— —————— ———– Một người, không phải vì tên hắn nghe êm tai mà phá lệ cho hắn mọi thứ được suôn sẻ. Mọi người đại khái cũng nên hiểu, Liễu Thanh Phong là một tên công tử thích ngựa chê cừu, tiêu tiền như nước. Thế rồi đến hôm nay, Liễu Thanh Phong chỉ là một tên khất cái, e là cũng không bằng khất cái nữa. Đúng vậy, một tên khất cái, tốt xấu gì cũng biết lấy lòng, biết cầu xin, biết thủ đoạn khéo léo đưa đẩy. Nhưng tên Liễu Thanh Phong này, áo quần rách nát nhưng nét mặt vẫn ngạo nghễ như trước, không để thứ gì vào mắt mình. Hắn từng là tiểu công tử không hiểu chuyện của một nhà giàu có, phú quý, ham ăn biếng làm, nhưng lại không gây chuyện thị phi, không có tài năng nhưng lại được phụ huynh cưng chiều. Bất quá phụ thân hắn sau cũng già đi, rốt cuộc cũng mất. Anh trai và bà chị dâu sau…
Chương 5
Phong Cuồng Đích Mộc Đầu/ Điên Cuồng Đích Đầu GỗTác giả: Bảo NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Xuyên KhôngCứu ta… đấy là hắn một đời luôn bất đắc dĩ nói. Cuộc đời là thế, nghe người ta nói hai chữ “cứu ta”, không nghĩ có thể hay không giải quyết phiền phức sau này, hắn không cầm lòng được mà cứu. ——— —————— —————— ———– Một người, không phải vì tên hắn nghe êm tai mà phá lệ cho hắn mọi thứ được suôn sẻ. Mọi người đại khái cũng nên hiểu, Liễu Thanh Phong là một tên công tử thích ngựa chê cừu, tiêu tiền như nước. Thế rồi đến hôm nay, Liễu Thanh Phong chỉ là một tên khất cái, e là cũng không bằng khất cái nữa. Đúng vậy, một tên khất cái, tốt xấu gì cũng biết lấy lòng, biết cầu xin, biết thủ đoạn khéo léo đưa đẩy. Nhưng tên Liễu Thanh Phong này, áo quần rách nát nhưng nét mặt vẫn ngạo nghễ như trước, không để thứ gì vào mắt mình. Hắn từng là tiểu công tử không hiểu chuyện của một nhà giàu có, phú quý, ham ăn biếng làm, nhưng lại không gây chuyện thị phi, không có tài năng nhưng lại được phụ huynh cưng chiều. Bất quá phụ thân hắn sau cũng già đi, rốt cuộc cũng mất. Anh trai và bà chị dâu sau… “Khí trời bỗng nhiên khắc nghiệt, người liền dễ sinh bệnh.”“Cuộc sống bỗng nhiên nhàn tản, người cũng dễ sinh bệnh.”“Mùa đông, hai người làm chuyện đó, tự nhiên số người bệnh sẽ tăng gấp đôi.”……………………“Chủ nhân buồn phiền, nhưng không chịu dùng ta để xả giận.”“Nếu như ta có thể giúp chủ nhân xả giận, chủ nhân sẽ vui vẻ hài lòng.”“Không xả được giận, chủ nhân lúc nào cũng khó chịu… Ta thật là đồ vô dụng!”……………………Trời ơi, nếu “giải thích” có tác dụng thì cái thế gian này làm gì có thứ gọi là “hiểu lầm”.——— —————— —————————“Khí trời bỗng nhiên khắc nghiệt, người liền dễ sinh bệnh.”“Cuộc sống bỗng nhiên nhàn tản, người cũng dễ sinh bệnh.”“Mùa đông, hai người làm chuyện đó, tự nhiên số người bệnh sẽ tăng gấp đôi.” (
“Khí trời bỗng nhiên khắc nghiệt, người liền dễ sinh bệnh.”
“Cuộc sống bỗng nhiên nhàn tản, người cũng dễ sinh bệnh.”
“Mùa đông, hai người làm chuyện đó, tự nhiên số người bệnh sẽ tăng gấp đôi.”
……………………
“Chủ nhân buồn phiền, nhưng không chịu dùng ta để xả giận.”
“Nếu như ta có thể giúp chủ nhân xả giận, chủ nhân sẽ vui vẻ hài lòng.”
“Không xả được giận, chủ nhân lúc nào cũng khó chịu… Ta thật là đồ vô dụng!”
……………………
Trời ơi, nếu “giải thích” có tác dụng thì cái thế gian này làm gì có thứ gọi là “hiểu lầm”.
——— —————— —————————
“Khí trời bỗng nhiên khắc nghiệt, người liền dễ sinh bệnh.”
“Cuộc sống bỗng nhiên nhàn tản, người cũng dễ sinh bệnh.”
“Mùa đông, hai người làm chuyện đó, tự nhiên số người bệnh sẽ tăng gấp đôi.” (
Phong Cuồng Đích Mộc Đầu/ Điên Cuồng Đích Đầu GỗTác giả: Bảo NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Xuyên KhôngCứu ta… đấy là hắn một đời luôn bất đắc dĩ nói. Cuộc đời là thế, nghe người ta nói hai chữ “cứu ta”, không nghĩ có thể hay không giải quyết phiền phức sau này, hắn không cầm lòng được mà cứu. ——— —————— —————— ———– Một người, không phải vì tên hắn nghe êm tai mà phá lệ cho hắn mọi thứ được suôn sẻ. Mọi người đại khái cũng nên hiểu, Liễu Thanh Phong là một tên công tử thích ngựa chê cừu, tiêu tiền như nước. Thế rồi đến hôm nay, Liễu Thanh Phong chỉ là một tên khất cái, e là cũng không bằng khất cái nữa. Đúng vậy, một tên khất cái, tốt xấu gì cũng biết lấy lòng, biết cầu xin, biết thủ đoạn khéo léo đưa đẩy. Nhưng tên Liễu Thanh Phong này, áo quần rách nát nhưng nét mặt vẫn ngạo nghễ như trước, không để thứ gì vào mắt mình. Hắn từng là tiểu công tử không hiểu chuyện của một nhà giàu có, phú quý, ham ăn biếng làm, nhưng lại không gây chuyện thị phi, không có tài năng nhưng lại được phụ huynh cưng chiều. Bất quá phụ thân hắn sau cũng già đi, rốt cuộc cũng mất. Anh trai và bà chị dâu sau… “Khí trời bỗng nhiên khắc nghiệt, người liền dễ sinh bệnh.”“Cuộc sống bỗng nhiên nhàn tản, người cũng dễ sinh bệnh.”“Mùa đông, hai người làm chuyện đó, tự nhiên số người bệnh sẽ tăng gấp đôi.”……………………“Chủ nhân buồn phiền, nhưng không chịu dùng ta để xả giận.”“Nếu như ta có thể giúp chủ nhân xả giận, chủ nhân sẽ vui vẻ hài lòng.”“Không xả được giận, chủ nhân lúc nào cũng khó chịu… Ta thật là đồ vô dụng!”……………………Trời ơi, nếu “giải thích” có tác dụng thì cái thế gian này làm gì có thứ gọi là “hiểu lầm”.——— —————— —————————“Khí trời bỗng nhiên khắc nghiệt, người liền dễ sinh bệnh.”“Cuộc sống bỗng nhiên nhàn tản, người cũng dễ sinh bệnh.”“Mùa đông, hai người làm chuyện đó, tự nhiên số người bệnh sẽ tăng gấp đôi.” (