Tôi và Tô Dục Mân ngồi ở cửa hàng Starbucks chưa đầy năm phút, Lý Việt đẩy một giỏ hàng đi qua lối nhỏ cách chỗ tôi không xa. Buổi sáng lúc ra khỏi nhà, anh mặc bộ âu phục màu xám, thắt cà vạt sọc vuông tôi mua cách đây một tháng, mà hiện tại bộ âu phục và chiếc cà vạt kia lại bị một cô gái nắm lấy. Cô gái đó khoác tay anh, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp quyến rũ. Lý Việt có vẻ như lơ đễnh, tay cởi hai khuy cổ áo, cơ thể mạnh mẽ rắn rỏi không được tự nhiên cho lắm. Đến khi đi tới cửa thang máy, anh mới hăng hái đôi chút, sau đó hơi cúi đầu, ánh mắt đằm thắm nhìn vào gương mặt của cô gái bên cạnh, như đang thủ thỉ câu gì. “Người quen à?” Tô Dục Mân nhướng mày, đẩy ly cà phê đến trước mặt của tôi, ý bảo tôi uống thử. Thu lại ánh nhìn, tôi nhún vai cười, “À, là chồng trước của em và bạn gái anh ta.” Tô Dục Mân sững sờ, rồi nở nụ cười, “Anh ta rất đẹp trai.” “Ừ.” Tôi nghĩ rồi nói tiếp, “Ai cũng nói vậy cả. Anh ta trước kia là người đẹp trai nhất trường em đấy.” Tô Dục Mân cúi đầu há miệng…
Chương 12: ~ Phiên ngoại 3 ~
Định Mệnh Ta Bên NhauTác giả: Thanh Thủy Chử Bồ ĐềTruyện Ngôn TìnhTôi và Tô Dục Mân ngồi ở cửa hàng Starbucks chưa đầy năm phút, Lý Việt đẩy một giỏ hàng đi qua lối nhỏ cách chỗ tôi không xa. Buổi sáng lúc ra khỏi nhà, anh mặc bộ âu phục màu xám, thắt cà vạt sọc vuông tôi mua cách đây một tháng, mà hiện tại bộ âu phục và chiếc cà vạt kia lại bị một cô gái nắm lấy. Cô gái đó khoác tay anh, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp quyến rũ. Lý Việt có vẻ như lơ đễnh, tay cởi hai khuy cổ áo, cơ thể mạnh mẽ rắn rỏi không được tự nhiên cho lắm. Đến khi đi tới cửa thang máy, anh mới hăng hái đôi chút, sau đó hơi cúi đầu, ánh mắt đằm thắm nhìn vào gương mặt của cô gái bên cạnh, như đang thủ thỉ câu gì. “Người quen à?” Tô Dục Mân nhướng mày, đẩy ly cà phê đến trước mặt của tôi, ý bảo tôi uống thử. Thu lại ánh nhìn, tôi nhún vai cười, “À, là chồng trước của em và bạn gái anh ta.” Tô Dục Mân sững sờ, rồi nở nụ cười, “Anh ta rất đẹp trai.” “Ừ.” Tôi nghĩ rồi nói tiếp, “Ai cũng nói vậy cả. Anh ta trước kia là người đẹp trai nhất trường em đấy.” Tô Dục Mân cúi đầu há miệng… Nhờ có mấy trò chơi online, Đường Tiểu Mẫn đã lấy được sự ưu ái của Lý tổng.Ưu ái điển hình nhất bây giờ, chính là Đường Tiểu Mẫn rất ‘quang vinh’ nhận được một nhiệm vụ mới, mỗi ngày mua đồ ăn vặt cho ông chủ.Đường Tiểu Mẫn cầm danh sách chi chít đồ ăn trong tay, một tờ là của hai cô công chúa, một tờ là. . . Ồ, nghe nói, chỉ là nghe nói thôi nhé, là mấy món bà Lý thích ăn. Đường Tiểu Mẫn lần đầu đem đồ ăn vặt vào phòng, ông chủ kiểm tra túi đồ ăn của bà Lý trước, tiếp đó nhíu mày, chỉ vào khoai tây chiên, “Này không phải hiệu cô ấy thích ăn. Phải mua hiệu XX kìa. Đi đổi lại.”Sau đó anh quay đầu đi, nói với hai cô công chúa đang chơi xếp gỗ, “Con cưng, lát nữa về nhớ nói với mẹ tụi con, túi đồ ăn này là phần thưởng của ba đấy.”
Nhờ có mấy trò chơi online, Đường Tiểu Mẫn đã lấy được sự ưu ái của Lý tổng.
Ưu ái điển hình nhất bây giờ, chính là Đường Tiểu Mẫn rất ‘quang
vinh’ nhận được một nhiệm vụ mới, mỗi ngày mua đồ ăn vặt cho ông chủ.
Đường Tiểu Mẫn cầm danh sách chi chít đồ ăn trong tay, một tờ là của
hai cô công chúa, một tờ là. . . Ồ, nghe nói, chỉ là nghe nói thôi nhé,
là mấy món bà Lý thích ăn. Đường Tiểu Mẫn lần đầu đem đồ ăn vặt vào
phòng, ông chủ kiểm tra túi đồ ăn của bà Lý trước, tiếp đó nhíu mày, chỉ vào khoai tây chiên, “Này không phải hiệu cô ấy thích ăn. Phải mua hiệu XX kìa. Đi đổi lại.”
Sau đó anh quay đầu đi, nói với hai cô công chúa đang chơi xếp gỗ,
“Con cưng, lát nữa về nhớ nói với mẹ tụi con, túi đồ ăn này là phần
thưởng của ba đấy.”
Định Mệnh Ta Bên NhauTác giả: Thanh Thủy Chử Bồ ĐềTruyện Ngôn TìnhTôi và Tô Dục Mân ngồi ở cửa hàng Starbucks chưa đầy năm phút, Lý Việt đẩy một giỏ hàng đi qua lối nhỏ cách chỗ tôi không xa. Buổi sáng lúc ra khỏi nhà, anh mặc bộ âu phục màu xám, thắt cà vạt sọc vuông tôi mua cách đây một tháng, mà hiện tại bộ âu phục và chiếc cà vạt kia lại bị một cô gái nắm lấy. Cô gái đó khoác tay anh, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp quyến rũ. Lý Việt có vẻ như lơ đễnh, tay cởi hai khuy cổ áo, cơ thể mạnh mẽ rắn rỏi không được tự nhiên cho lắm. Đến khi đi tới cửa thang máy, anh mới hăng hái đôi chút, sau đó hơi cúi đầu, ánh mắt đằm thắm nhìn vào gương mặt của cô gái bên cạnh, như đang thủ thỉ câu gì. “Người quen à?” Tô Dục Mân nhướng mày, đẩy ly cà phê đến trước mặt của tôi, ý bảo tôi uống thử. Thu lại ánh nhìn, tôi nhún vai cười, “À, là chồng trước của em và bạn gái anh ta.” Tô Dục Mân sững sờ, rồi nở nụ cười, “Anh ta rất đẹp trai.” “Ừ.” Tôi nghĩ rồi nói tiếp, “Ai cũng nói vậy cả. Anh ta trước kia là người đẹp trai nhất trường em đấy.” Tô Dục Mân cúi đầu há miệng… Nhờ có mấy trò chơi online, Đường Tiểu Mẫn đã lấy được sự ưu ái của Lý tổng.Ưu ái điển hình nhất bây giờ, chính là Đường Tiểu Mẫn rất ‘quang vinh’ nhận được một nhiệm vụ mới, mỗi ngày mua đồ ăn vặt cho ông chủ.Đường Tiểu Mẫn cầm danh sách chi chít đồ ăn trong tay, một tờ là của hai cô công chúa, một tờ là. . . Ồ, nghe nói, chỉ là nghe nói thôi nhé, là mấy món bà Lý thích ăn. Đường Tiểu Mẫn lần đầu đem đồ ăn vặt vào phòng, ông chủ kiểm tra túi đồ ăn của bà Lý trước, tiếp đó nhíu mày, chỉ vào khoai tây chiên, “Này không phải hiệu cô ấy thích ăn. Phải mua hiệu XX kìa. Đi đổi lại.”Sau đó anh quay đầu đi, nói với hai cô công chúa đang chơi xếp gỗ, “Con cưng, lát nữa về nhớ nói với mẹ tụi con, túi đồ ăn này là phần thưởng của ba đấy.”