Tác giả:

Một thái giám tổngquản chừng năm mươi tuổi, với cái bụng bự của mình, nghênh ngang bướcvào Ngọc Vương Phủ. Phía sau hắn, là mấy tiểu thái giám. Thị vệ vươngphủ, vừa thấy là Lý công công bên cạnh hoàng thượng tới, vội vàng đitrước thông báo cho Vương gia. "Nghe nói vườn hoa của NgọcVương Phủ, còn đẹp hơn Ngự Hoa Viên trong hoàng cung. Trước kia chưađược nhìn thấy. Hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền!" Lý công công Lý Đức Phúc, vừa ngắm nhìn vườn hoa Ngọc Vương Phủ, vừa cùng mấytiểu thái giám sau lưng nói. Bây giờ chính là giữa mùa hạ, trong vườn hoa Ngọc Vương Phủ, đúng là cảnh đẹp như vẽ. Cành liễu chập chờn, trăm hoa đua nở. Mùi hoa xông vào mũi, thấm tậnđáy lòng. Ong bướm bay lượn. Nước chảy róc rách bên núi giả. Cá vẫyđuôi. Đình đài, hiên tạ, hành lang, lầu các. "Lý công công,người cũng là một đời thông minh, sao lại có thể hồ đồ nhất thời! NgọcVương gia này, đâu phải là vương gia bình thường có thể so sánh." Mộttiểu thái giám cười, nói. Ngọc Vương gia trong miệng bọn họ…

Chương 33: Tra rõ hung thủ 3

Chỉ Phúc Vi Hôn: Vương Phi Bốn NgónTác giả: Đan Thanh MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhMột thái giám tổngquản chừng năm mươi tuổi, với cái bụng bự của mình, nghênh ngang bướcvào Ngọc Vương Phủ. Phía sau hắn, là mấy tiểu thái giám. Thị vệ vươngphủ, vừa thấy là Lý công công bên cạnh hoàng thượng tới, vội vàng đitrước thông báo cho Vương gia. "Nghe nói vườn hoa của NgọcVương Phủ, còn đẹp hơn Ngự Hoa Viên trong hoàng cung. Trước kia chưađược nhìn thấy. Hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền!" Lý công công Lý Đức Phúc, vừa ngắm nhìn vườn hoa Ngọc Vương Phủ, vừa cùng mấytiểu thái giám sau lưng nói. Bây giờ chính là giữa mùa hạ, trong vườn hoa Ngọc Vương Phủ, đúng là cảnh đẹp như vẽ. Cành liễu chập chờn, trăm hoa đua nở. Mùi hoa xông vào mũi, thấm tậnđáy lòng. Ong bướm bay lượn. Nước chảy róc rách bên núi giả. Cá vẫyđuôi. Đình đài, hiên tạ, hành lang, lầu các. "Lý công công,người cũng là một đời thông minh, sao lại có thể hồ đồ nhất thời! NgọcVương gia này, đâu phải là vương gia bình thường có thể so sánh." Mộttiểu thái giám cười, nói. Ngọc Vương gia trong miệng bọn họ… Với Thuận Phong hỏitiếp, "Ngươi cho Tiểu Vương Gia uống nước, là ai đưa tới?" Tiểu nha hoàn vừa nghe, cảm thấy có hi vọng sống sót. Nàng quỳ trên mặt đất, nói lắpbắp. "Là Hầu Tam, Hầu Tam ở trù phòng (phòng bếp).""Hầu Tam, ngươi ra đây." Với Thuận Phong đi xuống, trong đám người, một nam nhân ba mươi tuổi đứng ra."Tiểu nhân ở đây."Hầu Tam này, tên thật là Trương Tam. Bởi vì bộ dáng xấu xí, nên được mọingười gọi là Hầu Tam. Hắn là tạp dịch trong phòng bếp, phụ trách chânchạy đưa nước đưa cơm đến mỗi viện. Tên này ham bài bạc, lại rất ítthắng tiền bạc. Sổ nợ của hắn còn nhiều hơn người trong viện này!Hầu Tam vừa đáp ứng đứng ra, một bên hồi tưởng chuyện tình sáng sớm.Sáng sớm, hắn đến Phượng Nghi uyển đưa nước. Đụng phải Lam ma ma, bà vú củaTrắc Vương Phi, Lam ma ma cười hề hề chào hỏi hắn."Hầu Tam, đêm qua phát tài sao?""Lam ma ma, ta nào có mệnh phát tài? Đêm qua, lại thua hết sạch. Az, ngươi nói xem, sao mệnh ta lại khổ như vậy?" Vẻ mặtcầu xin của hầu tam, đưa nước cho Lam ma ma. Đang chuẩn bị đi, mà lại bị Lam ma ma ngăn cản."Hầu Tam, hiện tại có một cơ hội phát tài. Không biết, ngươi có thể làm được hay không?" Lam ma ma hạ giọng, nhỏ giọng nói."Lam ma ma, chỉ cần ta có thể phát tài. Ngươi bắt ta lên núi đao, xuống chảo dầu, ta đều không một chút nhíu mày." Mỗi ngày bị chủ nợ đuổi theo đòinợ, rất khổ sở. Nếu Hầu Tam hắn phát tài, cũng có thể thuận lợi làmngười một lần không phải sao?"Đây là một trăm lượng bạc,đây là nhất gói thuốc xổ. Ngươi xử lý việc này tốt, Vinh Vương phi nhấtđịnh sẽ thưởng thêm cho ngươi một trăm lượng." Lam ma ma bày ra một trăm lượng bạc, cho Hầu Tam xem. Sở dĩ nàng nói gói đoạn trường tán (đứtruột đứt gan) thành thuốc xổ, là sợ hãi Hầu Tam lâm trận lùi bước."Lam ma ma, người nói cho ta biết làm như thế nào là được rồi." Hầu Tam nhìn một trăm lượng bạc, mắt trợn trắng nhìn. Trời ạ, nhiều bạc như vậy! Hắn nằm mơ, cũng không nghĩ đến sẽ có được nhiều bạc như vậy! Không phảichỉ là thuốc xổ thôi sao? Cho vào đồ ăn, ăn cũng không chết!Lam ma ma ghé vào bên tai hắn, thì thầm vài câu. Hầu Tam nhận bạc và thuốc, đi hoàn thành nhiệm vụ Lam ma ma kêu hắn làm.Hầu Tam cho rằng, Tiểu Vương Gia uống thuốc này, chỉ bị tiêu chảy thôi,cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra. Hắn không nghĩ tới, thuốc xổ lại làkịch độc. Tiểu Vương Gia uống thuốc này, lại đi đời nhà ma.Sớm biết rằng như vậy, Lam ma ma có cho hắn một ngàn lượng bạc, hắn cũngkhông dám làm! Hầu Tam nhìn nhìn Trắc Vương Phi Vinh Lệ Nhi bên cạnhvương gia, lại nhìn Lam ma ma đứng bên cạnh Trắc vương phi. Trong lòng,một lúc sợ hãi, một lúc lại bàng hoàng do dự!Hiện tại VinhLệ Nhi, tuy nói là Trắc Vương phi. Nhưng lại được Vương gia sủng ái, hơn bất cứ nữ nhân nào. Huống chi, Vinh Lệ Nhi lại là thiên kim tiểu thưphủ Thừa Tướng. Thế lực gia đình khổng lồ, hắn một người bình dân, saodám đụng vào nàng!Nếu hắn nói thật, Vương gia sẽ tin sao?Nếu Vương gia không nỡ thương tổn nữ nhân này, mang Hầu Tam hắn ra đương đầu chịu tội thay thì làm sao bây giờ?"Ngọc vương phi, xin lỗi rồi. Không phải Hầu Tam ta muốn hại ngươi, ta cũng là bất đắc dĩ!"Hầu Tam biết, mọi việc đến mức độ này, sợ cũng không làm được gì. Hắnchỉ có kiên trì, nghe Lam ma ma phân phó, vu oan cho Lê Thải Nhi.

Với Thuận Phong hỏitiếp, "Ngươi cho Tiểu Vương Gia uống nước, là ai đưa tới?" Tiểu nha hoàn vừa nghe, cảm thấy có hi vọng sống sót. Nàng quỳ trên mặt đất, nói lắpbắp. "Là Hầu Tam, Hầu Tam ở trù phòng (phòng bếp)."

"Hầu Tam, ngươi ra đây." Với Thuận Phong đi xuống, trong đám người, một nam nhân ba mươi tuổi đứng ra."Tiểu nhân ở đây."

Hầu Tam này, tên thật là Trương Tam. Bởi vì bộ dáng xấu xí, nên được mọingười gọi là Hầu Tam. Hắn là tạp dịch trong phòng bếp, phụ trách chânchạy đưa nước đưa cơm đến mỗi viện. Tên này ham bài bạc, lại rất ítthắng tiền bạc. Sổ nợ của hắn còn nhiều hơn người trong viện này!

Hầu Tam vừa đáp ứng đứng ra, một bên hồi tưởng chuyện tình sáng sớm.

Sáng sớm, hắn đến Phượng Nghi uyển đưa nước. Đụng phải Lam ma ma, bà vú củaTrắc Vương Phi, Lam ma ma cười hề hề chào hỏi hắn."Hầu Tam, đêm qua phát tài sao?"

"Lam ma ma, ta nào có mệnh phát tài? Đêm qua, lại thua hết sạch. Az, ngươi nói xem, sao mệnh ta lại khổ như vậy?" Vẻ mặtcầu xin của hầu tam, đưa nước cho Lam ma ma. Đang chuẩn bị đi, mà lại bị Lam ma ma ngăn cản.

"Hầu Tam, hiện tại có một cơ hội phát tài. Không biết, ngươi có thể làm được hay không?" Lam ma ma hạ giọng, nhỏ giọng nói.

"Lam ma ma, chỉ cần ta có thể phát tài. Ngươi bắt ta lên núi đao, xuống chảo dầu, ta đều không một chút nhíu mày." Mỗi ngày bị chủ nợ đuổi theo đòinợ, rất khổ sở. Nếu Hầu Tam hắn phát tài, cũng có thể thuận lợi làmngười một lần không phải sao?

"Đây là một trăm lượng bạc,đây là nhất gói thuốc xổ. Ngươi xử lý việc này tốt, Vinh Vương phi nhấtđịnh sẽ thưởng thêm cho ngươi một trăm lượng." Lam ma ma bày ra một trăm lượng bạc, cho Hầu Tam xem. Sở dĩ nàng nói gói đoạn trường tán (đứtruột đứt gan) thành thuốc xổ, là sợ hãi Hầu Tam lâm trận lùi bước.

"Lam ma ma, người nói cho ta biết làm như thế nào là được rồi." Hầu Tam nhìn một trăm lượng bạc, mắt trợn trắng nhìn. Trời ạ, nhiều bạc như vậy! Hắn nằm mơ, cũng không nghĩ đến sẽ có được nhiều bạc như vậy! Không phảichỉ là thuốc xổ thôi sao? Cho vào đồ ăn, ăn cũng không chết!

Lam ma ma ghé vào bên tai hắn, thì thầm vài câu. Hầu Tam nhận bạc và thuốc, đi hoàn thành nhiệm vụ Lam ma ma kêu hắn làm.

Hầu Tam cho rằng, Tiểu Vương Gia uống thuốc này, chỉ bị tiêu chảy thôi,cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra. Hắn không nghĩ tới, thuốc xổ lại làkịch độc. Tiểu Vương Gia uống thuốc này, lại đi đời nhà ma.

Sớm biết rằng như vậy, Lam ma ma có cho hắn một ngàn lượng bạc, hắn cũngkhông dám làm! Hầu Tam nhìn nhìn Trắc Vương Phi Vinh Lệ Nhi bên cạnhvương gia, lại nhìn Lam ma ma đứng bên cạnh Trắc vương phi. Trong lòng,một lúc sợ hãi, một lúc lại bàng hoàng do dự!

Hiện tại VinhLệ Nhi, tuy nói là Trắc Vương phi. Nhưng lại được Vương gia sủng ái, hơn bất cứ nữ nhân nào. Huống chi, Vinh Lệ Nhi lại là thiên kim tiểu thưphủ Thừa Tướng. Thế lực gia đình khổng lồ, hắn một người bình dân, saodám đụng vào nàng!

Nếu hắn nói thật, Vương gia sẽ tin sao?Nếu Vương gia không nỡ thương tổn nữ nhân này, mang Hầu Tam hắn ra đương đầu chịu tội thay thì làm sao bây giờ?

"Ngọc vương phi, xin lỗi rồi. Không phải Hầu Tam ta muốn hại ngươi, ta cũng là bất đắc dĩ!"Hầu Tam biết, mọi việc đến mức độ này, sợ cũng không làm được gì. Hắnchỉ có kiên trì, nghe Lam ma ma phân phó, vu oan cho Lê Thải Nhi.

Chỉ Phúc Vi Hôn: Vương Phi Bốn NgónTác giả: Đan Thanh MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhMột thái giám tổngquản chừng năm mươi tuổi, với cái bụng bự của mình, nghênh ngang bướcvào Ngọc Vương Phủ. Phía sau hắn, là mấy tiểu thái giám. Thị vệ vươngphủ, vừa thấy là Lý công công bên cạnh hoàng thượng tới, vội vàng đitrước thông báo cho Vương gia. "Nghe nói vườn hoa của NgọcVương Phủ, còn đẹp hơn Ngự Hoa Viên trong hoàng cung. Trước kia chưađược nhìn thấy. Hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền!" Lý công công Lý Đức Phúc, vừa ngắm nhìn vườn hoa Ngọc Vương Phủ, vừa cùng mấytiểu thái giám sau lưng nói. Bây giờ chính là giữa mùa hạ, trong vườn hoa Ngọc Vương Phủ, đúng là cảnh đẹp như vẽ. Cành liễu chập chờn, trăm hoa đua nở. Mùi hoa xông vào mũi, thấm tậnđáy lòng. Ong bướm bay lượn. Nước chảy róc rách bên núi giả. Cá vẫyđuôi. Đình đài, hiên tạ, hành lang, lầu các. "Lý công công,người cũng là một đời thông minh, sao lại có thể hồ đồ nhất thời! NgọcVương gia này, đâu phải là vương gia bình thường có thể so sánh." Mộttiểu thái giám cười, nói. Ngọc Vương gia trong miệng bọn họ… Với Thuận Phong hỏitiếp, "Ngươi cho Tiểu Vương Gia uống nước, là ai đưa tới?" Tiểu nha hoàn vừa nghe, cảm thấy có hi vọng sống sót. Nàng quỳ trên mặt đất, nói lắpbắp. "Là Hầu Tam, Hầu Tam ở trù phòng (phòng bếp).""Hầu Tam, ngươi ra đây." Với Thuận Phong đi xuống, trong đám người, một nam nhân ba mươi tuổi đứng ra."Tiểu nhân ở đây."Hầu Tam này, tên thật là Trương Tam. Bởi vì bộ dáng xấu xí, nên được mọingười gọi là Hầu Tam. Hắn là tạp dịch trong phòng bếp, phụ trách chânchạy đưa nước đưa cơm đến mỗi viện. Tên này ham bài bạc, lại rất ítthắng tiền bạc. Sổ nợ của hắn còn nhiều hơn người trong viện này!Hầu Tam vừa đáp ứng đứng ra, một bên hồi tưởng chuyện tình sáng sớm.Sáng sớm, hắn đến Phượng Nghi uyển đưa nước. Đụng phải Lam ma ma, bà vú củaTrắc Vương Phi, Lam ma ma cười hề hề chào hỏi hắn."Hầu Tam, đêm qua phát tài sao?""Lam ma ma, ta nào có mệnh phát tài? Đêm qua, lại thua hết sạch. Az, ngươi nói xem, sao mệnh ta lại khổ như vậy?" Vẻ mặtcầu xin của hầu tam, đưa nước cho Lam ma ma. Đang chuẩn bị đi, mà lại bị Lam ma ma ngăn cản."Hầu Tam, hiện tại có một cơ hội phát tài. Không biết, ngươi có thể làm được hay không?" Lam ma ma hạ giọng, nhỏ giọng nói."Lam ma ma, chỉ cần ta có thể phát tài. Ngươi bắt ta lên núi đao, xuống chảo dầu, ta đều không một chút nhíu mày." Mỗi ngày bị chủ nợ đuổi theo đòinợ, rất khổ sở. Nếu Hầu Tam hắn phát tài, cũng có thể thuận lợi làmngười một lần không phải sao?"Đây là một trăm lượng bạc,đây là nhất gói thuốc xổ. Ngươi xử lý việc này tốt, Vinh Vương phi nhấtđịnh sẽ thưởng thêm cho ngươi một trăm lượng." Lam ma ma bày ra một trăm lượng bạc, cho Hầu Tam xem. Sở dĩ nàng nói gói đoạn trường tán (đứtruột đứt gan) thành thuốc xổ, là sợ hãi Hầu Tam lâm trận lùi bước."Lam ma ma, người nói cho ta biết làm như thế nào là được rồi." Hầu Tam nhìn một trăm lượng bạc, mắt trợn trắng nhìn. Trời ạ, nhiều bạc như vậy! Hắn nằm mơ, cũng không nghĩ đến sẽ có được nhiều bạc như vậy! Không phảichỉ là thuốc xổ thôi sao? Cho vào đồ ăn, ăn cũng không chết!Lam ma ma ghé vào bên tai hắn, thì thầm vài câu. Hầu Tam nhận bạc và thuốc, đi hoàn thành nhiệm vụ Lam ma ma kêu hắn làm.Hầu Tam cho rằng, Tiểu Vương Gia uống thuốc này, chỉ bị tiêu chảy thôi,cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra. Hắn không nghĩ tới, thuốc xổ lại làkịch độc. Tiểu Vương Gia uống thuốc này, lại đi đời nhà ma.Sớm biết rằng như vậy, Lam ma ma có cho hắn một ngàn lượng bạc, hắn cũngkhông dám làm! Hầu Tam nhìn nhìn Trắc Vương Phi Vinh Lệ Nhi bên cạnhvương gia, lại nhìn Lam ma ma đứng bên cạnh Trắc vương phi. Trong lòng,một lúc sợ hãi, một lúc lại bàng hoàng do dự!Hiện tại VinhLệ Nhi, tuy nói là Trắc Vương phi. Nhưng lại được Vương gia sủng ái, hơn bất cứ nữ nhân nào. Huống chi, Vinh Lệ Nhi lại là thiên kim tiểu thưphủ Thừa Tướng. Thế lực gia đình khổng lồ, hắn một người bình dân, saodám đụng vào nàng!Nếu hắn nói thật, Vương gia sẽ tin sao?Nếu Vương gia không nỡ thương tổn nữ nhân này, mang Hầu Tam hắn ra đương đầu chịu tội thay thì làm sao bây giờ?"Ngọc vương phi, xin lỗi rồi. Không phải Hầu Tam ta muốn hại ngươi, ta cũng là bất đắc dĩ!"Hầu Tam biết, mọi việc đến mức độ này, sợ cũng không làm được gì. Hắnchỉ có kiên trì, nghe Lam ma ma phân phó, vu oan cho Lê Thải Nhi.

Chương 33: Tra rõ hung thủ 3