Tác giả:

Hoàng cung Nguyệt Lạc Quốc, Cần Chính Điện "Cái gì, trẫm không có nghe rõ, phiền toái Thượng Quan đại nhân nói lại lần nữa" Một âm thanh có chút tức giận từ trong điện truyền ra, ở bên ngoài, cung nữ thái giám đi qua đi lại nghe thấy, không khỏi rụt lại cổ, xem ra hoàng đế bệ hạ nổi giận rồi. Mọi người rất sợ hãi, tăng nhanh bước chân rời đi, không dám ở ngoài điện, chỉ sợ sơ ý một chút lửa giận sẽ lan đến trên người mình. Trong đại điện, một nam tử ngồi ở Long Ỷ , trên khuôn mặt tuấn mỹ tràn đầy tức giận, tấu chương trong tay đã sớm đem vo thành một đống giấy vụn, người này chính là hoàng đế Nguyệt Lạc quốc Lãnh Nguyệt Hàn. Giờ phút này, hắn lộ ra bộ mặt giận dữ và lạnh lẽo, trừng mắt nhìn người đang đứng ở đầu dưới, một bộ áo trắng Phiêu Dật Nam tử, Thượng Quan Thiên Dật, là quốc sư đương triều của Nguyệt Lạc quốc, cũng là tri kỉ của hoàng thượng. Lãnh Nguyệt Hàn lạnh lẽo, ẩn chứa tức giận lần nữa lên tiếng "Thượng Quan Thiên Dật, ngươi đem lời mới vừa nói cho ta lặp lại thêm một…

Quyển 1 - Chương 58: Nhục nhã (1)

Hồng Nhan Say, Yêu Hậu Tóc Trắng Của Lãnh HoàngTác giả: Tiểu NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHoàng cung Nguyệt Lạc Quốc, Cần Chính Điện "Cái gì, trẫm không có nghe rõ, phiền toái Thượng Quan đại nhân nói lại lần nữa" Một âm thanh có chút tức giận từ trong điện truyền ra, ở bên ngoài, cung nữ thái giám đi qua đi lại nghe thấy, không khỏi rụt lại cổ, xem ra hoàng đế bệ hạ nổi giận rồi. Mọi người rất sợ hãi, tăng nhanh bước chân rời đi, không dám ở ngoài điện, chỉ sợ sơ ý một chút lửa giận sẽ lan đến trên người mình. Trong đại điện, một nam tử ngồi ở Long Ỷ , trên khuôn mặt tuấn mỹ tràn đầy tức giận, tấu chương trong tay đã sớm đem vo thành một đống giấy vụn, người này chính là hoàng đế Nguyệt Lạc quốc Lãnh Nguyệt Hàn. Giờ phút này, hắn lộ ra bộ mặt giận dữ và lạnh lẽo, trừng mắt nhìn người đang đứng ở đầu dưới, một bộ áo trắng Phiêu Dật Nam tử, Thượng Quan Thiên Dật, là quốc sư đương triều của Nguyệt Lạc quốc, cũng là tri kỉ của hoàng thượng. Lãnh Nguyệt Hàn lạnh lẽo, ẩn chứa tức giận lần nữa lên tiếng "Thượng Quan Thiên Dật, ngươi đem lời mới vừa nói cho ta lặp lại thêm một… Bạch Chấn Hùng vừa nói ra các vị đại thần đều nghị luậnVốn tất cả mọi người đều kiêng nể hoàng thượng, không dám nói, hiện tại Trấn Quốc Công lúc này nhắc tới, tất cả đều nghị luậnThượng Quan Thiên Dật cười nói: " Hoàng hậu nương nương nhận lầm người, giống như thái tử nói, người với người giống nhau rất nhiều nhận lầm người cũng là bình thường không có việc gì, Trấn Quốc Công cần gì phải đem chuyện ấy không thể bỏ qua mà nói" Nói xong vẻ mặt tràn ý cười nhìn Bạch Chấn Hùng" Mặc kệ vì nguyên nhân nào, thân là quốc sư của một nước, làm sao có thể không hiểu rõ đạo lý đó chứ" Bạch Chấn Hùng giọng nói tràn đầy khinh thường, ánh mắt khinh thường nhìn Tuyết NinhMột đám đại thần phụ họa theo: " Đúng vậy, đúng vậy , Trấn Quốc Công nói đúng"Lãnh Nguyệt Hàn lạnh nhạt nhìn bọn hộ nghị luận, đang muốn nói bọn họ câm miệng, ai ngờ Tuyết Ninh ở bàn vỗ vỗ tay Lãnh Nguyệt Hàn, ý bảo Lãnh Nguyệt Hàn yên tâm đừng có nóng vộiLãnh Nguyệt Hàn hiểu được ý tứ của Tuyết Ninh, vừa định rút tay về, lại bị Lãnh Nguyệt Hàn nắm lại, nắm thật chặt trong tayTuyết Ninh cũng không giãy dụa, dù sao bây giờ mình cũng là không nên cùng người này so đoChỉ là những hành động này đều lọt hết vào mắt của Bạch Phượng Nhi, không ai chú ý đến trong mắt Bạch Phượng Nhi điên cuồng căm hậnLâm Chí Vân Lâm Thượng Thư vẻ mặt nịnh nọt nói: " Nếu các tần phi trong hậu cung mỗi người đều thế, thế mặt hoàng thượng đặt ở đâu"Khương Khôn vẫn uống rượu, căn bản không chú ý đến bọn họ nói gì, cho đến khi mình vây cánh, Hộ bộ thượng thư nhắc nhở mình, mới biết được chúng đại thần ở đều muốn trách phạt muội muội của mìnhKhương Khôn mượn cơ hội kính rượu nói: " Ầm ỹ cái gì mà ầm ỹ, bao nhiêu tuổi rồi mà nhiều chuyện, có chuyện mà Trần Quốc Công gây khó xử cho muội muội của ta"Trấn Quốc Công nói: " Khương Thừa tướng chỉ giáo cho, là hoàng hậu nương nương thất lễ trước, cần phải xử phạt"Lãnh Nguyệt Hàn vừa thấy hai người nói, đột nhiên âm thanh lạnh lùng nói: " Tất cả đều câm miệng hết cho trẫm, còn không chịu để yên sao" vẻ mặt giận dữ nhìn các đại thần đang cãi nhauTrong nháy mắt bỗng yên tĩnh, chúng đại thần hai mặt nhìn nhau không ai dám nói nữa, Trấn Quốc Công tức giận mặt đỏ bừngVân Mộc Trần đột nhiên lên tiếng nói: ""Không biết các vị có thể để cho ta nói một câu được không?"" Ngữ khí dịu dàng, mỉm cườiLãnh Nguyệt Hàn sắc mặt dịu đi một chút nói: " Thái tử xin nói"Vân Mộc Trần nói: " Tại hạ cảm giác các vị đại thần cần gì việc nhỏ như thế này mà đem ra tranh luận, tại hạ cùng hoàng hậu nương nương chưa bao giờ gặp mặt, chẳng qua trong thời gian ngắn hoàng hậu nương nương nhận nhầm người, các vị cần gì mà bức bách người như thế" Giọng nói bình thản, nhưng trong lời nói tràn ngập tiếc hận giống như đang thở dài với hành vi của các đại thầnThượng Quan Thiên Dật nói: " Thái tử nói cực kỳ đúng" nhìn chúng đại thần tiếp tục nói: " Các vị luôn luôn nói Hoàng hậu nương nương thất lễ, vậy các ngươi hiện tại đang ở trước mặt hoàng thượng vì thái tử làm tiệc tẩy trần nói những lời này không phải càng thất lễ hơn sao, náo loạn làm trò cười cho Vân thủy quốc đi" Giọng nói bình thản, nhưng thật ra tràn đầy châm chọc, nói xong các vị đại thần đều cúi đầu không nói gìTrấn Quốc Công vẻ mặt đỏ bừng, không biết nên nói gì, đành phải nói: " Cựu thần thất lễ, thỉnh hoàng thượng trách phạt, mong thái tử tha lỗi" Nói xong hành lễ thỉnh tộiChúng đại thần thấy vậy vội vàng quỳ xuống hướng Hoàng thượng nhận tộiLãnh Nguyệt Hàn hừ lạnh một tiếng, không nói gì. Để cho bọn họ quỳBạch Phượng Nhi đứng dậy đi đến bên lãnh Nguyệt Hàn, cười nói: " Hoàng thượng chớ tức giận, chẳng biết Phượng Nhi có thể nói một lời không" vẻ mặt dịu dàng nhìn Lãnh Nguyệt HànLãnh Nguyệt Hàn nâng Bạch Phượng Nhi dậy, sắc mặt dịu đi nói: " Phượng Nhi muốn nói gì"Bạch Phượng Nhi cười, tới gần bên tai Lãnh Nguyệt Hàn nói nhỏ chỉ hai người nghe được nói: " Không nói rõ ràng, bọn họ không bỏ qua, sẽ hiểu lầm tỷ tỷ, Hàn ca ca yên tâm, các người kia giao cho Phượng Nhi"Lãnh Nguyệt Hàn vừa mới còn tức giận, đột nhiên cười, đối với Bạch Phượng Nhi gật đầuTất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, không biết vì sao hoàng thượng không cho các đại thần đứng lên nhưng sắc mặt đối với Phượng Quý Phi nở nụ cười, bọn họ không hiểuNgay cả Thượng Quan Thiên Dật cùng Vân Mộc Trần với Vân Mộc Tuyết đều không hiểu, chỉ có Tuyết Ninh vẫn bình tĩnh uống trà như cũ.

Bạch Chấn Hùng vừa nói ra các vị đại thần đều nghị luận

Vốn tất cả mọi người đều kiêng nể hoàng thượng, không dám nói, hiện tại Trấn Quốc Công lúc này nhắc tới, tất cả đều nghị luận

Thượng Quan Thiên Dật cười nói: " Hoàng hậu nương nương nhận lầm người, giống như thái tử nói, người với người giống nhau rất nhiều nhận lầm người cũng là bình thường không có việc gì, Trấn Quốc Công cần gì phải đem chuyện ấy không thể bỏ qua mà nói" Nói xong vẻ mặt tràn ý cười nhìn Bạch Chấn Hùng

" Mặc kệ vì nguyên nhân nào, thân là quốc sư của một nước, làm sao có thể không hiểu rõ đạo lý đó chứ" Bạch Chấn Hùng giọng nói tràn đầy khinh thường, ánh mắt khinh thường nhìn Tuyết Ninh

Một đám đại thần phụ họa theo: " Đúng vậy, đúng vậy , Trấn Quốc Công nói đúng"

Lãnh Nguyệt Hàn lạnh nhạt nhìn bọn hộ nghị luận, đang muốn nói bọn họ câm miệng, ai ngờ Tuyết Ninh ở bàn vỗ vỗ tay Lãnh Nguyệt Hàn, ý bảo Lãnh Nguyệt Hàn yên tâm đừng có nóng vội

Lãnh Nguyệt Hàn hiểu được ý tứ của Tuyết Ninh, vừa định rút tay về, lại bị Lãnh Nguyệt Hàn nắm lại, nắm thật chặt trong tay

Tuyết Ninh cũng không giãy dụa, dù sao bây giờ mình cũng là không nên cùng người này so đo

Chỉ là những hành động này đều lọt hết vào mắt của Bạch Phượng Nhi, không ai chú ý đến trong mắt Bạch Phượng Nhi điên cuồng căm hận

Lâm Chí Vân Lâm Thượng Thư vẻ mặt nịnh nọt nói: " Nếu các tần phi trong hậu cung mỗi người đều thế, thế mặt hoàng thượng đặt ở đâu"

Khương Khôn vẫn uống rượu, căn bản không chú ý đến bọn họ nói gì, cho đến khi mình vây cánh, Hộ bộ thượng thư nhắc nhở mình, mới biết được chúng đại thần ở đều muốn trách phạt muội muội của mình

Khương Khôn mượn cơ hội kính rượu nói: " Ầm ỹ cái gì mà ầm ỹ, bao nhiêu tuổi rồi mà nhiều chuyện, có chuyện mà Trần Quốc Công gây khó xử cho muội muội của ta"

Trấn Quốc Công nói: " Khương Thừa tướng chỉ giáo cho, là hoàng hậu nương nương thất lễ trước, cần phải xử phạt"

Lãnh Nguyệt Hàn vừa thấy hai người nói, đột nhiên âm thanh lạnh lùng nói: " Tất cả đều câm miệng hết cho trẫm, còn không chịu để yên sao" vẻ mặt giận dữ nhìn các đại thần đang cãi nhau

Trong nháy mắt bỗng yên tĩnh, chúng đại thần hai mặt nhìn nhau không ai dám nói nữa, Trấn Quốc Công tức giận mặt đỏ bừng

Vân Mộc Trần đột nhiên lên tiếng nói: ""Không biết các vị có thể để cho ta nói một câu được không?"" Ngữ khí dịu dàng, mỉm cười

Lãnh Nguyệt Hàn sắc mặt dịu đi một chút nói: " Thái tử xin nói"

Vân Mộc Trần nói: " Tại hạ cảm giác các vị đại thần cần gì việc nhỏ như thế này mà đem ra tranh luận, tại hạ cùng hoàng hậu nương nương chưa bao giờ gặp mặt, chẳng qua trong thời gian ngắn hoàng hậu nương nương nhận nhầm người, các vị cần gì mà bức bách người như thế" Giọng nói bình thản, nhưng trong lời nói tràn ngập tiếc hận giống như đang thở dài với hành vi của các đại thần

Thượng Quan Thiên Dật nói: " Thái tử nói cực kỳ đúng" nhìn chúng đại thần tiếp tục nói: " Các vị luôn luôn nói Hoàng hậu nương nương thất lễ, vậy các ngươi hiện tại đang ở trước mặt hoàng thượng vì thái tử làm tiệc tẩy trần nói những lời này không phải càng thất lễ hơn sao, náo loạn làm trò cười cho Vân thủy quốc đi" Giọng nói bình thản, nhưng thật ra tràn đầy châm chọc, nói xong các vị đại thần đều cúi đầu không nói gì

Trấn Quốc Công vẻ mặt đỏ bừng, không biết nên nói gì, đành phải nói: " Cựu thần thất lễ, thỉnh hoàng thượng trách phạt, mong thái tử tha lỗi" Nói xong hành lễ thỉnh tội

Chúng đại thần thấy vậy vội vàng quỳ xuống hướng Hoàng thượng nhận tội

Lãnh Nguyệt Hàn hừ lạnh một tiếng, không nói gì. Để cho bọn họ quỳ

Bạch Phượng Nhi đứng dậy đi đến bên lãnh Nguyệt Hàn, cười nói: " Hoàng thượng chớ tức giận, chẳng biết Phượng Nhi có thể nói một lời không" vẻ mặt dịu dàng nhìn Lãnh Nguyệt Hàn

Lãnh Nguyệt Hàn nâng Bạch Phượng Nhi dậy, sắc mặt dịu đi nói: " Phượng Nhi muốn nói gì"

Bạch Phượng Nhi cười, tới gần bên tai Lãnh Nguyệt Hàn nói nhỏ chỉ hai người nghe được nói: " Không nói rõ ràng, bọn họ không bỏ qua, sẽ hiểu lầm tỷ tỷ, Hàn ca ca yên tâm, các người kia giao cho Phượng Nhi"

Lãnh Nguyệt Hàn vừa mới còn tức giận, đột nhiên cười, đối với Bạch Phượng Nhi gật đầu

Tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, không biết vì sao hoàng thượng không cho các đại thần đứng lên nhưng sắc mặt đối với Phượng Quý Phi nở nụ cười, bọn họ không hiểu

Ngay cả Thượng Quan Thiên Dật cùng Vân Mộc Trần với Vân Mộc Tuyết đều không hiểu, chỉ có Tuyết Ninh vẫn bình tĩnh uống trà như cũ.

Hồng Nhan Say, Yêu Hậu Tóc Trắng Của Lãnh HoàngTác giả: Tiểu NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHoàng cung Nguyệt Lạc Quốc, Cần Chính Điện "Cái gì, trẫm không có nghe rõ, phiền toái Thượng Quan đại nhân nói lại lần nữa" Một âm thanh có chút tức giận từ trong điện truyền ra, ở bên ngoài, cung nữ thái giám đi qua đi lại nghe thấy, không khỏi rụt lại cổ, xem ra hoàng đế bệ hạ nổi giận rồi. Mọi người rất sợ hãi, tăng nhanh bước chân rời đi, không dám ở ngoài điện, chỉ sợ sơ ý một chút lửa giận sẽ lan đến trên người mình. Trong đại điện, một nam tử ngồi ở Long Ỷ , trên khuôn mặt tuấn mỹ tràn đầy tức giận, tấu chương trong tay đã sớm đem vo thành một đống giấy vụn, người này chính là hoàng đế Nguyệt Lạc quốc Lãnh Nguyệt Hàn. Giờ phút này, hắn lộ ra bộ mặt giận dữ và lạnh lẽo, trừng mắt nhìn người đang đứng ở đầu dưới, một bộ áo trắng Phiêu Dật Nam tử, Thượng Quan Thiên Dật, là quốc sư đương triều của Nguyệt Lạc quốc, cũng là tri kỉ của hoàng thượng. Lãnh Nguyệt Hàn lạnh lẽo, ẩn chứa tức giận lần nữa lên tiếng "Thượng Quan Thiên Dật, ngươi đem lời mới vừa nói cho ta lặp lại thêm một… Bạch Chấn Hùng vừa nói ra các vị đại thần đều nghị luậnVốn tất cả mọi người đều kiêng nể hoàng thượng, không dám nói, hiện tại Trấn Quốc Công lúc này nhắc tới, tất cả đều nghị luậnThượng Quan Thiên Dật cười nói: " Hoàng hậu nương nương nhận lầm người, giống như thái tử nói, người với người giống nhau rất nhiều nhận lầm người cũng là bình thường không có việc gì, Trấn Quốc Công cần gì phải đem chuyện ấy không thể bỏ qua mà nói" Nói xong vẻ mặt tràn ý cười nhìn Bạch Chấn Hùng" Mặc kệ vì nguyên nhân nào, thân là quốc sư của một nước, làm sao có thể không hiểu rõ đạo lý đó chứ" Bạch Chấn Hùng giọng nói tràn đầy khinh thường, ánh mắt khinh thường nhìn Tuyết NinhMột đám đại thần phụ họa theo: " Đúng vậy, đúng vậy , Trấn Quốc Công nói đúng"Lãnh Nguyệt Hàn lạnh nhạt nhìn bọn hộ nghị luận, đang muốn nói bọn họ câm miệng, ai ngờ Tuyết Ninh ở bàn vỗ vỗ tay Lãnh Nguyệt Hàn, ý bảo Lãnh Nguyệt Hàn yên tâm đừng có nóng vộiLãnh Nguyệt Hàn hiểu được ý tứ của Tuyết Ninh, vừa định rút tay về, lại bị Lãnh Nguyệt Hàn nắm lại, nắm thật chặt trong tayTuyết Ninh cũng không giãy dụa, dù sao bây giờ mình cũng là không nên cùng người này so đoChỉ là những hành động này đều lọt hết vào mắt của Bạch Phượng Nhi, không ai chú ý đến trong mắt Bạch Phượng Nhi điên cuồng căm hậnLâm Chí Vân Lâm Thượng Thư vẻ mặt nịnh nọt nói: " Nếu các tần phi trong hậu cung mỗi người đều thế, thế mặt hoàng thượng đặt ở đâu"Khương Khôn vẫn uống rượu, căn bản không chú ý đến bọn họ nói gì, cho đến khi mình vây cánh, Hộ bộ thượng thư nhắc nhở mình, mới biết được chúng đại thần ở đều muốn trách phạt muội muội của mìnhKhương Khôn mượn cơ hội kính rượu nói: " Ầm ỹ cái gì mà ầm ỹ, bao nhiêu tuổi rồi mà nhiều chuyện, có chuyện mà Trần Quốc Công gây khó xử cho muội muội của ta"Trấn Quốc Công nói: " Khương Thừa tướng chỉ giáo cho, là hoàng hậu nương nương thất lễ trước, cần phải xử phạt"Lãnh Nguyệt Hàn vừa thấy hai người nói, đột nhiên âm thanh lạnh lùng nói: " Tất cả đều câm miệng hết cho trẫm, còn không chịu để yên sao" vẻ mặt giận dữ nhìn các đại thần đang cãi nhauTrong nháy mắt bỗng yên tĩnh, chúng đại thần hai mặt nhìn nhau không ai dám nói nữa, Trấn Quốc Công tức giận mặt đỏ bừngVân Mộc Trần đột nhiên lên tiếng nói: ""Không biết các vị có thể để cho ta nói một câu được không?"" Ngữ khí dịu dàng, mỉm cườiLãnh Nguyệt Hàn sắc mặt dịu đi một chút nói: " Thái tử xin nói"Vân Mộc Trần nói: " Tại hạ cảm giác các vị đại thần cần gì việc nhỏ như thế này mà đem ra tranh luận, tại hạ cùng hoàng hậu nương nương chưa bao giờ gặp mặt, chẳng qua trong thời gian ngắn hoàng hậu nương nương nhận nhầm người, các vị cần gì mà bức bách người như thế" Giọng nói bình thản, nhưng trong lời nói tràn ngập tiếc hận giống như đang thở dài với hành vi của các đại thầnThượng Quan Thiên Dật nói: " Thái tử nói cực kỳ đúng" nhìn chúng đại thần tiếp tục nói: " Các vị luôn luôn nói Hoàng hậu nương nương thất lễ, vậy các ngươi hiện tại đang ở trước mặt hoàng thượng vì thái tử làm tiệc tẩy trần nói những lời này không phải càng thất lễ hơn sao, náo loạn làm trò cười cho Vân thủy quốc đi" Giọng nói bình thản, nhưng thật ra tràn đầy châm chọc, nói xong các vị đại thần đều cúi đầu không nói gìTrấn Quốc Công vẻ mặt đỏ bừng, không biết nên nói gì, đành phải nói: " Cựu thần thất lễ, thỉnh hoàng thượng trách phạt, mong thái tử tha lỗi" Nói xong hành lễ thỉnh tộiChúng đại thần thấy vậy vội vàng quỳ xuống hướng Hoàng thượng nhận tộiLãnh Nguyệt Hàn hừ lạnh một tiếng, không nói gì. Để cho bọn họ quỳBạch Phượng Nhi đứng dậy đi đến bên lãnh Nguyệt Hàn, cười nói: " Hoàng thượng chớ tức giận, chẳng biết Phượng Nhi có thể nói một lời không" vẻ mặt dịu dàng nhìn Lãnh Nguyệt HànLãnh Nguyệt Hàn nâng Bạch Phượng Nhi dậy, sắc mặt dịu đi nói: " Phượng Nhi muốn nói gì"Bạch Phượng Nhi cười, tới gần bên tai Lãnh Nguyệt Hàn nói nhỏ chỉ hai người nghe được nói: " Không nói rõ ràng, bọn họ không bỏ qua, sẽ hiểu lầm tỷ tỷ, Hàn ca ca yên tâm, các người kia giao cho Phượng Nhi"Lãnh Nguyệt Hàn vừa mới còn tức giận, đột nhiên cười, đối với Bạch Phượng Nhi gật đầuTất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, không biết vì sao hoàng thượng không cho các đại thần đứng lên nhưng sắc mặt đối với Phượng Quý Phi nở nụ cười, bọn họ không hiểuNgay cả Thượng Quan Thiên Dật cùng Vân Mộc Trần với Vân Mộc Tuyết đều không hiểu, chỉ có Tuyết Ninh vẫn bình tĩnh uống trà như cũ.

Quyển 1 - Chương 58: Nhục nhã (1)