Tác giả:

Edit: Tiểu Nhật Dạ “Cho thuê phòng trọ” Ngôn Bình kéo đống hành lý, nhìn dòng chữ màu đỏ của tờ giấy dán trên cửa, lại ngẩng đầu nhìn về phía giấy cũ nát dán bên ngoài, xoay người hỏi chủ thuê nhà:” Là căn nhà này sao?” Chủ thuê nhà vội vã gật đầu, “Không sai không sai, tuy nhà có hơi cũ, nhưng nhìn vị trí này, ra ngoài rẽ một cái là đến ngay nhà ga, hơn nữa tiền thuê nhà một tháng chỉ có năm trăm đồng, tìm chỗ đốt đèn ***g còn khó khăn hơn a.” Chủ thuê nhà vừa nói vừa mở cửa, lập tức một luồng khí lạnh phả ra, chủ cho thuê rùng mình, rồi lại gượng gạo cười trừ:” Bên trong nhà dù hơi cũ, thế nhưng tất cả đều tốt. Điện, nước, bếp ga đều đầy đủ.” “Ha.” Ngôn Bình cũng chẳng kiểm tra, chỉ là nhìn xung quanh một chút, quay đầu nói với chủ nhà, “Hai trăm.” Mặt chủ nhà có chút méo sẹo, ” Điều này làm sao được, tiên sinh, hiện tại giá nhà cao như vậy, phòng này lại vị trí tốt như vậy, một tháng hai trăm sao có thể cho thuê được, huống chi…” “Một tháng hai trăm, trả tiền trước một năm. Muốn…

Chương 14

Ngộ Thượng Quỷ Quỷ (Gặp Gỡ Quỷ Quỷ)Tác giả: Đỗ Tử ĐằngTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnEdit: Tiểu Nhật Dạ “Cho thuê phòng trọ” Ngôn Bình kéo đống hành lý, nhìn dòng chữ màu đỏ của tờ giấy dán trên cửa, lại ngẩng đầu nhìn về phía giấy cũ nát dán bên ngoài, xoay người hỏi chủ thuê nhà:” Là căn nhà này sao?” Chủ thuê nhà vội vã gật đầu, “Không sai không sai, tuy nhà có hơi cũ, nhưng nhìn vị trí này, ra ngoài rẽ một cái là đến ngay nhà ga, hơn nữa tiền thuê nhà một tháng chỉ có năm trăm đồng, tìm chỗ đốt đèn ***g còn khó khăn hơn a.” Chủ thuê nhà vừa nói vừa mở cửa, lập tức một luồng khí lạnh phả ra, chủ cho thuê rùng mình, rồi lại gượng gạo cười trừ:” Bên trong nhà dù hơi cũ, thế nhưng tất cả đều tốt. Điện, nước, bếp ga đều đầy đủ.” “Ha.” Ngôn Bình cũng chẳng kiểm tra, chỉ là nhìn xung quanh một chút, quay đầu nói với chủ nhà, “Hai trăm.” Mặt chủ nhà có chút méo sẹo, ” Điều này làm sao được, tiên sinh, hiện tại giá nhà cao như vậy, phòng này lại vị trí tốt như vậy, một tháng hai trăm sao có thể cho thuê được, huống chi…” “Một tháng hai trăm, trả tiền trước một năm. Muốn… Edit: Tiểu Nhật DạMấy giáo viên đều có tiết lên lớp, vì vậy phòng làm việc vắng vẻ, chỉ còn lại mỗi Ngôn Bình.Không nghe thấy tiếng động gì, Sắc quỷ lại bò lên, từ trong khe hở của cặp sách nhô đầu ra, nhìn xung quanh một chút. Bốn bề vắng lặng, chỉ có Ngôn Bình đang ngồi ở bàn làm việc lật lung tung quyển sách giáo khoa.“Đạo sĩ, những người đó đều đi rồi.”“Ừ.” Ngôn Bình đang xem sách ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Sắc quỷ, “Thì sao?”“Chúng ta đi thăm thú nơi khác đi.” Sắc quỷ xin xỏ.Ngôn Bình liếc mắt nhìn lịch dạy học đã được phân công, “Không được, tiết cuối của sáng nay ta phải lên lớp, coi như là đọc sách để tránh lỗi lầm xảy ra.” Vì vậy Ngôn Bình lại cúi đầu đọc sách, một bên hỏi, “Còn ngươi, sao ngươi vẫn ở trong búp bê làm gì, không cảm thấy buồn chán à? Ngươi có thể dùng linh hồn tự mình đi xung quanh.”“Ừ nhỉ?” Sắc quỷ cúi đầu nhìn, bỗng nhiên tỉnh ngộ, vội vàng từ trong búp bê bay ra, “Đạo sĩ thối, sao ngươi không nói sớm.”“Biết thế không thèm nhắc nhở ngươi.” Ngôn Bình khinh thường nhấc chân lên, “Đều là ngươi tự nguyện ở trong búp bê, đâu có gì liên quan tới ta?”“Hừ.” Sắc quỷ tức giận không thèm để ý tới Ngôn Bình, nhìn đông nhìn tây, ở trong phòng làm việc đi hai vòng liền hết giận, “Đạo sĩ, ta đi ra ngoài nhìn một chút.”“Tùy ngươi.” Ngôn Bình còn chẳng ngẩng đầu lên.Sắc quỷ không thèm để ý, đi khỏi phòng làm việc. Ngôn Bình liếc mắt, vừa thấy Sắc quỷ ra khỏi cửa, đảo mắt lại thấy hắn vội vội vàng vàng quay trở về, bò lên trên mặt bàn làm việc của Ngôn Bình.“Thật đáng sợ…. Thật đáng sợ…”“Ừm? Làm sao vậy?” Ngôn Bình nghi hoặc nhìn vẻ mặt hoảng hốt của Sắc quỷ.“>_ChươngtrướcChươngtiếpBáo lỗi chươngBình luậnBạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Edit: Tiểu Nhật Dạ

Mấy giáo viên đều có tiết lên lớp, vì vậy phòng làm việc vắng vẻ, chỉ còn lại mỗi Ngôn Bình.

Không nghe thấy tiếng động gì, Sắc quỷ lại bò lên, từ trong khe hở của cặp sách nhô đầu ra, nhìn xung quanh một chút. Bốn bề vắng lặng, chỉ có Ngôn Bình đang ngồi ở bàn làm việc lật lung tung quyển sách giáo khoa.

“Đạo sĩ, những người đó đều đi rồi.”

“Ừ.” Ngôn Bình đang xem sách ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Sắc quỷ, “Thì sao?”

“Chúng ta đi thăm thú nơi khác đi.” Sắc quỷ xin xỏ.

Ngôn Bình liếc mắt nhìn lịch dạy học đã được phân công, “Không được, tiết cuối của sáng nay ta phải lên lớp, coi như là đọc sách để tránh lỗi lầm xảy ra.” Vì vậy Ngôn Bình lại cúi đầu đọc sách, một bên hỏi, “Còn ngươi, sao ngươi vẫn ở trong búp bê làm gì, không cảm thấy buồn chán à? Ngươi có thể dùng linh hồn tự mình đi xung quanh.”

“Ừ nhỉ?” Sắc quỷ cúi đầu nhìn, bỗng nhiên tỉnh ngộ, vội vàng từ trong búp bê bay ra, “Đạo sĩ thối, sao ngươi không nói sớm.”

“Biết thế không thèm nhắc nhở ngươi.” Ngôn Bình khinh thường nhấc chân lên, “Đều là ngươi tự nguyện ở trong búp bê, đâu có gì liên quan tới ta?”

“Hừ.” Sắc quỷ tức giận không thèm để ý tới Ngôn Bình, nhìn đông nhìn tây, ở trong phòng làm việc đi hai vòng liền hết giận, “Đạo sĩ, ta đi ra ngoài nhìn một chút.”

“Tùy ngươi.” Ngôn Bình còn chẳng ngẩng đầu lên.

Sắc quỷ không thèm để ý, đi khỏi phòng làm việc. Ngôn Bình liếc mắt, vừa thấy Sắc quỷ ra khỏi cửa, đảo mắt lại thấy hắn vội vội vàng vàng quay trở về, bò lên trên mặt bàn làm việc của Ngôn Bình.

“Thật đáng sợ…. Thật đáng sợ…”

“Ừm? Làm sao vậy?” Ngôn Bình nghi hoặc nhìn vẻ mặt hoảng hốt của Sắc quỷ.

“>_

Chương

trước

Chương

tiếp

Báo lỗi chương

Bình luận

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngộ Thượng Quỷ Quỷ (Gặp Gỡ Quỷ Quỷ)Tác giả: Đỗ Tử ĐằngTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnEdit: Tiểu Nhật Dạ “Cho thuê phòng trọ” Ngôn Bình kéo đống hành lý, nhìn dòng chữ màu đỏ của tờ giấy dán trên cửa, lại ngẩng đầu nhìn về phía giấy cũ nát dán bên ngoài, xoay người hỏi chủ thuê nhà:” Là căn nhà này sao?” Chủ thuê nhà vội vã gật đầu, “Không sai không sai, tuy nhà có hơi cũ, nhưng nhìn vị trí này, ra ngoài rẽ một cái là đến ngay nhà ga, hơn nữa tiền thuê nhà một tháng chỉ có năm trăm đồng, tìm chỗ đốt đèn ***g còn khó khăn hơn a.” Chủ thuê nhà vừa nói vừa mở cửa, lập tức một luồng khí lạnh phả ra, chủ cho thuê rùng mình, rồi lại gượng gạo cười trừ:” Bên trong nhà dù hơi cũ, thế nhưng tất cả đều tốt. Điện, nước, bếp ga đều đầy đủ.” “Ha.” Ngôn Bình cũng chẳng kiểm tra, chỉ là nhìn xung quanh một chút, quay đầu nói với chủ nhà, “Hai trăm.” Mặt chủ nhà có chút méo sẹo, ” Điều này làm sao được, tiên sinh, hiện tại giá nhà cao như vậy, phòng này lại vị trí tốt như vậy, một tháng hai trăm sao có thể cho thuê được, huống chi…” “Một tháng hai trăm, trả tiền trước một năm. Muốn… Edit: Tiểu Nhật DạMấy giáo viên đều có tiết lên lớp, vì vậy phòng làm việc vắng vẻ, chỉ còn lại mỗi Ngôn Bình.Không nghe thấy tiếng động gì, Sắc quỷ lại bò lên, từ trong khe hở của cặp sách nhô đầu ra, nhìn xung quanh một chút. Bốn bề vắng lặng, chỉ có Ngôn Bình đang ngồi ở bàn làm việc lật lung tung quyển sách giáo khoa.“Đạo sĩ, những người đó đều đi rồi.”“Ừ.” Ngôn Bình đang xem sách ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Sắc quỷ, “Thì sao?”“Chúng ta đi thăm thú nơi khác đi.” Sắc quỷ xin xỏ.Ngôn Bình liếc mắt nhìn lịch dạy học đã được phân công, “Không được, tiết cuối của sáng nay ta phải lên lớp, coi như là đọc sách để tránh lỗi lầm xảy ra.” Vì vậy Ngôn Bình lại cúi đầu đọc sách, một bên hỏi, “Còn ngươi, sao ngươi vẫn ở trong búp bê làm gì, không cảm thấy buồn chán à? Ngươi có thể dùng linh hồn tự mình đi xung quanh.”“Ừ nhỉ?” Sắc quỷ cúi đầu nhìn, bỗng nhiên tỉnh ngộ, vội vàng từ trong búp bê bay ra, “Đạo sĩ thối, sao ngươi không nói sớm.”“Biết thế không thèm nhắc nhở ngươi.” Ngôn Bình khinh thường nhấc chân lên, “Đều là ngươi tự nguyện ở trong búp bê, đâu có gì liên quan tới ta?”“Hừ.” Sắc quỷ tức giận không thèm để ý tới Ngôn Bình, nhìn đông nhìn tây, ở trong phòng làm việc đi hai vòng liền hết giận, “Đạo sĩ, ta đi ra ngoài nhìn một chút.”“Tùy ngươi.” Ngôn Bình còn chẳng ngẩng đầu lên.Sắc quỷ không thèm để ý, đi khỏi phòng làm việc. Ngôn Bình liếc mắt, vừa thấy Sắc quỷ ra khỏi cửa, đảo mắt lại thấy hắn vội vội vàng vàng quay trở về, bò lên trên mặt bàn làm việc của Ngôn Bình.“Thật đáng sợ…. Thật đáng sợ…”“Ừm? Làm sao vậy?” Ngôn Bình nghi hoặc nhìn vẻ mặt hoảng hốt của Sắc quỷ.“>_ChươngtrướcChươngtiếpBáo lỗi chươngBình luậnBạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chương 14