Nếu năm nay bạn mười tám tuổi, nếu bạn chuẩn bị thi tốt nghiệp trung học phổ thông, nếu bạn mơ ước thi vào đại học... An Ninh ngồi trên tầng cao nhất của bệnh viện, bức tường trắng làm tăng thêm vẻ tĩnh lặng, bên cạnh tay phải của cô chính là bệnh án. Gió tháng sáu tươi mát thổi bay mái tóc dài của cô, góc váy tung bay, mấy tờ giấy của bệnh án cũng bị thổi bay tạo ra tiếng xào xạc, trong không gian tĩnh lặng thì âm thanh đó giống như lớn hơn mấy chục lần, An Ninh cảm thấy màng nhĩ của mình rất đau đớn. Giây phút khi biết được kết quả thi khiến cô nghĩ rằng cuối cùng tương lai tốt đẹp của mình cũng bắt đầu, nhưng cũng ngày hôm đó cô được chuẩn đoán là mắc bệnh máu trắng, một căn bệnh không có thuốc chữa, nó cũng đập tan giấc mơ của cô. Từ lầu ba mươi ba nhìn xuống lòng đường, biển người mịt mờ đều biến thành từng chấm đen nhỏ, mặt trười buổi trưa chiếu vào khiến hai má cô ửng đỏ. Cửa sân thượng có rất nhiều người vây quanh trong đó có cả mẹ của cô. Cha mẹ cô ly dị khi cô còn rất nhỏ,…
Chương 63: Ngoại truyện 2: Ngoại truyện nhỏ
Bác Sĩ Bạch, Đã Lâu Không Gặp!Tác giả: Mại Tỳ Sương Tiểu Hoán HùngTruyện Ngôn TìnhNếu năm nay bạn mười tám tuổi, nếu bạn chuẩn bị thi tốt nghiệp trung học phổ thông, nếu bạn mơ ước thi vào đại học... An Ninh ngồi trên tầng cao nhất của bệnh viện, bức tường trắng làm tăng thêm vẻ tĩnh lặng, bên cạnh tay phải của cô chính là bệnh án. Gió tháng sáu tươi mát thổi bay mái tóc dài của cô, góc váy tung bay, mấy tờ giấy của bệnh án cũng bị thổi bay tạo ra tiếng xào xạc, trong không gian tĩnh lặng thì âm thanh đó giống như lớn hơn mấy chục lần, An Ninh cảm thấy màng nhĩ của mình rất đau đớn. Giây phút khi biết được kết quả thi khiến cô nghĩ rằng cuối cùng tương lai tốt đẹp của mình cũng bắt đầu, nhưng cũng ngày hôm đó cô được chuẩn đoán là mắc bệnh máu trắng, một căn bệnh không có thuốc chữa, nó cũng đập tan giấc mơ của cô. Từ lầu ba mươi ba nhìn xuống lòng đường, biển người mịt mờ đều biến thành từng chấm đen nhỏ, mặt trười buổi trưa chiếu vào khiến hai má cô ửng đỏ. Cửa sân thượng có rất nhiều người vây quanh trong đó có cả mẹ của cô. Cha mẹ cô ly dị khi cô còn rất nhỏ,… Nhiều năm về sau, tay cầm kim khâu của một vị bác sĩ thực tập mới tới không ngừng run rẩy, làm sao cũng không thể xuống tay. Cô gái quay đầu liếc trộm người hướng dẫn đang đứng bên cạnh, người đó đang nghiêm túc dặn dò những điều bệnh nhân cần chú ý sau khi làm phẫu thuật.Hình như là cảm thấy được cô gái đang nhìn mình chăm chú, người kia hờ hững quay đầu lại: “Còn thất thần cái gì? Khâu đi.”Vẻ mặt thực tập sinh bối rối: “Bác sĩ An… Em không dám...”Khuôn mặt An Ninh không thay đổi, đi tới: “Đây chỉ là tấm da heo cho cô luyện tập mà thôi, sao lại không dám hả?”Trong hành lang gấp khúc vang lên tiếng bước chân, có một vị bác sĩ nam đi ngang qua, hướng về phía vị trí của thực tập sinh, cười nhẹ.Thực tập sinh được yêu thương mà lo sợ kéo tay áo An Ninh, tràn ngập chờ mong nói: “Vị bác sĩ nam kia rất đẹp trai… Anh ấy có bạn gái chưa ạ?”An Ninh xoay người sang chỗ khác, nhét da heo vào tay cô gái: “Vị kia là bác sĩ Bạch ở khoa giải phẫu thần kinh, anh ta không có bạn gái.”“Thật sao ạ?!”“Ừ, chỉ có điều con trai của anh ta vừa biết chạy mà thôi.”“...”
Nhiều năm về sau, tay cầm kim khâu của một vị bác sĩ thực tập mới tới không ngừng run rẩy, làm sao cũng không thể xuống tay. Cô gái quay đầu liếc trộm người hướng dẫn đang đứng bên cạnh, người đó đang nghiêm túc dặn dò những điều bệnh nhân cần chú ý sau khi làm phẫu thuật.
Hình như là cảm thấy được cô gái đang nhìn mình chăm chú, người kia hờ hững quay đầu lại: “Còn thất thần cái gì? Khâu đi.”
Vẻ mặt thực tập sinh bối rối: “Bác sĩ An… Em không dám...”
Khuôn mặt An Ninh không thay đổi, đi tới: “Đây chỉ là tấm da heo cho cô luyện tập mà thôi, sao lại không dám hả?”
Trong hành lang gấp khúc vang lên tiếng bước chân, có một vị bác sĩ nam đi ngang qua, hướng về phía vị trí của thực tập sinh, cười nhẹ.
Thực tập sinh được yêu thương mà lo sợ kéo tay áo An Ninh, tràn ngập chờ mong nói: “Vị bác sĩ nam kia rất đẹp trai… Anh ấy có bạn gái chưa ạ?”
An Ninh xoay người sang chỗ khác, nhét da heo vào tay cô gái: “Vị kia là bác sĩ Bạch ở khoa giải phẫu thần kinh, anh ta không có bạn gái.”
“Thật sao ạ?!”
“Ừ, chỉ có điều con trai của anh ta vừa biết chạy mà thôi.”
“...”
Bác Sĩ Bạch, Đã Lâu Không Gặp!Tác giả: Mại Tỳ Sương Tiểu Hoán HùngTruyện Ngôn TìnhNếu năm nay bạn mười tám tuổi, nếu bạn chuẩn bị thi tốt nghiệp trung học phổ thông, nếu bạn mơ ước thi vào đại học... An Ninh ngồi trên tầng cao nhất của bệnh viện, bức tường trắng làm tăng thêm vẻ tĩnh lặng, bên cạnh tay phải của cô chính là bệnh án. Gió tháng sáu tươi mát thổi bay mái tóc dài của cô, góc váy tung bay, mấy tờ giấy của bệnh án cũng bị thổi bay tạo ra tiếng xào xạc, trong không gian tĩnh lặng thì âm thanh đó giống như lớn hơn mấy chục lần, An Ninh cảm thấy màng nhĩ của mình rất đau đớn. Giây phút khi biết được kết quả thi khiến cô nghĩ rằng cuối cùng tương lai tốt đẹp của mình cũng bắt đầu, nhưng cũng ngày hôm đó cô được chuẩn đoán là mắc bệnh máu trắng, một căn bệnh không có thuốc chữa, nó cũng đập tan giấc mơ của cô. Từ lầu ba mươi ba nhìn xuống lòng đường, biển người mịt mờ đều biến thành từng chấm đen nhỏ, mặt trười buổi trưa chiếu vào khiến hai má cô ửng đỏ. Cửa sân thượng có rất nhiều người vây quanh trong đó có cả mẹ của cô. Cha mẹ cô ly dị khi cô còn rất nhỏ,… Nhiều năm về sau, tay cầm kim khâu của một vị bác sĩ thực tập mới tới không ngừng run rẩy, làm sao cũng không thể xuống tay. Cô gái quay đầu liếc trộm người hướng dẫn đang đứng bên cạnh, người đó đang nghiêm túc dặn dò những điều bệnh nhân cần chú ý sau khi làm phẫu thuật.Hình như là cảm thấy được cô gái đang nhìn mình chăm chú, người kia hờ hững quay đầu lại: “Còn thất thần cái gì? Khâu đi.”Vẻ mặt thực tập sinh bối rối: “Bác sĩ An… Em không dám...”Khuôn mặt An Ninh không thay đổi, đi tới: “Đây chỉ là tấm da heo cho cô luyện tập mà thôi, sao lại không dám hả?”Trong hành lang gấp khúc vang lên tiếng bước chân, có một vị bác sĩ nam đi ngang qua, hướng về phía vị trí của thực tập sinh, cười nhẹ.Thực tập sinh được yêu thương mà lo sợ kéo tay áo An Ninh, tràn ngập chờ mong nói: “Vị bác sĩ nam kia rất đẹp trai… Anh ấy có bạn gái chưa ạ?”An Ninh xoay người sang chỗ khác, nhét da heo vào tay cô gái: “Vị kia là bác sĩ Bạch ở khoa giải phẫu thần kinh, anh ta không có bạn gái.”“Thật sao ạ?!”“Ừ, chỉ có điều con trai của anh ta vừa biết chạy mà thôi.”“...”