Nếu năm nay bạn mười tám tuổi, nếu bạn chuẩn bị thi tốt nghiệp trung học phổ thông, nếu bạn mơ ước thi vào đại học... An Ninh ngồi trên tầng cao nhất của bệnh viện, bức tường trắng làm tăng thêm vẻ tĩnh lặng, bên cạnh tay phải của cô chính là bệnh án. Gió tháng sáu tươi mát thổi bay mái tóc dài của cô, góc váy tung bay, mấy tờ giấy của bệnh án cũng bị thổi bay tạo ra tiếng xào xạc, trong không gian tĩnh lặng thì âm thanh đó giống như lớn hơn mấy chục lần, An Ninh cảm thấy màng nhĩ của mình rất đau đớn. Giây phút khi biết được kết quả thi khiến cô nghĩ rằng cuối cùng tương lai tốt đẹp của mình cũng bắt đầu, nhưng cũng ngày hôm đó cô được chuẩn đoán là mắc bệnh máu trắng, một căn bệnh không có thuốc chữa, nó cũng đập tan giấc mơ của cô. Từ lầu ba mươi ba nhìn xuống lòng đường, biển người mịt mờ đều biến thành từng chấm đen nhỏ, mặt trười buổi trưa chiếu vào khiến hai má cô ửng đỏ. Cửa sân thượng có rất nhiều người vây quanh trong đó có cả mẹ của cô. Cha mẹ cô ly dị khi cô còn rất nhỏ,…
Chương 65: Ngoại truyện 4: Người bạn nhỏ quá khích
Bác Sĩ Bạch, Đã Lâu Không Gặp!Tác giả: Mại Tỳ Sương Tiểu Hoán HùngTruyện Ngôn TìnhNếu năm nay bạn mười tám tuổi, nếu bạn chuẩn bị thi tốt nghiệp trung học phổ thông, nếu bạn mơ ước thi vào đại học... An Ninh ngồi trên tầng cao nhất của bệnh viện, bức tường trắng làm tăng thêm vẻ tĩnh lặng, bên cạnh tay phải của cô chính là bệnh án. Gió tháng sáu tươi mát thổi bay mái tóc dài của cô, góc váy tung bay, mấy tờ giấy của bệnh án cũng bị thổi bay tạo ra tiếng xào xạc, trong không gian tĩnh lặng thì âm thanh đó giống như lớn hơn mấy chục lần, An Ninh cảm thấy màng nhĩ của mình rất đau đớn. Giây phút khi biết được kết quả thi khiến cô nghĩ rằng cuối cùng tương lai tốt đẹp của mình cũng bắt đầu, nhưng cũng ngày hôm đó cô được chuẩn đoán là mắc bệnh máu trắng, một căn bệnh không có thuốc chữa, nó cũng đập tan giấc mơ của cô. Từ lầu ba mươi ba nhìn xuống lòng đường, biển người mịt mờ đều biến thành từng chấm đen nhỏ, mặt trười buổi trưa chiếu vào khiến hai má cô ửng đỏ. Cửa sân thượng có rất nhiều người vây quanh trong đó có cả mẹ của cô. Cha mẹ cô ly dị khi cô còn rất nhỏ,… Hôm nay là ngày nhà trẻ chụp ảnh tốt nghiệp cho các bạn nhỏ.Các phụ huynh vô cùng vui vẻ sửa sang lại quần áo hoặc mũ tiến sĩ cho bảo bối nhà mình. Có một người bạn nhỏ lại không hòa hợp, một mình ngồi ở trong góc, không nói một câu.Cô giáo đi tới, ngồi xổm xuống trước mặt cậu, cầm bàn tay nhỏ bé đầy thịt của cậu,“Bạch Chi Hành, ba mẹ của con đâu? Không đến chụp ảnh tốt nghiệp cùng con sao?”Tiểu Chi Hành quay đầu sang một bên, phồng má nói: “Ba mẹ đều không yêu con.”Cô giáo có vẻ hơi xấu hổ, nhưng vẫn kiên nhẫn nói: “Làm sao có thể chứ, nhất định là công việc của bọn họ quá bận rộn rồi.”Tiểu Chi Hành ngẩng đầu lên, gương mặt ngây thơ hồn nhiên nói: “Cô giáo, con có một cách có thể lập tức thấy ba mẹ.”“Hả?”Bạch Chi Hành cầm bình nước ở bên cạnh lên đột nhiên đập vào đầu cô giáo....Hai giờ sau......An Ninh tức giận đến toàn thân phát run, cầm cây thước dài, chỉ vào tiểu Chi Hành: “Sao mẹ có thể sinh ra đứa con trai hư như con đây, con xòe tay ra cho mẹ!”Bạch Tín Vũ cầm tay của cô, thở dài một tiếng: “Chúng ta nói chuyện một chút thôi.”An Ninh dùng sức đẩy Bạch Tín Vũ ra, nói: “Đều doanh nuông chiều nó như vậy, cho nên nó mới càng ngày càng kỳ cục, anhnhìn xem nó đã làm ra chuyện gì kia? Nhỏ như vậy đã có khuynh hướng bạo lực, sau này còn tệ hơn nữa thì sao?”Bạch Tín Vũ đang muốn giải thích, tiểu Chi Hành bất ngờ quỳ trên mặt đất, nước mắt không ngừng chuyển động trong mắt, chính là không chịu rớt xuống.“Ba mẹ, con biết sai rồi, ba mẹ đừng không quan tâm con, con sai rồi, thật sai lầm rồi...”An Ninh vừa tức giận lại vừa đau lòng, hỏi: “Tại sao con làm như vậy?”Cuối cùng nước mắt của tiểu Chi Hành cũng rớt xuống, nói: “Bởi vì ba và mẹ đều là bác sĩ ngoại khoa, con cho là đập cô giáo bị thương ở đầu thì có thể gặp được ba mẹ.... “
Hôm nay là ngày nhà trẻ chụp ảnh tốt nghiệp cho các bạn nhỏ.
Các phụ huynh vô cùng vui vẻ sửa sang lại quần áo hoặc mũ tiến sĩ cho bảo bối nhà mình. Có một người bạn nhỏ lại không hòa hợp, một mình ngồi ở trong góc, không nói một câu.
Cô giáo đi tới, ngồi xổm xuống trước mặt cậu, cầm bàn tay nhỏ bé đầy thịt của cậu,“Bạch Chi Hành, ba mẹ của con đâu? Không đến chụp ảnh tốt nghiệp cùng con sao?”
Tiểu Chi Hành quay đầu sang một bên, phồng má nói: “Ba mẹ đều không yêu con.”
Cô giáo có vẻ hơi xấu hổ, nhưng vẫn kiên nhẫn nói: “Làm sao có thể chứ, nhất định là công việc của bọn họ quá bận rộn rồi.”
Tiểu Chi Hành ngẩng đầu lên, gương mặt ngây thơ hồn nhiên nói: “Cô giáo, con có một cách có thể lập tức thấy ba mẹ.”
“Hả?”
Bạch Chi Hành cầm bình nước ở bên cạnh lên đột nhiên đập vào đầu cô giáo....
Hai giờ sau......
An Ninh tức giận đến toàn thân phát run, cầm cây thước dài, chỉ vào tiểu Chi Hành: “Sao mẹ có thể sinh ra đứa con trai hư như con đây, con xòe tay ra cho mẹ!”
Bạch Tín Vũ cầm tay của cô, thở dài một tiếng: “Chúng ta nói chuyện một chút thôi.”
An Ninh dùng sức đẩy Bạch Tín Vũ ra, nói: “Đều doanh nuông chiều nó như vậy, cho nên nó mới càng ngày càng kỳ cục, anhnhìn xem nó đã làm ra chuyện gì kia? Nhỏ như vậy đã có khuynh hướng bạo lực, sau này còn tệ hơn nữa thì sao?”
Bạch Tín Vũ đang muốn giải thích, tiểu Chi Hành bất ngờ quỳ trên mặt đất, nước mắt không ngừng chuyển động trong mắt, chính là không chịu rớt xuống.
“Ba mẹ, con biết sai rồi, ba mẹ đừng không quan tâm con, con sai rồi, thật sai lầm rồi...”
An Ninh vừa tức giận lại vừa đau lòng, hỏi: “Tại sao con làm như vậy?”
Cuối cùng nước mắt của tiểu Chi Hành cũng rớt xuống, nói: “Bởi vì ba và mẹ đều là bác sĩ ngoại khoa, con cho là đập cô giáo bị thương ở đầu thì có thể gặp được ba mẹ.... “
Bác Sĩ Bạch, Đã Lâu Không Gặp!Tác giả: Mại Tỳ Sương Tiểu Hoán HùngTruyện Ngôn TìnhNếu năm nay bạn mười tám tuổi, nếu bạn chuẩn bị thi tốt nghiệp trung học phổ thông, nếu bạn mơ ước thi vào đại học... An Ninh ngồi trên tầng cao nhất của bệnh viện, bức tường trắng làm tăng thêm vẻ tĩnh lặng, bên cạnh tay phải của cô chính là bệnh án. Gió tháng sáu tươi mát thổi bay mái tóc dài của cô, góc váy tung bay, mấy tờ giấy của bệnh án cũng bị thổi bay tạo ra tiếng xào xạc, trong không gian tĩnh lặng thì âm thanh đó giống như lớn hơn mấy chục lần, An Ninh cảm thấy màng nhĩ của mình rất đau đớn. Giây phút khi biết được kết quả thi khiến cô nghĩ rằng cuối cùng tương lai tốt đẹp của mình cũng bắt đầu, nhưng cũng ngày hôm đó cô được chuẩn đoán là mắc bệnh máu trắng, một căn bệnh không có thuốc chữa, nó cũng đập tan giấc mơ của cô. Từ lầu ba mươi ba nhìn xuống lòng đường, biển người mịt mờ đều biến thành từng chấm đen nhỏ, mặt trười buổi trưa chiếu vào khiến hai má cô ửng đỏ. Cửa sân thượng có rất nhiều người vây quanh trong đó có cả mẹ của cô. Cha mẹ cô ly dị khi cô còn rất nhỏ,… Hôm nay là ngày nhà trẻ chụp ảnh tốt nghiệp cho các bạn nhỏ.Các phụ huynh vô cùng vui vẻ sửa sang lại quần áo hoặc mũ tiến sĩ cho bảo bối nhà mình. Có một người bạn nhỏ lại không hòa hợp, một mình ngồi ở trong góc, không nói một câu.Cô giáo đi tới, ngồi xổm xuống trước mặt cậu, cầm bàn tay nhỏ bé đầy thịt của cậu,“Bạch Chi Hành, ba mẹ của con đâu? Không đến chụp ảnh tốt nghiệp cùng con sao?”Tiểu Chi Hành quay đầu sang một bên, phồng má nói: “Ba mẹ đều không yêu con.”Cô giáo có vẻ hơi xấu hổ, nhưng vẫn kiên nhẫn nói: “Làm sao có thể chứ, nhất định là công việc của bọn họ quá bận rộn rồi.”Tiểu Chi Hành ngẩng đầu lên, gương mặt ngây thơ hồn nhiên nói: “Cô giáo, con có một cách có thể lập tức thấy ba mẹ.”“Hả?”Bạch Chi Hành cầm bình nước ở bên cạnh lên đột nhiên đập vào đầu cô giáo....Hai giờ sau......An Ninh tức giận đến toàn thân phát run, cầm cây thước dài, chỉ vào tiểu Chi Hành: “Sao mẹ có thể sinh ra đứa con trai hư như con đây, con xòe tay ra cho mẹ!”Bạch Tín Vũ cầm tay của cô, thở dài một tiếng: “Chúng ta nói chuyện một chút thôi.”An Ninh dùng sức đẩy Bạch Tín Vũ ra, nói: “Đều doanh nuông chiều nó như vậy, cho nên nó mới càng ngày càng kỳ cục, anhnhìn xem nó đã làm ra chuyện gì kia? Nhỏ như vậy đã có khuynh hướng bạo lực, sau này còn tệ hơn nữa thì sao?”Bạch Tín Vũ đang muốn giải thích, tiểu Chi Hành bất ngờ quỳ trên mặt đất, nước mắt không ngừng chuyển động trong mắt, chính là không chịu rớt xuống.“Ba mẹ, con biết sai rồi, ba mẹ đừng không quan tâm con, con sai rồi, thật sai lầm rồi...”An Ninh vừa tức giận lại vừa đau lòng, hỏi: “Tại sao con làm như vậy?”Cuối cùng nước mắt của tiểu Chi Hành cũng rớt xuống, nói: “Bởi vì ba và mẹ đều là bác sĩ ngoại khoa, con cho là đập cô giáo bị thương ở đầu thì có thể gặp được ba mẹ.... “