Tác giả:

“Phương Tiêu Nhiên, em dám nói với anh một lần nữa là em đang ở đâu không?” Một người đàn ông dáng người cao lớn thon gầy, mặc áo sơ mi trắng in hoa nhỏ và quần cụt, đeo một cái kính mát màu đen gọng to đang gào thét giữa sân bay. Những người qua lại không khỏi ghé mắt nhìn, không biết người nào có thể làm cho anh chàng đẹp trai này tức giận đến mức chẳng thèm chú ý đến hình tượng. “Tốt lắm! Tại sao em có thể trêu anh xong thì bỏ chạy? Em chờ đấy, đến lúc đó thì đừng có hối hận!” Hung ác cúp điện thoại, người đàn ông đùng đùng tức giận nhìn chằm chằm vào bảng thông tin chuyến bay đang không ngừng nhấp nháy, cắn răng nghiến lợi nói: “Phương Tiêu Nhiên, em lợi hại lắm!” Tại sao tình cảnh hiện tại lại như thế này, phải bắt đầu từ những chuyện cực kỳ lâu trước đây. Năm hai sơ trung, gia đình Phương Tiêu Nhiên và Khương Dĩ Nặc chuyển đến cùng một chung cư, quan hệ giữa các hộ trong chung cư rất hòa hợp, hai nhà Phương, Khương lại có hai đứa bé bằng tuổi nên dĩ nhiên chẳng bao lâu đã trở…

Truyện chữ