“Thực xin lỗi.” Nàng cúi đầu nói. “….. Thật sự không còn cơ hội?” Ta kiềm nén hỏi. “Thật sự, xin lỗi…” Lại là một câu trí mạng. “Được rồi! Hẹn lần sau gặp lại,anh sẽ tự thu xếp!” Ta ra vẻ tiêu sái nói. “Ân… Anh cũng thế, tạm biệt….” phất tay,taxi chở nàng đoạn tuyệt mà rời đi, bạn gái kết giao ba tháng của ta kể từ đây chính thức bay đi. Thực xin lỗi, mẹ, con đã rất cố gắng, mẹ lần sau vẫn là giới thiệu cho con một cô gái ít nữ tính chút đi, loại phụ nữ tràn ngập mẫu tính đến chói lọi thế này theo con nghĩ là bát tự không hợp…… Kỳ thật ta thật sự không đến nỗi oán giận, nhưng ta có thể không ôm oán sao?! Làm người trong một năm đã là lần thứ ba thất tình,[ chú ý! Hiện tại vẫn mới là tháng 10!], hơn nữa mỗi lần thất tình lý do đều không sai biệt lắm, ngươi có thể không oán giận sao? Năm nay, bạn gái thứ nhất dẫn ta đi dạo trên phố, sau đó đột nhiên đứng ở ngã tư đường nói:“Ách, ta nghĩ.. Chúng ta không thực sự hợp nhau…” “Vì cái gì?” Ta hỏi. “Chính là….. Dù sao chính là không thích hợp…
Tác giả: