Tác giả:

Ninh Phàm Kỳ nhìn thấy tôi khác thường, liền đặt ngay chậu nước xuống. Tôi ngập ngừng, lại chỉ có thể phát ra mấy chữ đứt rời, thậm chí còn mang theo âm thanh run rẩy: “Lão… Lão Tam… Cậu… Cậu ta…” Nói xong, ngón tay rõ còn run lẩy bẩy chỉ hướng người còn ngồi trên ghế, mặt đang đè trên bàn phím máy tính. Ninh Phàm Kỳ kỳ quái liếc nhìn tôi, đi tới, thuận tay đẩy cậu ta. “Bụp”. Thoáng chốc mấy tiếng nổ liên tiếp vang lên, lão Tam ngồi trên ghế bỗng dưng ngã lăn ra, mặt hướng lên trên. Làn da nhìn đã cháy đen, hai mắt trắng dã, cảm giác lạnh ngăn ngắt vừa rồi khi tôi chạm tay dò thử, tất cả đều nói cho chúng tôi biết một sự thật — Ninh Phàm Kỳ kinh ngạc nhìn về phía tôi, vẻ mặt hoàn toàn không thể tưởng nổi, sắc mặt so với khuôn mặt luôn tái nhợt của tôi còn hơn thế. Gã mở miệng, có điều cũng như tôi, nhất thời không thốt được thành lời mà gã muốn nói: “Cậu ta… Cậu ta –” “Chết rồi.” Tôi mặt không cảm xúc tiếp lời. Đúng lúc này, mơ mơ màng màng tỉnh lại còn hai người khác, lão đại và lão…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...