“Tô… Tô Vũ… Tôi thích anh.” Hạ Lăng trên gương mặt thanh tú hiện lên một chút đỏ ửng, hàng lông mi dài dưới ánh mặt trời để lại trên mặt một tầng bóng dáng. Bởi vì khẩn trương mà bàn tay gắt gao nắm lấy góc áo cũng bắt đầu phát run. “A.” Tô Vũ trong tay cầm bóng rổ bắt đầu chuyển động, con số 7 in trên đồng phục của đội bóng sớm đã bị mồ hôi thấm ướt, có thể thấy được cơ bụng mơ hồ dưới lớp quần áo dán trên người của y, “Tôi cảm thấy chúng ta có thể làm bằng hữu.” Hạ Lăng ngồi ở trên chiếc ghế tại đường nhỏ trong vườn trường, lá cây trên đỉnh đầu bị gió thổi qua phát ra thanh âm sàn sạt, hắn nghe mà có chút phiền lòng. Theo lý thuyết, xoát độ hảo cảm lâu như vậy, hẳn là có thể nhận lời thổ lộ của hắn mới đúng. [Player đem sự tình nghĩ quá mức đơn giản, tuy rằng Player đã đem độ hảo tình của Tô Vũ xoát tới 65, nhưng mà còn chưa đủ nha.] “Vì cái gì? Tao cảm thấy 65 là đã có thể thổ lộ, không phải sao? Huống hồ mấy ngày nay vô luận tao làm như thế nào để xoát hảo cảm, nó cũng không thể…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...