Đây là một nhà xưởng hoang tàn. Tại thời tận thế này, ở bất cứ đâu bạn có thể bắt gặp vết máu đỏ sẫm, huyết nhục và xác zombie chưa xử lý hết. Một nhóm người bị tên zombie cấp bảy truy đuổi, trốn tạm vào đây, vô tình họ bị bao vây bốn phía. “Lâu Điện, mày biết mày đang làm gì không?” Giọng nam run run quát lên, chẳng qua vì quá mức sợ hãi, làm người ta cảm thấy miệng cọp gan thỏ, không có chút uy h**p nào, cũng bớt mấy phần tự tin, phô trương và kiêu ngạo bình thường hay có, nghe qua tuyệt vọng tựa như người thường trong tận thế này, họ không hề có năng lực, chết lặng và ngập tràn tuyệt vọng. Một nam một nữ tựa sát lưng vào nhau, dán sát vào vách tường đổ nát, vô cùng sợ hãi nhìn người đàn ông mặc áo choàng đen đứng cách đó không xa. Trong ráng chiều tà vàng rực, mặt mũi chàng trai sạch sẽ tạo cho người ta một cảm giác gần như thần thánh, không tỳ vết. Khuôn mặt tuấn tú trắng nõn, dáng người cao gầy, mỉm cười trong ánh tà dương lộ ra vẻ mềm mại, đằng sau là bối cảnh hoang tàn sa sút,…
Tác giả: