Sau khi xuống máy bay, Lộc Hàm lấy di động ra, gọi cho Kim Mân Thạc, điện thoại vừa kết nối, người ở đầu bên kia thở phào một hơi: “Cảm tạ trời đất, cậu không có nửa đường chạy trốn máy bay cũng chẳng xảy ra sự cố, rốt cục đã đến an toàn rồi!” Ngoài một vali hành lý Lộc Hàm chỉ mang theo máy tính xách tay, “Đến rồi, yên tâm được chưa, tôi đã đồng ý với anh rồi thì sẽ không nửa đường chạy trốn đâu.” Kim Mân Thạc tại đầu bên kia la lớn: “Cậu nếu dám cho tôi đi tàu bay giấy, lão tử sẽ băm cậu ra!!” Lộc Hàm cười khẽ, bước theo dòng người đi ra ngoài. Đây là ngày đầu tiên cậu đến H thị, ánh nắng tươi sáng không khí ấm áp, mang theo hương vị điển hình của Giang Nam. Kim Mân Thạc nói đã cho người đi đón mình, cũng sắp xếp chỗ ở tạm thời, sử xự đặc biệt ân cần và thành khẩn, sợ Lộc Hàm sau khi đến đây lại hối hận. Kim Mân Thạc là tổng biên tập của thời báo tài chính kinh tế ở H thị, trước kia học chung một trường với Lộc Hàm, lúc Kim Mân Thạc gần tốt nghiệp học vị nghiên cứu sinh thì Lộc Hàm…
Tác giả: