Tác giả:

- Hả? – Triệu Noãn Noãn bị câu hỏi này làm cho đầu óc rối loạn, ngẩn ngơ một lúc lâu mới ấp úng đáp: – Có chứ… - Ở thành phố chứ? - Lạy hồn, nhà anh em tới bao nhiêu lần rồi, đương nhiên ở thành phố còn gì! Đừng nói thừa, em hỏi cái gì anh đáp cái đấy thôi! – Tô Xán Xán tuôn thêm một tràng mắng nhiếc – Có hai phòng một sảnh không? Ba phòng hai sảnh… - Có xe riêng không? -Có… -Đời mới không? - BMW… Tốt! – Tô Xán Xán thở phào quát to. – Thu nhập hàng năm bao nhiêu? - Hả…? – Mặt Triệu Noãn Noãn nhăn nhúm, Tô Xán Xán hôm nay uống nhầm thuốc thì phải? – Không biết, còn phải xem đóng góp với công ty ra sao. - Có hai mươi vạn không? - Cái này chắc chắc có… - Triệu Noãn Noãn, em lại hỏcanh một câu. – Giọng Tô Xán Xán đột nhiên trở nên nghiêm túc. - Được, em hỏi đi. - Anh khẳng định anh là GAY chứ? - Tô Xán Xán, hôm nay có uống nhầm thuốc gì hả? – Triệu Noãn Noãn nhịn không nổi, anh nhìn người đàn ông đang nằm ngủ bên cạnh, mặt đỏ lên, nói quả quyết. – Đúng, anh khẳng định. - Tốt! – Giọng Tô…

Truyện chữ