“Cảnh cáo, cảnh cáo, mời túc chủ lập tức trở về chờ đợi nhiệm vụ, bằng không gạt bỏ!” Thanh âm máy móc âm lãnh vang lên trong đầu, thiếu niên ngồi trên xe kéo không hề xúc động, thẳng đến kịch liệt đau đớn thổi quét toàn thân, mới run rẩy mở miệng: “Hải Tử ca, anh dừng lại đi, em không vào thành.” “Sao vậy? Để quên đồ? Anh mang chú mày trở về lấy, không sao hết.” Thanh niên lái xe kéo sang sảng mở miệng. Nơi này là một mảnh cao nguyên đất vàng, thiếu nước, thiếu điện, thiếu lương thực, thiếu người, cái gì cũng thiếu, chính là không thiếu gió Tây Bắc rét lạnh thấu xương cùng với đầy trời bụi đất. Trên huyện bao giờ cũng nói giúp đỡ người nghèo, nhưng giúp mấy chục năm, cũng không thấy góc núi này giàu lên. Các lão nhân một đời bán mặt cho đất bán lưng cho trời, vất vả làm việc cũng không thu được bao nhiêu lương thực. Người trẻ tuổi chịu không nổi nghèo, có thể chạy đều chạy, để lại hài tử nhỏ tuổi cố thủ nông thôn. Dần dà, thôn làng cùng đất đai nơi này trở nên hoang vắng, trừ phi có…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...