Bạc Diệc Nam nhìn cô gái dưới thân, có chút khiếp sợ. Không ngờ anh lại gặp được cô ở đây! Hôm nay là sinh nhật một người bạn anh. Số du học sinh ở đây vốn ít, mọi người đều đã uống rất nhiều nên lúc này anh đã hơi choáng váng. Làm sao đưa cô gái này về nhà, sau đó l*t s*ch cô mà chiếm hữu? Anh chẳng nhớ được chút gì. Song, khi nhìn thấy những dấu vết trên người cô, những dấu vết rất ấn tượng, anh liếc mắt một cái liền nhận ra. Ở cô nhi viện… Ngón tay thon dài của anh nhẹ nhẹ vỗ về vết sẹo, rất dài, tinh tế, lại hơi đặc biệt, vừa nhìn liền nhận ra ngay là vết phỏng hồi bé. Bạc Diệc Nam không thể quên được, vết phỏng đó do anh bất cẩn để lại. Suốt đời cũng không thể quên. Ánh mắt anh nhìn cô đầy phức tạp, một lúc lâu sau, anh đứng dậy khoác áo choàng tắm đi ra ngoài. Gió đêm lúc hừng đông rất lạnh. Anh đứng yên ngoài ban công một lúc lâu, đầu óc mới tỉnh táo hơn được phần nào. Tối nay cô uống rất nhiều rượu, tâm tình có vẻ không tốt. Nghe bạn bè xung quanh nói, hình như cô thất tình.…
Tác giả: