Đến hiện nay ta vẫn còn kéo lại chút may mắn, nhưng vốn trợ thủ của ta từ lâu đã thu thập hành trang chạy đến công ty đối thủ nhận chức cao hơn, lại còn vô cùng sơ ý gọi điện thoại đến công ty tìm ta, nói là hắn đã an bài xong cho ta một công việc so với lương ở đây tốt hơn gấp mười lần. Vì vậy ta có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch. Vả lại ta sẽ không. Nhưng ta còn phải cất giọng giải thích, lại đổi lấy một câu ” Giữ quyền lợi truy cứu”, sau đó đem đồ của ta bỏ vào một cái thùng, tính cả ta ném tất ra bên ngoài. Chỉ thấy bên trong thùng không có tiền thưởng tháng này, tiền phúc lợi, tiền hoa hồng, tiền làm thêm giờ, thậm chí là lương cơ bản. Đi trên đường phố ánh mặt trời chói chang, ta cảm thấy choáng váng một trận. Ta biết đầu sỏ hại mình thành như vầy là ai, sau đó ta tưới một chai nước khoáng lạnh thấu tâm can lên đầu, ướt nhẹp, giận đùng đùng đi tới công ty đó. Bảo vệ công ty kia không có lợi hại như công ty ta, ta vẫn một mực cắm đầu như sư tử xông lên, không ai…
Tác giả: