Tác giả:

‘Chết tiệt! Con nhỏ Tiểu Linh tinh lại làm bể lọ thuốc mê của ta! Chờ đó , khi ta tỉnh lại thì ngươi biết tay’ Trong bóng tối, Cẩn Y Nhiên lầm bầm làu bàu. Không biết ma xui quỷ khiến thế nào ngày đó nàng lại động lòng mà nhận Tiểu Linh, lúc ấy là một con bé trong trại mồ côi mà nàng đến chữa bệnh, làm phụ tá cho nàng. Cũng đã năm năm rồi, thế mà con bé Linh tinh ấy vẫn cứ hết làm đổ thứ này lại làm vỡ thứ khác, hại nàng công việc chồng chất giờ lại chồng thêm phần của nó. Lần này lại làm đổ lọ thuốc mê nàng chuẩn bị cho khách, thật đúng là tức chết mà! “What the…thối quá!!! Con Linh tinh kia, ngươi lại làm bể…ớ…” – Bị đánh thức bởi mùi hôi thối xộc vào mũi, Cẩn Y Nhiên bật dậy tìm Tiểu Linh để “dạy dỗ” lại con bé, nhưng cảnh quang trước mắt khiến nàng ngớ cả người. Trước mặt nàng là khu rừng đỏ rực, đỏ đến chói mắt, cảm giác âm u bao trùm nàng khiến Y Nhiên chợt sởn gai óc, rõ ràng là ánh nắng chiếu ngập mắt nhưng vẫn không thể xua đi cảm giác quỷ dị của khu rừng. ‘Đây là…? Sao lại…

Truyện chữ