Buổi tối, cơn mưa rào rơi rả rích suốt cả ngày, bầu trời âm u ảm đạm. Sáng hôm sau, mây mù tan biến, khí trời chuyển biến thoáng đãng trong lành. Bình minh lên, khi những vệt nắng lung linh chen chúc nhau chiếu vào trong phòng qua từng khe hở của lớp rèm nhung, Thiên Tuyết đang nằm im không nhúc nhích trên giường bỗng nhiên mở mắt, hoảng sợ đánh giá xung quanh, nhỏ giọng thì thào: "Mình sao thế này?" Nhớ rõ ràng cô vừa tan ca đêm, vừa ra sức điều khiển xe về phòng trọ, vừa tính toán xem đêm nay có thể làm bài nhanh một chút sau đó đi ngủ sớm hay không? Do mệt mỏi quá độ nên có hơi sơ xuất, lại gặp phải bọn đầu đường xó chợ đang đua xe. Tai nạn là xe cô bị đụng trúng, kéo lê một đường dài hơn nữa vì tốc độ xe quá nhanh, cho nên sau khi va chạm thì cô liền bị văng ra xa, nhớ được là đầu đập xuống đất, sau khi cơn đau kéo tới thì không còn nhớ được gì nữa. "Nguyền rủa cái lũ đua xe có ngày chết trên đường!" Vân Phi Tuyết lầu bầu độc ác nguyền rủa, sau đó cố gắng ngồi dậy. Sau khi nhìn…
Chương 14
Trùng Sinh Thiên TuyếtTác giả: Mộc Tử AnhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngBuổi tối, cơn mưa rào rơi rả rích suốt cả ngày, bầu trời âm u ảm đạm. Sáng hôm sau, mây mù tan biến, khí trời chuyển biến thoáng đãng trong lành. Bình minh lên, khi những vệt nắng lung linh chen chúc nhau chiếu vào trong phòng qua từng khe hở của lớp rèm nhung, Thiên Tuyết đang nằm im không nhúc nhích trên giường bỗng nhiên mở mắt, hoảng sợ đánh giá xung quanh, nhỏ giọng thì thào: "Mình sao thế này?" Nhớ rõ ràng cô vừa tan ca đêm, vừa ra sức điều khiển xe về phòng trọ, vừa tính toán xem đêm nay có thể làm bài nhanh một chút sau đó đi ngủ sớm hay không? Do mệt mỏi quá độ nên có hơi sơ xuất, lại gặp phải bọn đầu đường xó chợ đang đua xe. Tai nạn là xe cô bị đụng trúng, kéo lê một đường dài hơn nữa vì tốc độ xe quá nhanh, cho nên sau khi va chạm thì cô liền bị văng ra xa, nhớ được là đầu đập xuống đất, sau khi cơn đau kéo tới thì không còn nhớ được gì nữa. "Nguyền rủa cái lũ đua xe có ngày chết trên đường!" Vân Phi Tuyết lầu bầu độc ác nguyền rủa, sau đó cố gắng ngồi dậy. Sau khi nhìn… Thiên Tuyết nhanh chóng theo chỉ dẫn của Tư Đồ Thiển đến phòng nghỉ.Khu phòng nghỉ này là các cổ đông của trường vì muốn tốt cho thiếu gia Tư Đồ Thiển cùng hai người bạn của tốt anh nên đặc biệt xây dựng, bởi vì cha của bọn họ là những cổ đông lớn nhất của ngôi trường này.Bình thường ngoại trừ ba người bọn họ ra, cũng chỉ có nhân viên quét dọn vệ sinh cùng với đầu bếp riêng có thể đi vào. Ngay cả Tư Đồ Thiển hoa hoa công tử lạm dụng tình cảm như vậy cũng chưa từng dẫn phụ nữ vào đây, rất nhiều nữ sinh nằm mơ cũng muốn được bước vào khu phòng nghỉ này."Ái chà, Thiên đại tiểu thư của chúng ta mới sáng sớm đã ở đây ngẩn người, không bình thường nha, không phải là đang tương tư chứ!" Tư Đồ Thiển trêu chọc.Tư Đồ Thiển, tam thiếu gia của Tập đoàn Tư Vi, nổi danh là một hoa hoa công tử (play boy), anh đối với phụ nữ thời gian giữ bên cạnh chưa bao giờ vượt quá một tuần lễ, tuy rằng là như thế, vẫn có không ít phụ nữ mong muốn leo lên giường của anh. Vẻ bề ngoài khôi ngô tuấn tú, mắt hoa đào hút hồn, gia thế hùng hậu, toàn là những điều kiện hấp dẫn."Cậu cho rằng ai cũng đều giống như cậu là người cả ngày lẫn đêm chỉ biết đ*ng d*c sao?." Thiên Tuyết liếc xéo hắn một cái nói. Trước đây khoảng ba năm, cô và hắn có duyên gặp nhau sau đó trở thành bạn thân. Nhưng mà mấy người bạn thân nhất của hắn thì cô không biết. Cũng chưa từng nghe hắn nói gì cả."Ai, tớ chính là hoa tâm vậy thì sao, cái mà con người lúc còn sống tìm kiếm chính là lạc thú, hơn nữa những phụ nữ đó đều là tự mình dâng tới cửa, tớ cũng không phải là ai đến cũng không cự tuyệt." Tư Đồ Thiển phản bác."Nói thế nào cũng đều là câu sai, phụ nữ từ nhỏ chính là để cho người ta thương yêu, lạm dụng tình cảm như cậu coi chừng có ngày gặp báo ứng, đến lúc đó cũng đừng trách tớ không nhắc nhở" Thiên Tuyết cởi áo khoát ngoài ra, đặt lên bên kia bàn."Tuyết Tuyết, bây giờ đã là thời đại nào rồi, quan trọng chính là ngươi tình ta tự nguyện, cậu cho rằng đàn ông trên đời ai cũng đều giống như phật sao, phải cứ nhịn đói cho đến khi lấy được vợ?" Tư Đồ Thiển khoác lác nói.“Đủ rồi, tớ không muốn nói chuyện với tên t*ng trùng lên não như cậu! Kiềm chế phóng túng lại. Nếu không khi nào chết trên giường cậu cũng không biết đâu!” Thiên Tuyết tự mình rót một li cà phê sữa lại nói."Cậu. . .được rồi, chúng ta bỏ qua vấn đề này. Tuyết Tuyết ngồi trên ghế sô pha ở đây có cảm giác thế nào?"“Cảm giác? Này đừng nói với tớ là cậu vừa l*m t*nh với cô gái khác ngay trên cái ghế này nhé!” Thiên Tuyết cảnh giác nhảy dựng lên, ngay cả giọng nói cũng trở nên bén nhọn.“Không phải, ý tớ là cậu là một trong những số ít nữ sinh có thể bước vào nơi thần thánh này đấy!” Tư Đồ Thiển khoe khoang, muốn cho cô biết vị trí hiện giờ của cô có bao nhiêu người mơ ước.“A, quan trọng như vậy? Thế chúng ta xuống phòng dưới nhé! Nếu không lát nữa bộ ba bạn của cậu đến thấy tớ ở đây thì sẽ không tiện.” Thiên Tuyết nghe hắn nói xong mới gấp gáp uống hết li nước, cầm áo lên chuẩn bị đi."Ôi trời, Tuyết Tuyết, cậu thật đủ ngu ngốc!”“…”Cộp cộp…từng tiếng bước chân vang lên ngắt ngang cuộc nói chuyện giữa họ, sau đó cửa bị mở ra.“Tư Đồ Thiển, cậu lại dám mang phụ nữ vào đây sao? Như vậy là vi phạm luật của chúng ta.” Ngoài cửa, Âu Dương Tuấn xuất hiện nói.Âu Dương Tuấn, đại thiếu gia của Tập đoàn Âu Thức, là một mỹ nam trong sáng hiếm có trên đời, có thể là được hun đúc từ người cha vốn cưng chiều vợ như mạng, ngay từ lúc còn nhỏ đã luôn đặc biệt chăm sóc nữ sinh. Tác phong nhanh nhẹn, phong thái hiên ngang, luôn được nữ sinh chú.“Chết rồi, tớ đã nói là tớ sẽ đi mà! Bây giờ có người đến rồi...” Thiên Tuyết thấy có người đến mới lắc lắc đầu cảm thán. Cô lại gây ra phiền phức cho hắn nữa a!"Ha ha...Mọi người không cần phải căng thẳng. Đều là người nhà mà. Nào chúng ta làm quen một chút nha. Đây là Thiên Tuyết, Thiên đại tiểu thư. Đây là Âu Dương Tuấn, bạn thân của tớ." Tư Đồ Thiển cười cười hóa giải không khí căng thẳng."Xin chào, hân hạnh được gặp mặt." Thiên Tuyết vươn tay lịch sự chào hỏi trước."Xin chào, nhưng mà bạn không nên vào đây. Cho dù Thiển có nói gì đi nữa thì chúng ta vẫn không thể phá vỡ quy tắc." Âu Dương Tuấn bắt tay của cô nghiêm túc nói. Thật không hiểu được, Thiển đã bắt đầu dẫn phụ nữ vào đây bắt đầu từ khi nào vậy?"Đừng hiểu lầm, cố ấy không phải nữ nhân của tớ!!" Tư Đồ Thiển làm tư thế đầu hàng quyến rũ nói
Thiên Tuyết nhanh chóng theo chỉ dẫn của Tư Đồ Thiển đến phòng nghỉ.
Khu phòng nghỉ này là các cổ đông của trường vì muốn tốt cho thiếu gia Tư
Đồ Thiển cùng hai người bạn của tốt anh nên đặc biệt xây dựng, bởi vì
cha của bọn họ là những cổ đông lớn nhất của ngôi trường này.
Bình thường ngoại trừ ba người bọn họ ra, cũng chỉ có nhân viên quét dọn vệ
sinh cùng với đầu bếp riêng có thể đi vào. Ngay cả Tư Đồ Thiển hoa hoa
công tử lạm dụng tình cảm như vậy cũng chưa từng dẫn phụ nữ vào đây, rất nhiều nữ sinh nằm mơ cũng muốn được bước vào khu phòng nghỉ này.
"Ái chà, Thiên đại tiểu thư của chúng ta mới sáng sớm đã ở đây ngẩn người,
không bình thường nha, không phải là đang tương tư chứ!" Tư Đồ Thiển
trêu chọc.
Tư Đồ Thiển, tam thiếu gia của Tập đoàn Tư Vi, nổi
danh là một hoa hoa công tử (play boy), anh đối với phụ nữ thời gian
giữ bên cạnh chưa bao giờ vượt quá một tuần lễ, tuy rằng là như thế, vẫn có không ít phụ nữ mong muốn leo lên giường của anh. Vẻ bề ngoài khôi
ngô tuấn tú, mắt hoa đào hút hồn, gia thế hùng hậu, toàn là những điều
kiện hấp dẫn.
"Cậu cho rằng ai cũng đều giống như cậu là người
cả ngày lẫn đêm chỉ biết đ*ng d*c sao?." Thiên Tuyết liếc xéo hắn một
cái nói. Trước đây khoảng ba năm, cô và hắn có duyên gặp nhau sau đó trở thành bạn thân. Nhưng mà mấy người bạn thân nhất của hắn thì cô không
biết. Cũng chưa từng nghe hắn nói gì cả.
"Ai, tớ chính là hoa tâm vậy thì sao, cái mà con người lúc còn sống tìm kiếm chính là lạc thú,
hơn nữa những phụ nữ đó đều là tự mình dâng tới cửa, tớ cũng không phải
là ai đến cũng không cự tuyệt." Tư Đồ Thiển phản bác.
"Nói thế
nào cũng đều là câu sai, phụ nữ từ nhỏ chính là để cho người ta thương
yêu, lạm dụng tình cảm như cậu coi chừng có ngày gặp báo ứng, đến lúc đó cũng đừng trách tớ không nhắc nhở" Thiên Tuyết cởi áo khoát ngoài ra,
đặt lên bên kia bàn.
"Tuyết Tuyết, bây giờ đã là thời đại nào
rồi, quan trọng chính là ngươi tình ta tự nguyện, cậu cho rằng đàn ông
trên đời ai cũng đều giống như phật sao, phải cứ nhịn đói cho đến khi
lấy được vợ?" Tư Đồ Thiển khoác lác nói.
“Đủ rồi, tớ không muốn
nói chuyện với tên t*ng trùng lên não như cậu! Kiềm chế phóng túng lại.
Nếu không khi nào chết trên giường cậu cũng không biết đâu!” Thiên Tuyết tự mình rót một li cà phê sữa lại nói.
"Cậu. . .được rồi, chúng ta bỏ qua vấn đề này. Tuyết Tuyết ngồi trên ghế sô pha ở đây có cảm giác thế nào?"
“Cảm giác? Này đừng nói với tớ là cậu vừa l*m t*nh với cô gái khác ngay trên cái ghế này nhé!” Thiên Tuyết cảnh giác nhảy dựng lên, ngay cả giọng
nói cũng trở nên bén nhọn.
“Không phải, ý tớ là cậu là một trong
những số ít nữ sinh có thể bước vào nơi thần thánh này đấy!” Tư Đồ Thiển khoe khoang, muốn cho cô biết vị trí hiện giờ của cô có bao nhiêu người mơ ước.
“A, quan trọng như vậy? Thế chúng ta xuống phòng dưới
nhé! Nếu không lát nữa bộ ba bạn của cậu đến thấy tớ ở đây thì sẽ không
tiện.” Thiên Tuyết nghe hắn nói xong mới gấp gáp uống hết li nước, cầm
áo lên chuẩn bị đi.
"Ôi trời, Tuyết Tuyết, cậu thật đủ ngu ngốc!”
“…”
Cộp cộp…từng tiếng bước chân vang lên ngắt ngang cuộc nói chuyện giữa họ, sau đó cửa bị mở ra.
“Tư Đồ Thiển, cậu lại dám mang phụ nữ vào đây sao? Như vậy là vi phạm luật
của chúng ta.” Ngoài cửa, Âu Dương Tuấn xuất hiện nói.
Âu Dương
Tuấn, đại thiếu gia của Tập đoàn Âu Thức, là một mỹ nam trong sáng hiếm
có trên đời, có thể là được hun đúc từ người cha vốn cưng chiều vợ như
mạng, ngay từ lúc còn nhỏ đã luôn đặc biệt chăm sóc nữ sinh. Tác phong
nhanh nhẹn, phong thái hiên ngang, luôn được nữ sinh chú.
“Chết
rồi, tớ đã nói là tớ sẽ đi mà! Bây giờ có người đến rồi...” Thiên Tuyết
thấy có người đến mới lắc lắc đầu cảm thán. Cô lại gây ra phiền phức cho hắn nữa a!
"Ha ha...Mọi người không cần phải căng thẳng. Đều là
người nhà mà. Nào chúng ta làm quen một chút nha. Đây là Thiên Tuyết,
Thiên đại tiểu thư. Đây là Âu Dương Tuấn, bạn thân của tớ." Tư Đồ Thiển
cười cười hóa giải không khí căng thẳng.
"Xin chào, hân hạnh được gặp mặt." Thiên Tuyết vươn tay lịch sự chào hỏi trước.
"Xin chào, nhưng mà bạn không nên vào đây. Cho dù Thiển có nói gì đi nữa thì chúng ta vẫn không thể phá vỡ quy tắc." Âu Dương Tuấn bắt tay của cô
nghiêm túc nói. Thật không hiểu được, Thiển đã bắt đầu dẫn phụ nữ vào
đây bắt đầu từ khi nào vậy?
"Đừng hiểu lầm, cố ấy không phải nữ nhân của tớ!!" Tư Đồ Thiển làm tư thế đầu hàng quyến rũ nói
Trùng Sinh Thiên TuyếtTác giả: Mộc Tử AnhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngBuổi tối, cơn mưa rào rơi rả rích suốt cả ngày, bầu trời âm u ảm đạm. Sáng hôm sau, mây mù tan biến, khí trời chuyển biến thoáng đãng trong lành. Bình minh lên, khi những vệt nắng lung linh chen chúc nhau chiếu vào trong phòng qua từng khe hở của lớp rèm nhung, Thiên Tuyết đang nằm im không nhúc nhích trên giường bỗng nhiên mở mắt, hoảng sợ đánh giá xung quanh, nhỏ giọng thì thào: "Mình sao thế này?" Nhớ rõ ràng cô vừa tan ca đêm, vừa ra sức điều khiển xe về phòng trọ, vừa tính toán xem đêm nay có thể làm bài nhanh một chút sau đó đi ngủ sớm hay không? Do mệt mỏi quá độ nên có hơi sơ xuất, lại gặp phải bọn đầu đường xó chợ đang đua xe. Tai nạn là xe cô bị đụng trúng, kéo lê một đường dài hơn nữa vì tốc độ xe quá nhanh, cho nên sau khi va chạm thì cô liền bị văng ra xa, nhớ được là đầu đập xuống đất, sau khi cơn đau kéo tới thì không còn nhớ được gì nữa. "Nguyền rủa cái lũ đua xe có ngày chết trên đường!" Vân Phi Tuyết lầu bầu độc ác nguyền rủa, sau đó cố gắng ngồi dậy. Sau khi nhìn… Thiên Tuyết nhanh chóng theo chỉ dẫn của Tư Đồ Thiển đến phòng nghỉ.Khu phòng nghỉ này là các cổ đông của trường vì muốn tốt cho thiếu gia Tư Đồ Thiển cùng hai người bạn của tốt anh nên đặc biệt xây dựng, bởi vì cha của bọn họ là những cổ đông lớn nhất của ngôi trường này.Bình thường ngoại trừ ba người bọn họ ra, cũng chỉ có nhân viên quét dọn vệ sinh cùng với đầu bếp riêng có thể đi vào. Ngay cả Tư Đồ Thiển hoa hoa công tử lạm dụng tình cảm như vậy cũng chưa từng dẫn phụ nữ vào đây, rất nhiều nữ sinh nằm mơ cũng muốn được bước vào khu phòng nghỉ này."Ái chà, Thiên đại tiểu thư của chúng ta mới sáng sớm đã ở đây ngẩn người, không bình thường nha, không phải là đang tương tư chứ!" Tư Đồ Thiển trêu chọc.Tư Đồ Thiển, tam thiếu gia của Tập đoàn Tư Vi, nổi danh là một hoa hoa công tử (play boy), anh đối với phụ nữ thời gian giữ bên cạnh chưa bao giờ vượt quá một tuần lễ, tuy rằng là như thế, vẫn có không ít phụ nữ mong muốn leo lên giường của anh. Vẻ bề ngoài khôi ngô tuấn tú, mắt hoa đào hút hồn, gia thế hùng hậu, toàn là những điều kiện hấp dẫn."Cậu cho rằng ai cũng đều giống như cậu là người cả ngày lẫn đêm chỉ biết đ*ng d*c sao?." Thiên Tuyết liếc xéo hắn một cái nói. Trước đây khoảng ba năm, cô và hắn có duyên gặp nhau sau đó trở thành bạn thân. Nhưng mà mấy người bạn thân nhất của hắn thì cô không biết. Cũng chưa từng nghe hắn nói gì cả."Ai, tớ chính là hoa tâm vậy thì sao, cái mà con người lúc còn sống tìm kiếm chính là lạc thú, hơn nữa những phụ nữ đó đều là tự mình dâng tới cửa, tớ cũng không phải là ai đến cũng không cự tuyệt." Tư Đồ Thiển phản bác."Nói thế nào cũng đều là câu sai, phụ nữ từ nhỏ chính là để cho người ta thương yêu, lạm dụng tình cảm như cậu coi chừng có ngày gặp báo ứng, đến lúc đó cũng đừng trách tớ không nhắc nhở" Thiên Tuyết cởi áo khoát ngoài ra, đặt lên bên kia bàn."Tuyết Tuyết, bây giờ đã là thời đại nào rồi, quan trọng chính là ngươi tình ta tự nguyện, cậu cho rằng đàn ông trên đời ai cũng đều giống như phật sao, phải cứ nhịn đói cho đến khi lấy được vợ?" Tư Đồ Thiển khoác lác nói.“Đủ rồi, tớ không muốn nói chuyện với tên t*ng trùng lên não như cậu! Kiềm chế phóng túng lại. Nếu không khi nào chết trên giường cậu cũng không biết đâu!” Thiên Tuyết tự mình rót một li cà phê sữa lại nói."Cậu. . .được rồi, chúng ta bỏ qua vấn đề này. Tuyết Tuyết ngồi trên ghế sô pha ở đây có cảm giác thế nào?"“Cảm giác? Này đừng nói với tớ là cậu vừa l*m t*nh với cô gái khác ngay trên cái ghế này nhé!” Thiên Tuyết cảnh giác nhảy dựng lên, ngay cả giọng nói cũng trở nên bén nhọn.“Không phải, ý tớ là cậu là một trong những số ít nữ sinh có thể bước vào nơi thần thánh này đấy!” Tư Đồ Thiển khoe khoang, muốn cho cô biết vị trí hiện giờ của cô có bao nhiêu người mơ ước.“A, quan trọng như vậy? Thế chúng ta xuống phòng dưới nhé! Nếu không lát nữa bộ ba bạn của cậu đến thấy tớ ở đây thì sẽ không tiện.” Thiên Tuyết nghe hắn nói xong mới gấp gáp uống hết li nước, cầm áo lên chuẩn bị đi."Ôi trời, Tuyết Tuyết, cậu thật đủ ngu ngốc!”“…”Cộp cộp…từng tiếng bước chân vang lên ngắt ngang cuộc nói chuyện giữa họ, sau đó cửa bị mở ra.“Tư Đồ Thiển, cậu lại dám mang phụ nữ vào đây sao? Như vậy là vi phạm luật của chúng ta.” Ngoài cửa, Âu Dương Tuấn xuất hiện nói.Âu Dương Tuấn, đại thiếu gia của Tập đoàn Âu Thức, là một mỹ nam trong sáng hiếm có trên đời, có thể là được hun đúc từ người cha vốn cưng chiều vợ như mạng, ngay từ lúc còn nhỏ đã luôn đặc biệt chăm sóc nữ sinh. Tác phong nhanh nhẹn, phong thái hiên ngang, luôn được nữ sinh chú.“Chết rồi, tớ đã nói là tớ sẽ đi mà! Bây giờ có người đến rồi...” Thiên Tuyết thấy có người đến mới lắc lắc đầu cảm thán. Cô lại gây ra phiền phức cho hắn nữa a!"Ha ha...Mọi người không cần phải căng thẳng. Đều là người nhà mà. Nào chúng ta làm quen một chút nha. Đây là Thiên Tuyết, Thiên đại tiểu thư. Đây là Âu Dương Tuấn, bạn thân của tớ." Tư Đồ Thiển cười cười hóa giải không khí căng thẳng."Xin chào, hân hạnh được gặp mặt." Thiên Tuyết vươn tay lịch sự chào hỏi trước."Xin chào, nhưng mà bạn không nên vào đây. Cho dù Thiển có nói gì đi nữa thì chúng ta vẫn không thể phá vỡ quy tắc." Âu Dương Tuấn bắt tay của cô nghiêm túc nói. Thật không hiểu được, Thiển đã bắt đầu dẫn phụ nữ vào đây bắt đầu từ khi nào vậy?"Đừng hiểu lầm, cố ấy không phải nữ nhân của tớ!!" Tư Đồ Thiển làm tư thế đầu hàng quyến rũ nói