Việt Nam 10p.m Thời gian trôi quá nhanh quá đã đây mà 19 năm rồi kể từ khi mẹ nó mất, Một tuần nữa là đến ngày giô của mẹ nó cũng như ngày sinh nhật không nên tồn tại kia, vì mẹ nó muốn nó ra đời mà phải hy sinh bất chấp để sinh nó ra, bao năm qua thiếu đi tình yêu của mẹ một ray ba nuôi nẫng hai anh em nó cảm thấy thương ba nhiều hơn. 4 năm nay nó chưa được gặp anh trai chưa được ba gĩô dành nó cũng nhớ lắm.. Màn đêm bao phủ xương mù nuốt chửng con người bé nhỏ đó, những ngọn gío lạnh thoảng nhẹ cứa vào da thịt..nó quay lưng bước vào nhà nơi có hai con bạn của nó đang ngồi trong tư thế hết sức là mất hình tượng Tụi bay mai về Mĩ với tao không -- nó hỏi Còn việc học -- Băng nói Tao thấy mày về nên về Mĩ thì tốt hơn, ở đây tao thấy chưa ngày nào của mày được vui cả bên đó tao thấy mày cười như con điên mới trốn trại tao thấy vui hơn -- Hyun nói Mày chưa thích chế nhờ hừ -- Tuyết Nhi hừ lạnh Ai lại thích chết mày thích chết thì chết trước đi haha Mày muốn chêu người bà mày hả -- Nó xắn…
Chương 16: Về mĩ
Người Tôi Yêu Tên Vương Tuấn KhảiTác giả: Huyền ShinViệt Nam 10p.m Thời gian trôi quá nhanh quá đã đây mà 19 năm rồi kể từ khi mẹ nó mất, Một tuần nữa là đến ngày giô của mẹ nó cũng như ngày sinh nhật không nên tồn tại kia, vì mẹ nó muốn nó ra đời mà phải hy sinh bất chấp để sinh nó ra, bao năm qua thiếu đi tình yêu của mẹ một ray ba nuôi nẫng hai anh em nó cảm thấy thương ba nhiều hơn. 4 năm nay nó chưa được gặp anh trai chưa được ba gĩô dành nó cũng nhớ lắm.. Màn đêm bao phủ xương mù nuốt chửng con người bé nhỏ đó, những ngọn gío lạnh thoảng nhẹ cứa vào da thịt..nó quay lưng bước vào nhà nơi có hai con bạn của nó đang ngồi trong tư thế hết sức là mất hình tượng Tụi bay mai về Mĩ với tao không -- nó hỏi Còn việc học -- Băng nói Tao thấy mày về nên về Mĩ thì tốt hơn, ở đây tao thấy chưa ngày nào của mày được vui cả bên đó tao thấy mày cười như con điên mới trốn trại tao thấy vui hơn -- Hyun nói Mày chưa thích chế nhờ hừ -- Tuyết Nhi hừ lạnh Ai lại thích chết mày thích chết thì chết trước đi haha Mày muốn chêu người bà mày hả -- Nó xắn… 8h50 tại sân bay Hành khách chú ý máy bay chuẩn bị cất cánh từ Bắc Kinh đến Mĩ xin quý khách chuẩn bị lên máy bay -- tiếng nói phát ra từ cô điệp viênHai em ở lại ngoan nha nhớ là phải lo cho sức khỏe đừng tập quá sức đó, Nguyên em cũng ăn vặt ít thôi nghe chưa, còn Thiên thì có chuyện gì buồn phải nói ra biết không -- Khải nóiDạ tụi em biết rồi -- Thiên và Nguyên đồng thanh( biết Nguyên và Thiên, Nhi bây giờ đang làm gì không)Nguyên thì đang cầm mấy gói bim bim mồm nhai bóp bép, bên cạnh là Tuyết Nhi nó thì cũng ăn ké tay cầm điện thoại chụp trộm NguyênThiên thì một tay đeo tai nghe, tay cầm điện thoại chơi gameChịu mấy đứa này luôn khó nuôi khó bảo, cho luôn vào trại trẻ giờ, im lặng đến nỗi buồn ngủ, hazzz -- Khải thở dài nghĩ thầmHồi tưởngỞ trong phòngNguyên ơi lạy em dọn hộ anh cái bãi chiến trường em bày ra đi -- Khải dục NguyênTí nữa đi Đại ca em ăn nốt rồi xem phim nốt sau em dọn một thể -- Nguyên vừa nói vừa ănThiên em dậy đi ngủ ít thôi không là tối không ngủ được bây giờ kêu lạnh mà người nơi, chăn gối một nơiKệ em đi em đang ngủ mà anh mà không im là em đá anh đi vào nhà Na Na đấy -- Thiên nói nhưng mắt vẫn nhắm chân thì đạp nốt cái chăn còn lại ra khỏi giường ( chân ơi chăn đi nhé)Anh Khải anh đun cái gì mà khét quá -- Nguyên nóiChết cha tôi rồi mì mì, tại mấy em đấy '- Khải nói rồi chạy xuống nhà luônĐi thôi chụp ảnh ít thôi không cháy máy giờ -- Khải lôi nó đi vào trong không quên quảnh mặt lại chào Thiên và NguyênTụi em sẽ qua đó chơi bye anh, bye Nhi -- Nguyên vẫy vẫy tay rồi hét to, ( mấy người này bịt khẩu trang, đội mũ, đeo kính, đổi giọng khàn một chút nên không bị làm điểm trung tâm) nếu bỏ tất ra thì nữ loạnTrên máy bayNó thì tay vẫn cầm điện thoại hai tai đeo tai nghe, ngủ gật mấy lần bị va đầu vào cửa kínhKhải thì chơi game thỉnh thoảng lại mỉm cười khi nhìn nó, anh đặt đầu nó vào vai mình có lẽ đây là lầm thứ hai nó dựa vào vai anh mà ngủ, anh tiếp tục với trò chơi của mìnhBên chỗ NamNam thì hí hoáy với chiếc điện thoại thỉnh thoảng lại lên cơn làm điểm chú ý trên máy bayHyun đang ngủ đầu dựa vào vai Nam vì vậy mà mấy lần bị va đầu vào ghế mà té vì cái sự lên cơn của NamHú thắng rồi year haha cuối cùng ta cũng hạ gục được mi - lên cơn bộc phát anh đứng dậy nhảy tưng tưng lên khiến mọi người đang ngủ tưởng chừng như động đấtAnh biến đi -- Hyun lấy chân đạp vào hông của Nam khiến anh ngã chổng lên má áp sát vào ghế bên kiaMày không im là tao mở cửa máy bay đá bay mày xuống dưới đấy -- Giọng lạnh của Hoàng Anh vang lên làm cho Băng bên cạnh phải lạnh sống lưng. anh nói nhưng hai tay vẫn khoanh trước ngực, mắt nhắmNam dơ nắm đấm trước mặt Hoàng mồm thì chửi thề chứ anh không dám nói to nói mà Hoàng nghe được thì chỉ có đi gặp tổ tiên sớmMày thích băm mày ra rồi đưa vào lò nướng không -- Hoàng mở mắt nhìn Nam. anh lắc đầu rồi ngừng ngay cái trò của mình lại ngồi vào chỗ tiếp tục chơi gameLời tác giả: xin lỗi các đọc giả nhiều thời gian này thời gian không có thời gian để mà viết truyện máy cũng không có thỉnh thoảng mới có nên tranh thủ viết, đầu cũng nghĩ ít ra ý tưởng hay, viết được thì phải 12h đêm mới viết được, mình sẽ cố gắng hơn vẫn mong mọi người ủng hộ truyện của mình. xie xie
8h50 tại sân bay Hành khách chú ý máy bay chuẩn bị cất cánh từ Bắc Kinh đến Mĩ xin quý khách chuẩn bị lên máy bay -- tiếng nói phát ra từ cô điệp viên
Hai em ở lại ngoan nha nhớ là phải lo cho sức khỏe đừng tập quá sức đó, Nguyên em cũng ăn vặt ít thôi nghe chưa, còn Thiên thì có chuyện gì buồn phải nói ra biết không -- Khải nói
Dạ tụi em biết rồi -- Thiên và Nguyên đồng thanh
( biết Nguyên và Thiên, Nhi bây giờ đang làm gì không)
Nguyên thì đang cầm mấy gói bim bim mồm nhai bóp bép, bên cạnh là Tuyết Nhi nó thì cũng ăn ké tay cầm điện thoại chụp trộm Nguyên
Thiên thì một tay đeo tai nghe, tay cầm điện thoại chơi game
Chịu mấy đứa này luôn khó nuôi khó bảo, cho luôn vào trại trẻ giờ, im lặng đến nỗi buồn ngủ, hazzz -- Khải thở dài nghĩ thầm
Hồi tưởng
Ở trong phòng
Nguyên ơi lạy em dọn hộ anh cái bãi chiến trường em bày ra đi -- Khải dục Nguyên
Tí nữa đi Đại ca em ăn nốt rồi xem phim nốt sau em dọn một thể -- Nguyên vừa nói vừa ăn
Thiên em dậy đi ngủ ít thôi không là tối không ngủ được bây giờ kêu lạnh mà người nơi, chăn gối một nơi
Kệ em đi em đang ngủ mà anh mà không im là em đá anh đi vào nhà Na Na đấy -- Thiên nói nhưng mắt vẫn nhắm chân thì đạp nốt cái chăn còn lại ra khỏi giường ( chân ơi chăn đi nhé)
Anh Khải anh đun cái gì mà khét quá -- Nguyên nói
Chết cha tôi rồi mì mì, tại mấy em đấy '- Khải nói rồi chạy xuống nhà luôn
Đi thôi chụp ảnh ít thôi không cháy máy giờ -- Khải lôi nó đi vào trong không quên quảnh mặt lại chào Thiên và Nguyên
Tụi em sẽ qua đó chơi bye anh, bye Nhi -- Nguyên vẫy vẫy tay rồi hét to, ( mấy người này bịt khẩu trang, đội mũ, đeo kính, đổi giọng khàn một chút nên không bị làm điểm trung tâm) nếu bỏ tất ra thì nữ loạn
Trên máy bay
Nó thì tay vẫn cầm điện thoại hai tai đeo tai nghe, ngủ gật mấy lần bị va đầu vào cửa kính
Khải thì chơi game thỉnh thoảng lại mỉm cười khi nhìn nó, anh đặt đầu nó vào vai mình có lẽ đây là lầm thứ hai nó dựa vào vai anh mà ngủ, anh tiếp tục với trò chơi của mình
Bên chỗ Nam
Nam thì hí hoáy với chiếc điện thoại thỉnh thoảng lại lên cơn làm điểm chú ý trên máy bay
Hyun đang ngủ đầu dựa vào vai Nam vì vậy mà mấy lần bị va đầu vào ghế mà té vì cái sự lên cơn của Nam
Hú thắng rồi year haha cuối cùng ta cũng hạ gục được mi - lên cơn bộc phát anh đứng dậy nhảy tưng tưng lên khiến mọi người đang ngủ tưởng chừng như động đất
Anh biến đi -- Hyun lấy chân đạp vào hông của Nam khiến anh ngã chổng lên má áp sát vào ghế bên kia
Mày không im là tao mở cửa máy bay đá bay mày xuống dưới đấy -- Giọng lạnh của Hoàng Anh vang lên làm cho Băng bên cạnh phải lạnh sống lưng. anh nói nhưng hai tay vẫn khoanh trước ngực, mắt nhắm
Nam dơ nắm đấm trước mặt Hoàng mồm thì chửi thề chứ anh không dám nói to nói mà Hoàng nghe được thì chỉ có đi gặp tổ tiên sớm
Mày thích băm mày ra rồi đưa vào lò nướng không -- Hoàng mở mắt nhìn Nam. anh lắc đầu rồi ngừng ngay cái trò của mình lại ngồi vào chỗ tiếp tục chơi game
Lời tác giả: xin lỗi các đọc giả nhiều thời gian này thời gian không có thời gian để mà viết truyện máy cũng không có thỉnh thoảng mới có nên tranh thủ viết, đầu cũng nghĩ ít ra ý tưởng hay, viết được thì phải 12h đêm mới viết được, mình sẽ cố gắng hơn vẫn mong mọi người ủng hộ truyện của mình. xie xie
Người Tôi Yêu Tên Vương Tuấn KhảiTác giả: Huyền ShinViệt Nam 10p.m Thời gian trôi quá nhanh quá đã đây mà 19 năm rồi kể từ khi mẹ nó mất, Một tuần nữa là đến ngày giô của mẹ nó cũng như ngày sinh nhật không nên tồn tại kia, vì mẹ nó muốn nó ra đời mà phải hy sinh bất chấp để sinh nó ra, bao năm qua thiếu đi tình yêu của mẹ một ray ba nuôi nẫng hai anh em nó cảm thấy thương ba nhiều hơn. 4 năm nay nó chưa được gặp anh trai chưa được ba gĩô dành nó cũng nhớ lắm.. Màn đêm bao phủ xương mù nuốt chửng con người bé nhỏ đó, những ngọn gío lạnh thoảng nhẹ cứa vào da thịt..nó quay lưng bước vào nhà nơi có hai con bạn của nó đang ngồi trong tư thế hết sức là mất hình tượng Tụi bay mai về Mĩ với tao không -- nó hỏi Còn việc học -- Băng nói Tao thấy mày về nên về Mĩ thì tốt hơn, ở đây tao thấy chưa ngày nào của mày được vui cả bên đó tao thấy mày cười như con điên mới trốn trại tao thấy vui hơn -- Hyun nói Mày chưa thích chế nhờ hừ -- Tuyết Nhi hừ lạnh Ai lại thích chết mày thích chết thì chết trước đi haha Mày muốn chêu người bà mày hả -- Nó xắn… 8h50 tại sân bay Hành khách chú ý máy bay chuẩn bị cất cánh từ Bắc Kinh đến Mĩ xin quý khách chuẩn bị lên máy bay -- tiếng nói phát ra từ cô điệp viênHai em ở lại ngoan nha nhớ là phải lo cho sức khỏe đừng tập quá sức đó, Nguyên em cũng ăn vặt ít thôi nghe chưa, còn Thiên thì có chuyện gì buồn phải nói ra biết không -- Khải nóiDạ tụi em biết rồi -- Thiên và Nguyên đồng thanh( biết Nguyên và Thiên, Nhi bây giờ đang làm gì không)Nguyên thì đang cầm mấy gói bim bim mồm nhai bóp bép, bên cạnh là Tuyết Nhi nó thì cũng ăn ké tay cầm điện thoại chụp trộm NguyênThiên thì một tay đeo tai nghe, tay cầm điện thoại chơi gameChịu mấy đứa này luôn khó nuôi khó bảo, cho luôn vào trại trẻ giờ, im lặng đến nỗi buồn ngủ, hazzz -- Khải thở dài nghĩ thầmHồi tưởngỞ trong phòngNguyên ơi lạy em dọn hộ anh cái bãi chiến trường em bày ra đi -- Khải dục NguyênTí nữa đi Đại ca em ăn nốt rồi xem phim nốt sau em dọn một thể -- Nguyên vừa nói vừa ănThiên em dậy đi ngủ ít thôi không là tối không ngủ được bây giờ kêu lạnh mà người nơi, chăn gối một nơiKệ em đi em đang ngủ mà anh mà không im là em đá anh đi vào nhà Na Na đấy -- Thiên nói nhưng mắt vẫn nhắm chân thì đạp nốt cái chăn còn lại ra khỏi giường ( chân ơi chăn đi nhé)Anh Khải anh đun cái gì mà khét quá -- Nguyên nóiChết cha tôi rồi mì mì, tại mấy em đấy '- Khải nói rồi chạy xuống nhà luônĐi thôi chụp ảnh ít thôi không cháy máy giờ -- Khải lôi nó đi vào trong không quên quảnh mặt lại chào Thiên và NguyênTụi em sẽ qua đó chơi bye anh, bye Nhi -- Nguyên vẫy vẫy tay rồi hét to, ( mấy người này bịt khẩu trang, đội mũ, đeo kính, đổi giọng khàn một chút nên không bị làm điểm trung tâm) nếu bỏ tất ra thì nữ loạnTrên máy bayNó thì tay vẫn cầm điện thoại hai tai đeo tai nghe, ngủ gật mấy lần bị va đầu vào cửa kínhKhải thì chơi game thỉnh thoảng lại mỉm cười khi nhìn nó, anh đặt đầu nó vào vai mình có lẽ đây là lầm thứ hai nó dựa vào vai anh mà ngủ, anh tiếp tục với trò chơi của mìnhBên chỗ NamNam thì hí hoáy với chiếc điện thoại thỉnh thoảng lại lên cơn làm điểm chú ý trên máy bayHyun đang ngủ đầu dựa vào vai Nam vì vậy mà mấy lần bị va đầu vào ghế mà té vì cái sự lên cơn của NamHú thắng rồi year haha cuối cùng ta cũng hạ gục được mi - lên cơn bộc phát anh đứng dậy nhảy tưng tưng lên khiến mọi người đang ngủ tưởng chừng như động đấtAnh biến đi -- Hyun lấy chân đạp vào hông của Nam khiến anh ngã chổng lên má áp sát vào ghế bên kiaMày không im là tao mở cửa máy bay đá bay mày xuống dưới đấy -- Giọng lạnh của Hoàng Anh vang lên làm cho Băng bên cạnh phải lạnh sống lưng. anh nói nhưng hai tay vẫn khoanh trước ngực, mắt nhắmNam dơ nắm đấm trước mặt Hoàng mồm thì chửi thề chứ anh không dám nói to nói mà Hoàng nghe được thì chỉ có đi gặp tổ tiên sớmMày thích băm mày ra rồi đưa vào lò nướng không -- Hoàng mở mắt nhìn Nam. anh lắc đầu rồi ngừng ngay cái trò của mình lại ngồi vào chỗ tiếp tục chơi gameLời tác giả: xin lỗi các đọc giả nhiều thời gian này thời gian không có thời gian để mà viết truyện máy cũng không có thỉnh thoảng mới có nên tranh thủ viết, đầu cũng nghĩ ít ra ý tưởng hay, viết được thì phải 12h đêm mới viết được, mình sẽ cố gắng hơn vẫn mong mọi người ủng hộ truyện của mình. xie xie