Tác giả:

Việt Nam 10p.m Thời gian trôi quá nhanh quá đã đây mà 19 năm rồi kể từ khi mẹ nó mất, Một tuần nữa là đến ngày giô của mẹ nó cũng như ngày sinh nhật không nên tồn tại kia, vì mẹ nó muốn nó ra đời mà phải hy sinh bất chấp để sinh nó ra, bao năm qua thiếu đi tình yêu của mẹ một ray ba nuôi nẫng hai anh em nó cảm thấy thương ba nhiều hơn. 4 năm nay nó chưa được gặp anh trai chưa được ba gĩô dành nó cũng nhớ lắm.. Màn đêm bao phủ xương mù nuốt chửng con người bé nhỏ đó, những ngọn gío lạnh thoảng nhẹ cứa vào da thịt..nó quay lưng bước vào nhà nơi có hai con bạn của nó đang ngồi trong tư thế hết sức là mất hình tượng Tụi bay mai về Mĩ với tao không -- nó hỏi Còn việc học -- Băng nói Tao thấy mày về nên về Mĩ thì tốt hơn, ở đây tao thấy chưa ngày nào của mày được vui cả bên đó tao thấy mày cười như con điên mới trốn trại tao thấy vui hơn -- Hyun nói Mày chưa thích chế nhờ hừ -- Tuyết Nhi hừ lạnh Ai lại thích chết mày thích chết thì chết trước đi haha Mày muốn chêu người bà mày hả -- Nó xắn…

Chương 35: Sự ra đi của Hoàng Anh

Người Tôi Yêu Tên Vương Tuấn KhảiTác giả: Huyền ShinViệt Nam 10p.m Thời gian trôi quá nhanh quá đã đây mà 19 năm rồi kể từ khi mẹ nó mất, Một tuần nữa là đến ngày giô của mẹ nó cũng như ngày sinh nhật không nên tồn tại kia, vì mẹ nó muốn nó ra đời mà phải hy sinh bất chấp để sinh nó ra, bao năm qua thiếu đi tình yêu của mẹ một ray ba nuôi nẫng hai anh em nó cảm thấy thương ba nhiều hơn. 4 năm nay nó chưa được gặp anh trai chưa được ba gĩô dành nó cũng nhớ lắm.. Màn đêm bao phủ xương mù nuốt chửng con người bé nhỏ đó, những ngọn gío lạnh thoảng nhẹ cứa vào da thịt..nó quay lưng bước vào nhà nơi có hai con bạn của nó đang ngồi trong tư thế hết sức là mất hình tượng Tụi bay mai về Mĩ với tao không -- nó hỏi Còn việc học -- Băng nói Tao thấy mày về nên về Mĩ thì tốt hơn, ở đây tao thấy chưa ngày nào của mày được vui cả bên đó tao thấy mày cười như con điên mới trốn trại tao thấy vui hơn -- Hyun nói Mày chưa thích chế nhờ hừ -- Tuyết Nhi hừ lạnh Ai lại thích chết mày thích chết thì chết trước đi haha Mày muốn chêu người bà mày hả -- Nó xắn… Bệnh việnNó đang ngồi bên ngoài hai mắt xưng lên vì khóc, tay đầy máu, đầu óc rối bời nhìn về phía cửa phòng cấp cứu mãi không chuyển sang màu xanh...Khải, Nam, Băng, Hyun cùng lúc chạy đến bên chỗ nó ngồi,..Tuyết Nhi em có sao không, em bị thương không -- Nam lo lắng cho em gái của mình, nó ôm xiết chặt lấy Nam khócTuyết Nhi mày có sao không, tại sao lại như vậy Hoàng thế nào rồi -- Băng cũng lo lắng không kémHức hức tại tao mà ra hết nếu tao không chạy qua đường thì anh ấy đã không cứu tao rồi..hức.. tao thật đáng trách mà -- nó khócKhông sao đâu không phải tại em đừng tự trách mình Hoàng là người mạnh mẽ nó sẽ không sao đâu -- Khải an ủiTrong phòng cấp cứuCác bác sĩ và y tá đang cố hết sức có thể để có thể cứu được Hoàng, tim Hoàng mỗi lúc lại trở lên xấu đi, chưa lần nào nó bình thường trở lại cả, Hoàng bị mất máu quá nhiều trong khi được cấp cứu chuyển vào bệnh viện. Hoàng thuộc dòng máu OA là loại máu rất hiếm phải nói là hiếm nhất thế giới, hiện nay chỉ có khoảng 7 người là có loại máu đó đrẻ tìm loại máu đó rất khó, khi Hoàng bị co giật máy nhịp tim hỗn loạn không được bình thường và khi Hoàng trở lại bình thường là khi anh phải đối diện với sự sống với cái chết hai danh giới,.Tút tút tútBác sĩ nhịp tim của bệnh nhân đã ngừng đập rồi -- Cô y tá nhìn vào máy nhịp tim nói hốt hoảngTưởng chừng bệnh nhân có thể thoát khỏi qua cơn nguy hiểm nhưng thật không ngờ tử thần đã cướp cậu ấy đi quá sớm khi đang độ tuổi 20 rồi, -- Bác sĩ nói buồn rầu bước ra ngoài bỏ khẩu trang raBác bác sĩ anh ấy sao rồi -- nó hấp tấp chạy gần chỗ bác sĩ nói nước mắt ở bờ mi ướt đẵmBác sĩ lắc đầu “ xin chia buồn chúng tôi đã cố gắng hết sức, cậu ta đã bị mất máu quá nhiều khi đang trên đường đến bệnh viện máu của cậu ta là loại máu OA rất hiếm chúng tôi không thể tìm ra người thích hợp, mọi người nên chuẩn bị tinh thần và báo tin cho bệnh nhân biết “ -- Bác sĩ nói một tràng, câu nói này làm cho nó dường như sụp đổ nó không thể chấp nhận được việc nàyNó ngã quỵ xuống như người không hồn, càng làm cho nó đau khổ và day dút hơn, điều đó khiến Khải và Nam thần sự không kìm nén nổiNó chập chững bước vào trong cùng 4 người kia, Băng cũng không thể tin nổi vào mắt mình người mình yêu đơn phương bấy lâu nay giờ thật sự rời xa cô rồiNó tiến lại giường nhìn HoàngAnh Hoàng tỉnh dậy đi bác sĩ đó nói sai đúng không, đừng đùa em mau dậy đi còn dẫn em đi ăn đi chơi nữa chứ, đừng ngủ nữa dậy đi mà ở đây lạnh lắm mình về nhà đi nha -- Tuyết Nhi nói kệ cho nước mắt rơi, nói với giọng vô hồn không cảm xúcTuyết Nhi em đừng như vậy nữa, Hoàng đi rồi em à, đừng như vậy anh đau lắm biết không -- NamAnh đừng nói bậy Hoàng vẫn còn sống anh ý chỉ ngủ thôi -- nóMày tỉnh lại mày mà như vậy liệu rằng anh ấy có thể vui vẻ đi trong khi nhìn thấy bộ dạng của mày bây giờ không hả -- HyunHức không phải mà hức aaaaaaaaaaaa tôi không muốn tỉnh dậy đi mà -- bây giờ tiếng khóc của nó như một con dao cứa vào tim của 4 người ở đây

Bệnh việnNó đang ngồi bên ngoài hai mắt xưng lên vì khóc, tay đầy máu, đầu óc rối bời nhìn về phía cửa phòng cấp cứu mãi không chuyển sang màu xanh...

Khải, Nam, Băng, Hyun cùng lúc chạy đến bên chỗ nó ngồi,..

Tuyết Nhi em có sao không, em bị thương không -- Nam lo lắng cho em gái của mình, nó ôm xiết chặt lấy Nam khóc

Tuyết Nhi mày có sao không, tại sao lại như vậy Hoàng thế nào rồi -- Băng cũng lo lắng không kém

Hức hức tại tao mà ra hết nếu tao không chạy qua đường thì anh ấy đã không cứu tao rồi..hức.. tao thật đáng trách mà -- nó khóc

Không sao đâu không phải tại em đừng tự trách mình Hoàng là người mạnh mẽ nó sẽ không sao đâu -- Khải an ủi

Trong phòng cấp cứu

Các bác sĩ và y tá đang cố hết sức có thể để có thể cứu được Hoàng, tim Hoàng mỗi lúc lại trở lên xấu đi, chưa lần nào nó bình thường trở lại cả, Hoàng bị mất máu quá nhiều trong khi được cấp cứu chuyển vào bệnh viện. Hoàng thuộc dòng máu OA là loại máu rất hiếm phải nói là hiếm nhất thế giới, hiện nay chỉ có khoảng 7 người là có loại máu đó đrẻ tìm loại máu đó rất khó, khi Hoàng bị co giật máy nhịp tim hỗn loạn không được bình thường và khi Hoàng trở lại bình thường là khi anh phải đối diện với sự sống với cái chết hai danh giới,.

Tút tút tút

Bác sĩ nhịp tim của bệnh nhân đã ngừng đập rồi -- Cô y tá nhìn vào máy nhịp tim nói hốt hoảng

Tưởng chừng bệnh nhân có thể thoát khỏi qua cơn nguy hiểm nhưng thật không ngờ tử thần đã cướp cậu ấy đi quá sớm khi đang độ tuổi 20 rồi, -- Bác sĩ nói buồn rầu bước ra ngoài bỏ khẩu trang ra

Bác bác sĩ anh ấy sao rồi -- nó hấp tấp chạy gần chỗ bác sĩ nói nước mắt ở bờ mi ướt đẵm

Bác sĩ lắc đầu “ xin chia buồn chúng tôi đã cố gắng hết sức, cậu ta đã bị mất máu quá nhiều khi đang trên đường đến bệnh viện máu của cậu ta là loại máu OA rất hiếm chúng tôi không thể tìm ra người thích hợp, mọi người nên chuẩn bị tinh thần và báo tin cho bệnh nhân biết “ -- Bác sĩ nói một tràng, câu nói này làm cho nó dường như sụp đổ nó không thể chấp nhận được việc này

Nó ngã quỵ xuống như người không hồn, càng làm cho nó đau khổ và day dút hơn, điều đó khiến Khải và Nam thần sự không kìm nén nổi

Nó chập chững bước vào trong cùng 4 người kia, Băng cũng không thể tin nổi vào mắt mình người mình yêu đơn phương bấy lâu nay giờ thật sự rời xa cô rồi

Nó tiến lại giường nhìn Hoàng

Anh Hoàng tỉnh dậy đi bác sĩ đó nói sai đúng không, đừng đùa em mau dậy đi còn dẫn em đi ăn đi chơi nữa chứ, đừng ngủ nữa dậy đi mà ở đây lạnh lắm mình về nhà đi nha -- Tuyết Nhi nói kệ cho nước mắt rơi, nói với giọng vô hồn không cảm xúc

Tuyết Nhi em đừng như vậy nữa, Hoàng đi rồi em à, đừng như vậy anh đau lắm biết không -- Nam

Anh đừng nói bậy Hoàng vẫn còn sống anh ý chỉ ngủ thôi -- nó

Mày tỉnh lại mày mà như vậy liệu rằng anh ấy có thể vui vẻ đi trong khi nhìn thấy bộ dạng của mày bây giờ không hả -- Hyun

Hức không phải mà hức aaaaaaaaaaaa tôi không muốn tỉnh dậy đi mà -- bây giờ tiếng khóc của nó như một con dao cứa vào tim của 4 người ở đây

Người Tôi Yêu Tên Vương Tuấn KhảiTác giả: Huyền ShinViệt Nam 10p.m Thời gian trôi quá nhanh quá đã đây mà 19 năm rồi kể từ khi mẹ nó mất, Một tuần nữa là đến ngày giô của mẹ nó cũng như ngày sinh nhật không nên tồn tại kia, vì mẹ nó muốn nó ra đời mà phải hy sinh bất chấp để sinh nó ra, bao năm qua thiếu đi tình yêu của mẹ một ray ba nuôi nẫng hai anh em nó cảm thấy thương ba nhiều hơn. 4 năm nay nó chưa được gặp anh trai chưa được ba gĩô dành nó cũng nhớ lắm.. Màn đêm bao phủ xương mù nuốt chửng con người bé nhỏ đó, những ngọn gío lạnh thoảng nhẹ cứa vào da thịt..nó quay lưng bước vào nhà nơi có hai con bạn của nó đang ngồi trong tư thế hết sức là mất hình tượng Tụi bay mai về Mĩ với tao không -- nó hỏi Còn việc học -- Băng nói Tao thấy mày về nên về Mĩ thì tốt hơn, ở đây tao thấy chưa ngày nào của mày được vui cả bên đó tao thấy mày cười như con điên mới trốn trại tao thấy vui hơn -- Hyun nói Mày chưa thích chế nhờ hừ -- Tuyết Nhi hừ lạnh Ai lại thích chết mày thích chết thì chết trước đi haha Mày muốn chêu người bà mày hả -- Nó xắn… Bệnh việnNó đang ngồi bên ngoài hai mắt xưng lên vì khóc, tay đầy máu, đầu óc rối bời nhìn về phía cửa phòng cấp cứu mãi không chuyển sang màu xanh...Khải, Nam, Băng, Hyun cùng lúc chạy đến bên chỗ nó ngồi,..Tuyết Nhi em có sao không, em bị thương không -- Nam lo lắng cho em gái của mình, nó ôm xiết chặt lấy Nam khócTuyết Nhi mày có sao không, tại sao lại như vậy Hoàng thế nào rồi -- Băng cũng lo lắng không kémHức hức tại tao mà ra hết nếu tao không chạy qua đường thì anh ấy đã không cứu tao rồi..hức.. tao thật đáng trách mà -- nó khócKhông sao đâu không phải tại em đừng tự trách mình Hoàng là người mạnh mẽ nó sẽ không sao đâu -- Khải an ủiTrong phòng cấp cứuCác bác sĩ và y tá đang cố hết sức có thể để có thể cứu được Hoàng, tim Hoàng mỗi lúc lại trở lên xấu đi, chưa lần nào nó bình thường trở lại cả, Hoàng bị mất máu quá nhiều trong khi được cấp cứu chuyển vào bệnh viện. Hoàng thuộc dòng máu OA là loại máu rất hiếm phải nói là hiếm nhất thế giới, hiện nay chỉ có khoảng 7 người là có loại máu đó đrẻ tìm loại máu đó rất khó, khi Hoàng bị co giật máy nhịp tim hỗn loạn không được bình thường và khi Hoàng trở lại bình thường là khi anh phải đối diện với sự sống với cái chết hai danh giới,.Tút tút tútBác sĩ nhịp tim của bệnh nhân đã ngừng đập rồi -- Cô y tá nhìn vào máy nhịp tim nói hốt hoảngTưởng chừng bệnh nhân có thể thoát khỏi qua cơn nguy hiểm nhưng thật không ngờ tử thần đã cướp cậu ấy đi quá sớm khi đang độ tuổi 20 rồi, -- Bác sĩ nói buồn rầu bước ra ngoài bỏ khẩu trang raBác bác sĩ anh ấy sao rồi -- nó hấp tấp chạy gần chỗ bác sĩ nói nước mắt ở bờ mi ướt đẵmBác sĩ lắc đầu “ xin chia buồn chúng tôi đã cố gắng hết sức, cậu ta đã bị mất máu quá nhiều khi đang trên đường đến bệnh viện máu của cậu ta là loại máu OA rất hiếm chúng tôi không thể tìm ra người thích hợp, mọi người nên chuẩn bị tinh thần và báo tin cho bệnh nhân biết “ -- Bác sĩ nói một tràng, câu nói này làm cho nó dường như sụp đổ nó không thể chấp nhận được việc nàyNó ngã quỵ xuống như người không hồn, càng làm cho nó đau khổ và day dút hơn, điều đó khiến Khải và Nam thần sự không kìm nén nổiNó chập chững bước vào trong cùng 4 người kia, Băng cũng không thể tin nổi vào mắt mình người mình yêu đơn phương bấy lâu nay giờ thật sự rời xa cô rồiNó tiến lại giường nhìn HoàngAnh Hoàng tỉnh dậy đi bác sĩ đó nói sai đúng không, đừng đùa em mau dậy đi còn dẫn em đi ăn đi chơi nữa chứ, đừng ngủ nữa dậy đi mà ở đây lạnh lắm mình về nhà đi nha -- Tuyết Nhi nói kệ cho nước mắt rơi, nói với giọng vô hồn không cảm xúcTuyết Nhi em đừng như vậy nữa, Hoàng đi rồi em à, đừng như vậy anh đau lắm biết không -- NamAnh đừng nói bậy Hoàng vẫn còn sống anh ý chỉ ngủ thôi -- nóMày tỉnh lại mày mà như vậy liệu rằng anh ấy có thể vui vẻ đi trong khi nhìn thấy bộ dạng của mày bây giờ không hả -- HyunHức không phải mà hức aaaaaaaaaaaa tôi không muốn tỉnh dậy đi mà -- bây giờ tiếng khóc của nó như một con dao cứa vào tim của 4 người ở đây

Chương 35: Sự ra đi của Hoàng Anh