Việt Nam 10p.m Thời gian trôi quá nhanh quá đã đây mà 19 năm rồi kể từ khi mẹ nó mất, Một tuần nữa là đến ngày giô của mẹ nó cũng như ngày sinh nhật không nên tồn tại kia, vì mẹ nó muốn nó ra đời mà phải hy sinh bất chấp để sinh nó ra, bao năm qua thiếu đi tình yêu của mẹ một ray ba nuôi nẫng hai anh em nó cảm thấy thương ba nhiều hơn. 4 năm nay nó chưa được gặp anh trai chưa được ba gĩô dành nó cũng nhớ lắm.. Màn đêm bao phủ xương mù nuốt chửng con người bé nhỏ đó, những ngọn gío lạnh thoảng nhẹ cứa vào da thịt..nó quay lưng bước vào nhà nơi có hai con bạn của nó đang ngồi trong tư thế hết sức là mất hình tượng Tụi bay mai về Mĩ với tao không -- nó hỏi Còn việc học -- Băng nói Tao thấy mày về nên về Mĩ thì tốt hơn, ở đây tao thấy chưa ngày nào của mày được vui cả bên đó tao thấy mày cười như con điên mới trốn trại tao thấy vui hơn -- Hyun nói Mày chưa thích chế nhờ hừ -- Tuyết Nhi hừ lạnh Ai lại thích chết mày thích chết thì chết trước đi haha Mày muốn chêu người bà mày hả -- Nó xắn…
Chương 37: Tuyết Nhi bỏ nhà đi !
Người Tôi Yêu Tên Vương Tuấn KhảiTác giả: Huyền ShinViệt Nam 10p.m Thời gian trôi quá nhanh quá đã đây mà 19 năm rồi kể từ khi mẹ nó mất, Một tuần nữa là đến ngày giô của mẹ nó cũng như ngày sinh nhật không nên tồn tại kia, vì mẹ nó muốn nó ra đời mà phải hy sinh bất chấp để sinh nó ra, bao năm qua thiếu đi tình yêu của mẹ một ray ba nuôi nẫng hai anh em nó cảm thấy thương ba nhiều hơn. 4 năm nay nó chưa được gặp anh trai chưa được ba gĩô dành nó cũng nhớ lắm.. Màn đêm bao phủ xương mù nuốt chửng con người bé nhỏ đó, những ngọn gío lạnh thoảng nhẹ cứa vào da thịt..nó quay lưng bước vào nhà nơi có hai con bạn của nó đang ngồi trong tư thế hết sức là mất hình tượng Tụi bay mai về Mĩ với tao không -- nó hỏi Còn việc học -- Băng nói Tao thấy mày về nên về Mĩ thì tốt hơn, ở đây tao thấy chưa ngày nào của mày được vui cả bên đó tao thấy mày cười như con điên mới trốn trại tao thấy vui hơn -- Hyun nói Mày chưa thích chế nhờ hừ -- Tuyết Nhi hừ lạnh Ai lại thích chết mày thích chết thì chết trước đi haha Mày muốn chêu người bà mày hả -- Nó xắn… Vài ngày sauTuyết Nhi em mở cửa ra đi mà anh xin em đấy mấy ngày nay em tự nhốt mình trong phòng không ăn gì rồi em muốn mọi người sống sao hả -- Nam gõ cửa thế nhưng vẫn vô íchTuyết Nhi vẫn chưa chịu mở cửa sao -- KhảiNam gật đầu thất vọngMở ra đi tao mang chìa khó phòng em ấy nè -- Khải chìa chiếc chìa khóa ra đưa cho NamKhi Nam mở cửa phòng ra thì trong phòng không thấy ai hết hai người tìm khắp trong phòng nhưng không thấy, Khải thấy lá thư trên bànNam Nam ra đây đọc nè -- Khải gọi NamEm xin lỗi vì đã để cho mọi người lo lắng cho em rồi. Sau những chuyện đã qua em không đủ can đảm để đối diện với nó, em thấy mình chỉ mang lại cho mọi người những rắc rối nếu không phải tại em thì có lẽ giờ anh Hoàng đã còn ở đây rồi, em muốn yên tĩnh một thời gian và suy nghĩ để đưa ra quyết định cuối cùng cho mình, đừng đi tìm em vô ích thôi, xin lỗi mọi người. Kí tên Tuyết NhiNam giường như chết đứng vì lá thư đó, thật vô dụng khi mình không thể bảo vệ được em gái của mình, nếu như anh luôn ở nhà thì có lẽ giờ em gái đáng thương của mình không rời đi rồi, anh thật vô dụngAlo -- nhóm yos đồng thanh,vì là Khánh đã chế tạo ra loại máy có thể kết nối được với người ngoài, người khác gọi cho một số ai trong thành viên trong nhóm thì số người còn lại trong nhóm cũng sẽ nhận được cuộc gọi đó kể cả xa nhau xa đến mấy cũng không saoCác em à Tuyết Nhi mất tích rồi, em ấy bỏ nhà đi rồi anh sợ sẽ sảy ra chuyện gì với em ấy-Cái gì -- đồng thanhBây giờ Yos lo lắng không kém gì-Anh tìm kĩ khắp nơi tỉ ấy thích đến chưa -- Hae nói-Khải và Băng đi tìm khắp nơi rồi nhưng không thấy anh lo quá các em à- anh bình tĩnh nhé em sẽ cho người tìm tỉ ấy -- ThiênNói xong thì Yos tắt máy đi công ty phải lo nhiều việc vậy mà còn việc này nữa, nhưng tỉ tỉ vẫn là quan trọng nhấtYos nghe lệnh huy động đàn em tìm hết mọi nơi trên các nước tỉ tỉ thích nhất, đàn em ở Trung Nhật Hàn, Việt Nam, Mĩ, Pháp, Anh tập hợp lại rồi tìm đi không thể bỏ xót ngóc ngách nào -- Khánh ra lệnhKhánh có nhiều đàn em thế này là nhờ trí tuệ cà tài năng của mình để thu phục, và ít số đàn em còn lại là do mấy người kia nhận là do võKhánh tắt máy rồi vội lấy chiếc áo khoác ở ghế chủ tịch khóc vào người-Thư kí Kim cho người tìm ra tỉ tỉ của tôi một chỗ nhỏ cũng không được bỏ xót -- Khánh-Vâng thưa chủ tịch tôi sẽ làm ngay -- thư kí Kim cúi đầu nghe lệnh-Chủ tịch của tôi ơi sao mỗi lần tôi nhắc đến tỉ tỉ của cậu cậu cứ phải nhấn mạnh chữ tỉ tỉ của tôi vậy hazz -- nói thầmnói rồi vội vàng xuống khách sạn vì khách sạn lớn gồm 82 tầng và có hơn một nghìn phòng gồm cho nhân viên và các phòng khác, diện tích rộng mấy nghìn mét-Thư kí Hoa gọi cho tôi đàn em ở Pháp tập hợp ngay cho tôi bảo họ phải tìm ra cô gái trong hình này -- Thiên nói rồi đưa cho thư kia của mình tấm ảnh của nó-Ủa quen quen hình như chưa gặp bao giờ, phải chăng là tỉ tỉ của chủ tịch -- cô thư kí nhíu mày-Quản lí Gin nhờ anh tìm ra cô gái này cho tôi, tôi sẽ cùng nhóm tìm ra cô gái này, có tin tức gì gọi ngay cho tôi -- Viết Anh-Vâng thưa chủ tịch -- quản lí GinHae nhanh lên phải tìm tỉ ấy trước khi mọi chuyện rắc rối hơn -- Yoong Gi dục Hae lên xeHae và Gi lên xe rồi phóng đi thật nhanh mà không để ý rằng mình vừa đi qua là nóNó sẽ có cuộc sống ở đây tại vùng đất Seoul này, không muốn cho Hae và Yoong Gi biết lên nó đã đến đây, Hae sống ở Guri, Yoong Gi sống ở Hanam , Viết Anh thì xa hai người này một chút là Bucheon dù ba người này xa đến đâu nhưng họ vẫn luôn cần nhau lúc gấp nhất, chỉ là vấn đề thời gian.Nó được Nam tặng một căn biệt thự ở đây. Trước tiên là chuyển về đó sau đó là nhập học, nó sẽ tự lập và có không gian yên tĩnh.2h sauCác em tìm thấy chưa -- NamChúng em tìm hết rồi nhưng vẫn chưa có tin tức gì -- Khánh lắc đầu thất vọngAnh nghe Tuyết Nhi nói là Khánh có làm máy theo dõi trên máy tính mà, em xem chưa -- KhảiTỉ ấy tắt bỏ rồi anh à -- ThiênỞ bên ai đóCô ta bỏ đi rồi, vậy là mình có thể thân với Khải hơn rồi -- Diễm Kiều nhếch mép cười
Vài ngày sau
Tuyết Nhi em mở cửa ra đi mà anh xin em đấy mấy ngày nay em tự nhốt mình trong phòng không ăn gì rồi em muốn mọi người sống sao hả -- Nam gõ cửa thế nhưng vẫn vô ích
Tuyết Nhi vẫn chưa chịu mở cửa sao -- Khải
Nam gật đầu thất vọng
Mở ra đi tao mang chìa khó phòng em ấy nè -- Khải chìa chiếc chìa khóa ra đưa cho Nam
Khi Nam mở cửa phòng ra thì trong phòng không thấy ai hết hai người tìm khắp trong phòng nhưng không thấy, Khải thấy lá thư trên bàn
Nam Nam ra đây đọc nè -- Khải gọi Nam
Em xin lỗi vì đã để cho mọi người lo lắng cho em rồi. Sau những chuyện đã qua em không đủ can đảm để đối diện với nó, em thấy mình chỉ mang lại cho mọi người những rắc rối nếu không phải tại em thì có lẽ giờ anh Hoàng đã còn ở đây rồi, em muốn yên tĩnh một thời gian và suy nghĩ để đưa ra quyết định cuối cùng cho mình, đừng đi tìm em vô ích thôi, xin lỗi mọi người. Kí tên Tuyết Nhi
Nam giường như chết đứng vì lá thư đó, thật vô dụng khi mình không thể bảo vệ được em gái của mình, nếu như anh luôn ở nhà thì có lẽ giờ em gái đáng thương của mình không rời đi rồi, anh thật vô dụng
Alo -- nhóm yos đồng thanh,vì là Khánh đã chế tạo ra loại máy có thể kết nối được với người ngoài, người khác gọi cho một số ai trong thành viên trong nhóm thì số người còn lại trong nhóm cũng sẽ nhận được cuộc gọi đó kể cả xa nhau xa đến mấy cũng không sao
Các em à Tuyết Nhi mất tích rồi, em ấy bỏ nhà đi rồi anh sợ sẽ sảy ra chuyện gì với em ấy
-Cái gì -- đồng thanh
Bây giờ Yos lo lắng không kém gì
-Anh tìm kĩ khắp nơi tỉ ấy thích đến chưa -- Hae nói
-Khải và Băng đi tìm khắp nơi rồi nhưng không thấy anh lo quá các em à
- anh bình tĩnh nhé em sẽ cho người tìm tỉ ấy -- Thiên
Nói xong thì Yos tắt máy đi công ty phải lo nhiều việc vậy mà còn việc này nữa, nhưng tỉ tỉ vẫn là quan trọng nhất
Yos nghe lệnh huy động đàn em tìm hết mọi nơi trên các nước tỉ tỉ thích nhất, đàn em ở Trung Nhật Hàn, Việt Nam, Mĩ, Pháp, Anh tập hợp lại rồi tìm đi không thể bỏ xót ngóc ngách nào -- Khánh ra lệnh
Khánh có nhiều đàn em thế này là nhờ trí tuệ cà tài năng của mình để thu phục, và ít số đàn em còn lại là do mấy người kia nhận là do võ
Khánh tắt máy rồi vội lấy chiếc áo khoác ở ghế chủ tịch khóc vào người
-Thư kí Kim cho người tìm ra tỉ tỉ của tôi một chỗ nhỏ cũng không được bỏ xót -- Khánh
-Vâng thưa chủ tịch tôi sẽ làm ngay -- thư kí Kim cúi đầu nghe lệnh
-Chủ tịch của tôi ơi sao mỗi lần tôi nhắc đến tỉ tỉ của cậu cậu cứ phải nhấn mạnh chữ tỉ tỉ của tôi vậy hazz -- nói thầm
nói rồi vội vàng xuống khách sạn vì khách sạn lớn gồm 82 tầng và có hơn một nghìn phòng gồm cho nhân viên và các phòng khác, diện tích rộng mấy nghìn mét
-Thư kí Hoa gọi cho tôi đàn em ở Pháp tập hợp ngay cho tôi bảo họ phải tìm ra cô gái trong hình này -- Thiên nói rồi đưa cho thư kia của mình tấm ảnh của nó
-Ủa quen quen hình như chưa gặp bao giờ, phải chăng là tỉ tỉ của chủ tịch -- cô thư kí nhíu mày
-Quản lí Gin nhờ anh tìm ra cô gái này cho tôi, tôi sẽ cùng nhóm tìm ra cô gái này, có tin tức gì gọi ngay cho tôi -- Viết Anh
-Vâng thưa chủ tịch -- quản lí Gin
Hae nhanh lên phải tìm tỉ ấy trước khi mọi chuyện rắc rối hơn -- Yoong Gi dục Hae lên xe
Hae và Gi lên xe rồi phóng đi thật nhanh mà không để ý rằng mình vừa đi qua là nó
Nó sẽ có cuộc sống ở đây tại vùng đất Seoul này, không muốn cho Hae và Yoong Gi biết lên nó đã đến đây, Hae sống ở Guri, Yoong Gi sống ở Hanam , Viết Anh thì xa hai người này một chút là Bucheon dù ba người này xa đến đâu nhưng họ vẫn luôn cần nhau lúc gấp nhất, chỉ là vấn đề thời gian.
Nó được Nam tặng một căn biệt thự ở đây. Trước tiên là chuyển về đó sau đó là nhập học, nó sẽ tự lập và có không gian yên tĩnh.
2h sau
Các em tìm thấy chưa -- Nam
Chúng em tìm hết rồi nhưng vẫn chưa có tin tức gì -- Khánh lắc đầu thất vọng
Anh nghe Tuyết Nhi nói là Khánh có làm máy theo dõi trên máy tính mà, em xem chưa -- Khải
Tỉ ấy tắt bỏ rồi anh à -- Thiên
Ở bên ai đó
Cô ta bỏ đi rồi, vậy là mình có thể thân với Khải hơn rồi -- Diễm Kiều nhếch mép cười
Người Tôi Yêu Tên Vương Tuấn KhảiTác giả: Huyền ShinViệt Nam 10p.m Thời gian trôi quá nhanh quá đã đây mà 19 năm rồi kể từ khi mẹ nó mất, Một tuần nữa là đến ngày giô của mẹ nó cũng như ngày sinh nhật không nên tồn tại kia, vì mẹ nó muốn nó ra đời mà phải hy sinh bất chấp để sinh nó ra, bao năm qua thiếu đi tình yêu của mẹ một ray ba nuôi nẫng hai anh em nó cảm thấy thương ba nhiều hơn. 4 năm nay nó chưa được gặp anh trai chưa được ba gĩô dành nó cũng nhớ lắm.. Màn đêm bao phủ xương mù nuốt chửng con người bé nhỏ đó, những ngọn gío lạnh thoảng nhẹ cứa vào da thịt..nó quay lưng bước vào nhà nơi có hai con bạn của nó đang ngồi trong tư thế hết sức là mất hình tượng Tụi bay mai về Mĩ với tao không -- nó hỏi Còn việc học -- Băng nói Tao thấy mày về nên về Mĩ thì tốt hơn, ở đây tao thấy chưa ngày nào của mày được vui cả bên đó tao thấy mày cười như con điên mới trốn trại tao thấy vui hơn -- Hyun nói Mày chưa thích chế nhờ hừ -- Tuyết Nhi hừ lạnh Ai lại thích chết mày thích chết thì chết trước đi haha Mày muốn chêu người bà mày hả -- Nó xắn… Vài ngày sauTuyết Nhi em mở cửa ra đi mà anh xin em đấy mấy ngày nay em tự nhốt mình trong phòng không ăn gì rồi em muốn mọi người sống sao hả -- Nam gõ cửa thế nhưng vẫn vô íchTuyết Nhi vẫn chưa chịu mở cửa sao -- KhảiNam gật đầu thất vọngMở ra đi tao mang chìa khó phòng em ấy nè -- Khải chìa chiếc chìa khóa ra đưa cho NamKhi Nam mở cửa phòng ra thì trong phòng không thấy ai hết hai người tìm khắp trong phòng nhưng không thấy, Khải thấy lá thư trên bànNam Nam ra đây đọc nè -- Khải gọi NamEm xin lỗi vì đã để cho mọi người lo lắng cho em rồi. Sau những chuyện đã qua em không đủ can đảm để đối diện với nó, em thấy mình chỉ mang lại cho mọi người những rắc rối nếu không phải tại em thì có lẽ giờ anh Hoàng đã còn ở đây rồi, em muốn yên tĩnh một thời gian và suy nghĩ để đưa ra quyết định cuối cùng cho mình, đừng đi tìm em vô ích thôi, xin lỗi mọi người. Kí tên Tuyết NhiNam giường như chết đứng vì lá thư đó, thật vô dụng khi mình không thể bảo vệ được em gái của mình, nếu như anh luôn ở nhà thì có lẽ giờ em gái đáng thương của mình không rời đi rồi, anh thật vô dụngAlo -- nhóm yos đồng thanh,vì là Khánh đã chế tạo ra loại máy có thể kết nối được với người ngoài, người khác gọi cho một số ai trong thành viên trong nhóm thì số người còn lại trong nhóm cũng sẽ nhận được cuộc gọi đó kể cả xa nhau xa đến mấy cũng không saoCác em à Tuyết Nhi mất tích rồi, em ấy bỏ nhà đi rồi anh sợ sẽ sảy ra chuyện gì với em ấy-Cái gì -- đồng thanhBây giờ Yos lo lắng không kém gì-Anh tìm kĩ khắp nơi tỉ ấy thích đến chưa -- Hae nói-Khải và Băng đi tìm khắp nơi rồi nhưng không thấy anh lo quá các em à- anh bình tĩnh nhé em sẽ cho người tìm tỉ ấy -- ThiênNói xong thì Yos tắt máy đi công ty phải lo nhiều việc vậy mà còn việc này nữa, nhưng tỉ tỉ vẫn là quan trọng nhấtYos nghe lệnh huy động đàn em tìm hết mọi nơi trên các nước tỉ tỉ thích nhất, đàn em ở Trung Nhật Hàn, Việt Nam, Mĩ, Pháp, Anh tập hợp lại rồi tìm đi không thể bỏ xót ngóc ngách nào -- Khánh ra lệnhKhánh có nhiều đàn em thế này là nhờ trí tuệ cà tài năng của mình để thu phục, và ít số đàn em còn lại là do mấy người kia nhận là do võKhánh tắt máy rồi vội lấy chiếc áo khoác ở ghế chủ tịch khóc vào người-Thư kí Kim cho người tìm ra tỉ tỉ của tôi một chỗ nhỏ cũng không được bỏ xót -- Khánh-Vâng thưa chủ tịch tôi sẽ làm ngay -- thư kí Kim cúi đầu nghe lệnh-Chủ tịch của tôi ơi sao mỗi lần tôi nhắc đến tỉ tỉ của cậu cậu cứ phải nhấn mạnh chữ tỉ tỉ của tôi vậy hazz -- nói thầmnói rồi vội vàng xuống khách sạn vì khách sạn lớn gồm 82 tầng và có hơn một nghìn phòng gồm cho nhân viên và các phòng khác, diện tích rộng mấy nghìn mét-Thư kí Hoa gọi cho tôi đàn em ở Pháp tập hợp ngay cho tôi bảo họ phải tìm ra cô gái trong hình này -- Thiên nói rồi đưa cho thư kia của mình tấm ảnh của nó-Ủa quen quen hình như chưa gặp bao giờ, phải chăng là tỉ tỉ của chủ tịch -- cô thư kí nhíu mày-Quản lí Gin nhờ anh tìm ra cô gái này cho tôi, tôi sẽ cùng nhóm tìm ra cô gái này, có tin tức gì gọi ngay cho tôi -- Viết Anh-Vâng thưa chủ tịch -- quản lí GinHae nhanh lên phải tìm tỉ ấy trước khi mọi chuyện rắc rối hơn -- Yoong Gi dục Hae lên xeHae và Gi lên xe rồi phóng đi thật nhanh mà không để ý rằng mình vừa đi qua là nóNó sẽ có cuộc sống ở đây tại vùng đất Seoul này, không muốn cho Hae và Yoong Gi biết lên nó đã đến đây, Hae sống ở Guri, Yoong Gi sống ở Hanam , Viết Anh thì xa hai người này một chút là Bucheon dù ba người này xa đến đâu nhưng họ vẫn luôn cần nhau lúc gấp nhất, chỉ là vấn đề thời gian.Nó được Nam tặng một căn biệt thự ở đây. Trước tiên là chuyển về đó sau đó là nhập học, nó sẽ tự lập và có không gian yên tĩnh.2h sauCác em tìm thấy chưa -- NamChúng em tìm hết rồi nhưng vẫn chưa có tin tức gì -- Khánh lắc đầu thất vọngAnh nghe Tuyết Nhi nói là Khánh có làm máy theo dõi trên máy tính mà, em xem chưa -- KhảiTỉ ấy tắt bỏ rồi anh à -- ThiênỞ bên ai đóCô ta bỏ đi rồi, vậy là mình có thể thân với Khải hơn rồi -- Diễm Kiều nhếch mép cười