Hôm nay, Nguyệt Băng nhận nhiệm vụ án sát Lý Bách trùm buôn ma tuý lớn nhất Á - Âu. Đồng hành là cô bạn thân Yên Như Ngọc Huyền. Trên một chiếc phi cơ tự động có một cô gái đang chuẩn bị hành trang cho nhiệm vụ của mình. Và chiếc phi cơ đang tiến đến nơi thực hành nhiệm vụ là một toà nhà bảy mươi tầng, cũng là trụ sở chính của Lý Bách trùm buôn ma tuý. Khi phi cơ đáp xuống, cũng chính là toà nhà đối diện. Nguyệt Băng lấy một cây súng đã chuẩn bị sẵn ra mà bắn vào toà nhà đối diện. Một cộng dây hiện ra từ cây súng cấm thẳng vào toà nhà, cầm chắc sợ dây mà đi qua đó. Tặng kèm là nắm đấm phá vỡ tấm kính mà vào. Khoảng 15 phút, Nguyệt Băng ra khỏi cũng là lúc toà nhà vang báo động đỏ. Lý Bách trùm buôn ma tuý chết mà không có một dấu vết để lại. Chỉ có một cây châm nhỏ trên đầu Lý Bách, trên châm đã được boi độc lên, độc là do Nguyệt Băng chế tạo ra, không thuốc giải, dính là chết không kịp ngáp, vô cùng nhỏ khó thấy. Và người hướng dẫn chỉ điểm là Ngọc Huyền. Nhiệm vụ hoàn một cách thuận…

Chương 24: Kinh đô

Ai Nói Ta Là Phế Vật???Tác giả: Bạch Ngọc Huyết BăngTruyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHôm nay, Nguyệt Băng nhận nhiệm vụ án sát Lý Bách trùm buôn ma tuý lớn nhất Á - Âu. Đồng hành là cô bạn thân Yên Như Ngọc Huyền. Trên một chiếc phi cơ tự động có một cô gái đang chuẩn bị hành trang cho nhiệm vụ của mình. Và chiếc phi cơ đang tiến đến nơi thực hành nhiệm vụ là một toà nhà bảy mươi tầng, cũng là trụ sở chính của Lý Bách trùm buôn ma tuý. Khi phi cơ đáp xuống, cũng chính là toà nhà đối diện. Nguyệt Băng lấy một cây súng đã chuẩn bị sẵn ra mà bắn vào toà nhà đối diện. Một cộng dây hiện ra từ cây súng cấm thẳng vào toà nhà, cầm chắc sợ dây mà đi qua đó. Tặng kèm là nắm đấm phá vỡ tấm kính mà vào. Khoảng 15 phút, Nguyệt Băng ra khỏi cũng là lúc toà nhà vang báo động đỏ. Lý Bách trùm buôn ma tuý chết mà không có một dấu vết để lại. Chỉ có một cây châm nhỏ trên đầu Lý Bách, trên châm đã được boi độc lên, độc là do Nguyệt Băng chế tạo ra, không thuốc giải, dính là chết không kịp ngáp, vô cùng nhỏ khó thấy. Và người hướng dẫn chỉ điểm là Ngọc Huyền. Nhiệm vụ hoàn một cách thuận… Sau ba ngày phi hành thú cưỡi đã tới kinh của Phi Hoả Quốc, Hoả Thành. Nguyệt Băng điều khiển Tử Kim Điêu bay vào Hoả Thành nhưng lại có một đội vệ quân chặn lại:" Dừng lại, cấm không cho phi hành thú vào. "" Vậy sao ? " Nguyệt Băng híp mắt lại nói. Lam Đằng Phi thấy chuyện bất ổn vội vàng lên tiếng:" Là ta cho phép vào, còn không mau tránh ra. "" Nhị... Nhị hoàng tử. " Đội trưởng vệ quân khó tin trả lời, không phải ngài đang ở ngoài tìm chữa trị cho hoàng hậu sau, nếu đã trở về không lẽ... Hắn lấy lại tinh thần hô to với đội vệ quân đằng sao, nói:" Còn không nhanh tránh ra. "" Dạ. " Mộ người đồng thanh trả lời, họ trả qua một bên nhường đường đi cho đoàn người Nguyệt Băng đi qua.Nguyệt Băng hừ lạnh, điều khiển Tử Kim Điêu bay thẳng vào hoàng cung Phi Hoả Quốc.___ ___ hoàng cung Phi Hoả Quốc ___ ___... ........ Thư phòng ... ........." Phụ hoàng, con tìm được người cứu mẫu hậu rồi. " Lam Đằng Phi đi vào thư phòng của Hoả Đế Lam Đằng Vũ.Lam Đằng Vũ buông viết nhìn nhi tử hắn thương yêu nhất, một vẻ mặt vui vẻ mừng rỡ nhìn hắn, hắn chậm rãi nói:" Thật sao ? "" Dạ. " Lam Đằng Phi lập tức đáp lại." Là ai ? " Hoả Đế bước nhanh xuống nhìn Lam Đằng Phi nói." Là... " Lam Đằng Phi ấp úp trả lời, hắn chỉ biết hai nàng kia kêu là Nguyệt Băng nhưng tên thật là gì thì hắn không biết." Là Băng Phong Nguyệt Băng. " Nguyệt Băng lạnh lùng đi vào lạnh nhạt nhìn Hoả Đế." Hửm ? " Hoả Đế nhíu mi nhìn Nguyệt Băng lại nhìn Lam Đằng Phi, nói:" Là nhị tiểu thư phế... Khụ khụ... Băng Phong thế gia !? " Hoả Đế thấy mình nói khlong đúng sửa lại nhưng lại đầy khẳng định nói. Tại sao lại là nàng, liệu có được không ? Hắn nghi ngờ nhìn Lam Đằng Phi, đáp lại là cái gật đầu chắc chắn." Muốn thử sao ? " Nguyệt Băng cười nữa miệng nhìn Hoả Đế." Không... Không có, ngươi cứu mẫu hậu ta đi, đừng tổn hại tới phụ hoàng ta. " Lam Đằng Phi vội bước lên phía trước che chắn cho phụ hoàng hắn, đề phòng nhìn Nguyệt Băng." À, được rồi. " Nguyệt Băng nhìn hai người híp mắt lại lạnh lùng nói. Lam Đằng Phi vội vàng dẫn Nguyệt Băng đi chữa trị mẫu hậu hắn, nếu ở đây không biết chuyện gì xảy ra dưới tính cách lạnh lùng thất thường của nàng.Để lại ánh mắt nghi hoặc của Hoả Đế, nhưng lại nghĩ đến hoàng hậu của hắn liền vội đi theo.

Sau ba ngày phi hành thú cưỡi đã tới kinh của Phi Hoả Quốc, Hoả Thành. Nguyệt Băng điều khiển Tử Kim Điêu bay vào Hoả Thành nhưng lại có một đội vệ quân chặn lại:

" Dừng lại, cấm không cho phi hành thú vào. "

" Vậy sao ? " Nguyệt Băng híp mắt lại nói. Lam Đằng Phi thấy chuyện bất ổn vội vàng lên tiếng:

" Là ta cho phép vào, còn không mau tránh ra. "

" Nhị... Nhị hoàng tử. " Đội trưởng vệ quân khó tin trả lời, không phải ngài đang ở ngoài tìm chữa trị cho hoàng hậu sau, nếu đã trở về không lẽ... Hắn lấy lại tinh thần hô to với đội vệ quân đằng sao, nói:

" Còn không nhanh tránh ra. "

" Dạ. " Mộ người đồng thanh trả lời, họ trả qua một bên nhường đường đi cho đoàn người Nguyệt Băng đi qua.

Nguyệt Băng hừ lạnh, điều khiển Tử Kim Điêu bay thẳng vào hoàng cung Phi Hoả Quốc.

___ ___ hoàng cung Phi Hoả Quốc ___ ___

... ........ Thư phòng ... .........

" Phụ hoàng, con tìm được người cứu mẫu hậu rồi. " Lam Đằng Phi đi vào thư phòng của Hoả Đế Lam Đằng Vũ.

Lam Đằng Vũ buông viết nhìn nhi tử hắn thương yêu nhất, một vẻ mặt vui vẻ mừng rỡ nhìn hắn, hắn chậm rãi nói:

" Thật sao ? "

" Dạ. " Lam Đằng Phi lập tức đáp lại.

" Là ai ? " Hoả Đế bước nhanh xuống nhìn Lam Đằng Phi nói.

" Là... " Lam Đằng Phi ấp úp trả lời, hắn chỉ biết hai nàng kia kêu là Nguyệt Băng nhưng tên thật là gì thì hắn không biết.

" Là Băng Phong Nguyệt Băng. " Nguyệt Băng lạnh lùng đi vào lạnh nhạt nhìn Hoả Đế.

" Hửm ? " Hoả Đế nhíu mi nhìn Nguyệt Băng lại nhìn Lam Đằng Phi, nói:

" Là nhị tiểu thư phế... Khụ khụ... Băng Phong thế gia !? " Hoả Đế thấy mình nói khlong đúng sửa lại nhưng lại đầy khẳng định nói. Tại sao lại là nàng, liệu có được không ? Hắn nghi ngờ nhìn Lam Đằng Phi, đáp lại là cái gật đầu chắc chắn.

" Muốn thử sao ? " Nguyệt Băng cười nữa miệng nhìn Hoả Đế.

" Không... Không có, ngươi cứu mẫu hậu ta đi, đừng tổn hại tới phụ hoàng ta. " Lam Đằng Phi vội bước lên phía trước che chắn cho phụ hoàng hắn, đề phòng nhìn Nguyệt Băng.

" À, được rồi. " Nguyệt Băng nhìn hai người híp mắt lại lạnh lùng nói. Lam Đằng Phi vội vàng dẫn Nguyệt Băng đi chữa trị mẫu hậu hắn, nếu ở đây không biết chuyện gì xảy ra dưới tính cách lạnh lùng thất thường của nàng.

Để lại ánh mắt nghi hoặc của Hoả Đế, nhưng lại nghĩ đến hoàng hậu của hắn liền vội đi theo.

Ai Nói Ta Là Phế Vật???Tác giả: Bạch Ngọc Huyết BăngTruyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHôm nay, Nguyệt Băng nhận nhiệm vụ án sát Lý Bách trùm buôn ma tuý lớn nhất Á - Âu. Đồng hành là cô bạn thân Yên Như Ngọc Huyền. Trên một chiếc phi cơ tự động có một cô gái đang chuẩn bị hành trang cho nhiệm vụ của mình. Và chiếc phi cơ đang tiến đến nơi thực hành nhiệm vụ là một toà nhà bảy mươi tầng, cũng là trụ sở chính của Lý Bách trùm buôn ma tuý. Khi phi cơ đáp xuống, cũng chính là toà nhà đối diện. Nguyệt Băng lấy một cây súng đã chuẩn bị sẵn ra mà bắn vào toà nhà đối diện. Một cộng dây hiện ra từ cây súng cấm thẳng vào toà nhà, cầm chắc sợ dây mà đi qua đó. Tặng kèm là nắm đấm phá vỡ tấm kính mà vào. Khoảng 15 phút, Nguyệt Băng ra khỏi cũng là lúc toà nhà vang báo động đỏ. Lý Bách trùm buôn ma tuý chết mà không có một dấu vết để lại. Chỉ có một cây châm nhỏ trên đầu Lý Bách, trên châm đã được boi độc lên, độc là do Nguyệt Băng chế tạo ra, không thuốc giải, dính là chết không kịp ngáp, vô cùng nhỏ khó thấy. Và người hướng dẫn chỉ điểm là Ngọc Huyền. Nhiệm vụ hoàn một cách thuận… Sau ba ngày phi hành thú cưỡi đã tới kinh của Phi Hoả Quốc, Hoả Thành. Nguyệt Băng điều khiển Tử Kim Điêu bay vào Hoả Thành nhưng lại có một đội vệ quân chặn lại:" Dừng lại, cấm không cho phi hành thú vào. "" Vậy sao ? " Nguyệt Băng híp mắt lại nói. Lam Đằng Phi thấy chuyện bất ổn vội vàng lên tiếng:" Là ta cho phép vào, còn không mau tránh ra. "" Nhị... Nhị hoàng tử. " Đội trưởng vệ quân khó tin trả lời, không phải ngài đang ở ngoài tìm chữa trị cho hoàng hậu sau, nếu đã trở về không lẽ... Hắn lấy lại tinh thần hô to với đội vệ quân đằng sao, nói:" Còn không nhanh tránh ra. "" Dạ. " Mộ người đồng thanh trả lời, họ trả qua một bên nhường đường đi cho đoàn người Nguyệt Băng đi qua.Nguyệt Băng hừ lạnh, điều khiển Tử Kim Điêu bay thẳng vào hoàng cung Phi Hoả Quốc.___ ___ hoàng cung Phi Hoả Quốc ___ ___... ........ Thư phòng ... ........." Phụ hoàng, con tìm được người cứu mẫu hậu rồi. " Lam Đằng Phi đi vào thư phòng của Hoả Đế Lam Đằng Vũ.Lam Đằng Vũ buông viết nhìn nhi tử hắn thương yêu nhất, một vẻ mặt vui vẻ mừng rỡ nhìn hắn, hắn chậm rãi nói:" Thật sao ? "" Dạ. " Lam Đằng Phi lập tức đáp lại." Là ai ? " Hoả Đế bước nhanh xuống nhìn Lam Đằng Phi nói." Là... " Lam Đằng Phi ấp úp trả lời, hắn chỉ biết hai nàng kia kêu là Nguyệt Băng nhưng tên thật là gì thì hắn không biết." Là Băng Phong Nguyệt Băng. " Nguyệt Băng lạnh lùng đi vào lạnh nhạt nhìn Hoả Đế." Hửm ? " Hoả Đế nhíu mi nhìn Nguyệt Băng lại nhìn Lam Đằng Phi, nói:" Là nhị tiểu thư phế... Khụ khụ... Băng Phong thế gia !? " Hoả Đế thấy mình nói khlong đúng sửa lại nhưng lại đầy khẳng định nói. Tại sao lại là nàng, liệu có được không ? Hắn nghi ngờ nhìn Lam Đằng Phi, đáp lại là cái gật đầu chắc chắn." Muốn thử sao ? " Nguyệt Băng cười nữa miệng nhìn Hoả Đế." Không... Không có, ngươi cứu mẫu hậu ta đi, đừng tổn hại tới phụ hoàng ta. " Lam Đằng Phi vội bước lên phía trước che chắn cho phụ hoàng hắn, đề phòng nhìn Nguyệt Băng." À, được rồi. " Nguyệt Băng nhìn hai người híp mắt lại lạnh lùng nói. Lam Đằng Phi vội vàng dẫn Nguyệt Băng đi chữa trị mẫu hậu hắn, nếu ở đây không biết chuyện gì xảy ra dưới tính cách lạnh lùng thất thường của nàng.Để lại ánh mắt nghi hoặc của Hoả Đế, nhưng lại nghĩ đến hoàng hậu của hắn liền vội đi theo.

Chương 24: Kinh đô