Tác giả:

Triệu quốc. Hiên đế triều đại, mưa thuận gió hòa, quan ấm dân an. Kinh thành là đại viện của thiên tử, tự nhiên vô cùng phồn hoa. Đế kinh chia thành năm khu. Chính giữa là hoàng cung. Phía bắc tập trung phủ đệ của quan viên từ tam phẩm trở lên. Phía đông có con sông Hoài, là nơi yên hoa. Phía nam phần nhiều là đại trạch phú hộ. Bình dân bách tính chủ yếu sống ở phía tây. Lớn nhất tại nam khu là Giang gia. Giang gia tuy xuất thân từ diêm thương, nhưng địa vị so với những đại phú hộ bình thường lại cao quý hơn rất nhiều, chính là nhờ gia chủ Giang Tư Viễn. Cách đây gần hai mươi năm, khi tiên đế mới lên ngôi, loạn trong giặc ngoài, chính Giang Tư Viễn là người xuất thủ, dùng đại lượng tiền tài để trợ giúp tân đế, trở thành đệ nhất công thần, được ban miễn tử kim bài, có thể nói là phong quang vô hạn. Giang Tư Viễn có bốn người con, ba nam một nữ. Con trai cả Giang Tử Minh là ngũ phẩm thượng khanh, vài năm nay đang được hoàng đế tin dùng. Con trai thứ Giang Tử Chiếu phụ trách sản nghiệp…

Chương 20: A bạc

Yêu Nhầm Nam ChủTác giả: Sề MáTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTriệu quốc. Hiên đế triều đại, mưa thuận gió hòa, quan ấm dân an. Kinh thành là đại viện của thiên tử, tự nhiên vô cùng phồn hoa. Đế kinh chia thành năm khu. Chính giữa là hoàng cung. Phía bắc tập trung phủ đệ của quan viên từ tam phẩm trở lên. Phía đông có con sông Hoài, là nơi yên hoa. Phía nam phần nhiều là đại trạch phú hộ. Bình dân bách tính chủ yếu sống ở phía tây. Lớn nhất tại nam khu là Giang gia. Giang gia tuy xuất thân từ diêm thương, nhưng địa vị so với những đại phú hộ bình thường lại cao quý hơn rất nhiều, chính là nhờ gia chủ Giang Tư Viễn. Cách đây gần hai mươi năm, khi tiên đế mới lên ngôi, loạn trong giặc ngoài, chính Giang Tư Viễn là người xuất thủ, dùng đại lượng tiền tài để trợ giúp tân đế, trở thành đệ nhất công thần, được ban miễn tử kim bài, có thể nói là phong quang vô hạn. Giang Tư Viễn có bốn người con, ba nam một nữ. Con trai cả Giang Tử Minh là ngũ phẩm thượng khanh, vài năm nay đang được hoàng đế tin dùng. Con trai thứ Giang Tử Chiếu phụ trách sản nghiệp… "Uy...""...""Uy, ngươi... có tên không?""...""Uy... ta đang nói chuyện với ngươi nha...""Ta là sát thủ.""Nga?" - hắn nói cái này làm gì, nàng biết rồi a..."Sát thủ không có tên.""Ách..."".....""....""Uy... nhưng ta cũng phải xưng hô với ngươi nha. Chúng ta còn hai tháng nữa mới đến Thượng Quan gia, đó là ngươi chính miệng nói. Không lẽ, ta cứ phải gọi ngươi là uy uy uy a?""...""Uy... ngươi rốt cuộc có nghe hay không?""..." Hắn khóe miệng khẽ giật. Tiểu nha đầu này, nàng đã nói liên tục nửa canh giờ, thật không rõ cổ họng nàng được làm bằng thứ gì. "Vậy liền tùy tiện ngươi"."A? Tùy tiện ta? Ta gọi ngươi thế nào ngươi liền tên thế đó?""...""Không thể nào? Vậy ta nếu ta gọi A Miêu A Cẩu, chẳng lẽ..." - Ách, sát khí thật nặng. "Hắc hắc, nói nhầm, thực sự là nói nhầm...""...""Ngươi mang mặt nạ bạc, không bằng ta kêu ngươi A Bạc? Ừm... A Bạc... tên không tệ nha...""...""Ngươi im lặng, ta sẽ coi như ngươi đồng ý đó.""..."--- ------ ------ ------ ------ ------ ------"A Bạc, tại sao ngươi luôn mang mặt nạ vậy?""Ta là sát thủ."" :thumbdown: Ta biết, ta biết, ta biết. Ta đã nghe câu trả lời đó đến một trăm lẻ một lần rồi. Là ai qui định sát thủ luôn mang mặt nạ?""...""Được rồi được rồi, ngươi là sát thủ, ngươi mang mặt nạ, rất là có lý. Nhưng lúc ăn và lúc ngủ không phải cũng nên tháo ra?""...""Chẳng phải lúc nãy ngươi nói ngày mai chúng ta sẽ đến một trấn nhỏ? Một nam nhân lúc nào cũng mang mặt nạ sẽ gây chú ý a.""Kẻ nào không biết nặng nhẹ, ta sẽ giết hắn.""Ách, cái này...""...""A Bạc, ngươi chưa bao giờ tháo mặt nạ ra sao?""..." Hắn thực hết cách với nàng. 'Nhìn thấy mặt ta, chỉ có hai loại người.""A? Nói nghe một chút.""Một, là người chết.""Ách... còn một loại nữa?""Ngươi không có tư cách để biết.""...""..."Nửa khắc...Một khắc....Hai khắc...Nửa canh giờ...Nam nhân cảm thấy kỳ quái. Lần đầu tiên trong mấy ngày qua, hắn thấy nàng im lặng lâu như vậy. Hơi hơi liếc mắt, hắn nhìn nàng xụ mặt xuống, như đang trầm tư, lại như đang có tâm sự.Nha đầu này.... không phải khó chịu vì những lời vừa rồi của hắn đi?"Sao ngươi lại dừng xe?""Đến tiểu trấn rồi, chúng ta tìm nhà trọ.""Ân... A? Mặt ngươi? Ngươi tháo mặt nạ?""...""Oa... thật suất nha!""Là dịch dung." Đây đích thực không phải mặt thật của hắn. Bất quá, hắn có chết cũng không nói cho tiểu nha đầu kia, từ khi lấy một thân phận khác bước chân vào giang hồ, đây là lần đầu tiên hắn chấp thuận tháo mặt nạ.

"Uy..."

"..."

"Uy, ngươi... có tên không?"

"..."

"Uy... ta đang nói chuyện với ngươi nha..."

"Ta là sát thủ."

"Nga?" - hắn nói cái này làm gì, nàng biết rồi a...

"Sát thủ không có tên."

"Ách..."

"....."

"...."

"Uy... nhưng ta cũng phải xưng hô với ngươi nha. Chúng ta còn hai tháng nữa mới đến Thượng Quan gia, đó là ngươi chính miệng nói. Không lẽ, ta cứ phải gọi ngươi là uy uy uy a?"

"..."

"Uy... ngươi rốt cuộc có nghe hay không?"

"..." Hắn khóe miệng khẽ giật. Tiểu nha đầu này, nàng đã nói liên tục nửa canh giờ, thật không rõ cổ họng nàng được làm bằng thứ gì. "Vậy liền tùy tiện ngươi".

"A? Tùy tiện ta? Ta gọi ngươi thế nào ngươi liền tên thế đó?"

"..."

"Không thể nào? Vậy ta nếu ta gọi A Miêu A Cẩu, chẳng lẽ..." - Ách, sát khí thật nặng. "Hắc hắc, nói nhầm, thực sự là nói nhầm..."

"..."

"Ngươi mang mặt nạ bạc, không bằng ta kêu ngươi A Bạc? Ừm... A Bạc... tên không tệ nha..."

"..."

"Ngươi im lặng, ta sẽ coi như ngươi đồng ý đó."

"..."

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------

"A Bạc, tại sao ngươi luôn mang mặt nạ vậy?"

"Ta là sát thủ."

" :thumbdown: Ta biết, ta biết, ta biết. Ta đã nghe câu trả lời đó đến một trăm lẻ một lần rồi. Là ai qui định sát thủ luôn mang mặt nạ?"

"..."

"Được rồi được rồi, ngươi là sát thủ, ngươi mang mặt nạ, rất là có lý. Nhưng lúc ăn và lúc ngủ không phải cũng nên tháo ra?"

"..."

"Chẳng phải lúc nãy ngươi nói ngày mai chúng ta sẽ đến một trấn nhỏ? Một nam nhân lúc nào cũng mang mặt nạ sẽ gây chú ý a."

"Kẻ nào không biết nặng nhẹ, ta sẽ giết hắn."

"Ách, cái này..."

"..."

"A Bạc, ngươi chưa bao giờ tháo mặt nạ ra sao?"

"..." Hắn thực hết cách với nàng. 'Nhìn thấy mặt ta, chỉ có hai loại người."

"A? Nói nghe một chút."

"Một, là người chết."

"Ách... còn một loại nữa?"

"Ngươi không có tư cách để biết."

"..."

"..."

Nửa khắc...

Một khắc....

Hai khắc...

Nửa canh giờ...

Nam nhân cảm thấy kỳ quái. Lần đầu tiên trong mấy ngày qua, hắn thấy nàng im lặng lâu như vậy. Hơi hơi liếc mắt, hắn nhìn nàng xụ mặt xuống, như đang trầm tư, lại như đang có tâm sự.

Nha đầu này.... không phải khó chịu vì những lời vừa rồi của hắn đi?

"Sao ngươi lại dừng xe?"

"Đến tiểu trấn rồi, chúng ta tìm nhà trọ."

"Ân... A? Mặt ngươi? Ngươi tháo mặt nạ?"

"..."

"Oa... thật suất nha!"

"Là dịch dung." Đây đích thực không phải mặt thật của hắn. Bất quá, hắn có chết cũng không nói cho tiểu nha đầu kia, từ khi lấy một thân phận khác bước chân vào giang hồ, đây là lần đầu tiên hắn chấp thuận tháo mặt nạ.

Yêu Nhầm Nam ChủTác giả: Sề MáTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTriệu quốc. Hiên đế triều đại, mưa thuận gió hòa, quan ấm dân an. Kinh thành là đại viện của thiên tử, tự nhiên vô cùng phồn hoa. Đế kinh chia thành năm khu. Chính giữa là hoàng cung. Phía bắc tập trung phủ đệ của quan viên từ tam phẩm trở lên. Phía đông có con sông Hoài, là nơi yên hoa. Phía nam phần nhiều là đại trạch phú hộ. Bình dân bách tính chủ yếu sống ở phía tây. Lớn nhất tại nam khu là Giang gia. Giang gia tuy xuất thân từ diêm thương, nhưng địa vị so với những đại phú hộ bình thường lại cao quý hơn rất nhiều, chính là nhờ gia chủ Giang Tư Viễn. Cách đây gần hai mươi năm, khi tiên đế mới lên ngôi, loạn trong giặc ngoài, chính Giang Tư Viễn là người xuất thủ, dùng đại lượng tiền tài để trợ giúp tân đế, trở thành đệ nhất công thần, được ban miễn tử kim bài, có thể nói là phong quang vô hạn. Giang Tư Viễn có bốn người con, ba nam một nữ. Con trai cả Giang Tử Minh là ngũ phẩm thượng khanh, vài năm nay đang được hoàng đế tin dùng. Con trai thứ Giang Tử Chiếu phụ trách sản nghiệp… "Uy...""...""Uy, ngươi... có tên không?""...""Uy... ta đang nói chuyện với ngươi nha...""Ta là sát thủ.""Nga?" - hắn nói cái này làm gì, nàng biết rồi a..."Sát thủ không có tên.""Ách..."".....""....""Uy... nhưng ta cũng phải xưng hô với ngươi nha. Chúng ta còn hai tháng nữa mới đến Thượng Quan gia, đó là ngươi chính miệng nói. Không lẽ, ta cứ phải gọi ngươi là uy uy uy a?""...""Uy... ngươi rốt cuộc có nghe hay không?""..." Hắn khóe miệng khẽ giật. Tiểu nha đầu này, nàng đã nói liên tục nửa canh giờ, thật không rõ cổ họng nàng được làm bằng thứ gì. "Vậy liền tùy tiện ngươi"."A? Tùy tiện ta? Ta gọi ngươi thế nào ngươi liền tên thế đó?""...""Không thể nào? Vậy ta nếu ta gọi A Miêu A Cẩu, chẳng lẽ..." - Ách, sát khí thật nặng. "Hắc hắc, nói nhầm, thực sự là nói nhầm...""...""Ngươi mang mặt nạ bạc, không bằng ta kêu ngươi A Bạc? Ừm... A Bạc... tên không tệ nha...""...""Ngươi im lặng, ta sẽ coi như ngươi đồng ý đó.""..."--- ------ ------ ------ ------ ------ ------"A Bạc, tại sao ngươi luôn mang mặt nạ vậy?""Ta là sát thủ."" :thumbdown: Ta biết, ta biết, ta biết. Ta đã nghe câu trả lời đó đến một trăm lẻ một lần rồi. Là ai qui định sát thủ luôn mang mặt nạ?""...""Được rồi được rồi, ngươi là sát thủ, ngươi mang mặt nạ, rất là có lý. Nhưng lúc ăn và lúc ngủ không phải cũng nên tháo ra?""...""Chẳng phải lúc nãy ngươi nói ngày mai chúng ta sẽ đến một trấn nhỏ? Một nam nhân lúc nào cũng mang mặt nạ sẽ gây chú ý a.""Kẻ nào không biết nặng nhẹ, ta sẽ giết hắn.""Ách, cái này...""...""A Bạc, ngươi chưa bao giờ tháo mặt nạ ra sao?""..." Hắn thực hết cách với nàng. 'Nhìn thấy mặt ta, chỉ có hai loại người.""A? Nói nghe một chút.""Một, là người chết.""Ách... còn một loại nữa?""Ngươi không có tư cách để biết.""...""..."Nửa khắc...Một khắc....Hai khắc...Nửa canh giờ...Nam nhân cảm thấy kỳ quái. Lần đầu tiên trong mấy ngày qua, hắn thấy nàng im lặng lâu như vậy. Hơi hơi liếc mắt, hắn nhìn nàng xụ mặt xuống, như đang trầm tư, lại như đang có tâm sự.Nha đầu này.... không phải khó chịu vì những lời vừa rồi của hắn đi?"Sao ngươi lại dừng xe?""Đến tiểu trấn rồi, chúng ta tìm nhà trọ.""Ân... A? Mặt ngươi? Ngươi tháo mặt nạ?""...""Oa... thật suất nha!""Là dịch dung." Đây đích thực không phải mặt thật của hắn. Bất quá, hắn có chết cũng không nói cho tiểu nha đầu kia, từ khi lấy một thân phận khác bước chân vào giang hồ, đây là lần đầu tiên hắn chấp thuận tháo mặt nạ.

Chương 20: A bạc