Tác giả:

Hiện đại , thành phố Z Tại một công trình ngoại ô thành phố đang thi công xây dựng khu chung cư cao cấp , trên tầng cao nhất một cô gái mặc áo sơ mi tay áo xắn cao đến khủy tay , quần jean bám đầy bụi , đang đi xung quanh trụ thu lôi xem xét . Cô là Hạ Tịnh Đình giám sát viên của công trình này , hôm nay nghe công nhân báo lại trụ thu lôi của công trình hình như có vấn đề nên cô mới đến kiểm tra . Trời đang trong xanh bỗng nhiên kéo mây đen , một tia sét giáng xuống trúng ngay trụ thu lôi nơi Hạ Tịnh Đình đang đứng làm cô chưa kịp phản ứng thì ý thức đã mất đi chìm vào bóng tối . Cổ đại , Cảnh Vân quốc Mộc gia thương hộ lớn nhất Cảnh Vân quốc . Trong một căn phòng tràn ngập mùi thuốc , trên giường một nam tử nằm đó hai mắt nhắm chặt , khuôn mặt tiều tụy nhưng vẫn không làm giảm đi nét yêu mị . Cửa phòng đột nhiên mở ra đánh thức người đang nằm trên giường , bước vào là một nữ tử rất xinh đẹp theo sau đó là nam nhân khuôn mặt có bốn phần tương tự nam tử nằm trên giường . " Khụ .... khụ…

Chương 21

Xuyên Qua: Nông Nữ Đấu Hào MônTác giả: Phong Tiểu VũTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHiện đại , thành phố Z Tại một công trình ngoại ô thành phố đang thi công xây dựng khu chung cư cao cấp , trên tầng cao nhất một cô gái mặc áo sơ mi tay áo xắn cao đến khủy tay , quần jean bám đầy bụi , đang đi xung quanh trụ thu lôi xem xét . Cô là Hạ Tịnh Đình giám sát viên của công trình này , hôm nay nghe công nhân báo lại trụ thu lôi của công trình hình như có vấn đề nên cô mới đến kiểm tra . Trời đang trong xanh bỗng nhiên kéo mây đen , một tia sét giáng xuống trúng ngay trụ thu lôi nơi Hạ Tịnh Đình đang đứng làm cô chưa kịp phản ứng thì ý thức đã mất đi chìm vào bóng tối . Cổ đại , Cảnh Vân quốc Mộc gia thương hộ lớn nhất Cảnh Vân quốc . Trong một căn phòng tràn ngập mùi thuốc , trên giường một nam tử nằm đó hai mắt nhắm chặt , khuôn mặt tiều tụy nhưng vẫn không làm giảm đi nét yêu mị . Cửa phòng đột nhiên mở ra đánh thức người đang nằm trên giường , bước vào là một nữ tử rất xinh đẹp theo sau đó là nam nhân khuôn mặt có bốn phần tương tự nam tử nằm trên giường . " Khụ .... khụ… Vũ Văn Trọng một đường đánh xe chạy vào thành. Khi về đến Mộc gia hắn hộ tống hai tỷ muội Mộc Tâm Liên và Mộc Tâm Bình vào phủ rồi nhắn lại một tiếng với quản gia sau đó nhảy lên ngựa quay lại tìm nhóm người Mộc Tuấn Phong.Mộc Tâm Liên tuy vẫn còn hoảng sợ nhưng đã khá bình tĩnh lại, hiện tại nàng lo lắng cho đệ đệ và Vũ Văn Trọng hơn là sợ.Mộc Tâm Bình ngồi im lặng cắn môi, nàng tuy đơn giản nhưng không phải kẻ ngốc, bọn người đó rõ ràng là nhắm vào Phong nhi và vị Hạ Lan công tử kia.Hạ Lan kia có gây thù với ai nàng không quan tâm nhưng Phong nhi mới mười tuổi thì có thể đắc tội với ai đến nỗi bị truy sát chứ. Mộc Tuấn Phi thì lại hoàn hảo không bị gì, thật khó để nàng không nghĩ là Mộc Tuấn Phi sai khiến bọn người đó.Hai tỷ muội, hai suy nghĩ nên cứ ngồi im lặng. Không khí thoáng chốc chùn xuống.Mộc lão gia cùng phu nhân của mình đi ra ngoài, hiện giờ hai người đều không biết trong nhà đã xảy ra chuyện. Khi Mộc lão gia đi ra khỏi tửu lâu thì đụng trúng một người."Vị huynh đệ này, xin lỗi là ta đụng trúng ngươi, không sao chứ?" Mộc lão gia đỡ người đó rồi hỏi."Không sao, không " Hạ Lâmngồi dậy phủi phủi trên người nhưng khi ngẩng mặt lên thì làm y rất bất ngờ.Mộc Chinh cũng bất ngờ không kém. Sau khi ngạc nhiên một lúc cả hai người nhìn nhau cười lớn."Hạ lão đệ, lâu rồi không gặp." Mộc Chinh đấm nhẹ vào người Hạ Lâm cười nói."Lão Mộc, lâu rồi không gặp." Hạ Lâm cũng đấm vào người Mộc Chinh chào hỏi.Hai nam nhân lâu ngày không gặp đương nhiên là phải uống vài chén rồi,nên hai người gọi rượu và thức ăn từ từ tâm sự.Uống được vài chung thì cả hai bắt đầu kể chuyện xưa rồi hồi tưởng lại, Mộc Chinh nhắc lại lời hứa năm xưa với Hạ Lâm."Đó chỉ là lúc trẻ trong khi cao hứng vô tình nói ra thôi, huynh không cần xem là thật đâu." Hạ Lâm uống một chung rồi nói."Sao có thể xem là giả được chứ. Quân tử nhất ngôn còn gì. Việc đã hứa tôi nhất định sẽ thực hiện được." Mộc Chinh vỗ ngực cam đoan."Được, được, tùy huynh vậy. Nhưng ta nói trước với huynh, nếu con ta không đồng ý thì xem như chưa từng có lời hứa này, được không?" Hạ Lâm suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói."Được, một lời đã định."Hai người lại tiếp tục uống rượu, sau đó Mộc Chinh mời Hạ Lâm đến nhà làm khách. Hạ Lâm nể mặt y nên đồng ý.Khi về đến nhà Mộc Chinh nghe quản gia báo lại chuyện hôm nay thì ra lệnh cho tất cả gia nhân đi tìm Mộc Tuấn Phong.Lại nói đến Mộc Tuấn Phi, vì hắn không bị gì nên sợ sẽ khiến người khác nghi ngờ. Hắn đã nhân lúc hai tên hộ vệ không để ý, ra tay giết bọn họ. Sau đó hắn tự đâm vào đùi mình một nhát rồi lên ngựa chạy về nhà.

Vũ Văn Trọng một đường đánh xe chạy vào thành. Khi về đến Mộc gia hắn hộ tống hai tỷ muội Mộc Tâm Liên và Mộc Tâm Bình vào phủ rồi nhắn lại một tiếng với quản gia sau đó nhảy lên ngựa quay lại tìm nhóm người Mộc Tuấn Phong.

Mộc Tâm Liên tuy vẫn còn hoảng sợ nhưng đã khá bình tĩnh lại, hiện tại nàng lo lắng cho đệ đệ và Vũ Văn Trọng hơn là sợ.

Mộc Tâm Bình ngồi im lặng cắn môi, nàng tuy đơn giản nhưng không phải kẻ ngốc, bọn người đó rõ ràng là nhắm vào Phong nhi và vị Hạ Lan công tử kia.Hạ Lan kia có gây thù với ai nàng không quan tâm nhưng Phong nhi mới mười tuổi thì có thể đắc tội với ai đến nỗi bị truy sát chứ. Mộc Tuấn Phi thì lại hoàn hảo không bị gì, thật khó để nàng không nghĩ là Mộc Tuấn Phi sai khiến bọn người đó.

Hai tỷ muội, hai suy nghĩ nên cứ ngồi im lặng. Không khí thoáng chốc chùn xuống.

Mộc lão gia cùng phu nhân của mình đi ra ngoài, hiện giờ hai người đều không biết trong nhà đã xảy ra chuyện. Khi Mộc lão gia đi ra khỏi tửu lâu thì đụng trúng một người.

"Vị huynh đệ này, xin lỗi là ta đụng trúng ngươi, không sao chứ?" Mộc lão gia đỡ người đó rồi hỏi.

"Không sao, không " Hạ Lâmngồi dậy phủi phủi trên người nhưng khi ngẩng mặt lên thì làm y rất bất ngờ.

Mộc Chinh cũng bất ngờ không kém. Sau khi ngạc nhiên một lúc cả hai người nhìn nhau cười lớn.

"Hạ lão đệ, lâu rồi không gặp." Mộc Chinh đấm nhẹ vào người Hạ Lâm cười nói.

"Lão Mộc, lâu rồi không gặp." Hạ Lâm cũng đấm vào người Mộc Chinh chào hỏi.

Hai nam nhân lâu ngày không gặp đương nhiên là phải uống vài chén rồi,nên hai người gọi rượu và thức ăn từ từ tâm sự.

Uống được vài chung thì cả hai bắt đầu kể chuyện xưa rồi hồi tưởng lại, Mộc Chinh nhắc lại lời hứa năm xưa với Hạ Lâm.

"Đó chỉ là lúc trẻ trong khi cao hứng vô tình nói ra thôi, huynh không cần xem là thật đâu." Hạ Lâm uống một chung rồi nói.

"Sao có thể xem là giả được chứ. Quân tử nhất ngôn còn gì. Việc đã hứa tôi nhất định sẽ thực hiện được." Mộc Chinh vỗ ngực cam đoan.

"Được, được, tùy huynh vậy. Nhưng ta nói trước với huynh, nếu con ta không đồng ý thì xem như chưa từng có lời hứa này, được không?" Hạ Lâm suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói.

"Được, một lời đã định."

Hai người lại tiếp tục uống rượu, sau đó Mộc Chinh mời Hạ Lâm đến nhà làm khách. Hạ Lâm nể mặt y nên đồng ý.

Khi về đến nhà Mộc Chinh nghe quản gia báo lại chuyện hôm nay thì ra lệnh cho tất cả gia nhân đi tìm Mộc Tuấn Phong.

Lại nói đến Mộc Tuấn Phi, vì hắn không bị gì nên sợ sẽ khiến người khác nghi ngờ. Hắn đã nhân lúc hai tên hộ vệ không để ý, ra tay giết bọn họ. Sau đó hắn tự đâm vào đùi mình một nhát rồi lên ngựa chạy về nhà.

Xuyên Qua: Nông Nữ Đấu Hào MônTác giả: Phong Tiểu VũTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHiện đại , thành phố Z Tại một công trình ngoại ô thành phố đang thi công xây dựng khu chung cư cao cấp , trên tầng cao nhất một cô gái mặc áo sơ mi tay áo xắn cao đến khủy tay , quần jean bám đầy bụi , đang đi xung quanh trụ thu lôi xem xét . Cô là Hạ Tịnh Đình giám sát viên của công trình này , hôm nay nghe công nhân báo lại trụ thu lôi của công trình hình như có vấn đề nên cô mới đến kiểm tra . Trời đang trong xanh bỗng nhiên kéo mây đen , một tia sét giáng xuống trúng ngay trụ thu lôi nơi Hạ Tịnh Đình đang đứng làm cô chưa kịp phản ứng thì ý thức đã mất đi chìm vào bóng tối . Cổ đại , Cảnh Vân quốc Mộc gia thương hộ lớn nhất Cảnh Vân quốc . Trong một căn phòng tràn ngập mùi thuốc , trên giường một nam tử nằm đó hai mắt nhắm chặt , khuôn mặt tiều tụy nhưng vẫn không làm giảm đi nét yêu mị . Cửa phòng đột nhiên mở ra đánh thức người đang nằm trên giường , bước vào là một nữ tử rất xinh đẹp theo sau đó là nam nhân khuôn mặt có bốn phần tương tự nam tử nằm trên giường . " Khụ .... khụ… Vũ Văn Trọng một đường đánh xe chạy vào thành. Khi về đến Mộc gia hắn hộ tống hai tỷ muội Mộc Tâm Liên và Mộc Tâm Bình vào phủ rồi nhắn lại một tiếng với quản gia sau đó nhảy lên ngựa quay lại tìm nhóm người Mộc Tuấn Phong.Mộc Tâm Liên tuy vẫn còn hoảng sợ nhưng đã khá bình tĩnh lại, hiện tại nàng lo lắng cho đệ đệ và Vũ Văn Trọng hơn là sợ.Mộc Tâm Bình ngồi im lặng cắn môi, nàng tuy đơn giản nhưng không phải kẻ ngốc, bọn người đó rõ ràng là nhắm vào Phong nhi và vị Hạ Lan công tử kia.Hạ Lan kia có gây thù với ai nàng không quan tâm nhưng Phong nhi mới mười tuổi thì có thể đắc tội với ai đến nỗi bị truy sát chứ. Mộc Tuấn Phi thì lại hoàn hảo không bị gì, thật khó để nàng không nghĩ là Mộc Tuấn Phi sai khiến bọn người đó.Hai tỷ muội, hai suy nghĩ nên cứ ngồi im lặng. Không khí thoáng chốc chùn xuống.Mộc lão gia cùng phu nhân của mình đi ra ngoài, hiện giờ hai người đều không biết trong nhà đã xảy ra chuyện. Khi Mộc lão gia đi ra khỏi tửu lâu thì đụng trúng một người."Vị huynh đệ này, xin lỗi là ta đụng trúng ngươi, không sao chứ?" Mộc lão gia đỡ người đó rồi hỏi."Không sao, không " Hạ Lâmngồi dậy phủi phủi trên người nhưng khi ngẩng mặt lên thì làm y rất bất ngờ.Mộc Chinh cũng bất ngờ không kém. Sau khi ngạc nhiên một lúc cả hai người nhìn nhau cười lớn."Hạ lão đệ, lâu rồi không gặp." Mộc Chinh đấm nhẹ vào người Hạ Lâm cười nói."Lão Mộc, lâu rồi không gặp." Hạ Lâm cũng đấm vào người Mộc Chinh chào hỏi.Hai nam nhân lâu ngày không gặp đương nhiên là phải uống vài chén rồi,nên hai người gọi rượu và thức ăn từ từ tâm sự.Uống được vài chung thì cả hai bắt đầu kể chuyện xưa rồi hồi tưởng lại, Mộc Chinh nhắc lại lời hứa năm xưa với Hạ Lâm."Đó chỉ là lúc trẻ trong khi cao hứng vô tình nói ra thôi, huynh không cần xem là thật đâu." Hạ Lâm uống một chung rồi nói."Sao có thể xem là giả được chứ. Quân tử nhất ngôn còn gì. Việc đã hứa tôi nhất định sẽ thực hiện được." Mộc Chinh vỗ ngực cam đoan."Được, được, tùy huynh vậy. Nhưng ta nói trước với huynh, nếu con ta không đồng ý thì xem như chưa từng có lời hứa này, được không?" Hạ Lâm suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói."Được, một lời đã định."Hai người lại tiếp tục uống rượu, sau đó Mộc Chinh mời Hạ Lâm đến nhà làm khách. Hạ Lâm nể mặt y nên đồng ý.Khi về đến nhà Mộc Chinh nghe quản gia báo lại chuyện hôm nay thì ra lệnh cho tất cả gia nhân đi tìm Mộc Tuấn Phong.Lại nói đến Mộc Tuấn Phi, vì hắn không bị gì nên sợ sẽ khiến người khác nghi ngờ. Hắn đã nhân lúc hai tên hộ vệ không để ý, ra tay giết bọn họ. Sau đó hắn tự đâm vào đùi mình một nhát rồi lên ngựa chạy về nhà.

Chương 21