Không phải ai sinh ra cũng đã có 1 gia đình hạnh phúc, cũng đã có được tình yêu thương. Đôi khi ta phải mất rất lâu để tìm ra được 1 gia đình êm ấm, 1 tình yêu thương tha thiết. Hãy đọc câu truyện này để thấy được điều đó! --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ----- Anh Trấn Vũ yêu quý của em! Khi anh đọc được bức thư này thì có lẽ em đã hoàn thành được mục đích của mình là rời xa anh rồi. Anh biết không, không phải tự nhiên em quyết định rời xa anh đâu mà có lý do cả đấy. Hồi nhỏ, khi ba mẹ mất, hai anh em chúng ta đã cùng nhau sống ở nhà bà nội, cùng nhau trải qua những ngày tháng khó khăn nhưng đầy hạnh phúc. Lúc đó, tuy không còn ba mẹ nhưng vẫn cảm nhận được sự ân cần của ba, sự dịu dàng của mẹ từ anh. Nhưng rồi một ngày anh bỗng thay đổi, anh trở nên lạnh lùng hơn, thơ ơ hơn với tất cả mội người ngay cả với em. Những lúc anh buồn, em lại chạy đến an ủi anh nhưng anh đã gạt em ra và nói anh không cần. Rồi đến lúc anh bị…

Chương 9

Trót Yêu Em!Tác giả: Trương Hoàng YếnTruyện Đô ThịKhông phải ai sinh ra cũng đã có 1 gia đình hạnh phúc, cũng đã có được tình yêu thương. Đôi khi ta phải mất rất lâu để tìm ra được 1 gia đình êm ấm, 1 tình yêu thương tha thiết. Hãy đọc câu truyện này để thấy được điều đó! --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ----- Anh Trấn Vũ yêu quý của em! Khi anh đọc được bức thư này thì có lẽ em đã hoàn thành được mục đích của mình là rời xa anh rồi. Anh biết không, không phải tự nhiên em quyết định rời xa anh đâu mà có lý do cả đấy. Hồi nhỏ, khi ba mẹ mất, hai anh em chúng ta đã cùng nhau sống ở nhà bà nội, cùng nhau trải qua những ngày tháng khó khăn nhưng đầy hạnh phúc. Lúc đó, tuy không còn ba mẹ nhưng vẫn cảm nhận được sự ân cần của ba, sự dịu dàng của mẹ từ anh. Nhưng rồi một ngày anh bỗng thay đổi, anh trở nên lạnh lùng hơn, thơ ơ hơn với tất cả mội người ngay cả với em. Những lúc anh buồn, em lại chạy đến an ủi anh nhưng anh đã gạt em ra và nói anh không cần. Rồi đến lúc anh bị… Một cuộc chiến tranh trong nhà ăn khách sạn giữa KIỀU NGỌC LINH VS KHƯƠNG HÀN BĂNG lại được diễn ra vô cùng là kịch liệt, Hàn Băng bắt đầu trước: -Hey -Ô, yo! oan gia.  -Chẳng hiểu hôm nay ngày gì mà sao trời xấu thế không biết, mây đen cứ ùn ùn kéo đến không à.-Hội trường hội học sinh, anh có bị cận thị loại nặng không vậy, tôi đoán chắc 2 mắt của anh cũng phải là 1/10 và 2/10 nhưng vẫn chưa đo kính đúng không? Khổ thân, nhà “nghèo” đến nỗi không mua nổi được cặp kính cận.Trời ngoài kia trong xanh, nắng nhạt đẹp thế kia mà nói may đen ùn ùn kéo đến, đúng là… chẹp… chẹp…chẹp… không chấp nhận được.CLB bóng rổ và CLB thiên văn không thể nhịn nổi, ai nấy đều bật cười thành tiếng rất khoái chí.Hai thầy giám sát cũng cười vì giờ đã có người trở thành đối thủ để khống chế độ ngông cuồng của cậu học sinh chẳng coi ai ra gì này.Mọi người thán phục quá liền lên tiếng khen ngợi:-Kiều Ngọc Linh em giỏi lắm, từ trước tới giờ em là người đầu tiên có gan to dám bật lại cậu ta đấy! -Cố lên, đừng để tên đó thắng-Bạn mà thắng thì mỗi người chúng tôi sẽ tặng bạn 1 món quà-Cố lên, cố lên, Ngọc Linh cố lên. Thấy tình thế đang trở nên xấu đi.Hàn Băng mới chữa lời:-Tôi thấy mây đen ùn ùn kéo đến chẳng qua là tự nhiên gặp phải kẻ không muốn gặp, cái kẻ thiểu năng mà kiếm tiền bằng cách làm gái bao ý-Vậy sao, tôi cũng đang chẳng vui vẻ gì khi gặp phải 1 tên thiếu gia đẹp trai, phong độ, lãng tử nhưng lại vô duyên, kiêu ngạo, thùng rỗng kêu to lại còn bày đặt sang chảnh.Tên đó nhìn chẳng khác nào tên b*nh h**n, lấy vẻ ngoài đi lừa tình phụ nữ.Tôi nghĩ anh ta nên đi … đi… à đúng rồi đi vào viện tâm thần để lừa tình những người tâm thần như anh ta.Hội trưởng hội học sinh Khương Hàn Băng, anh thấy ổn chứ.?-Cô dám nói tôi đi vào viện tâm thần, lừa tình phụ nữ sao? -Ơ hay, tôi đâu có chỉ đích danh ai đâu.Tôi chỉ nói vu vơ, trúng ai thì trúng.Nhưng giờ anh đã tự nhận đó là mình thì những gì tôi vừa nói sẽ đương nhiên nói về anh rồi.“ Cười nham hiểm” -Cô…cô, được, được lắm -Chuyện, Dương Quá nhi không phải khen cô cô thế đâu.Cô biết Quá nhi khâm phục cô cô rồi mà.Hàn Băng tức tối, không còn lời nào để cãi lại, anh hậm hực, ăn xong bữa ăn rồi đứng dậy đi mất hút.Còn Linh thì được mọi người biết ơn, khen rối rít.Thế là kì sinh nhật này nó sẽ có thật nhiều quà. 

Một cuộc chiến tranh trong nhà ăn khách sạn giữa KIỀU NGỌC LINH VS KHƯƠNG HÀN BĂNG lại được diễn ra vô cùng là kịch liệt, Hàn Băng bắt đầu trước: -Hey -Ô, yo! oan gia.  -Chẳng hiểu hôm nay ngày gì mà sao trời xấu thế không biết, mây đen cứ ùn ùn kéo đến không à.

-Hội trường hội học sinh, anh có bị cận thị loại nặng không vậy, tôi đoán chắc 2 mắt của anh cũng phải là 1/10 và 2/10 nhưng vẫn chưa đo kính đúng không? Khổ thân, nhà “nghèo” đến nỗi không mua nổi được cặp kính cận.

Trời ngoài kia trong xanh, nắng nhạt đẹp thế kia mà nói may đen ùn ùn kéo đến, đúng là… chẹp… chẹp…chẹp… không chấp nhận được.CLB bóng rổ và CLB thiên văn không thể nhịn nổi, ai nấy đều bật cười thành tiếng rất khoái chí.

Hai thầy giám sát cũng cười vì giờ đã có người trở thành đối thủ để khống chế độ ngông cuồng của cậu học sinh chẳng coi ai ra gì này.

Mọi người thán phục quá liền lên tiếng khen ngợi:-Kiều Ngọc Linh em giỏi lắm, từ trước tới giờ em là người đầu tiên có gan to dám bật lại cậu ta đấy! -Cố lên, đừng để tên đó thắng-Bạn mà thắng thì mỗi người chúng tôi sẽ tặng bạn 1 món quà-Cố lên, cố lên, Ngọc Linh cố lên. 

Thấy tình thế đang trở nên xấu đi.

Hàn Băng mới chữa lời:-Tôi thấy mây đen ùn ùn kéo đến chẳng qua là tự nhiên gặp phải kẻ không muốn gặp, cái kẻ thiểu năng mà kiếm tiền bằng cách làm gái bao ý-Vậy sao, tôi cũng đang chẳng vui vẻ gì khi gặp phải 1 tên thiếu gia đẹp trai, phong độ, lãng tử nhưng lại vô duyên, kiêu ngạo, thùng rỗng kêu to lại còn bày đặt sang chảnh.

Tên đó nhìn chẳng khác nào tên b*nh h**n, lấy vẻ ngoài đi lừa tình phụ nữ.

Tôi nghĩ anh ta nên đi … đi… à đúng rồi đi vào viện tâm thần để lừa tình những người tâm thần như anh ta.

Hội trưởng hội học sinh Khương Hàn Băng, anh thấy ổn chứ.?-Cô dám nói tôi đi vào viện tâm thần, lừa tình phụ nữ sao? -Ơ hay, tôi đâu có chỉ đích danh ai đâu.

Tôi chỉ nói vu vơ, trúng ai thì trúng.

Nhưng giờ anh đã tự nhận đó là mình thì những gì tôi vừa nói sẽ đương nhiên nói về anh rồi.

“ Cười nham hiểm” -Cô…cô, được, được lắm -Chuyện, Dương Quá nhi không phải khen cô cô thế đâu.

Cô biết Quá nhi khâm phục cô cô rồi mà.Hàn Băng tức tối, không còn lời nào để cãi lại, anh hậm hực, ăn xong bữa ăn rồi đứng dậy đi mất hút.

Còn Linh thì được mọi người biết ơn, khen rối rít.

Thế là kì sinh nhật này nó sẽ có thật nhiều quà. 

Trót Yêu Em!Tác giả: Trương Hoàng YếnTruyện Đô ThịKhông phải ai sinh ra cũng đã có 1 gia đình hạnh phúc, cũng đã có được tình yêu thương. Đôi khi ta phải mất rất lâu để tìm ra được 1 gia đình êm ấm, 1 tình yêu thương tha thiết. Hãy đọc câu truyện này để thấy được điều đó! --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ----- Anh Trấn Vũ yêu quý của em! Khi anh đọc được bức thư này thì có lẽ em đã hoàn thành được mục đích của mình là rời xa anh rồi. Anh biết không, không phải tự nhiên em quyết định rời xa anh đâu mà có lý do cả đấy. Hồi nhỏ, khi ba mẹ mất, hai anh em chúng ta đã cùng nhau sống ở nhà bà nội, cùng nhau trải qua những ngày tháng khó khăn nhưng đầy hạnh phúc. Lúc đó, tuy không còn ba mẹ nhưng vẫn cảm nhận được sự ân cần của ba, sự dịu dàng của mẹ từ anh. Nhưng rồi một ngày anh bỗng thay đổi, anh trở nên lạnh lùng hơn, thơ ơ hơn với tất cả mội người ngay cả với em. Những lúc anh buồn, em lại chạy đến an ủi anh nhưng anh đã gạt em ra và nói anh không cần. Rồi đến lúc anh bị… Một cuộc chiến tranh trong nhà ăn khách sạn giữa KIỀU NGỌC LINH VS KHƯƠNG HÀN BĂNG lại được diễn ra vô cùng là kịch liệt, Hàn Băng bắt đầu trước: -Hey -Ô, yo! oan gia.  -Chẳng hiểu hôm nay ngày gì mà sao trời xấu thế không biết, mây đen cứ ùn ùn kéo đến không à.-Hội trường hội học sinh, anh có bị cận thị loại nặng không vậy, tôi đoán chắc 2 mắt của anh cũng phải là 1/10 và 2/10 nhưng vẫn chưa đo kính đúng không? Khổ thân, nhà “nghèo” đến nỗi không mua nổi được cặp kính cận.Trời ngoài kia trong xanh, nắng nhạt đẹp thế kia mà nói may đen ùn ùn kéo đến, đúng là… chẹp… chẹp…chẹp… không chấp nhận được.CLB bóng rổ và CLB thiên văn không thể nhịn nổi, ai nấy đều bật cười thành tiếng rất khoái chí.Hai thầy giám sát cũng cười vì giờ đã có người trở thành đối thủ để khống chế độ ngông cuồng của cậu học sinh chẳng coi ai ra gì này.Mọi người thán phục quá liền lên tiếng khen ngợi:-Kiều Ngọc Linh em giỏi lắm, từ trước tới giờ em là người đầu tiên có gan to dám bật lại cậu ta đấy! -Cố lên, đừng để tên đó thắng-Bạn mà thắng thì mỗi người chúng tôi sẽ tặng bạn 1 món quà-Cố lên, cố lên, Ngọc Linh cố lên. Thấy tình thế đang trở nên xấu đi.Hàn Băng mới chữa lời:-Tôi thấy mây đen ùn ùn kéo đến chẳng qua là tự nhiên gặp phải kẻ không muốn gặp, cái kẻ thiểu năng mà kiếm tiền bằng cách làm gái bao ý-Vậy sao, tôi cũng đang chẳng vui vẻ gì khi gặp phải 1 tên thiếu gia đẹp trai, phong độ, lãng tử nhưng lại vô duyên, kiêu ngạo, thùng rỗng kêu to lại còn bày đặt sang chảnh.Tên đó nhìn chẳng khác nào tên b*nh h**n, lấy vẻ ngoài đi lừa tình phụ nữ.Tôi nghĩ anh ta nên đi … đi… à đúng rồi đi vào viện tâm thần để lừa tình những người tâm thần như anh ta.Hội trưởng hội học sinh Khương Hàn Băng, anh thấy ổn chứ.?-Cô dám nói tôi đi vào viện tâm thần, lừa tình phụ nữ sao? -Ơ hay, tôi đâu có chỉ đích danh ai đâu.Tôi chỉ nói vu vơ, trúng ai thì trúng.Nhưng giờ anh đã tự nhận đó là mình thì những gì tôi vừa nói sẽ đương nhiên nói về anh rồi.“ Cười nham hiểm” -Cô…cô, được, được lắm -Chuyện, Dương Quá nhi không phải khen cô cô thế đâu.Cô biết Quá nhi khâm phục cô cô rồi mà.Hàn Băng tức tối, không còn lời nào để cãi lại, anh hậm hực, ăn xong bữa ăn rồi đứng dậy đi mất hút.Còn Linh thì được mọi người biết ơn, khen rối rít.Thế là kì sinh nhật này nó sẽ có thật nhiều quà. 

Chương 9